Trong đại điện, sắc mặt Lâm Động sáng tôi bất định, nhất thời không gian cũng trở nên yên lặng hơn. Nhiều cường giả chau mày, rõ ràng chiến đấu lực mà Lâm Động vừa thể hiện khiến họ phải e dè.
- Tiểu tử, ngươi đúng là bản lĩnh không tồi, nhưng ngươi tưởng mình có tư cách chống lại Cửu U Môn ta sao? Ngươi phải hiểu làở Thiên Lôi Hải Vực, Cửu U Môn bọn ta đủ khả năng truy sát cho ngươi trên trời không có đường, dưới đất cũng chẳng có cửa màchạy!
Lão giả tóc xám kia nhìn Lâm Động trừng trừng, lời nói đầy uy hiếp.
- Ta đã dám cướp đồ của Tà Phong Động Thiên thì ngươi nên hiểu ta không sợ sự uy hiếp đó đâu.
Lâm Động cười nhạt.
Ánh mắt lão giả kia lạnh băng, rồi ngữ khí dịu lại:
- Chỉ cần ngươi giao Lôi Đế Quyền Trượng cho Cửu U Môn, tađảm bảo chuyện trước đây không truy cứu.
Sắc mặt bọn Bàng Hạo thay đổi, định nói thì lão giả tóc xám ngăn lại, rồi nghiến răng không cam tâm.
- Ta tin trên thế gian này chẳng ai muốn mình đối đầu với mộtđại thế lực đúng không?
Lâm Động nghe vậy thì cười, lắc đầu nói:
- Ta không muốn đắc tội với ai, nhưng muốn cướp bảo bối của ta thì chỉ có hai chữ, còn khuya!
- Ngươi!
Lão giả tóc xám cuối cùng cũng không kìm được, sát ý bùng phát cực điểm.
Lâm Động không hề sợ hãi, tay áo vung lên, Thôn Phệ Thiên Thi xuất hiện bên cạnh, còn Lôi Đế Quyền Trượng thì lại nhấp nháyánh lôi quang.
Lão giả tóc xám kia nhìn thấy Thôn Phệ Thiên Thi, khí tức cũng ngưng trệ. Lão từng giao đấu với thứ Khôi Lỗi cổ quái này, bất cứ công kích nào của lão dường như cũng vô ích.
- Ngươi sẽ phải hối hận!
Ánh mắt lão giả tối sấm lại, thực lực Lâm Động hiện giờ không hề thua kém lão, nếu gượng ép giao đấu thì e là sẽ khiến nhiều kẻ nhòm ngó.
Lâm Động vẫn không động đậy gì, chỉ là ánh mắt hắn hơi layđộng. Lôi Đế Quyền Trượng đã vào tay, nhưng mục tiêu của hắn không phải chỉ có thế. Hắn còn phải vào trong lôi giới để lấy món siêu cấp bảo bối mong chờ bao năm nay Lôi Đình Tổ Phù!
Nhưng muốn vào trong lôi giới phải có được hai ngọn ngân tháp còn lại. Tuy chiến đấu lực đã tăng mạnh nhưng muốn đối phó với cường giả của Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện vẫn có phần miễn cưỡng…
Hắn phải nghĩ cách lấy được hai ngọn ngân tháp đó mới được.
Khi Lâm Động trầm mặc thì một số cường giả đã kìm nén được lòng tham. Nếu đã không có được Lôi Đế Quyền Trượng thì xem có được những bảo bối khác kko.
Nghĩ vậy, một số cường giả đã tản đi bắt đầu lấy số bảo bổi trên các cột trụ.
Lâm Động không quan tâm đến những hành động đó, vì hắn phát hiện Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện và một số cường giả cókhí tức khá mạnh không hề động đậy, chỉ ánh mắt thôi cũng đủđể hắn hiểu chúng định làm gì.
- Hà hà, chư vị, theo ta được biết, trong Lôi Điện hình như còn một số thứ khá đặc biệt.
Trong không khí cổ quái đó, đột nhiên có một đại hán cười lớn bước ra, hai cánh tay hắn đỏ rực nhìn rất đặc biệt, khí tức cũng vô cùng ngang ngược, tuy chưa phải Tử Huyền Cảnh nhưng cũng là Sinh Huyền Cảnh viên mãn.
Lâm Động nghe thế tim bỗng run lên, xem ra không chỉ hắn làbiết sự tồn tại của lôi giới.
- Nghe nói đó là một vùng không gian đặc biệt, muốn mở nó ra phải cần ba ngọn ngân tháp…
Người nói câu này lại là nam tử tóc rủ của Nguyên Môn, hắnđương mỉm cười.
Những cường giả có thực lực rất mạnh đều nhìn về phía LâmĐộng, Bàng Hạo và Liễu Hương Huyên, vì ba ngọn ngân thápđang nằm trong tay ba người này.
- Ba vị, lúc này rồi đừng che giấu nữa! Lẽ nào các ngươi định độc chiếm không gian đó sao?
Nam tử tóc rủ hàm tiếu nói.
- Các hạ là ai?
Lão giả tóc xám ánh mắt hơi tối lại nhìn nam tử tóc rủ, lão cảm nhận được sự nguy hiểm từ hắn.
- Đông Huyền Vực, Nguyên Môn, Hoắc Nguyên.
Nam tử tóc rut cười:
- Đây là hai vị sư đệ của ta, Trần Linh, Lê Lôi.
Nghe thấy ba cái tên đó, Lâm Động hơi khựng người rồi đột nhiên nhớ ra, ánh mắt lạnh băng:
- Các ngươi…là Tam Tiểu Vương cũ của Nguyên Môn?
Hoắc Nguyên gật đầu, nhìn Lâm Động nói:
- Xem ra ba bọn ta cũng có chút danh tiếng trong Đạo Tông các ngươi. Không ngờ rời đi lâu như vậy rồi mà vẫn còn người nhớ.
- Sao có thể quên được. Trong cuộc thi đấu tông phái lần trước,đại sư tỷ Thiên Điện ta đã chết trong tay các ngươi mà.
Lâm Động hơi cụp mắt xuống, nói.
- Nữ nhân đó hả…hà hà, đúng là chết trong tay bọn ta.
Hoắc Nguyên cười, rồi nói:
- Có điều thủ đoạn của bọn ta không bằng ngươi. Mấy trăm đệtử tinh nhuệ của Nguyên Môn đã bị ngươi giết sạch, thủ đoạn…chẹp chẹp, thật tàn nhẫn.
Lâm Động lạnh lùng nhìn ba người bọn Hoắc Nguyên, khẽ gậtđầu, nói:
- Có cơ hội ta sẽ lấy mạng các ngươi.
- Có khí phách lắm…Vừa hay ba bọn ta định giết ngươi rồi gửi thi thể về Đạo Tông.
Lê Lôi với mái tóc bạc cười, nói.
Cuộc đối thoại của hai bên khiến một vài cường giả sững người, rồi bỗng hiểu ra, thì ra hai bên đều là người của Đông Huyền Vực…
- Thì ra Lâm Động xuất thân từ Đạo Tông ở Đông Huyền Vực. Nghe nói đó là một siêu cấp tông phái, thực lực không hề thua kém Huyền Thiên Điện chúng ta…
Liễu Hương Huyên ánh mắt có phần kinh ngạc nhìn Lâm Động. Chắc hẳn không thể ngờ Lâm Động lại có bối cảnh như vậy, nhưng điều này cũng không khiến họ quá sợ hãi, vì dù Đạo Tông có mạnh nhưng chân tay cũng không thể vươn tới Loạn Ma Hảiđược.
- Ở Đông Huyền Vực ngươi cũng có danh khí không nhỏ. Hà hà, Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn cùng ra tay mà không giếtđược ngươi. Chẳng trách ở Loạn Ma Hải chưa lâu mà đã gây nên không ít sóng gió.
Hoắc Nguyên cười, nói.
Không khí trong đại điện bỗng chốc đông cứng, lần này đến Liễu Hương Huyên cũng khó lòng che giấu sự kinh hãi, Tam đại chưởng giáo cùng ra tay mà không giữ Lâm Động lại được?
Tuy họ không rõ thực lực của Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn rốt cuộc mạnh đến mức nào, nhưng chắc chắn không thua kém chưởng giáo của họ, chắc hẳn cũng là ba siêu cấp cường giảChuyển Luân Cảnh. Trận dung như vậy có ai trong thế gian này dám coi thường? Vậy mà…một Lâm Động thực lực chỉ là Sinh Huyền Cảnh đại thành mà lại chạy thoát khỏi tay ba người kia?
- Rốt cuộc hắn là quái vật phương nào vậy?
Mấy người Liễu Hương Huyên ánh mắt đầy vẻ nặng nề, khi nhìn lại hắn bỗng cảm thấy hắn thêm thần bí, sự dè chừng theo đómà tăng lên.
- hà hà, giờ ta không có ý định ra tay với ngươi. Mục tiêu của bọn ta lầ này chính là lôi giới. Vì thế, mời ba vị dùng ngân thápđể khởi động lôi giới đi.
Hoắc Nguyên phẩy phẩy tay.
Lâm Động nhìn Hoắc Nguyên chằm chằm, rồi cười, gật đầu nói:
- Bây giờ đúng là làm thế nào mở ra lôi giới quan trọng hơn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Động biết cục thế bây giờ khá mỏng manh, cường giả các phương đều cảnh giác lẫn nhau. Với thực lực của hắn hiện tại rõ ràng không thể cướp được ba ngọn ngân tháp. Nếu đã vậy thìhãy mở lôi giới trước, còn việc ai có được chìa khóa vào trong thìphải xem bản lĩnh rồi.
Ít nhất thì trong trận hỗn chiến như vậy, Lâm Động cũng không sợ bất cứ ai, chỉ cần hắn không bị ai liên thủ nhằm vào.
Hắn siết tay lại, ngân tháp hiện ra, thấp thoáng có tiếng sấm sét vang lên.
Liễu Hương Huyên và Bàng Hạo thấy vậy ánh mắt đều lay động. rồi trao đổi với ngươi bên cạnh về mục tiêu tiêp theo, cuối cùngđều gật đầu, lật tay là ngân tháp hiện ra.
Khi cả ba ngọn ngân tháp xuất hiện, đột nhiên từ ngọn tháp vọng ra, ngân tháp bay lên, tiếp xúc nhau trên không trung, lôi quang nhấp nháy rồi dần dung hợp lại với nhau.
Uỳnh!
Đột nhiên một đạo lôi quang bắn về phía lôi quang, chính là bức thạch tượng trong đại điện.
Phụt phụt!
Lôi quang bắn lên thạch tượng, rồi trên bức tượng có ngân quang lấp lánh, ở nơi ngực không gian dần biến dạng, dường như đang hình thành một lỗ xoáy không gian.
Lâm Động nhìn xoáy không gia xuất hiện thì ánh mắt lập tức cháy rực.
Trong không gian đó chắc chắn có lôi giới!
Mà Lôi Đình Tổ Phù chắc chắn nằm trong đó.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật