Trang chủ » Vô Tận Đan Điền » Chương 287: Ám Kim Hàn Lưu (2)

Chương 287: Ám Kim Hàn Lưu (2)

- Chờ sau khi qua chuyện lần này, ta sẽ giết hết tất cả các ngươi... Ah, không đúng, ta sẽ chà đạp ba tiện nhân kia trước, để các ngươi bị ta giày vò tới chết.

Tề Dương cũng không phải người ngu, thấy Mộ Thanh dán bên tai Nhiếp Vân, không biết nói cái nhưng biết rõ bọn họ đang thương nghị đối sách với nhau, tức giận đến mức tức giận hét lên, trong mắt mang theo một tia ngoan độc.

Hắn cũng là nam nhân bình thường, ba mỹ nữ tuyệt thế như Bách Hoa Tu, Mộ Thanh, Mộ Hà có lực hấp dẫn lớn với hắn, trước kia cố kỵ thân phận cho nên không thèm nghĩ chuyện này, hiện tại thủy áp làm mọi người tới gần nhau, thái độ mập mờ, từ đó hắn cũng bị dục hỏa thiêu đốt.

- Mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta đã đến bên ngoài Yêu Thánh Cổ Khư, nơi này có Ám Kim Hồn Lưu, hơi không cẩn thận sẽ vẫn lạc tử vong.

Vào lúc này giọng nói của Âu Dương Thành đột nhiên vang lên, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy dòng nước màu vàng đang chảy qua trước mặt bọn họ, nó đang tỏa ra hào quang chói mắt.

Chương Yêu minh cổ đạo

Ám Kim Hàn Lưu, đây là cửa ải đầu tiên của Yêu Thánh Cổ Khư, năm đó Bách Hoa Tu bồi hồi ở nơi này nhặt được lá cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ.

Trong nước màu vàng giống như thủy ngân khảm nạm vào sơn mạch, muốn đi vào sơn mạch nhất định phải đi qua khu vực này.

Người còn chưa tới gần nhưng đã có thể cảm nhận được hàn ý đậm đặc, loại rét lạnh này cho dù là cường giả Chí Tôn lâm vào trong đó chỉ sợ cũng bị đông cứng huyết dịch và hóa thành băng.

- Vùng núi này câu thông âm sát dưới đáy biển, Ám Kim Hàn Lưu chính là nhó hình thành, sẽ không kết băng, nhiệt độ thấp tới mức có thể biến hải thú cường đại thành tử thi!

Các ngươi xem!

Mộ Thanh nhíu mày, sau khi nói xong nàng chỉ về một hướng.

Nhìn theo hướng ngón tay nàng chỉ, Nhiếp Vân nhìn thấy phía dưới Ám Kim Hàn Lưu có từng đống xương trắng, đều là yêu thú lâm vào trong đó lưu lại.

Những hài cốt này còn có máu huyết giống như băng điêu, trong đó huyết tủy đông lại cứng rắn như đá.

- Từ hiện trạng của đám yêu thú có thể thấy xương cốt đóng băng trước, sau đó huyết dịch cứng lại và chết oan chết uổng, quả nhiên Ám Kim Hàn Lưu thật đáng sợ!

Sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.

Người bình thường cũng bị chết cóng, cho dù bọn họ cũng mất đi tri giác, tiến vào Ám Kim Hàn Lưu, cốt tủy sẽ bị đông cứng giòn xốp, sau đó máu huyết cũng đông cứng từ trong ra ngoài, cho dù thực lực mạnh hơn nữa cũng khó lòng phòng bị.

- Các vị, chúng ta cùng nhau đi tới nơi này, địa phương nguy hiểm nhất tự nhiên cần có người tiến vào trong. Ám Kim Hàn Lưu cực kỳ nguy hiểm, xông vào cửu tử nhất sinh, ta sẽ mở đường phía trước thay mọi người.

Thời điểm mọi người đang suy nghĩ, đột nhiên Tề Dương thét dài, âm thanh cuồn cuộn như thiên lôi.

- Ân? Ngươi sao?

Nhiếp Vân sững sờ.

Hắn tiếp xúc Tề Dương thời gian không dài nhưng cũng biết kẻ này là kẻ ích kỷ, làm sao có thể đại nghĩa như thế, vì an toàn của mọi người động thân mà ra.

Không đúng!

- Không sai, Yêu Thánh Cổ Khư nguy cơ trùng trùng, nếu như xông vào bên trong, hơi không cẩn thận sẽ toàn quân bị diệt, vì kế hoạch ngày hôm nay phải có người hi sinh, nghĩ biện pháp mở lối đi bảo hộ mọi người, ta thân là đầu lĩnh nên nghĩa bất dung từ!

Tề Dương ngẩng đầu nói.

- Này...

Nghe hắn nói đại nghĩa lăng nhiên, Nhiếp Vân cũng không tìm ra vấn đề gì trong đó, chẳng lẽ mình tứước kia nhìn lần, trên thực tế Tề Dương là chính nhân quân tử?

Vừa mới có suy nghĩ này đã bị Nhiếp Vân gạt bỏ ngay lập tức, nếu thằng này thật sự là quân tử thì cũng chỉ là ngụy quân tử!

- Ta tiến lên phía trước mở lối đi, mọi người theo sát phía sau.

Nhìn thấy vẻ mặt cổ quái của mọi người, Tề Dương cười một tiếng, hắn thả người rời khỏi phạm vi phòng ngự của Âu Dương Thành, hắn xông vào sâu trong biển cả, đồng thời trước mặt có một đám chân khí xuất hiện, bên ngoài chân khí còn có hỏa diễm xuất hiện.

Những hỏa diễm này phi thường quái dị, mặc dù dưới áp lực của nước biển vẫn có thiểu thiêu đốt.

- Vô Căn Hư Hỏa? Thì ra nó là thứ tốt, khó trách dám đảm nhiệm nhiều việc...

Nhìn thấy hỏa diễm quái dị như thế, Nhiếp Vân hiểu ra.

Vô Căn Hư Hỏa là một loại hỏa diễm trong thiên địa, nó cũng có thể thiêu đốt trong nước, bị loại hỏa diễm này bao phủ hơi lạnh không dính, hàn khí bất xâm, chính là khắc tinh của Ám Kim Hàn Lưu, lần trước Tề Dương không thể tiến vào Ám Kim Hàn Lưu, sau khi trở về chuyên tâm tìm thứ này.

Ầm ầm ầm...

Vô Căn Hư Hỏa bao phủ Tề Dương đi vào trong Ám Kim Hàn Lưu, nước chảy như thủy ngân tách ra giống như không thể đối kháng hư hỏa.

- Đi!

Mọi người cũng không ngừng lại, lúc này lập tức theo sau Tề Dương tiến lên phía trước.

Ám Kim Hàn Lưu hình thành không rộng, chỉ có phạm vi mấy trăm mét, mọi người nhanh chóng vượt qua, vừa đi vào phạm vi nước lạnh bao phủ, Tề Dương liền vội vàng đi về phạm vi hai cánh Âu Dương Thành bao phủ.

Cho dù là cường giả Chí Tôn đỉnh phong, nếu vẫn thừa nhận áp lực nước lớn như thế cũng chỉ có thể kiên trì trong mười phút, thời gian dài sẽ không có dưỡng khí sẽ mất mạng.

Âu Dương Thành điều khiển nước chảy, trong phạm vi hai cánh của hắn có thể hít thở tự do, tiến vào Ám Kim Hàn Lưu, tác dụng của hắn đã không người thay thế.

Tưởng thủy sư được xưng là người hành tẩu trong nước, là thiên phú vô thượng, cũng không phải không lửa làm sao có khói.

- Quả nhiên nơi này có lá cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ!

Thông qua Ám Kim Hàn Lưu, mọi người đi sâu vào sơn mạch dưới đáy biển, trên sơn mạch có nước biển chấn động mạnh giống như sôi trào, thỉnh thoảng có một phiến lá cây trôi ra từ trong đó.

Tất cả mọi người biết rõ công hiệu của lá cây, phàm là có thể nhìn thấy sẽ thu đi, Nhiếp Vân không có hứng thú với lá cây cho nên tùy tiện thu mấy lá và ném vào đan điền.

Liên tục phun ra hơn mười phiến lá cây, rốt cuộc mọi người bơi vào trong sơn mạch.

Trên sơn mạch có nước biển sôi trao, cũng không phải nóng hổi, mà là Thất Tinh hội tụ hình thành linh khí nhấp nhô, từ đó tạo thành khí lôi sôi trào.

Những khí lưu này ẩn chứa khí tức lưu huỳnh nồng đậm, bên trong ẩn chứa địa tâm độc khí, mặc dù mọi người là cường giả Chí Tôn, hít một hơi cũng cần hóa giải cả buổi, gây chuyện không tốt còn có thể mất mạng.

Phía dưới là đất bằng nhưng không biết dày bao nhiêu, trong đó có được hỏa diễm, nham thạch nóng chảy, các loại tài nguyên khoáng sản, bảo vật, khí tức này lại đưa người ta vào chỗ chết, địa tâm độc khí chính là một loại thường thấy nhất, nó tương liên với địa mạch, một khi ngươi hút vào trong người, tạng phủ sẽ bị đống cứng thành đá, thực lực hơi yếu không có cơ hội phản kháng, trực tiếp đoạn tuyệt hô hấp.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật