Đại thế giới, phía bắc Vũ Thần Tông, Linh Ngọc Thần Trì.
Linh Ngọc Thần Trì là một tòa núi nhỏ lơ lửng, bên trong ngọn núi nhỏ nước suối bắt đầu chuyển động, chảy thẳng xuống dưới, trung tâm ngọn núi có một cái đầm nước, trong đầm nước thỉnh thoảng sẽ tạo ra một ít Linh Thạch.
Thần Trì sẽ từ chung quanh hấp thu đại lượng Thiên Đạo Chi Lực, sau đó tạo ra Linh Thạch, Long Khư Giới Vực bởi vì tồn tại vô số Thần Trì, cho nên Thiên Đạo Chi Lực trong thiên địa trở nên vô cùng mỏng manh, nhưng mà mọi người từ bên trong Thần Trì cũng lấy được Linh Thạch ngưng tụ đại lượng Thiên Đạo Chi Lực.
Thần Trì này cũng giống như hoa cỏ cây cối, cũng có tuổi thọ nhất định,Thần Trì trong vòng ba ngàn năm tuổi, là thời điểm thịnh vượng nhất, hàng năm sinh ra Linh Thạch số lượng nhiều nhất, một khi vượt qua ba nghàn năm tuổi, Thần Trì liền sẽ từ từ khô kiệt.
Mà Linh Ngọc Thần Trì đã có hơn năm nghàn năm rồi, trong vòng một năm tối đa cũng chỉ sản xuất mấy nghìn khối Linh Thạch mà thôi, bình thường một số thế lực lớn, cũng sẽ không để mắt đến Linh Ngọc Thần Trì, cho nên Thần Trì này, bị đám người Hoa Lăng chiếm cứ.
Hoa Lăng vừa vặn đang dò xét tại Linh Ngọc Thần Trì, gần đây hắn mới vừa nhận được hai tin tức tương đối tốt, coi như là song hỷ lâm môn, tâm tình rất tốt, một tin là, Linh Ngọc Thần Trì dần dần có chút dấu hiệu hồi phục, tin còn lại là, Tiêu Ngữ bị người của hắn vây giết một lần, hai tin này làm Hoa Lăng cảm thấy rất là thống khoái.
Hoa Lăng sớm đã thấy Tiêu Ngữ khó chịu, mỗi lần Tiêu Ngữ nhìn hắn đều lạnh lùng cao ngạo, hơn nữa là một nam nhân, rõ ràng dung mạo so với nữ nhân còn đẹp hơn, mỗi lần hắn xuất hiện đều đưa tới tiếng nữ nhân hâm mộ thét lên, làm hắn thấy chướng mắt.
"Tên Tiêu Ngữ kia tự chuốc lấy đau khổ, về sau hắn dám tiến vào Đại thế giới, ta chỉ cần thấy hắn một lần là giết hắn một lần! Ai bảo cha hắn dám tranh vị cùng cha ta!" Hoa Lăng hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại nhìn thoáng qua Linh Ngọc Thần Trì. Linh Ngọc Thần Trì này, chính chỗ đứng căn bản của hắn trong Đại thế giới, hàng năm sản xuất mấy nghìn khối Linh Thạch, tuy rằng không được coi là nhiều, nhưng cũng tương đối khá.
Bọn hắn tổng cộng có hơn sáu mươi người. Mỗi người hàng năm đều có thể chia chác được không ít. Hơn nữa thường tại thời điểm trông coi, ở phụ cận tu luyện là được rồi, bởi vì căn bản không có có thế lực gì sẽ đến tranh đoạt Linh Ngọc Thần Trì với bọn hắn.
Đương nhiên, cường giả đến từ Tiểu Thiên Nguyên thế giới,không chỉ có mỗi đám người bọn hắn, tại rất xa - sâu trong Đại thế giới. Một số Tiểu Thiên Nguyên thế giới cường giả khác, cũng chiếm cứ một ít Thần Trì.
Ngay tại lúc đám người bọn họ đang tu luyện, ba cổ khí tức bay vút đến.
Hoa Lăng định thần nhìn lại, trong đôi mắt hiện lên một đám hàn quang, lập tức ha ha cười to nói: "Tiêu Ngữ ngu xuẩn này. Rõ ràng còn dám xuất hiện ở nơi này, thật sự là không biết như thế nào là chết, chẳng lẽ cho rằng dẫn theo hai người, có thể làm gì được chúng ta sao?"
Thế lực sau lưng Tiêu Ngữ, Hoa Lăng quá rõ ràng, Tiểu Linh Lung thế giới nhân tài điêu linh (xơ xác), toàn bộ Vũ Thần Tông cũng chỉ le que mấy người đến từ Tiểu Linh Lung thế giới!
Coi như là giết Tiêu Ngữ, Tiêu Ngữ chỗ khóc cũng không có.
Thế nhưng lần này Tiêu Ngữ rõ ràng còn dám tới. Thật sự là đầu bị cửa kẹp rồi.
Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ cùng Lục Phiêu ba người đứng lơ lửng ở trên không, mắt nhìn xuống bọn người phụ cận Linh Ngọc Thần Trì.
Con mắt của Nhiếp Ly rơi vào trên người Hoa Lăng ở đằng xa.
"Hoa Lăng, ngươi bước ra cho ta!" Lục Phiêu đối với Linh Ngọc Thần Trì hô.
Sưu sưu sưu. Hơn sáu mươi thân ảnh lướt lên thiên không (trên trời).
Con mắt của Hoa Lăng quang đã rơi vào trên ba người Tiêu Ngữ, khóe miệng toát ra một nụ cười lạnh lùng: "Tiêu Ngữ, xem ra ngươi còn muốn chết một lần nữa! Tự mình đi tìm cái chết còn chưa tính, rõ ràng còn dẫn theo hai con ma đoản mệnh!"(chết sớm)
"Hoa Lăng, ngươi nhiều người như vậy khi dễ một mình Tiêu Ngữ, cũng thật là mất mặt!" Lục Phiêu tay trái chống nạnh. Tay phải chỉ Hoa Lăng, nói. "Ngươi nói chuyện này nên giải quyết như thế nào, là bồi thường chút tiền. Hay là quỳ xuống dập đầu nhận sai?"
"Bồi thường tiền? Dập đầu nhận sai?" Hoa Lăng giống như đã nghe được chuyện vô cùng hài hước, cười phá lên ha hả, "các ngươi đầu óc bị nước vào úng rồi à? Các ngươi cho rằng đã đến Đại thế giới thì vẫn còn giống như ở trong Thiên Linh Viện sao? Ba đứa ngu!"
Đám người phía sau Hoa Lăng phát ra một tràng tiếng cười.Ba người Nhiếp Ly thật sự là không biết mùi vị, mới chỉ có ba người, cư nhiên dám ở trước mặt bọn hắn ồn ào như vậy?
"Đả thương người của ta, thì cũng phải đánh đổi một số thứ, các ngươi đem tất cả mọi thứ trên người lưu lại, xem như bồi thường tổn thất của Tiêu Ngữ, ta có thể tha chết cho các ngươi." Nhiếp Ly tỏ ra thong dong bình tĩnh, ánh mắt sắc bén đảo qua đám người Hoa Lăng.
Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, mặt của Tiêu Ngữ không khỏi có chút nóng lên, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì.
"Vớ vẩn, rõ ràng còn muốn chúng ta bồi thường? Trong Đại thế giới này, mạnh được yếu thua, không có thực lực, cũng dám hổ báo như vậy, thực sự là chết thế nào cũng không biết." Hoa Lăng vung tay lên, quát, "các huynh đệ, khiến cái bọn ngu xuẩn này biến trở về Linh Hồn Điện đi."
Hơn sáu mươi người nhanh chóng bao vây lại, đối với ba người Nhiếp Ly ba người tạo thành một vòng vây.
"Ngươi muốn chơi luật rừng,đã như vậy,cũng không còn biện pháp khác!" Nhiếp Ly nhún vai, ánh mắt lành lạnh mà nhìn Hoa Lăng.
Nhiếp Ly vừa nói xong thì trong nháy mắt, từng đạo khí tức mạnh mẽ trực tiếp khóa Hoa Lăng cùng với thủ hạ của hắn lại, không cách nào nhúc nhích.
Đây tuyệt đối là lực lượng áp đạo!
Lý Hành Vân phái một đám Thiên Tinh cảnh, thậm chí còn có một Thiên Chuyển cảnh, tất cả đều nghe theo phân phó từ Nhiếp Ly, mà thủ hạ của Hoa Lăng, chỉ là một đám Thiên Mệnh cảnh giới mà thôi, đây hoàn toàn lực lượng không cùng một đẳng cấp.
Hoa Lăng khó khăn quay đầu lại, liền phát hiện bọn hắn đã bị một đám người bao vây, đối phương chừng hơn hai trăm người,mấy kẻ dẫn đầu kia, Hoa Lăng có thể nhận ra được, là người của Lý Hành Vân!
"Hoa Lăng, ngươi tựa hồ một chút trí nhớ cũng không có a, Hành Vân lão Đại nói, các ngươi cách Nhiếp Ly xa một chút, các ngươi rõ ràng không nghe, vậy thì đừng trách chúng ta rồi!" Lý Hổ trầm giọng nói ra, một cỗ uy áp kinh khủng hướng phía đám người Hoa Lăng ập thẳng xuống.
Dưới lực lượng kinh khủng này, Hoa Lăng thiếu chút nữa thổ ( ho) ra một búng máu, trong nội tâm hắn chán nản a, Nhiếp Ly gia hỏa này rõ ràng mang theo cứu binh tới đây, coi như là Nhiếp Ly cùng Lý Hành Vân giữa hai người có một ít giao tình, nhưng Nhiếp Ly đến tột cùng là như thế nào mời được Lý Hành Vân phái nhiều người ra mặt như vậy vì hắn? Hoa Lăng thật sự nghĩ có chút không thông, cuối cùng thì Nhiếp Ly hoàn toàn không có bất kỳ bối cảnh hay quyền thế nào! ( hào quang nhân vật chính thì sao?)
Thiên Hành Minh của Lý Hành Vân, là lực lượng chưởng khống đa số những thế lực trẻ, một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh, căn bản không phải thứ bọn người Hoa Lăng có thể đối kháng!
"Ta cùng Hành Vân lão Đại không cừu không oán, Hành Vân lão Đại tại sao lại giúp bọn hắn đối phó ta?" Hoa Lăng nhìn về phía Lý Hổ, có chút hậm hực mà hỏi.
"Cái này cũng không phải là thứ ngươi cần biết! Chúng ta hiện tại nghe theo phân phó từ Nhiếp Ly công tử, vận mệnh của các ngươi hoàn toàn nằm ở trong tay Nhiếp Ly công tử!" Lý Hổ có chút khinh thường nói, nếu như không phải là mệnh lệnhcủa Lý Hành Vân, loại cấp bậc như Hoa Lăng này, căn bản không đáng để hắn động thủ!
"Giết Sạch Bọn Chúng!" Nhiếp Ly trầm giọng nói ra, đúng như Hoa Lăng nói, trong Đại thế giới mạnh được yếu thua chính là pháp tắc, vô số người cạnh tranh giết chóc lẫn nhau, chính là vì tranh đoạt nhiều tư nguyên hơn, để cho chính mình trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Nếu như Tiêu Ngữ bị Hoa Lăng giết, bọn hắn không ăn miếng trả miếng, như vậy thì đám người Hoa Lăng tuyệt đối - đã được một tấc lại muốn tiến thêm một thước!
Người của Lý Hành Vân hạ chậm rãi hướng đám người Hoa Lăng tiến tới.
Để bảo đảm an toàn, Lý Hành Vân phái hơn hai trăm người cho Nhiếp Ly, trong đó có mấy người là Thiên Tinh cảnh, còn có một Thiên Chuyển cảnh là Lý Hổ.
Hoa Lăng minh bạch, lúc này ăn nói khép nép là vô dụng, sắc mặt hắn lạnh lùng nhìn hướng Lý Hổ nói: "Ta không rõ Lý Hành Vân tại sao phải giúp ba tiểu tử này đối phó ta! Ta muốn nói rõ, Tiểu Thiên Nguyên thế giới chúng ta cũng không phải là loại dễ dàng khi dễ, nếu như các ngươi giết chúng ta,thì đồng nghĩa với việc khai chiến với tất cả cao thủ Tiểu Thiên Nguyên thế giới chúng ta, hắn ta không sợ những cao thủ Tiểu Thiên Nguyên thế giới chúng ta trả thù sao? Lý Hành Vân bất quá chỉ là người thừa kế hợp pháp thứ ba của Thương Viêm thế gia mà thôi, thụ địch quá nhiều, đối với hắn cạnh tranh vị trí gia chủ, chỉ có trăm hại mà không có một lợi!"
Hoa Lăng ý đồ muốn thuyết phục Lý Hổ, nhưng mà kỳ thực Hoa Lăng có nói bất luận điều gì cũng sẽ vô dụng thôi.
Nếu như đổi lại không phải Nhiếp Ly mà là người khác, Lý Hành Vân chắc chắn sẽ không hao phí khí lực lớn như vậy tiêu diệt đám người Hoa Lăng tự tạo thêm cường địch, nhưng mà Nhiếp Ly bất đồng, so sánh với việc Nhiếp Ly đưa cho hắn thần cấp tính phát triển Long Huyết Yêu Linh, chút việc nhỏ này tính là cái gì?
Lý Hổ cười nhạt một tiếng nói: "Ngươi đây là đang uy hiếp chúng ta sao? Thiên Hành Minh chúng ta cho tới bây giờ chưa sợ qua ai! Nếu như muốn khai chiến, vậy cứ nhào vô"
"Đã như vậy, Hoa Lăng ta bại hôm nay, bất quá khoản nợ này, ta sớm muộn sẽ đòi lại!" Hoa Lăng nghe được lời nói của Lý Hổ, rốt cuộc đoạn tuyệt một tia hy vọng cuối cùng.
Lý Hổ từ hư không chém ra từng đạo chưởng kình, chỉ nghe bành bành bành, đám người Hoa Lăng tất cả toàn thân bạo liệt, huyết vũ bay tán loạn.
Đây quả thật là một mặt tru diệt! ( đồ sát)
Trong lòng Lục Phiêu líu lưỡi không thôi, hắn cùng Lý Hổ tiếp xúc lâu như vậy, chỉ biết là Lý Hổ đối với Lý Hành Vân vô cùng trung tâm, tại bên người Lý Hành Vân giống như là một người làm (giúp việc) nhưng không nghĩ tới thực lực của Lý Hổ rõ ràng mạnh như vậy, nhiều Thiên Mệnh cấp cao thủ như vậy, cũng bị mạt sát trong vài phút đồng hồ.
Thực lực của Lý Hổ, hoàn toàn nghiền ép đám người Hoa Lăng kia.
Đem đám người Hoa Lăng tiêu diệt xong, coi như là giúp đỡ Tiêu Ngữ xả được cơn giận!
"Nhiếp Ly công tử, đây là không gian giới chỉ của bọn Hoa Lăng!" Lý Hổ lăng không nhảy một cái, đem đám người Hoa Lăng không gian giới chỉ lúc bị tiêu diệt thu lại, đưa cho Nhiếp Ly nói.
Trong Đại thế giới sau khi chết, bất cứ thứ gì trên người, kể cả không gian giới chỉ, bảo khí vân vân, đều bị người đoạt đi, cho nên người bình thường thật không dám đem vật trân quý mang ra, trong không gian giới chỉ của đám người Hoa Lăng cũng không có nhiều thứ tốt.
Nhiếp Ly nhìn về phía Lý Hổ, khẽ mỉm cười nói: "Đa tạ Thiên Hành Minh chư vị huynh đệ xuất thủ tương trợ, các huynh đệ của Thiên Hành Minh đã tới trợ giúp, ta làm sao có thể để cho mọi người tay không mà về đây? Những vật này liền đem phân cho các huynh đệ được không?" Nhiếp Ly tay phải khẽ động, ném cho Lý Hổ một cái không gian giới chỉ giả chứa đại lượng Linh Thạch.
Lý Hổ gấp gáp nói: "Là công tử nhà chúng ta phân phó chúng ta tới, chúng ta sao lại có thể thu đồ của ngài được?"
"Không cần khách khí, ở đây phải nói là, giúp ta có thêm vài cái chân để chạy tới đây, dù sao cũng phải có chút lộ phí mới phải, nếu không chẳng phải ta là người hẹp hòi sao? về phần Lý Hành Vân ta sẽ nói cho, nếu không thu, cũng quá không nể mặt ta rồi!" Nhiếp Ly lãng nở cười một tiếng nói.
Lý Hổ suy nghĩ một chút, liền không có cự tuyệt nữa, thu không gian giới chỉ vào.
"Các ngươi ở lại chỗ này chờ một lát, ta đi một chút sẽ trở lại!" Nhiếp Ly thả người hướng phía Linh Ngọc Thần Trì nơi xa lao đi.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật