Trang chủ » Vũ Động Càn Khôn » Chương 676: Trảm sát

Chương 676: Trảm sát

Ngay khi yêu nhãn màu xám từ chỗ mi tâm của Lâm Động hiện ra, một thứ sát khí kinh người cũng vào lúc này từ trong con mắt đó điên cuồng thổi quét ra.

Hưu!

Yêu nhãn hiện lên không có bất kỳ sự chậm trễ nào, một luồng ánh sáng màu xám tràn đầy sức công phá cực kỳ khủng bố đột nhiên vút mạnh ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Những nơi chùm ánh sáng màu xám kia lao vút qua, không gian nhất thời cũng trở nên vặn vẹo, mà Hỏa Tinh Viên Vương với vẻ mặt hung sát kia, ánh mắt vào lúc này cũng kịch biến, càm giác nguy hiểm dày đặc, từ trong lòng hắn mạnh mẽ lan tràn ra.

- Hống!

Tiếng gào thét thô bạo bỗng nhiên từ trong miệng Hỏa Tinh Viên Vương rít gào truyền ra! Hồng mang sáng chói cũng vào lúc này từ trong cơ thể hắn phô thiên cái địa dũng mãnh lan tràn ra, cuối cùng lại trong âm thanh răng rắc, nhanh chóng ngưng tụ thành một tầng tinh thể hỏa hồng sắc, bao bọc lấy thân thể của hắn ở bên trong.

Ánh mặt trời chiếu rọi trên tầng tinh thể hỏa hồng sắc kia, rắn chắc giống như là kim cương vậy, tản ra sức phòng ngự cực kỳ cường đại và đáng sợ.

Luồng ánh sáng màu xám kia thế nhưng cũng không bởi vì vậy mà có có chút tạm dừng nào, trực tiếp xuyên qua hư không, sau đó trong chớp nhoáng đã oanh kích dày đặc vào tầng tinh thể hỏa hồng sắc kia.

Xuy!

Ngay khi luồng ánh sáng màu xám kia đánh trúng, những tia thanh âm xuy xuy rất nhỏ không ngừng lan truyền ra. Ngay sau đó, cặp mắt hỏa hồng sắc phía dưới tầng tinh thể kia lại đột nhiên co rút lại lại, một tia hoảng sợ từ trong đó lóe lên. Bởi vì dưới sự quan sát của hắn, những nơi mà chùm tia sáng màu xám kia lướt qua, trên tầng tinh thể bắt đầu nhanh chóng vỡ ra từng vết nứt dài.

Răng rắc, răng rắc!

Tốc độ lan tràn của những vết nứt dài này cực kỳ nhanh chóng và mãnh liệt, gần như là trong chớp mắt đã lan ra đến toàn bộ tầng tinh thể!

- Phá!

Tầng quang mang màu xám trong mắt Lâm Động bắt đầu khởi động, một đạo thanh âm lạnh như băng thấu xương từ trong miệng hắn khẽ truyền ra.

Phanh!

Ngay khi thanh âm này vừa dứt, tầng tinh thể hỏa hồng sắc kia lập tức nổ tung lên, những mảnh vỡ tinh thể bay múa đầy trời. Mà chùm tia sáng màu xám kia lại tiếp tục thẳng tắp bay xẹt qua, cuối cùng trong ánh mắt hoảng sợ của Hỏa Tinh Viên Vương, nhanh như chớp xuyên thẳng qua trán của hắn.

Chùm tia sáng màu xám ngay sau đó trực tiếp bắn ra từ phía sau đầu của Hỏa Tinh Viên Vương mang theo một tia máu tươi, sau đó lướt vụt đến phía xa xa, biến mất không thấy đâu nữa…

Một cái lỗ máu liền từ chỗ trán của Hỏa Tinh Viên Vương hiện lên, máu tươi cuồn cuộn chảy xuống, nhưng mà bị trung một công kích chí mạng này, Hỏa Tinh Viên Vương kia cũng không có ngay lập tức chết đi. Trên gương mặt hắn trái lại còn đột nhiên trở nên cực kỳ dữ tợn, thân hình hắn loạng choạng lùi về sau mười mấy bước, khí tức toàn thân nhanh chóng ủ rủ xuống.

- Vậy mà còn chưa chết nữa à?

Mấy người Ứng Hoan Hoan nhìn thấy Hỏa Tinh Viên Vương này không ngờ vẫn còn sót lại khí tức, tất cả đều kinh hãi. Sức sinh tồn của Yêu thú này quả nhiên quá cường hãn!

Oanh!

Sắc mặt Lâm Động bình tĩnh nhìn Hỏa Tinh Viên Vương với khuôn mặt tràn đầy máu tươi đằng kia, cũng không chút do dự, bàn tay nắm chặt lại, thiết ấn màu đen gào thét mà đến, đón gió bạo trướng lên, giống như một tòa thiết sơn mang theo sức mạnh đáng sợ, hung hãn nện thẳng lên thân thể đầu Hỏa Tinh Viên Vương kia.

Ầm ầm!

Trong một đạo thanh âm cực lớn vang lên trên bầu trời, thân thể khổng lồ của Hỏa Tinh Viên Vương lập tức bị thiết ấn cực lớn đánh cho rơi thẳng xuống, cuối cùng rơi thật mạnh xuống mặt đất. Cỗ sức mạnh khủng bố đó cũng làm cho mặt đất chấn động rung chuyển.

Mặt đất sụp đổ, cái thiết ấn màu đen giống như một ngọn núi, trấn áp Hỏa Tinh Viên Vương bên dưới. Trên mặt đất xung quanh không ngừng nứt toác ra từng đạo khe hở to lớn.

Trên bầu trời, Lâm Động nhìn thấy đầu Hỏa Tinh Viên Vương đã bị thiết ấn màu đen trấn áp bên dưới, trong mắt lóe lên hàn ý. Hai bàn tay nắm chặt lại, hai cánh tay trực tiếp co duỗi nhanh như chớp, cuối cùng biến thành hai long thủ màu xanh lạnh như băng đồng thời vô cùng dữ dằn.

Soạt!

Thân thể Lâm Động soạt một tiếng xoạt đã xuất hiện ở bên trên thiết ấn màu đen, sau đó hai bàn tay nắm chặt, từng quyền từng quyền hung hăng nện thẳng lên trên thiết ấn.

Choeng choeng choeng!

Âm thanh kim thiết vang lên lanh lảnh, ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo không gì sánh bằng từ trên thiết ấn lan truyền ra. Đám người Ứng Hoan Hoan ở bên cạnh có chút trừng mắt há hốc miệng mà nhìn lên cái thiết ấn màu đen giống như một ngọn núi vậy, trực tiếp bị Lâm Động hung hăng đánh mạnh chìm vào trong đất.

- Thật là một tên gia hỏa bạo lực!

Khương Côn nuốt một ngụm nước bọt, toàn thân có chút không lạnh mà run. Lâm Động lúc trước cũng không có ra tay, nhưng mà ai có ngờ đến cái tên này không ra tay thì thôi, vừa ra tay lại là tàn nhẫn như vậy. Công kích như thế này rơi xuống, cho dù sức sống của Hỏa Tinh Viên Vương kia có mạnh hơn nữa, e rằng cũng tuyệt đối không còn đường sống.

Dưới ánh mắt của mấy người Ứng Hoan Hoan nhìn chằm chằm giống như nhìn quái vật kia, Lâm Động cũng dần dần đình chỉ hai tay mình lại lại. Thân thể khẽ rung nhẹ, hai cái long thủ màu xanh biếc nhanh chóng tiêu tan đi, sau đó hắn nhìn về phía đám người phía trước, điềm nhiên như không có việc gì, xoa xoa hai nắm tay có chút tê tê, nói:

- Nếu đã muốn giải quyết cái loại Yêu thú này, vậy thì đừng cho hắn có cơ hội liều mạng nào cả, nếu không hắn muốn chạy, chúng ta cũng ngăn không được!

Lúc này bên dưới thiết ấn vẫn còn có máu tươi đamh không ngừng chảy ra, Lâm Động đứng trên thiết ấn, khuôn mặt trẻ tuổi cũng giống như bọn họ kia, lại khiến cho mấy người Khương Côn cảm thấy tim đập nhanh. Bọn họ hiểu rõ, nếu như đổi lại là bọn họ, thì tuyệt đối sẽ không có khả năng quyết đoán giống như hắn vậy.

- Tên kia có lẽ không còn thở nữa rồi nhỉ?

Viên Lăng cười gượng một tiếng, hỏi.

Lâm Động cười cười, bàn tay phất lên, cái thiết ấn màu đen khổng lồ bay đi, cuối cùng hóa thành một luồng ánh sáng màu đen lướt vào lòng bàn tay Lâm Động. Mà theo sự thu hồi thiết ấn, cỗ khí tức huyết tinh nồng đậm cũng ngay lập tức lan tàn ra.

Ứng Hoan Hoan ngửi thấy cỗ khí tức huyết tinh đó, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng có chút trắng bệch. Hiển nhiên là nàng không có dũng khí đi xem cảnh huyết nhục mơ hồ ở bên dưới kia, lập tức bàn tay ngọc trắng nõn giơ ra, đất bùn trên mặt đất khẽ động, nháy mắt đã lấp đầy lại cái hố to đằng kia.

Vùi lấp cái hố to đầy huyết nhục mơ hồ kia xong, Ứng Hoan Hoan ôm lấy cây đàn tranh màu xanh phỉ thúy từ trên cây đại thụ lướt xuống, sau đó bàn tay lật lại, đã thu hồi xong cây đàn tranh.

- Hoang Vu Yêu Nhãn quả nhiên rất mạnh, ngươi có thể tu luyện thành công được nó, thật sự là rất biến thái đấy!

Ứng Hoan Hoan liếc mắt nhìn Lâm Động, nếu như lúc nãy không phải nhờ Lâm Động phát động Hoang Vu Yêu Nhãn đánh cho Hỏa Tinh Viên Vương đến nỗi trọng thương, thì toàn bộ phần công kích cực kỳ hung sát sau đó hiển nhiên cũng không thể có hiệu quả được!

Hai người Khương Côn, Viên Lăng ở bên cạnh cũng có chút hoảng sợ nhìn về phía Lâm Động, trong mắt không còn vẻ đắc ý như lúc trước nữa. Sau khi biết được thực lực thật sự của Lâm Động cùng với cái loại thủ đoạn tàn nhẫn vô tình đó, bọn họ hiển nhiên đã không dám xem hắn như một đệ tử mới gia nhập nữa!

Lâm Động cười cười, Hoang Vu Yêu Nhãn mỗi khi sử dụng đều có sự xâm thực cực lớn đối với hai mắt chính mình, với cái giá phải trả này, sức mạnh đạt được làm sao có thể nhỏ yếu được? Đương nhiên, cái loại xâm thực này đối với người có Thạch phù thần bí trấn giữ bên trong thân thể như Lâm Động mà nói, hiển nhiên cũng không có chút uy hiếp nào.

Vù vù!

Trong lúc mấy người Lâm Động đang nói chuyện, trong rừng rậm cũng có mấy đạo âm thanh xé gió dồn dập truyền đến. Chợt Nguyên Phương dẫn theo mười mấy tên đệ tử nhanh chóng lao vút tới. Mà sau khi nàng ta nhìn thấy đám người Lâm Động yên ổn không việc gì, trên khuôn mặt vốn đang căng thẳng mới thư giãn một chút.

- Hỏa Tinh Viên Vương đâu?

Vừa hạ xuống mặt đất, Nguyên Phương đưa mắt đảo một vòng, sau đó kinh ngạc hỏi.

Bàn chân Khương Côn giậm giậm nhẹ xuống mặt đất, ánh mắt Nguyên Phương nhìn qua chỗ đó, sau khi nhìn thấy mặt đất bị máu tươi nhuốm thành đỏ thẫm và một cái hố khá lớn, trên mặt lập tức biến sắc, âm thanh kinh ngạc nói:

- Giả quyết xong rồi à?

- Hắc hắc, ít nhiều cũng phải nhờ đến Hoang Vu Yêu Nhãn của Lâm Động sư đệ!

Viên Lăng cười nói.

- Hoang Vu Yêu Nhãn?

Nghe được cái tên này, Nguyên Phương và một vài đệ tử bên cạnh nàng lập tức động dung. Thân là đệ tử Đạo Tông, bọn họ hiển nhiên đã từng nghe nói qua thứ môn vũ kỹ kỳ dị này trong Hoang Điện. Chỉ là không ngờ Lâm Động trước mắt đây là có thể tu luyện thành công được nó!

- Nếu như không phải nhờ có Khương Côn sư huynh bọn họ đánh cho Hỏa Tinh Viên Vương sức cùng lực kiệt, thì ta cũng không có cơ hội ra tay!

Lâm Động cười lắc lắc đầu, thật sự không có ý ôm đồm hết công lao.

- Phương tỷ, những đầu Yêu Viên kia thì sao?

Ánh mắt Ứng Hoan Hoan nhìn Nguyên phương, hỏi.

- Đều giải quyết xong hết rồi!

Nguyên Phương khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt có chút phức tạp hướng nhìn về phía Tiên Nguyên Cổ Thụ cách đó không xa. Nàng biết, nếu như tin tức ở nơi đây mà truyền đi, e rằng cả vùng Huyết Nham Địa đều sẽ xôn xao lên, so với hạt giống của Tiên Nguyên Cổ Thụ, thì một cái quặng mỏ nhỏ bé này cũng không đáng nhắc tới.

Ánh mắt mọi người cũng bắt đầu nhìn về hướng cây đại thụ cổ lão màu đen phá vỡ mặt đất mà mọc lên kia, bên trong ánh mắt rực lửa cũng tràn ngập sự ngưng trọng. Vốn chỉ là một nhiệm vụ bình thường, chỉ e rằng bởi vì nó mà trở nên cực kỳ phức tạp!

- Làm thế nào mới có thể biết có hạt giống bên trong gốc cây con này đây?

Lâm Động nhìn về phía Ứng Hoan Hoan, hỏi.

- Đợi đến lúc mớ quả thực của nó tự nhiên rụng xuống, nếu như bên trong đó thật sự có hạt giống, thì hạt giống đó cũng sẽ tự động xuất hiện!

Ứng Hoan Hoan nói khẽ.

- Nhìn mức độ năng lượng của mớ quả thực này, có lẽ không quá thời gian năm ngày sẽ rụng xuống thôi!

- Thời gian năm ngày sao?

Lâm Động mấp máy miệng, khẽ gật đầu.

- Có cần một phen triệu tập tất cả đệ tử đến không?

Nguyên Phương nói.

- Vậy thì quá nhiều người sẽ biết rồi!

Lâm Động khẽ lắc đầu, chợt trầm ngâm nói:

- Sáng chậm tối nhanh, không cần quá mức rêu rao, chỉ cần làm như bình thường là được rồi!

Nếu quả thật đúng như những gì Ứng Hoan Hoan đã nói, Huyết Nham Địa này hỗn loạn như thế, vậy thì hành động trên quy mô lớn ngược lại sẽ làm cho người ta chú ý. Một khi tin tức về Tiên Nguyên Cổ Thụ truyền ra ngoài, vậy thì tình cảnh bọn họ e rằng thật sự rất nguy hiểm.

Nguyên Phương gật gật đầu, tuy rằng thực lực Lâm Động hiện tại còn kém một chút, nhưng trong ngôn ngữ lại rất cẩn thận ổn trọng, nói ra lời nào cũng không có cơ hội cho bọn họ phản bác.

- Một khi đã như vậy rồi, vậy thì cứ yên lặng chờ đợi năm ngày đi!

Ánh mắt của Ứng Hoan Hoan chuyển hướng về phía đầu Tiên Nguyên Cổ Thụ, bàn tay trắng nõn chậm rãi nắm chặt lại. Chẳng biết vì sao, nàng luôn cảm thấy nhiệm vụ lần này e rằng sẽ trở nên vô cùng phiền phức!

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật