Trước tấm bia đá màu đen, Lâm Động lặng lẽ ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền, vào thời điểm này toàn bộ nguyên lực trong cơ thể dần dần bị dồn nén lại.
Không xa phía sau hắn, lão nhân mù đang im lặng quan sát cảnh tượng này, thần sắc phức tạp trên khuôn mặt già nua cũng dần dần thu liễm lại. Sự thật là lão đã từng tu luyện Hoang Vu Yêu Nhãn này, nhưng lúc ban đầu, do một sự cố ngoài ý muốn mà đôi mắt bị mù, đây thực sự là một cái giá quá đắt!
Lâm Động cuối cùng cũng chọn môn vũ kỹ có hiểm họa không nhỏ này, cũng có một chút vượt quá tầm dự liệu của lão, nhớ lại năm đó đến cả Chu Thông cũng đã từng ở nơi này do dự rất lâu, cuối cùng rồi cũng từ bỏ Hoang Vu Yêu Nhãn mà đi luyện Đại Hoang Thể.
Tuy nói rằng giữa hai loại vũ kỹ này không có sự phân chia cao thấp rõ ràng, nhưng lão nhân mù lại biết bản chất khác nhau giữa chúng. Đại Hoang Thể có thể làm cho cơ thể trở nên mạnh hơn, làm tăng sức chiến đấu cho toàn bộ cơ thể, nhưng Hoang Vu Yêu Nhãn lại là môn vũ kỹ sát phạt thuần túy, xét về lực sát thương thì môn vũ kỹ này mới thực sự là đệ nhất.
Đương nhiên, ở đây không phải nói Chu Thông không có thiên phú, mà là điều kiện tu luyện Hoang Vu Yêu Nhãn không phù hợp với hắn ta, hơn nữa với tính cách của hắn, nếu chọn Đại Hoang Thể thì cũng không nằm ngoài dự liệu của mọi người!
- Có thể luyện thành hay không, là ở cơ duyên của ngươi! Yên tâm đi, Hoang Điện chúng ta khó khăn lắm mới sản sinh ra được một tiểu tử có thể so bì được với người ấy, lão phu sẽ không để ngươi trở thành bộ dạng như ta đâu!
Lão nhân mù nhìn chằm chằm bóng Lâm Động, một lát sau, nhẹ nhàng thở dài, lẩm bẩm nói nhỏ.
Hắn biết Trần Chân, Ngộ Đạo rất coi trọng Lâm Động, nếu như trong khi gã này tu luyện vũ kỹ tại Vũ Kỹ Điện mà biến thành mù lòa giống như mình, chỉ sợ hai lão gia hỏa kia cũng sẽ bạo nộ một trận.
Lão nhân mù cũng liền ngồi xuống, ông ta có thể cảm nhận được mặc dù lúc này cơ thể Lâm Động tuy bất động, nhưng đang có từng đạo tinh thần lực đang từ bên trong nê hoàn cung hắn phát ra, quấn quanh lên trên tấm bia đá màu đen kia.
- Tứ ấn Thiên Phù sư sao?
Lão nhân mù chỉ là cảm nhận qua một chút, liền xác nhận rõ ràng tu vi tinh thần lực của Lâm Động, cuối cùng cũng nhẹ nhàng gật đầu. Nguyên lực và tinh thần lực của Lâm Động, nếu như xét riêng rẽ, thì cũng không có gì đáng kể trong đám nhân vật cùng thế hệ, nhưng nếu gộp chung lại thì có thể xem là cực kỳ xuất sắc!
Lão nhân mù dần dần trầm tĩnh xuống, trong cặp mắt mờ đụch, lại một lần nữa trở nên yên tĩnh. Còn cơ thể của Lâm Động cũng trong khoảnh khắc này đột nhiên run lên một cách khác thường. Đột nhiên từ trong nê hoàn cung vụt ra vụt ra một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ dị thường, cuối cùng bắn vào con mắt màu đen phía trên tấm bia đá kia.
Xùy!
Trong lúc tinh thần lực bắn vào con mắt đen kia, tinh thần Lâm Động đột nhiên trở nên có chút hoảng hốt, ngay lập tức cảm thấy xung quanh mọi thứ như di chuyển lên. Đợi đến lúc hắn thực sự bình tâm trở lại, thì đã phát hiện ra hắn xuất hiện trên một mảnh đất bao la mù mịt!
Mảnh đất này vô cùng rộng lớn bằng phẳng, đưa mắt nhìn, bình nguyên kéo dài đến cuối tầm mắt, nơi đó thiên địa dường như hợp làm một với nhau.
Một loại không khí hoang vu, mang theo mùi vị tha thương xa xưa, tại khoảng giữa của thiên địa giao hòa bốc lên giống như vùng đất từ thời Viễn Cổ.
Lâm Động đứng trên mặt đất, nhìn trời nhìn đất, tự nhiên sinh ra một cảm giác nhỏ bé, cái cảm giác vô lực đó, từ sâu bên trong tâm linh dâng trào ra, rồi lan tràn toàn thân, khiến cho người ta không thể nhúc nhích được.
- Hô!
Lâm Động hít một hơi thật sâu, hai mắt đột nhiên trở nên sắc bén, đứng thẳng thân mình cưỡng ép cho cái cảm giác nhỏ bé kia biến mất. Hắn biết rõ nơi đây có lẽ là không gian tinh thần trên tấm bia đá kia. Sự giao phong ở nơi đây, có lẽ không có những cảnh máu tươi bắn tung tóe như trong hiện thực, nhưng lại có một loại khí thế hung ác mạnh mẽ!
Tinh thần giao phong, một khi rơi xuống hạ phong, có lẽ đã lưu lại một chút lạc ấn tiềm ẩn, sẽ cực kỳ bất lợi cho sự tu luyện sau này.
Đè nén đi cái loại cảm giác nhỏ bé vô lực trong lòng kia, Lâm Động sải từng bước đi, bàn chân đi trên mặt đất có vẻ mềm mại ấy, cái không khí bao la mờ mịt này, dường như là thẩm thấu từ nơi bàn chân bước qua, rồi truyền vào trong cơ thể hắn!
Đùng!
Cũng chính là vào lúc này, mặt đất hoang vu rộng lớn này đột nhiên rung chuyển kịch liệt. Từng rung động mà mắt thường có thể nhìn thấy từ phía đầu kia của phần mặt đất rộng lớn nhìn không thấy điểm cuối này chợt nổi cao lên, giống như mạch xung, khuếch tán một cách nhanh chóng.
Ánh mắt Lâm Động bình tĩnh nhìn cảnh tượng này, dưới sự chú ý quan sát của hắn, mặt đất ở chỗ xa xa đột nhiên trong lúc run rẩy đã nứt ra một vết nứt lớn, vết nứt kia dùng một tốc độ cực kỳ kinh người mà xé toạt ra. Ngắn ngủi trong chốc lát đã đạt đến khoảng cách mấy ngàn trượng khổng lồ. Bộ dáng như vậy thoạt nhìn giống như là một vực sâu vô tận vậy!
- Ô!
Thâm uyên vỡ ra, một đạo tiếng ô ô cực lớn, vô cùng quái dị đột nhiên vang vọng lên trong khoảng không thiên địa mênh mông. Âm thanh này giống như là từ trên trời giáng xuống vậy, lại càng trực tiếp nhấc lên vô số những lốc vòi rồng ngập trời.
Đồng tử của Lâm Động ngưng trọng nhìn về phía chỗ vực sâu kia, chỗ đó là nơi phát ra âm thanh. Trong mơ hồ hắn tựa như nhìn thấy từ trong không gian tối tăm ấy có một một bóng hình khổng lồ khẽ chuyển động.
Ánh mắt của Lâm Động dán chặt vào chỗ vực sâu đó, một loáng sau, đồng tử đột nhiên co rút lại.
Ầm!
Ngay trong khoảnh khắc đồng tử Lâm Động co rút lại, trong vực sâu, sương khói bụi mù ngập trời bùng phát ra, sau đó một đạo bóng đen khổng lồ không thể nào hình dung nổi, giống như một đầu Địa Long, đột nhiên từ trong cái vực sâu kia phóng vọt lên, bóng đen khổng lồ ấy nhất thời che khuất cả bầu trời!
Lâm Động nhìn vào đầu cự thú bay ra từ vực sâu kia, lúc này nhẹ nhàng hít một hơi khí lạnh…
Cự thú này thân hình như rắn, nhưng lại to dài khổng lồ mấy ngàn trượng, toàn thân đen như một khối sắt, một loại sát khí ngập trời, giống như gió lốc từ trên thân thể nó cuốn ra.
Phía trên đầu của cự thú, điều làm người ta chú ý không phải là cái miệng máu khổng lồ phủ đầy những chiếc răng sắc nhọn hung tợn, mà là một con mắt màu đen quỷ dị ngay giữa trán nó!
Cái mắt màu đen đang trong trạng thái nhắm lại, nhưng không biết tại sao, khi nhìn thấy con mắt đó, lông tóc toàn thân Lâm Động cũng phải dựng ngược trở lên.
- Đây là… Hoang?
Lâm Động khẽ thốt một tiếng, nếu như hắn đoán không lầm, thì đầu cự thú che khuất bầu trời trước mắt hắn chính là cái được gọi là Hoang rồi…
Nhìn thấy thanh thế đáng sợ như vậy, lúc này Lâm Động ngược lại không chút nghi ngờ, đầu Dị thú này thực sự có khả năng khủng bố biến hàng vạn dặm đất đai thành nơi hoang vu.
Hoang bay lên bầu trời, uốn lượn thân mình to lớn, sau đó nó chậm rãi hướng cái đầu khổng lồ xuống dưới mặt đất, nhìn chằm chằm vào Lâm Động nhỏ bé như sâu kiến đang đứng phía dưới.
Khi ánh mắt của Hoang di chuyển dần xuống phía dưới, sắc mặt Lâm Động cũng bỗng trở nên ngưng trọng, hắn có thể cảm nhận được, mặt đất dưới chân hắn, ngay trong lúc này dường như đang rất nhanh trở nên héo rũ.
- Sức mạnh của Hoang thật đáng sợ!
Mặc dù biết đây là mảnh đất không gian tinh thần, tất cả những thứ mà hắn nhìn thấy đều không phải tồn tại thực sự, nhưng Lâm Động vẫn cảm thấy một sự áp bách mạnh mẽ.
Mặt đất nơi Lâm Động đứng nhanh chóng trở nên héo rũ, màu sắc hoang vu lan tràn ra với một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Chỉ có điều Lâm Động vẫn rất trấn tĩnh, hung hăng hít vào một hơi, ánh mắt dán thẳng vào quái vật to lớn trên bầu trời, Loại thời điểm này, nếu như tinh thần hắn xuất hiện sự lùi bước, sợ rằng ngay lập tức sẽ thất bại thảm hại trong trận giao phong tinh thần này.
Xuy xuy!
Nhưng có điều sự nhìn thẳng đối kháng này của Lâm Động cũng khiến cho Hoang trên bầu trời phải mất kiên nhẫn. Sau đó đồng tử Lâm Động thoáng co rút lại khi phát hiện ra con mắt to đang nhắm nghiền trên trán của Hoang đang dần dần mở ra. Nguồn: http://truyenfull.vn
Ông ông ông!
Ngay khi con mắt to của Hoang dần dần mở ra, Lâm Động lập tức cảm nhận được năng lượng của thiên địa như đang bắt đầu trở nên cuồng bạo, thậm chí ngay cả nguyên lực của thiên địa cũng đang phải tháo chạy khỏi phiến khu vực này.
Con mắt to từ từ mở, trong đôi mắt ấy, có một luồng khí tức hắc ám vô tận, dường như ngay cả ánh sáng cũng không thể xuyên thấu vào được. Toàn thân Lâm Động đổ mồ hôi lạnh khi nhìn vào con mắt ấy. Chợt hắn cảm thấy da đầu như run lên một chập.
Vù!
Con mắt kia cuối cùng cũng mở ra hoàn toàn, cũng trong khoảnh khắc này, đột nhiên một đạo hôi mang khổng lồ đến hàng trăm trượng nhất thời phóng vọt ra từ trong con mắt cự đại kia.
Đạo hôi mang kia vụt mạnh ra, toàn bộ mặt đất rộng lớn này trực tiếp trong nháy mắt khô kiệt lại, màu xanh um vốn có biến mất một cách triệt để, thay vào đó là một mảnh đất hoang vu vạn dặm không một chút sinh cơ, nháy mắt liền trở thành hoang tàn!
Chỉ có điều lúc này Lâm Động không có tâm tư để quan sát sự hoang vu xung quanh mình, hắn có thể nhìn thấy, đạo hôi mang mạnh mẽ khổng lồ kia đang nhắm về phía hắn với một tốc độ vô cùng khủng khiếp.
Tốc độ của đạo hôi mang kia bay tới rất nhanh, lóe lên một cái đã xẹt qua bầu trời, hơn nữa thời điểm tiếp cận tới Lâm Động, thể tích của nó cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, đợi đến lúc nó tiếp cận được đỉnh đầu của Lâm Động thì chỉ còn bằng đầu ngón tay cái.
Xuy xuy!
Trong đạo hôi mang kia dường như ẩn chứa một loại sức mạnh cực kỳ đáng sợ, chỉ có điều Lâm Động không hề có dấu hiệu trốn tránh, vì hắn biết đây là con đường tất yếu phải trải qua!
- Đến đây đi, cho ta xem thử Hoang Vu Yêu Nhãn nhà ngươi cuối cùng đáng sợ như thế nào?
Lâm Động chậm rãi mở hai cánh tay, sâu trong ánh mắt có một chút sắc bén và cố chấp, sau đó, một đạo hôi mang không chút khách khí đã xuất hiện ngay giữa trán hắn.
Đau đớn tột cùng ngay tại lúc này đột nhiên lan tràn ra, đôi mắt của Lâm Động cũng nhanh chóng trở nên hắc ám, mất đi sự sáng rõ của đôi mắt bình thường!
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật