Ánh mắt đang tĩnh lặng như mặt hồ của Ứng Hoan Hoan bỗng dao động. Vào khoảnh khắc ấy, cô thiếu nữ ấy như tỉnh dậy từ băng giá, sự linh động gần như biến mất tron một năm qua đã dần hồi phục khi nghe thấy cái tên ấy.
Ứng Tiếu Tiếu nhìn muội muội, không kìm được cười khổ, chữ tình thật biết cách làm tổn thương người ta.
- Vẫn khỏe chứ?
Ứng Hoan Hoan khẽ cắn môi, giọng nói vốn lanh lảnh dễ nghe lúc này lại hơi run rẩy, đôi mắt trong veo như pha lê lúc này gần như có thể rạn thành vô số vết nứt.
- Ừm.
Ứng Tiếu Tiếu gật đầu, rồi cười:
- Giờ có lẽ hắn ở Loạn Ma Hải, hình như hắn gặp Tam Tiểu Vương trước đây của Nguyên Môn, là ba tên bọn Hoắc Nguyên…
- Hoắc Nguyên?
Ứng Hoan Hoan nheo mắt, hàn khí sắc lạnh dâng tràn.
- Đừng lo, giờ Lâm Động cũng không phải đơn giản, ba người bọn Hoắc Nguyên giao đấu với hắn đều chết dưới tay hắn. Giờ Nguyên Môn chắc chắn hỗn loạn vì tin này rồi.
Ứng Tiếu Tiếu thấy muội muội như vậy liền nói.
Nghe thấy thế hàn khí lạnh lẽo trong mắt Ứng Hoan Hoan mới tan đi. Nàng hơi cúi đầu nhìn mặt nước phẳng lặng, khẽ nói:
- Đồ đáng ghét đấy…hắn đã hứa sẽ không chết. Hắn mà lừa muội, dù có phải phá vỡ luân hồi muội cũng lôi hắn ra.
Ứng Tiếu Tiếu tiến lên phía trước, tay khẽ vuốt lên gương mặt lạnh băng của muội muội, nói:
- Đã có tin tức của hắn rồi, muội cũng không cần nhốt mình như vậy nữa. Chuyện hồi đó cũng không thể trách cha được.
Ứng Hoan Hoan khẽ gật đầu, nói:
- Muội biết, muội không trách cha, muội chỉ trách mình vô dụng, lần nào cũng chỉ đứng đằng sau nhìn một mình hắn chiến đấu…
Dường như đang nhớ lại thân ảnh gầy gò đầy máu quyết chiến ác liệt với ba người bọn Nguyên Môn, mắt Hoan Hoan đỏ lên, rồi nàng hít sâu một hơi, gượng cười, nói:
- Muội muốn mạnh hơn… tỷ cũng biết tính cách của hắn, khi nào hắn về Đông Huyền Vực chắc chắn sẽ động thủ với Nguyên Môn, muội muốn giúp hắn. Lần này muội muốn đứng bên cạnh chứ không phải trốn sau lưng hắn.
Ứng Tiếu Tiếu nhìn nụ cười quật cường mà xinh đẹp của muội muội mình. Một lúc sau nàng khẽ thở dài, tay vuốt lên phù văn huyền ảo phức tạp nơi trán của Hoan Hoan. Cứ nghĩ đến muội muội trước đây hoạt bát vui vẻ là thế vậy mà giờ lại trở nên lạnh lùng băng giá, nàng không khỏi thương cảm:
- Ta biết muội đang ngày một mạnh hơn, nhưng muội cũng nên biết phải trả giá không nhỏ…Lâm Động hắn cũng không muốn thấy muội thay đổi thế này đâu.
Ứng Hoan Hoan thu lại nụ cười, đưa hai tay ra ôm lấy đầu gối thu mình lại. Nhìn nàng như vậy càng yếu đuối hơn. Nàng không cho tỷ tỷ biết khi sức mạnh tăng lên trong đầu nàng cũng có thêm một vài ký ức.
Nàng không biết sự thay đổi này là tốt hay xấu, nhưng nàng biết Lâm Động muốn báo thù Nguyên Môn cần sức mạnh đến mức nào, muốn giúp hắn nàng chỉ còn cách này…
- Tỷ tỷ yên tâm…
Mãi lâu sau Hoan Hoan mới ngẩng lên, ánh nắng chiếu xuống tạo thành một quầng sáng trên má nàng:
- Chỉ cần hắn trở về an toàn, muội vẫn là Ứng Hoan Hoan.
Ứng Tiếu Tiếu thầm thở dài đưa tay ôm lấy muội muội. Muội muội đã trưởng thành hơn nhiều rồi, chỉ là sự trưởng thành lạnh lùng này khiến nàng chua xót.
Ứng Hoan Hoan hơi tựa vào Ứng Tiếu Tiếu, đôi mắt màu lam nhìn lên bầu trời, nơi tận cùng ánh mắt dường như hiện lên một thân ảnh quen thuộc, khóe môi hơi nhướng lên.
Nếu ngươi quay về, ta sẽ chiến đấu bên cạnh ngươi. Nếu ngươi đi xa, ta sẽ đồ sát Nguyên Môn thay ngươi, cho dù có phải giẫm lên biển máu, trái tim ta đã lạnh.
…
Chuyện của ba người bọn Hoắc Nguyên đã khiến Đông Huyền Vực dấy lên một làn sóng chấn động. Lâm Động là nhân vật chính của câu chuyện thì đã đưa Mộ Linh San đến hải vực náo nhiệt nhất Loạn Ma Hải lúc này từ lâu.
Tranh Bá Chiến do Viêm Thần Điện tổ chức có quy mô rất lớn, lớn gấp không biết bao nhiêu lần so với võ hội của Ngũ đại gia ở Thiên Phong Hải Vực. Hơn nữa, Ngũ đại gia cũng không thể sánh được với Viêm Thần Điện về sức hiệu triệu.
Đương nhiên đây cũng là vì sức hấp dẫn của Lôi Đình Tổ Phù. Tuy không ít người nghi hoặc về việc Viêm Thần Điện đêm thứ thần vật hiếm có như Lôi Đình Tổ Phù làm phần thuổng, nhưng mọi người vẫn sục sôi vì nó…
…
- Lâm Động ca, Tranh Bá Chiến của Viêm Thần Điện cũng thật náo nhiệt nha…
Tại một nơi trên hải vực, cự kình bay qua mặt biển, Mộ Linh San ngồi trên lưng con cự kình, đôi mắt to nhìn xung quanh. Trên tuyến đường biển này có thể nhìn thấy không ít thuyền và hải thú lớn. Mục tiêu của họ đều về một hướng, hiển nhiên tất cả đều nhằm về hướng Viêm Chi Hải Vực.
Lâm Động cũng gật đầu cười. Viêm Chi Hải Vực bây giờ có lẽ đã thành tiêu điểm của Loạn Ma Hải, sức hấp dẫn của Lôi Đình Tổ Phù thật sự rất đáng sợ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Lâm Động ca cũng muốn tham dự Tranh Bá Chiến sao? Với thực lực của huynh hiện giờ chắc chắn sẽ giành được hạng cao.
Mộ Linh San cười hi hi, nói.
Lâm Động vươn vai, cười nói:
- Xem tình hình thế nào đã. Ta không có hứng thú lắm với chức quán quân, nhưng ở đây có thứ thuộc về ta, ta phải lấy về.
Ma La lấy ra một đạo bản nguyên từ Lôi Đình Tổ Phù, tuy không ảnh hưởng lớn nhưng sau khi Lâm Động luyện hóa được Lôi Đình Tổ Phù thì hắn cảm nhận được sự thiếu hụt.
Sự thiếu hụt này không rõ ràng, nếu có một trăm năm nữa thì có lẽ Lôi Đình Tổ Phù sẽ tự bù đắp, nhưng đáng tiếc Lâm Động không thể chờ lâu được như vậy. Hắn là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, đã có Lôi Đình Tổ Phù thì đương nhiên hắn không muốn để nó bị thiếu sót.
Vì thế hắn cần phải lấy đạo bản nguyên đó về.
- Hi hi, Lâm Động ca, giờ huynh đã đứng vị trí thứ chín trong Tân Tú Bảng của Loạn Ma Hải rồi.
Mộ Linh San lật tay, một cuộn quyển trục màu vàng kim hiện ra. Ánh sáng trên quyển trục lúc ẩn lúc hiện, có thể thấy ba chữ lớn Tân Tú Bảng. Cáu này được thế lực có tên Thiên Cơ Lâu tạo ra,đây cũng là thế lực khá uy tín. Những người được vào bảng đều là nhân tài kiệt xuất trong lứa đệ tử trẻ tuổi của Loạn Ma Hải.
Lâm Động cười nhận lấy quyển trục từ tay Mộ Linh San. Quyển trục này cũng tỏa ra năng lượng, hiển nhiên cũng là một món linh bảo. Hắn quét mắt nhìn, quả nhiên thấy ở vị trí thứ chín có một dòng chữ nhỏ.
- Đệ cửu Tân Tú Bảng, Lâm Động, Sinh Huyền Cảnh viên mãn, Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong, người của Đạo Tông, Đông Huyền Vực, Thiên Lôi Hải Vực, một mình giết năm cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành, thủ đoạn không rõ, tạm xếp thứ chín.
- Năng lực tình báo mạnh thật.
Lâm Động hơi nhướng mày, Thiên Cơ Lâu quả nhiên có bản lĩnh, sự việc mới xảy ra vài ngày mà đã biết hết, thậm chí ngay việc hắn là người của Đạo Tông ở Đông Huyền Vực cũng rõ.
- Lâm Động ca, nghe nói mười người đứng đầu Tân Tú Bảng đều tham gia Tranh Bá Chiến. Chúng không dễ đối phó đâu.
Mộ Linh San cười.
Lâm Động gật đầu, với chiến tích của hắn ở Thiên Lôi Hải Vực mà chỉ được xếp vị trí thứ chín, từ đó có thể thấy chất lượng của Tân Tú Bảng ra sao.
Hắn nhìn lên phía trên của quyển trục. Hắn cũng rất tò mò về những người đứng trước, vì hắn biết những người thuộc tốp mười đều là yêu nghiệt…
- Đệ bát Tân Tú Bảng, Thiên Sa Tông Lịch Lâm, Tử Huyền Cảnh tiểu thành, tính cách lầm lỳ, tàn độc, từng giết hai cường giả cùng đẳng cấp.
…
- Đệ ngũ Tân Tú Bảng, Hải Âm Giản Âm Ma Đằng Khuê, Tiên Phù Sư đại thừa, từng giao đấu với cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành, sau đó nhờ vào tinh thần lực xuất quỷ nhập thần đã thoát thân an toàn.
.
…
- Đệ tam Tân Tú Bảng, Vạn Tượng Sơn Tiểu Tượng Vương Châu Trạch, tinh thông Vạn Tượng Thiên Pháp, có sức mạnh của Vạn Tượng.
- Đệ nhị Tân Tú Bảng, Viêm Thần Điện Hỏa Tiên Tử Đường Tâm Liên, đại đệ tử thủ tịch của Ma La, chủ nhân Hỏa Diệm Tổ Phù, người kế thừa Viêm Thần Điện.
Khi đọc đến ba người đứng đầu, lông mày Lâm Động nhướng lên, vì hắn nhận ra ba người này đều không viết rõ đẳng cấp thực lực. Nhưng chỉ một vài điều đó thôi cũng đủ để cho người ta thấy sự lớn mạnh của họ.
Lâm Động tiếp tục nhìn lên vị trí đứng đầu Tân Tú Bảng, rồi hắn nheo mắt lại.
- Đệ nhất Tân Tú Bảng, Vô Diện Nhâm Từ Tu, từng giết cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật