Uỳnh uỳnh!
Đan Hà rộng lớn mênh mông, Niết Bàn Khí vô cùng dày đặc ngưng tụ thành từng làn sóng lớn, cuồn cuộn không ngớt, thanh thế như thế này, so với một con sông bình thường còn hung hãn hơn không biết bao nhiêu lần.
Trần Chân và Ngộ Đạo huyền phù bên trên Đan Hà, từng luồng Niết Bàn Khí nồng đậm không ngừng ập vào trên thân thể của bọn họ, thế nhưng ngay cả quần áo trên người bọn họ cũng không rung động một chút nào. Một màn này khiến cho Lâm Động bên dưới đang phải vận chuyển nguyên lực để chống đỡ lại Niết Bàn Khí thổi quét cũng phải cảm thấy ngưỡng mộ không thôi. Đây là sự khác biệt về thực lực, hai bên vốn không cùng một đẳng cấp!
Trên bình đài ở bên cạnh dòng Đan Hà, các đệ tử của Hoang Điện cũng đều phóng vọt tới, ánh mắt nhìn sâu vào bên trong Đan Hà. Những luồng ánh mắt toát ra vẻ cực kỳ ngưỡng mộ. Phần thưởng Đan Hà Quán Đỉnh này mỗi năm cũng chỉ có một lần, có thể coi là cực kỳ quý giá, cái loại Niết Bàn Kim Khí sinh ra ở sâu bên trong Đan Hà đối với cường giả cấp bậc Niết Bàn Cảnh có thể nói là có hiệu quả vô cùng to lớn, chỉ có điều số lượng hàng năm sinh ra rất ít, nếu không thì đối với các đệ tử của Hoang Điện mà nói là một sự ích lợi vô cùng to lớn.
- Cũng không biết Lâm Động lần này có thể kiên trì kéo dài được bao nhiêu lâu?
- Ừm, Niết Bàn Kim Khí kia cực kỳ hung bạo, một khi đã vào cơ thể, nếu không cẩn thận sẽ làm nứt vỡ kinh mạch, thậm chí còn nguy hiểm tới tính mạng. Năm ngoái người được tiến hành Đan Hà Quán Đỉnh này chẳng phải là Phương Vân sư huynh đó sao? Nhưng mà huynh ấy cũng chỉ kiên trì ở được trong đó có bốn ngày mà thôi.
- Xem thực lực thể hiện ra lúc trước của Lâm Động, có lẽ cũng có thể trụ vững được bốn ngày đó!
- Ai mà biết được?
- …
Trên bình đài, tất cả mọi người nhìn vào đạo thân ảnh gã thanh niên đang ngồi bên trong lòng Đan Hà, cũng khẽ bàn luận liên hồi với nhau.
- Đan Hà Quán Đỉnh này cũng có nguy hiểm nữa sao?
Nghe được những lời bàn luận này, sắc mặt đám người Mạc Lăng đều đại biến, Mạc Lăng vội quay sang hỏi Tiểu điêu.
- Đan Hà vốn được hình thành do Niết Bàn Khí tinh thuần ngưng tụ lại mà thành. Mà ở sâu trong Đan Hà, vô số Niết Bàn Khí tinh thần sẽ nhận phải một áp lực vô cùng lớn, trải qua một khoảng thời gian lâu dài, từ đó sẽ sinh ra một loại năng lượng càng thêm tinh thuần hơn bình thường, đó chính là Niết Bàn Kim Khí!
Tiểu điêu nhàn nhạt giải thích.
- Mà loại Niết Bàn Kim Khí này còn một tên gọi khác, Nguyên Thần Khí…
- Nguyên Thần Khí?
Đám người Mạc Lăng giật mình.
- Khi cường giả Niết Bàn Cảnh vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ bảy, Niết Bàn Khí bên trong thân thể sẽ tự động biến đổi, diễn biến áp súc đồng thời xuất hiện loại Nguyên Thần Khí này. Từ một trình độ nào đó mà nói, Niết Bàn Kim Khí ở trong Đan Hà cũng là một dạng cùng bản chất như vậy, trải qua vô số lần dung hợp và rèn luyện cuối cùng mới hình thành, chỉ có điều Niết Bàn Kim Khí ở trong này cũng không có ý thức tồn tại mà thôi.
- Nếu như có thể hấp thu mấy cái Niết Bàn Kim Khí này thành công, thì không chỉ có lợi ích cực lớn đối với việc tiến bộ thực lực, hơn nữa đợi đến sau này đối với việc Nguyên Đan vỡ ra thành Nguyên thần thì cũng sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều…
- Còn có chỗ tốt như thế này nữa ư?
Nghe thấy vậy, đám người Mạc Lăng cũng có chút động dung. Ngưng tụ Nguyên thần là một giai đoạn chất biến bên trong Niết Bàn Cảnh, chỉ cần sinh ra được Nguyên thần, thì cho dù thân thể có bị hủy đi chăng nữa, thì cũng sẽ không giống như trong dĩ vãng, bởi vì trọng thương mà lập tức tử vong. Nhưng mà hiệu quả của Nguyên thần rất tốt, mà muốn ngưng tụ nó thành công thì cũng không phải chuyện dễ dàng. Sự mạo hiểm trong đó so với việc độ Niết Bàn Kiếp thì còn khó hơn không biết bao nhiêu lần. Vì thế khi bọn họ nghe được rằng Niết Bàn Kim Khí này có thể giúp cho quá trình ngưng tụ Nguyên thần diễn ra thuận lợi hơn rất nhiều thì đều cảm thấy kinh ngạc.
- Điểm tốt mặc dù là không ít, chẳng qua Niết Bàn Kim Khí đối với những người ở trình độ như các ngươi mà nói thì hơi quá mức cuồng bạo một chút. Một khi khống chế không được, thì bên trong cơ thể cũng sẽ trong khoảnh khắc bị hủy hoại, kết quả là cái tốt thì không thu được, ngược lại còn ôm một bụng nội thương.
- Còn nữa, Niết Bàn Kim Khí tàng ẩn ở chỗ sâu bên trong Đan Hà, muốn hấp thu được thì nhất định phải tiến xuống đáy của Đan Hà, áp lực ở chỗ đó có thể khiến cho thân thể của một gã Tứ Nguyên Niết Bàn đè cho dẹp lép. Muốn vừa hấp thu được Niết Bàn Kim Khí lại vừa có thể chống đỡ được loại áp lực này, cũng không phải là chuyện dễ dàng đâu.
Tiểu điêu nói thêm.
- Thì ra là thế!
Lúc này mọi người mới giật mình.
Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, Tiểu điêu cũng cười nhạt, ánh mắt hướng về thân ảnh gã thanh niên bên trong Đan Hà kia. Niết Bàn Kim Khí quả thực cực kỳ cuồng bạo, nhưng đối với kẻ tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết như Lâm Động mà nói, thì e rằng cũng không uy hiếp hắn được bao nhiêu.
- Động thủ đi!
Bên trên Đan Hà, Trần Chân nhìn về phía Ngộ Đạo, cười nói.
- Ừm!
Ngộ Đạo chậm rãi gật đầu, lập tức sắc mặt trở nên nghiêm túc, tay áo khẽ động, nhất thời có một luồng nguyên lực hùng hồn như biển chợt xuất hiện, dâng tràn lên giống như cơn sóng lớn thổi quét ra, hóa thành một đạo nguyên lực tinh thuần, mạnh mẽ phóng vào chính giữa Đan Hà bên dưới, sau đó giống như một thanh trường côn vậy, điên cuồng đảo loạn lên.
Ào ào ào!
Theo cây côn nguyên lực tinh thuần kia không ngừng khuấy động Đan Hà, Đan Hà kia trong khoảnh khắc liền sôi trào lên, vô số những cơn sóng lớn điên cuồng khuấy động. Ngay sau đó, một vòng lốc xoáy màu đen cũng nhanh chóng hình thành phía trên trên bề mặt Đan Hà.
Vòng xoáy màu đen kia rất nhanh xoáy sâu xuống đến tận đáy Đan Hà, con đường do luồng lốc xoáy màu đen kia hình thành trông giống như một cái miệng ác ma vậy, khiến người ta thấy sởn cả gai ốc.
Ong ong!
Lốc xoáy màu đen kia nhanh chóng khuếch đại lên, đến lúc đường kính của lốc xoáy khuếch đại ra cỡ chừng mười trượng, đột nhiên từ bên trong tầng màu đen thâm thúy kia chợt xuất hiện một đám hào quang kim sắc nhộn nhạo.
Vù vù
Đám hào quang kim sắc kia vừa xuất hiện, liền giống như một luồng lưu tinh cắt qua cơn lốc mày đen, nhanh như tia chớp men theo luồng lốc xoáy kia bắn vọt ra, cuối cùng bắn thẳng lên không trung. Trong lúc nhất thời, một loại ba động cực kỳ cuồng bạo trong chớp mắt bùng phát ra khắp nơi.
- Niết Bàn Kim Khí!
Nhìn thấy luồng kim quang từ bên trong luồng lốc xoáy đen kia bắn ra, tất thảy mọi người trên bình đài đều kinh hô lên thành tiếng, trong mắt tràn ngập ngọn lửa nóng cháy.
- Lâm Động, hãy tiến vào đáy Đan Hà, hấp thu Niết Bàn Kim Khí, đến lúc không thừa nhận nổi nữa, thì hãy bóp nát viên ngọc này, ta sẽ đem ngươi đi ra!
Ngay lúc luồng kim quang kia bắn lên, Trần Chân chợt vung tay áo một cái, một viên ngọc kim sắc bay thẳng về phía Lâm Động, một tiếng quát trầm thấp cũng đồng thời rơi vào tai hắn.
- Vâng!
Lâm Động giơ tay tiếp nhận viên ngọc kim sắc, cũng không nói thêm gì nữa, thân thể khẽ lóe lên, nguyên lực hùng hồn đã liền đem thân thể bao bọc bên trong, ngay sau đó trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, không chút do dự tiến vào bên trong vòng xoáy đang xoay chuyển điên cuồng đằng kia.
Ngay lúc Lâm Động tiến vào vòng lốc xoáy, Trần Chân cũng ra tay, một đạo nguyên lực hùng hồn gào thét mà ra, trực tiếp đem vòng lốc xoáy kia bao phủ lại, sau đó tốc độ xoay chuyển của vòng lốc xoáy chợt chậm hẳn lại, cuối cùng bị mạnh mẽ bắt ngừng xoay chuyển!
- Tốt rồi!
Nhìn thấy vòng lốc xoáy bị giữ cố định lại, Ngộ Đạo cũng khẽ thả lỏng một chút. Lúc này ông ta mới vẫy tay một cái thu hồi lại đạo nguyên lực tinh thuần khổng lồ kia vào trong thân thể, sau đó ánh mắt nhìn về phía con đường lốc xoáy màu đen đang không ngừng tản ra kim quang phía trước, miệng không nhịn được khẽ mím lại một chút.
- Bước tiếp là phải nhìn vào năng lực của bản thân hắn, có thể kiên trì được ở dưới đó càng lâu, đối với hắn sự ưu đãi sẽ càng nhiều.
Trần Chân cũng khẽ phủ tay, nói.
- Ngươi nói tên tiểu tử này có thể kiên trì được bao lâu?
Trần Chân đột nhiên cười hỏi.
- Hẳn là khoảng năm ngày!
Ngộ Đạo trầm ngâm một chút rồi mới đưa ra một sự phỏng chừng khá dè dặt.
- Năm ngày cũng đã là một thành tích rất tốt rồi, có điều nó còn kém khoảng thời gian mà ngươi dự đoán trong lòng nhiều lắm đúng không? Chẳng phải ngươi vẫn luôn rất xem trọng hắn hay sao?
Trần Chân mỉm cười nói.
- Được rồi, dự đoán của ta là tám ngày!
Ngộ Đạo vuốt vuốt chòm râu, nhẹ giọng nói.
Trần Chân thoáng ngạc nhiên, trầm ngâm một lúc rồi thở dài:
- Ngươi vẫn thật đúng là không khách khí gì cả. Theo như ta biết, trong lớp trẻ đồng lứa hiện nay, người có thể kiên trì trong Đan Hà Quán Đỉnh này đến tám ngày, tựa hồ chỉ có mỗi một mình nha đầu Ứng Tiếu Tiếu kia mà thôi!
- Trước giờ ta chưa bao giờ cho rằng Lâm Động lại thua kém hơn nha đầu Ứng Tiếu Tiếu kia cả!
Ngộ Đạo cười nhạt, nói.
- Vậy tại sao ngươi không nghĩ tăng thêm chút nữa. Năm đó chẳng phải Chu Thông sư huynh có thể trực tiếp ở bên trong Đan Hà đem toàn bộ Niết Bàn Kim Khí hấp thu sạch sẽ xong rồi mới nghênh ngang bước ra đó sao?
Trần Chân cười mắng. Nguồn: http://truyenfull.vn
- Ha ha, Chu Thông sư huynh là tuyệt thế kỳ tài có thể lĩnh ngộ Đại Hoang Vu Kinh, ta thế nhưng cũng không đặt hy vọng quá lớn vào chuyện đó!
Ngộ Đạo cười lớn, nói.
- Nhà ngươi đúng là…
Trần Chân bật cười, sau đó lắc đầu, ánh mắt cũng nhìn về phía cái thông đạo lốc xoáy đang tản ra kim quang kia, nhẹ nhàng nói:
- Ngươi đã kỳ vọng vào tên tiểu tử đó nhiều như thế, vậy thì hãy để chúng ta xem xem, tên tiểu tử này, cuối cùng có thể kiên trì được bao nhiêu ngày?
Nói đến đây, Trần Chân dừng lại một lúc rồi mới lẩm bẩm:
- Nếu như là có kỳ tích xảy ra, như vậy là tốt nhất, mấy năm nay Hoang Điện cũng đã im ắng quá, cũng nên có chút gì dậy sóng mới tốt!
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật