Trang chủ » Vũ Động Càn Khôn » Chương 1259: Bước vào Luân Hồi

Chương 1259: Bước vào Luân Hồi

Thời gian thấm thoát thoi đưa, bất tri bất giác đã hai tháng trôi qua.

Trong hai tháng này lớp băng bao phủ trên đỉnh núi kia không hề tan đi. Tất cả mọi người đều chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh gầy gò bên trong. Thời gian dần trôi đi, đến đệ tử bình thường cũng cảm nhận được dường như có một luồng dao động nguyên lực khủng khiếp đang ngưng tụ bên trong lớp băng.

Trên bầu trời Đạo Tông, tầng mây dày đặc cuồn cuộn, tầng mây ấy chính là được ngưng tụ từ nguyên lực, mức độ đã đạt đến mức đáng sợ.

Thứ áp lực đó ngay cả siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng cảm thấy rét run.

Trên đỉnh núi chính của Đạo Tông, mấy người Ứng Huyền Tử cũng ngẩng lên nhìn trời, ánh mắt đầy vẻ kinh thán. Ngài cũng là cường giả chạm tới Luân Hồi, nhưng bước cuối cùng vẫn chưa thể vượt qua, hơn nữa nguyên lực trong cơ thể cũng không thể ngưng tụ đến mức biến thái này.

Nguyên lực không đủ đương nhiên sẽ không thể thai nghén được thứ Luân Hồi ý kia.

- Nhưng, xem chừng cũng sắp rồi nhỉ?

Ứng Huyền Tử lẩm nhẩm, ngài có thể cảm nhận được nguyên lực ngưng tụ trên bầu trời đang dần đến cực hạn. Nếu tích tụ thêm nữa thì chỉ e cả bầu trời sụp xuống.

Uỳnh!

Khi ngài dứt lời không lâu, bầy trời đột nhiên có âm thanh kỳ dị vang lên, vô số đệ tử kinh dị ngẩng lên, chỉ thấy tầng mây nguyên lực nghìn dặm dần biến dạng.

Rất nhiều chùm sáng kỳ lạ bắn qua tầng mây chiếu xuống. Phàm những người bị thứ ánh sáng đó chiếu lên thần tình đều hoảng hốt, nguyên lực trong cơ thể cũng tăng lên.

- Luân Hồi quang…

Viêm Chủ trên đỉnh núi cách đó không xa nhìn những chùm sáng đó, ánh mắt ngưng đọng, nhìn lên đỉnh núi bị băng bao phủ. Cuối cùng Lâm Động cũng bước qua rồi. Bước vào Luân Hồi Cảnh, cũng coi như có tư cách xếp trên tầng thứ đỉnh cấp rồi.

Viêm Chủ lẩm bẩm, lông mày bỗng nhíu lại, tay ôm ngực, ánh mắt tối lại.

- Bọn chúng…cuối cùng cũng động thủ rồi.

Ầm!

Tầng mây nguyên lực trên bầu trời cuồn cuộn ngày một nhanh hơn, một âm thanh lớn vang lên, mọi người kinh hãi nhìn thấy tầng bị đánh tan ra, một dòng nguyên lực khổng lồ đổ xuống.

Dòng nguyên lực giống như ngọn thác từ trên trời đổ xuống với thanh thế kinh thiên động địa, cuối cùng chảy vào lớp băng.

Rắc.

Lớp băng kiên cố lập tức vỡ tan.

Thanh Đàn thấy lớp băng bị phá vỡ, sắc mặt hơi thay đổi, tay nắm lại, hắc quang tỏa ra. Nhưng khi nàng định ra tay thì một bàn tay mát lạnh ngăn lại.

- Đây là việc bắt buộc phải trải qua khi xung kích Luân Hồi Cảnh, người ngoài không giúp được, nếu không chỉ có hại cho huynh ấy thôi.

Ứng Hoan Hoan nói.

Lớp băng bị phá tan, mọi ánh mắt đều nhìn về phía đó. Chỉ thấy thân ảnh ngồi trên đỉnh núi đã đứng dậy. Hắn nhìn dòng thác nguyên lực đổ từ trên trời xuống, gương mặt không hề có chút sợ hãi nào, trong đôi mắt ngược lại còn rất cuồng nhiệt.

Thân thể Lâm Động khẽ rung lên, chỉ thấy một cái hắc động khổng lồ hiện ra trên đỉnh đầu hắn.

Dòng thác nguyên lực đổ vào hắc động, xung kích lực đáng sợ khiến hắc động rung lên dữ dội. Lâm Động lùi về sau một bước, phủ tạng trong cơ thể dường như đều bị chấn động.

Nhưng hắn biết lúc này không thể rút lui!

Hắc động xoay chuyển nhanh hơn, thôn phệ lực vận đến mức cao nhất, thôn phệ thứ nguyên lực cuồng bạo kia rồi truyền vào cơ thể Lâm Động.

Do lượng lớn nguyên lực vào cơ thể, bề mặt da Lâm Động cũng có vô số dòng nguyên lực nhu động như rắn, nhìn rất đáng sợ.

Dòng thác nguyên lực một đầu nối trời, một đầu chảy vào hắc động, giống như một con cự long giữa trời đất, nhìn rất hùng vĩ.

Có điều, muốn thành công bước vào Luân Hồi Cảnh rõ ràng không phải việc dễ dàng gì.

Ngay khi dòng nguyên lực đầu tiên chảy vào không lâu, tầng mây nguyên lực đột nhiên cuộn trào, rồi mọi người kinh hãi nhìn thấy có đến mười đạo nguyên lực từ trên tầng mây lao thẳng về phía Lâm Động.

Nhìn cảnh đó, mấy người Ứng Huyền Tử cũng biến sắc mặt, Thanh Đàn siết chặt tay lại, Ứng Hoan Hoan ở bên cạnh cũng nhìn chăm chăm về thân ảnh trên đỉnh núi.

Lâm Động cũng nhận ra biến có đó, đồng tử hắn hơi co lại, ánh mắt lóe lên sự quyết tân, nếu ngay cửa ải này cũng không qua được thì nói gì đến vượt qua Bát Chủ Viễn Cổ?

- Thôn Phệ Tổ Phù!

Hắn gầm lên, một đạo hắc quang thuần túy đến cực điểm bắn lên từ đỉnh đầu hắn, hắc quang nhanh chóng ngưng tụ biến thành một đạo phù văn khổng lồ.

Phù văn chầm chậm nhu động, một thứ thôn phệ lực bạo phát, mọi người kinh hãi khi thấy nguyên lực trong cơ thể cũng có dấu hiệu phun trào.

- Đó chính là Thôn Phệ Tổ Phù sao?

Mấy người Ứng Huyền Tử có phần chấn động nhìn đạo phù văn thần bí đó, đó chính là Thôn Phệ Tổ Phù trong truyền thuyết sao?

Thôn Phệ Tổ Phù nhanh chóng nhu động, rồi biến thành một đạo hắc ảnh giống hệt với Lâm Động, chỉ là đôi mắt giống nhưu hắc động, sâu hun hút.

Grào!

Hắc ảnh gầm lên, một luồng thôn phệ lực khủng khiếp bắn ra từ miệng hắn, bầu trời cũng bị thôn phệ đến biến dạng, mười đạo nguyên lực bị thu hút, đem theo thanh thế kinh người đổ vào miệng hắc ảnh.

Cùng với đó, trong cơ thể Lâm Động phát ra tiếng nổ trầm đục, rồi mọi người kinh dị nhìn thấy thân thể hắn nhanh chóng phình to.

Chỉ trong mười mấy giây Lâm Động đã biến thành cự nhân hàng trăm trượng, nguyên lực điên cuồng di chuyển trong cơ thể.

Bùm!

Cánh tay phình to đến cực hạn của Lâm Động nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, đệ tử Đạo Tông kêu lên thất thanh, thất bại sao?

Bao ánh mắt căng thẳng nhìn thì thấy bên dưới cánh tay vừa phát nổ là bộ xương màu ngọc lấp lánh thứ ánh sáng kỳ dị. Bên trong xương dường như có tiếng long ngâm truyền ra.

Sinh khí trào dâng, trên bộ xương đó, máu thịt lại nhanh chóng hình thành, nhưng các nơi trên cơ thể Lâm Động lúc này không ngừng phát nổ, máu thịt lẫn lộn, nhìn vô cùng kinh hãi.

Có điều, dù thân thể bị nguyên lực đánh nát thế nào thì rất nhanh đã mọc lại ngay, chỉ cần còn xương và phủ tạng thì máu thịt sẽ nhanh chóng mọc lại.

Với mức độ lợi hại của long cốt Hồng Hoang, nguyên lực đổ vào tuy khủng khiếp dị thường nhưng vẫn khó lòng phá hủy được xương cốt của hắn.

Bùm bùm bùm!

Mọi người đều thót tim khi nghe tiếng máu thịt nổ, máu tươi lan tràn nhuộm đỏ cả đỉnh núi.

Tiếng nổ kéo dài đến tận khi hoàng hôn xuống, huyết vụ đặc quanh khiến mọi người không thể nhìn qua được. Không ai biết liệu Lâm Động có chịu nội không.

Trên bầu trời, đạo nguyên lực cuối cùng cũng đã bị nuốt vào hắc ảnh biến ra từ Thôn Phệ Tổ Phù, hắc ảnh ấy rung lên dữ dội, cuối cùng biến thành hắc quang chui vào trong huyết vụ.

Grào!

Ngay lúc đó, một tiếng long ngâm trầm đục vọng ra, uy lực tỏa ra từ nó khiến vô số người phải run rẩy.

Tử kim quang chói lòa rạch tan huyết vụ bắn thẳng lên trời rồi biến thành con tử kim cự long. Cự long há cái mồm lớn của nó nuốt huyết vụ vào trong cơ thể rồi gầm lên một tiếng dài

Tiếng long ngâm kinh người vang vọng, tầng mây nguyên lực cũng bay xuống bị cự long nuốt gọn.

Bầu trời lại có ánh nắng ấm áp chiếu rọi, uy lực đáng sợ dần tan đi.

Mọi ánh mắt đều dừng lại trên người con cự long, cường quang bắn ra, nó bắt đầu th nhỏ lại cuối cùng lại biến thành thân ảnh gầy gò.

Thân ảnh đó mặc áo đen, mái tóc đen khẽ tung bay trong gió, gương mặt trẻ tuổi tỏa ánh tử kim quang nhàn nhạt, phát ra một tứ uy nghiêm khó tả thành lời.

Đôi mắt đen sâu thẳm như bầu trời đêm của hắn khiến người ta chìm đắm.

Hắn đứng trên không trung, những ngón tay thon dài nắm lại, rồi bỗng ngửa cổ thét một tiếng, quang trụ nghìn trượng bắn ra từ cơ thể hắn, biến thành một đạo quang bàn khổng lồ.

Quang bàn khẽ chuyển động, không có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc, giống như luân hồi.

- Luân Hồi Bàn..

Mấy người Ứng Huyền Tử nhìn quang bàn khổng lồ, ánh mắt bỗng tràn ngập sự vui mừng, khi quang bàn vừa xuất hiện là họ biết Lâm Động đã thực sự bước vào Luân Hồi Cảnh!

Lâm Động cũng nhìn về phía quang bàn, khóe miệnh nhếch lên.

- Cuối cùng cũng đạt đến mức này rồi!

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật