Trang chủ » Vũ Động Càn Khôn » Chương 969: Ma La

Chương 969: Ma La

- Điện chủ Viêm Thần Điện, Ma La?!

Xoáy không gian dần hình thành trên ngực thạch tượng, nhìn kỹcó thể thấy bên trong có lôi quang, một thứ khí tức cổ xxưa không thể hình dung nổi tỏa ra. Trước thứ khí tức đó, ai cũngđều thấy linh hôn như run rẩy.

- Trong không gian đó có gì mà năng lượng đáng sợ vậy…

Một số cường giả nhìn xoáy không gian với vẻ mặt chấn động. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Thứ khí tức này…

Khi Lâm Động cảm nhận luồng sức mạnh đó thì hắn nhận thấy rõ ràng Thôn Phệ Tổ Phù trong Nê Hoàn Cung cũng phát ra những âm thanh trong trẻo.

Bao nhiêu năm rồi, lần đầu tiên Thôn Phệ Tổ Phù phát ra âm thanh vui mừng và hoài niệm.

Rõ ràng, ngoài Lôi Đình Tổ Phù ra thì còn vật gì khiến Thôn PhệTổ Phù có phản ứng như vậy?

Thứ khí tức hùng hồn đó lan tỏa trong đại điện chấn nhiếp tất cảmọi người, cả không gian lặng nhưu từ, ngay những cường giảtản ra lấy bảo bối khác cũng dừng lại, nhìn về phía xoáy không gian với ánh mắt dầy chấn động.

Một lúc sau Lâm Động cuối cùng cũng tỉnh lại, hắn khẽ thở ra một hơi rồi ánh mắt nhấp nháy nhìn ba ngọn tháp đang dung hợp. Lúc này chúng biến thành một đạo phù văn màu bạc.

Lâm Động siết nắm đấm, từ Tả Phí hắn biết được ba ngọn tháp này không chỉ mở được lôi giới, mà ai có được chúng sẽ điều khiển được lôi diới, mà chỉ khi điều khiển được lôi giới mới cóđược Lôi Đình Tổ Phù!

Vì vậy nhất định phải có được thứu phù văn kia!

Lâm Động không biết người khác có biết thông tin này không, nếu biết thì muốn giành được nó không phải dễ.

Long dực sau lưng bỗng mở rộng, rồi Lâm Động biến thành thanh quang lao về phía phù văn trước tiên.

Lâm Động vừa động thân thì có người phát hiện, nhưng mục khi thấy mục tiêu của Lâm Động không phải lôi giới mà là phù văn thì rõ ràng đều khựng người lại.

Lôi giới đã được mở, ba ngọn tháp kia nên hết tác dụng rồi mới phải, sao Lâm Động còn động thủ?

Những người ở đây không phải loại ngu ngốc, nghĩ nhanh một chút là hiểu ra, dường như phù văn không vô dụng như họ nghĩ.

- Tiểu tử, ngươi tham lam quá đấy!

Lão giả tóc xám lên tiếng trước tiên, đúng là lão không biết phùvăn có tác dụng gì, nhưng kinh nghiệm cho lão biết không nênđể Lâm Động lấy được nó.

Lão vừa hét lên là tung quyền, kình phong cùng tử khí đậm đặc oanh kích về phía Lâm Động.

Bùm!

Nhưng một thân ảnh nhỏ bé lập tức bay ra, Sinh Tử Quan Cái bay ra chặn đứng công thế.

- Nha đầu đáng chết!

Lão giả thấy Mộ Linh San lại ra tay ngăn chặn, tức giận nghiến răng ken két. Tuy thực lực của Mộ Linh San chỉ là Sinh Huyền Cảnh viên mãn nhưng vì có Sinh Tử Quan Cái nên chẳng hề sợ lão.

Khi đó, Lâm Động đã nhanh chóng tiếp cận phù văn.

- Dừng tay!

Có tiếng quát từ đằng sau, nhưng Lâm Động không hề quay lại. Lần này là Hoắc Nguyên, Dường như hắn cũng biết tầm quan trọng của phù văn này.

Xoẹt!

Lâm Động vung tay, Thôn Phệ Thiên Thi bay ra chặn Hoắc Nguyên lại rồi hắn thò tay tóm lấy phù văn.

Lấy phù văn không hề khó khăn như tưởng tượng, rõ ràng những kẻ khác không biết tầm quan trọng của phù văn, nên khi Lâm Động lấy được rồi một số người mới nhíu mày.

- Lâm Động, phù văn đó là do ba ngọn ngân tháp hợp thành, ngươi dám độc chiếm sao?

Bàng Hạo mặt mày tím xanh lại, quát.

- Lâm Động huynh, ngươi làm vậy hơi quá đáng rồi.

Liễu Hương Huyên cũng chau mày, nói.

- Lâm Động, giao phù văn ra đây, nếu không ngươi sẽ thành kẻ thù của tất cả mọi người ở đây.

Hoắc Nguyên lạnh lùng nói.

Cường giả trong đại điện cũng nhìn Lâm Động với ánh mắt không thân thiện. Từ khi Lâm Động vào động phủ, thu hoạch vô số, trước đó hắn lấy Lôi Đế Quyền Trượng đã khiến không ít người đố kỵ. Giờ chỉ cần một có người dẫn dắt là họ sẽ nổi lòng tham động thủ với hắn.

Lâm Động coi như không biết đến những ánh mắt ấy, chỉ bình thản nói:

- Chư vị muốn giằng co ta cũng không quan tâm. Chỉ là sợ rắng nếu bảo bối trong không gian này bị làm sao thì có lẽ các vị hối hận cũng không kịp.

Lâm Động có thể nhận ra những người kia không biết tầm tác dụng của phù văn, nếu không phản ứng của họ phải kịch liệt hơn nhiều lần.

Nghe Lâm Động nói, sắc mặt Bàng Hạo cũng hơi thay đổi, không kìm được nhìn về phía cái xoáy không gian. Năng lượng tỏa ra từđó mạnh hơn Lôi Đế Quyền Trượng không biết bao nhiêu lần…Rõ ràng trong đó mới có bảo bối quý giá nhất động phủ này.

- Đi, vào đó trước đã!

Bọn Bàng Hạo nhìn nhau rồi đột nhiên bay về phía xoáy không gian. Dù thế nào cũng phải vào trong không gian đó tìm kiếm đãrồi nói.

Tất cả gần như đồng thời bay đi, Lâm Động mỉm cười, chỉ cần cóphù văn là hắn có thể khống chế không gian này. Vào bên trong là hắn sẽ không phải sợ bất cứ ai.

Bọn Bàng Hạo tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã xuất hiện phía trước xoáy không gian. Nhưng khi chúng vào trong thì bỗng cótiếng thở dài bất lực vang lên.

Nghe thấy âm thánh ấy, Lâm Động quay lại thì nhìn thấy một nhân ảnh mặc hồng bào đột nhiên xuất hiện trước cái xoáy.

- Chuyến đi tìm bảo bối lần này kết thúc tại đây, các ngươi có thểđi được rồi.

Người đó vừa xuất hiện là nói, ngữ khí khiến không ai dám kháng cự.

- Ngươi muốn chết!

Người mặc hồng bào cũng khiến bọn Bàng Hạo giật mình, nhưng nghe lời nói đó, chúng lập tức đại nộ, ra tay tấn công về phía hồng bào nhân.

Nhưng hắn ta chẳng tránh né gì, hơi ngẩng lên để lộ một gương mặt đeo mặt nạ.

- Một lũ không biết tốt xấu.

Hắn nhấc tay lên, cong tay búng một cái, một vòng lửa bắn ra từđầu ngón tay, công thế của những cường giả kia khi chạm vào vòng lửa đều tan thành mây khói.

Bùm!

Ngọn sóng hỏa diệm lan tỏa, sắc mặt bọn Bàng Hạo tái nhợt, rồi binh một tiếng bay ngược ra sau, lần này đến lão giả tóc xám kia cũng không thể chống cự được.

Lâm Động vẻ mặt chấn kinh nhìn cảnh tượng đó. Người này rõ ràng hắn đã gặp trước đó, nhưng không ngờ sức mạnh của hắn ta lại đáng sợ thế này.

Không phải Thiên Lôi Hải Vực không cho những người thực lực quá mạnh vào sao?

Trong đại điện vô số người ngã nhào, bọn Bàng Hạo, Liễu Hương Huyên, Hoắc Nguyên lấy lại thăng bằng, nhìn hồng bào nhân vớiánh mắt sợ hãi.

- Các hạ là cao nhân phương nào? Động phủ này là mục tiêu của Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện bọn ta. Các hạ làm vậy có phải muốn kết thù với hai đại thế lực bọn ta?

Lão giả tóc xám gằn giọng.

- Ngươi muốn bọn ta rời khỏi động phủ này có lẽ phải có đủ tư cách mới được.

Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện cũng trầm giọng nói,

- Tư cách…

Hồng bào nhân cười, rồi hứn đưa tay lên tháo mặt nạ xuống.

- Hôm nay, dù hai lão bất tử Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện các ngươi có mặt thì bản tọa cũng phải băt chúng cút!

Gương mặt ấy mang đầy bá khí, giữa trán là một đạo phù vă hỏa diệm lấp lánh ánh sáng kỳ lạ.

Bọn lão giả tóc xám nhìn thấy gương mặt ấy, sắc mặt lập tức tái nhợt, sự kinh hãi tràn ngập trong mắt, giọng kêu lên đến biến dạng.

- Điện chủ Viêm Thần Điện, Ma La?

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật