Trang chủ » Nhất Niệm Vĩnh Hằng » Chương 248: Tránh ra a, đừng có theo ta

Chương 248: Tránh ra a, đừng có theo ta

Dịch giả: tu tại chợ

Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc nhìn cột sáng ngút trời trước mắt, nhất là vì trong cột sáng này có một cái chìa khoá huyết sắc đang trôi nổi, tựa hồ hắn chỉ cần vươn tay là có thể cầm lấy.

Bạch Tiểu Thuần trợn tròn mắt, hít sâu một hơi. Hắn không thể tưởng nổi, bản thân đã tìm bừa một chỗ để bỏ trốn thế mà lại gặp ngay cái chìa khóa đầu tiên.

Cùng lúc cột sáng xuất hiện, ở trên không phía xa, Huyết Ma và Tống Quân Uyển đang giao chiến lên lập tức dừng lại, xoay nhìn đến chỗ này. Liền sau đó, tất cả hộ pháp của hai bên, bất luận đang ở đâu, cũng đều đồng loạt nhìn về phía cột sáng.

Những người được chọn làm hộ pháp tuyệt đối đều không phải hạng tầm thường. Bọn họ tất nhiên biết rằng chìa khóa thứ nhất cũng là cái khó dành được nhất, nên tất cả đều có chút chần chờ, dù vậy, vẫn có người muốn ra tay tranh đoạt. Trong phút chốc, hầu hết bọn họ đều bay thẳng đến cột sáng.

Từng trận sát khí nổi lên, ầm ầm bộc phát.

"Chìa khóa này, người nào dám cùng ta đối khách, đừng trách Tống mỗ giết người". Tống Khuyết gầm thét. Chiến lực của Địa mạch tám lần đỉnh phong liền dâng cao động trời.

"Người khác sợ Tống Khuyết ngươi chứ Chu Hoa ta không coi vào đâu."

"Đoạt chìa khóa!" Cùng với thanh âm vang vọng, giờ phút này trên Huyết Sắc hoang mạc, khí thế chém giết đột ngột dâng cao.

"Chết tiệt, ta phải nhanh lên." Bạch Tiểu Thuần thân thể run lên. Hắn nghe rõ thanh âm bốn phía, cũng nhìn thấy hơn mười thân ảnh đang lao đến chỗ mình, nên vội vã hít sâu một hơi, lui nhanh về phía sau.

Nhưng khi Bạch Tiểu Thuần vừa lui lại phía sau... thì hắn thấy một màn không thể tin nổi, cái chìa khóa huyết sắc kia lại... dịch chuyển, lao thẳng đến hắn.

"Trời ạ, chìa khoá này còn biết chạy!" Bạch Tiểu Thuần muốn khóc rồi. Đã thế, ngay lúc này một tên hộ pháp của Huyết Mai đã vọt tới, khoảng cách không còn xa. Tên này vừa thấy chìa khoá huyết sắc thì lập tức sát ý tràn ngập, hắn không xông tới giành chìa khoá mà lại thẳng đến Bạch Tiểu Thuần.

Đây là một tu sĩ Trúc Cơ Hậu Kỳ, hắn ra tay liền dùng huyết sắc đại kiếm chém xuống, phong tỏa bốn phương, ánh mắt sát ý tràn ngập nhìn Bạch Tiểu Thuần, thậm chí còn nghiến răng.

"Ngươi ngươi ngươi... Quá khi dễ người khác á, thấy chìa khoá đã không giành lại còn muốn giết ta!" Bạch Tiểu Thuần lập tức nổi nóng. Hắn thấy được một kiếm này đúng là đối phương toàn lực toàn lực ra tay, khí thế bất phàm, nhất là sát ý trên huyết kiếm cho thấy đối phương rõ ràng muốn giết chết hắn.

Bạch Tiểu Thuần hai mắt co rút lại, chớp lóe hàn mang. Từ khi hắn vào Huyết Khê Tông, mặc dù rất ít khi ra tay, nhưng tự biết chiến lực mình đã gia tăng rất khủng bố. Giờ phút này, ngay khi một kiếm kia phủ đầu chém xuống, Bạch Tiểu Thuần hung hăng dậm mạnh chân phải, toàn thân vận lực phóng chéo lên, tốc độ cực nhanh hóa thành tàn ảnh, tránh thoát thế kiếm, khi hiện ra giữa không trung thì đã ở gần bên tên hộ pháp kia. Bạch Tiểu Thuần cũng không có chút dừng lại mà hung hăng lao tới tông thẳng vào tên đó.

Chính là... Hám Sơn Chàng.

Đây là Thiên Đạo Trúc Cơ, Trúc Cơ trung kỳ tu vi với ba tầng linh hải đã hóa tinh. Đây là Bất Tử Kim Cương quyển tầng thứ hai, đã có được lực lượng thân thể của Lục Tôn Man Quỷ. Thời khắc này, Hám Sơn Chàng được thi triển đi ra, uy lực to lớn, bạo phát gấp mấy lần, khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuần hầu như chẳng khác gì một hung thú hình người.

Ầm, thanh âm chấn động bốn phương, tuy là trầm đục nhưng lại khiến người khác kinh hãi. Khó tưởng nổi hai người va chạm lại có thể phát ra thanh âm như vậy.

Tên hộ pháp phát ra một tiếng thê lương thảm thiết, vang vọng xung quanh. Hắn, miệng phun máu tươi, phủ tạng nát vụn, quần áo phía sau lưng tơi tả tung bay, mặt hắn đỏ tía một màu, liên tiếp những thanh âm ken két từ trong cơ thể không ngừng truyền ra.

Lúc này, thân thể hắn bị mạnh mẽ hất bay đi, trước mắt tối sầm một mảnh đen kịt, đầu óc trống rỗng, rồi không hay biết gì nữa.

Hơn mười người đang ầm ầm bay vội đến đây, nhìn thấy cảnh trước mắt thì toàn bộ đều trợn mắt há mồm, da đầu tê dại. Bị Bạch Tiểu Thuần đánh bay, thân thể của tên hộ pháp trực tiếp nổ tung giữa không trung. Toàn bộ xương cốt vỡ vụn, đến cả huyết nhục tan nát, linh hồn đã hôi phi yên diệt (biến thành tro bụi).

Dư âm của tiếng nổ vẫn còn, nhưng vị hộ pháp này đã hình thần câu diệt!

Nếu là một tông môn khác, cảnh tượng trước mắt quá đủ để chấn nhiếp rồi nhưng đây lại là Huyết Khê Tông. Đệ tử Huyết Khê Tông, từng người một chẳng những kiệt ngạo mà còn hung ác. Những hộ pháp của Huyết Mai sau một phút kiêng kỵ thì nhanh chóng bình tĩnh lại, lập tức có ba người nhanh chóng bay ra thẳng tới Tiểu Thuần.

Ba người này đều là Trúc Cơ Hậu Kỳ tu vi, một người trong đó còn là Trúc Cơ Đại viên mãn. Cả ba đồng loạt ra tay, ba đạo huyết kiếm ngập trời, nổ vang bốn phương. Kinh người nhất lại không phải là tu sĩ Trúc Cơ Đại viên mãn kia mà là một trung niên Trúc Cơ Hậu Kỳ. Người này mặt dài có râu, sắc diện lạnh lùng, trong tay cầm một cây nhang.

Cây nhang không gió tự cháy, làn khói phiêu tán, tạo thành một cỗ khí tức khiến tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, khiến toàn thân hắn cảm nhận mãnh liệt nguy cơ sinh tử, tựa hồ mỗi một tấc huyết nhục đều đang thét lên, nói cho hắn biết cây nhang này nguy hiểm cực hạn.

Chẳng những chỉ Bạch Tiểu Thuần có cảm giác này mà luôn cả những người xung quanh cũng đều sắc mặt nhao nhao đại biến...

"Người này là Dương Hồng Vũ! Đây là trọng bảo như lời Tống Quân Uyển đã nói đó sao!" Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, hắn bỗng cảm thấy da đầu tê dại. Lúc này, cứ như là bị cây nhang thần bí kia kích thích, bốn năm người xung quanh cũng đều từ trong người, trong túi trữ vật... đồng loạt lấy ra pháp bảo. Mặc dù không giống nhau, nhưng đồng dạng đều phát ra khí tức nguy cơ sinh tử, đều khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động.

Bạch Tiểu Thuần thoáng sững sờ, dù tu vi hắn không tầm thường, có thể đụng chết một Trúc Cơ Hậu Kỳ, nhưng phải đối mặt cùng lúc ba người, có cả Trúc Cơ Đại viên mãn, có cả bảo vật đáng sợ... Tâm can hắn không khỏi run lên, cảm thấy những tu sĩ Trúc Cơ thế hệ trước của Huyết Khê Tông thật sự quá hung ác.

Bất quá, Bạch Tiểu Thuần cũng hiểu rõ, để có thể được Huyết Mai và Tống Quân Uyển tuyển chọn làm hộ pháp, những Trúc Cơ tu sĩ này nhất định đều là người nổi bật, nếu không là thiên kiêu đương đại thì cũng là thiên kiêu của thế hệ trước.

Nhất là Tiếu Thanh, như Tống Quân Uyển có nhắc qua, chính là một người đáng sợ vốn được nhiều người suy đoán có thể tùy thời đột phá bước vào Kết Đan cảnh, nhưng vì một nguyên nhân nào đó đã không đột phá.

Về phần bảo vật, xét bản tính cướp đoạt của Huyết Khê Tông, hiển nhiên sẽ nhiều hơn không ít so với đệ tử các tông môn khác.

Thấy nguy hiểm trước mắt, da đầu Bạch Tiểu Thuần run lên nhưng cũng không thể để bị mất mặt nên sau khi lùi lại, hắn cười lạnh mở miệng.

"Dạ mỗ không có thời gian chơi đùa cùng các ngươi, chỉ muốn khuyên bảo chư vị, chớ có chọc đến ta". Hắn thần sắc ngạo mạn âm lãnh, trong lòng tự thấy những lời này của mình thật là bá đạo. Thân ảnh hắn khẽ nhoáng lên, bạo phát tốc độ, hóa thành cầu vồng đột nhiên bay đi.

Ngay khi hắn vừa rời đi, ba người lại vận dụng huyết kiếm, xoắn nhau tranh đoạt. Tuy là Bạch Tiểu Thuần đã tránh đi nhưng làn khói từ cây nhang vẫn quanh quẩn, bạo phát ra một cổ kinh khủng chấn động bốn phía.

Thoáng cảm thụ qua chấn động này, Bạch Tiểu Thuần càng tăng tốc nhanh hơn. Theo hắn rời đi, chung quanh cái chìa khóa đầu tiên này, song phương liền triển khai chém giết. Dù là đã có người lấy được chìa khóa thì kịch đấu sinh tử vẫn tiếp diễn.

Tuy nhiên, cũng không phải là toàn bộ mọi người đều ra tay, một số người vẫn còn chút chần chờ không tham dự vào. Thậm chí, một số người còn không chạy đến chỗ này mà lại tản ra. Hiển nhiên, họ cùng suy nghĩ như Bạch Tiểu Thuần, nhận thức rõ là chìa khoá thứ nhất cũng là chìa nguy hiểm nhất.

Bạch Tiểu Thuần bay ra xa xa, khi quay đầu nhìn lại thì thấy những người kia tranh đoạt vô cùng khốc liệt. Những người này phần lớn đều là Trúc Cơ Hậu Kỳ, nay liên quan đến chuyện sinh tử nên ra tay thẳng thừng không hề giữ lại, thậm chí đến pháp bảo hộ mạng cũng đem ra dùng, thanh âm nổ vang kinh thiên động địa. Chấn động khuếch tán cơ hồ đã tiếp cận sát đến lực lượng Kết Đan khiến Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía.

"Coi như là ta có Bất Tử Kim Cương, đơn đả độc đấu thì còn được chứ nhiều người như thế mà vây đánh một mình ta... Cái mạng nhỏ này nhất định không giữ nổi..." Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, càng bay nhanh hơn. Suy nghĩ lại, trong lòng hắn có chút cảm khái, vừa rồi chiếc chìa khóa xuất hiện vừa vặn trước mặt mình, có lẽ chỉ là trùng hợp. Bây giờ nếu hắn bay ra xa hơn nữa, có lẽ sẽ không sao.

Về phần phải tranh đoạt chìa khoá, Bạch Tiểu Thuần định đợi đến khi chìa khóa thứ tư xuất hiện, lúc đó hắn sẽ tham gia tranh đoạt một chìa. Nghĩ đến đây, hắn thấy đã ổn thỏa lắm rồi. Lúc này, hắn đã bay hơn nửa canh giờ, đã tránh đi rất xa, giờ muốn tìm một chỗ an ổn để nghỉ ngơi.

"Ta lúc này đã tránh đi khá xa, có lẽ không sao rồi. Mấy cái chìa khóa đầu, ai muốn thì cứ lấy, ta không cần." Bạch Tiểu Thuần tự cho là mình rất sáng suốt. Ngay lúc này, canh giờ thứ hai đã tới.

Hầu như ngay khi canh giờ thứ hai bắt đầu... Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên mở to mắt, phát ra một tiếng thét kinh hãi, hắn ngây ngốc nhìn điểm đỏ xuất hiện ngay trước mặt mình, ngay trong tầm tay hắn.

Chỉ trong mấy hơi thở, điểm đỏ này trực tiếp bạo phát ra hồng mang chói mắt tạo thành một cột sáng đỏ chói xông thẳng lên trời khiến toàn bộ huyết sắc hoang mạc đều có thể nhìn rành mạch.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy quỷ dị, không khỏi nhớ tới sự tình trong Vô tận Huyết giới.

"Không thể a... Ta cũng không hề muốn tấn chức Huyết Tử, tại sao lại thế này..." Bạch Tiểu Thuần nhìn chiếc chìa khóa trong huyết quang trước mặt, hắn thở dài, thân ảnh liền phóng lui về sau. Nhưng hắn vừa lui lại thì chiếc chìa khóa cũng bay thẳng đến hắn.

"Tránh ra a, đừng có theo ta..."

Bạch Tiểu Thuần muốn khóc rồi. Hắn nghĩ tới vừa rồi năm ba người sống chết tranh đoạt nhau đã truyền ra chấn động kinh khủng thế nào, lập tức nội tâm run lên, càng gia tăng tốc độ bay nhanh hơn.

Tốc độ hắn đã nhanh không ngờ chiếc chìa khoá cũng đồng dạng tăng tốc bay theo, vẫn đuổi sát Bạch Tiểu Thuần. Giữa Huyết Sắc hoang mạc, cả hai không ngừng bay nhanh...

Tu sĩ của hai bên từ bốn phương dần dần chạy tới, khi chứng kiến cảnh tượng đó, từng người một đều trợn mắt há hốc mồm, tâm thần rung động, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Chìa khoá thứ nhất xuất hiện gần bên Bạch Tiểu Thuần, bọn hắn cảm thấy đây chỉ là trùng hợp.

Chìa khoá thứ hai cũng xuất hiện ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, bọn hắn cũng còn có thể nghiến răng, miễn cưỡng chấp nhận xem đây lại là trùng hợp, nhưng khi... cái chìa khoá này rõ ràng còn đuổi theo Bạch Tiểu Thuần thì tất cả mọi người đều phải trợn tròn mắt.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật