Trang chủ » Vô Tận Đan Điền » Chương 136: Đánh lén thất bại (Thượng)

Chương 136: Đánh lén thất bại (Thượng)

Hừ lạnh một tiếng, hắn tiếp tục đi về phía thỏi vàng phía trước. Vừa mới đi vài bước thì đột nhiên trong lòng hắn rung động, sau đó xoay người về phía hắn. Hắn nhìn thấy một đạo phủ quang sáng chói đang rít gào, phá vỡ không gian đánh tới.

- Ồ?

Đồng tử co rút lại, mũi chân Trữ Vương điểm nhẹ mặt đất, vội vàng lui về phía sau, đồng thời thân thể thoáng cái trở nên dữ tợn, đáng sợ, không ngờ lại yêu hóa.

Hắn yêu hóa khác với mấy người khác, toàn thân có lân phiến màu xanh, đầu cũng trở nên giống như thú, giống như trong nháy mắt biến thành một đầu yêu thú vậy.

- Hóa thú sao?

Nhìn thấy bộ dáng này của đối phương, đằng sau phủ uang truyền tới tiếng thét kinh hãi.

- Kiến thức không ít, đáng tiếc thực lực quá kém. Dám đánh lén ta, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

Nghe thấy tiếng kinh hô, trên khuôn mặt dữ tợn của Trữ vương hiện lên nụ cười hắc hắc. Hắn dừng lại, lui về phía sau một bước, cánh tay phải tràn ngập lân giáp đón đỡ đạo phủ quang kia.

Hóa thú là một loại yêu hóa, một khi yêu nhân yêu hóa thì thân thể sẽ giống như yêu thú, tràn ngập lân giáp, lực phòng ngự kinh người.

Loại năng lực hóa thù này giống như đan điền thuộc tính của nhân loại vậy, không có thiên phú căn bản không luyện thành, tương đối hiếm thấy. KHông ngờ tới ở đây lại gặp một đầu.

- Ngày chết của nó? Ta thấy đây là ngày chết của ngươi a.

Tiếng cười của Trữ vương vừa mới dứt thì sau lưng lại truyền tới tiếng quát lạnh, đồng thời một cái chưởng ấn cực lớn hung hăng đánh xuống.

Diện tích bao phủ của chưởng ấn này không lớn, lại mang theo uy nghiêm không thể phản kháng của Khí Tông. Vừa nhìn đa biết rõ người đánh ra chiêu này chính là cường giả cấp bậc Khí Tông.

- Khí Tông đúng là khong kém, nhưng mà chẳng qua chỉ là sơ kỳ. Loại thực lực này dám đánh lén ta. Hắc hắc, vô dụng.

Nhìn thấy chưởng ấn bay tới, trong đôi mắt yêu dị của Trữ Vương chẳng những không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn hiện lên vẻ hưng phấn, tay trái hắn khẽ lật, lại nghênh đón.

Hai chưởng trái phải, không có bất kỳ phòng ngự nào, một trước một sau, phân biệt nghênh đón chưởng ấn, phủ quang.

- Vô dụng sao? Vậy nếu như thêm ta thì sao?

Đột nhiên một lá chắn cực lớn từ bên cạnh xông tới.

Lá chăn này toàn thân vàng óng ánh, bề ngoài có lưu quang lập lòe, một cỗ khí tức công chính, uy nghiêm nhộn nhạo.

- Thần Phong kim thuẫn? Tiêm thứ xuất.

trữ vương rốt cuộc cũng có chút ngưng trọng, trên trán đột nhiên xuất hiện một cái gai nhọn hoắt. Cái gai nhọn này rất giống như sừng của yêu thú, toàn thân đen nhánh, cứng rắn vô cùng.

Người đánh lén không ngờ lại là đám người Nhiếp Vân. Nhìn thấy Trữ Vương, ba người Nhiếp Vân và Nhiếp Khiếu Thiên, phân biệt dùng Liệt Diễm phủ và Chí Tôn bi thủ hấp dẫn lực chú ý của đối phương, mà sát chiêu cuối cùng chính là Thần Phong kim thuẫn của thành chủ Lạc Chiêm Hào.

Thần Phong kim thuẫn chính là binh khí Hầu tộc thượng phẩm, là bảo vật của thành chủ được Thần Phong đế quốc ủy nhiệm, rất giống như quan ấn, mang theo uy nghiêm của hoàng thất Thần phong đế quốc. Còn chưa đánh xuống thì uy phong đã bát diện, khí thế làm cho người ta sợ hãi, mang theo lực lượng khó có thể kháng cự.

- Trở về!

Tựa hồ cũng cảm nhận được Thần Phong kim thuẫn cường đại, sừng nhọn trên đầu Trữ Vương biến dài, mạnh mẽ nghênh đón!

Đinh!

Mặc dù Thần Phong kim thuẫn công kích muộn nhất, nhưng lại va chạm sừng nhọn đầu tiên, phát ra một tiếng vang giòn, bay ngược ra ngoài.

- Phá!

Ngăn trở được Thần Phong kim thuẫn công kích, Trữ Vương thở ra một hơi nhẹ nhõm, quát lạnh một tiếng, hai tay xuất ra lực lượng phút chốc nghênh đón phủ quang cùng chưởng ấn.

Oanh oanh oanh!

Phủ quang chưởng ấn cùng cỗ lực lượng va chạm vào nhau, khí bạo liên tục nổ tung, đồng thời tiêu tán trên không trung.

Liên tục ngăn trở ba người đánh lén, Trữ Vương xanh cả mặt, tựa hồ đã bị thương không nhẹ.

- Cơ hội tốt, xem ta cho hắn thêm một kích cuối cùng!

Chứng kiến bộ dạng của hắn, ánh mắt Nhiếp Tiếu Thiên lập tức sáng ngời, Chí Tôn Đại Bi Thủ quay cuồng vỗ xuống.

- Cha, không tốt, mau lui lại!

Thấy phụ thân động thủ, đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, dưới tình thế cấp bách tốc độ đột nhiên gia tăng gấp hai, lướt qua Trữ Vương chụp lấy cánh tay phụ thân đem hắn ném ra phía trước!

Kiếp trước chiến đấu cùng yêu nhân vô số trận chiến, hắn biết yêu nhân biến sắc mặt cũng không phải bị thương mà là đã hoàn toàn nổi giận, lúc này công kích tuyệt đối sẽ rơi vào phản kích chưa từng có từ trước tới nay!

Trữ Vương là cường giả Khí Tông đỉnh, hiện tại còn tiến hành yêu hóa, nếu bị hắn phản kích đừng nói là Khí Tông sơ kỳ, cho dù là Khí Tông đỉnh cũng phải trực tiếp tử vong!

- Chết đi!

Vẻ mặt dữ tợn, một quyền của Trữ Vương liền đánh thẳng vào sau lưng Nhiếp Vân!

Oanh!

Bởi vì Nhiếp Vân vừa ném phụ thân ra ngoài, căn bản không kịp trốn tránh, chỉ cảm thấy một trận đau nhức đánh úp lại, cổ họng ngọt lịm phun ra máu tươi, ngay lập tức cả người như diều đứt dây bay ra ngoài, tốc độ văng ra còn nhanh hơn Nhiếp Tiếu Thiên vài phần!

- Vân nhi…

Lúc này Nhiếp Tiếu Thiên mới biết được đứa con cứu mình, trong lòng hối hận, vươn tay ôm lấy đứa con bị trọng thương, cấp tốc lao nhanh như điên về phía trước.

Lúc này trong lòng hắn chỉ còn lại một ý niệm, cho dù mình chết cũng phải cứu đứa con!

- Đánh lén ta xong, chẳng lẽ còn có thể chạy thoát sao?

Trữ Vương đem toàn bộ lửa giận chuyển lên thân hai người, căn bản không để ý tới Lạc Chiêm Hào đang chạy trốn, nhanh chóng đuổi theo.

- Lưu lại đi!

Vài bước đi tới sau lưng hai người, bàn tay Trữ Vương duỗi ra chộp xuống sau lưng Nhiếp Tiếu Thiên.

Một trảo phá không vỡ đá, uy thế vô song, chỉ cần vỗ trúng, đừng nói Nhiếp Tiếu Thiên, cho dù là Nhiếp Vân đã luyện thành Linh Tê Luyện Thể quyết tầng thứ hai đại thành cũng trực tiếp mất mạng!

Oanh long!

Ngay lúc Trữ Vương sắp chộp trúng Nhiếp Tiếu Thiên, đột nhiên Mê Mang điện lay động kịch liệt, một tiếng sấm ầm vang nổ tung.

- Đây là cái gì?

Bị thanh âm chấn động khiến công kích của Trữ Vương mất đi chính xác, vừa vặn lướt qua bên người Nhiếp Tiếu Thiên, cha con hai người tránh thoát một kiếp.

- Hô!

Mặc dù không biết Mê Mang điện xảy ra chuyện gì, vì sao lại đất rung núi chuyển, Nhiếp Tiếu Thiên vẫn nhẹ nhàng thở ra, tốc độ gia tăng liều mạng lao nhanh về phía trước.

- Có thể tránh thoát một lần, ta xem ngươi làm sao tránh thoát chiêu thứ hai!

Nhiếp Tiếu Thiên nhân cơ hội thoát xa hơn mười thước, Trữ Vương lớn tiếng hô to, bàn tay hóa thành lưu quang lại hướng Nhiếp Tiếu Thiên bổ tới.

Một trảo này còn lợi hại hơn vừa rồi, còn chưa tới đã cảm thấy gió mạnh đập vào mặt, trong không khí phát ra tiếng rít bén nhọn.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật