Trang chủ » Toàn Chức Cao Thủ » Chương 661: Trốn nhanh như thỏ

Chương 661: Trốn nhanh như thỏ

Edit: Dũng | Beta: Kha

Thuật Ẩn Thân là loại kỹ năng giúp ninja có thể bắt chước y chang người nhện, chẳng qua thời gian có hạn, Hại Người Không Mệt chỉ duy trì kỹ năng được 20 giây. Hắn đang chuẩn bị lợi dụng 20 giây này để tìm một phương án thoát thân, vậy mà lại bị Quân Mạc Tiếu nhanh chóng phát hiện.

Không thể dây dưa với tên này. Lần chạm trán trước đã khiến Hại Người Không Mệt đúc kết được điều này, ai ngờ khó lắm kiếm được miếng ngon lại đen đủi đụng phải hắn. Mình dùng chính là Thuật Ẩn Thân, lại ở trong Cung Điện Bóng Đêm, càng lên cao càng tối, tên này làm sao lại thấy được mình? Hại Người Không Mệt nghi hoặc đầy đầu, lại không dám chậm trễ, vội vã tìm cách trèo lên nơi cao hơn. Tầm bắn của nghề công kích xa cũng có giới hạn mà.

Kết quả là vừa động đậy chợt nghe tiếng Quân Mạc Tiếu truyền đến: ” Có thấy chỗ vừa động đậy không?”

“Thấy!” Vô số người nhanh chóng trả lời, liền đó là hàng loạt công kích dày đặc ập tới.

Hại Người Không Mệt tức hộc máu, té ra tên kia nào có tìm được mình, chỉ căn cứ vào động tác mà phán đoán mình vẫn còn bám ở cột đá, nên bắn bừa một chút, dọa cho mình nhúc nhích, khiến tự mình bại lộ vị trí thôi. Bằng không vừa rồi hắn trực tiếp nã đạn vào mình là xong, còn tính toán bắn xẹt qua bên cạnh làm cái khỉ gì.

Hại Người Không Mệt nghĩ vậy lền có chút coi thường Diệp Tu.

Quả thật Diệp Tu không thể biết chính xác vị trí của hắn, thế nhưng lại có thể đoán được sơ sơ, đây chính là dựa theo vị trí ban đầu, thao tác cử động, tốc độ nhân vật của Hại Người Không Mệt mà suy đoán. Trong thời gian như vậy, Hại Người Không Mệt vòng qua sau cột đá, tối đa có thể tới được đoạn nào, Diệp Tu hoàn toàn nắm chắc. Loạt đạn vừa rồi cũng không phải nhắm mắt bắn bừa, dù không chính xác thì cũng sượt qua bên người Hại Người Không Mệt.

Dưới sự công kích của nhiều người như vậy, cuối cùng Hại Người Không Mệt liền không giữ nổi, Thuật Ẩn Thân cũng không phải vô địch, mà cứ dán chặt vào cột đá làm bia ngắm bắn thì muốn tránh cũng khó. Hại Người Không Mệt định thử vòng quanh cột đá một lần nữa xem thế nào, thế nhưng lại nhớ ngay ra cái tên khó nhằn vẫn còn đứng lù lù bên dưới, làm trò đó đến quá nửa cũng lại bị phát hiện, chả ích lợi gì. Thế nên hắn liền trượt thẳng từ trên cột đá xuống, đến nửa đường thì đạp mạnh vào cột nhảy ra ngoài, định bụng xông pha.

Hại Người Không Mệt giống như đạn pháo bắn vọt ra, ánh mắt nhắm ngay chỗ Quân Mạc Tiếu, bởi hắn biết phải trốn được khỏi tên đầu sỏ này trước. Nào ngờ Quân Mạc Tiếu luôn là người phản ứng nhanh nhất, nắm bắt tình huống nhanh nhất, trong khi nhiều người vẫn còn đang tấn công về phía cột đá, Quân Mạc Tiếu đã quay súng lại.

“Pằng, pằng.” Hai tiếng nặng nề vang lên, Hại Người Không Mệt lộn một vòng giữa không trung, vậy mà vẫn bị ăn đạn. Tốc độ cao như vậy mà vẫn có thể bắn trúng, kỹ thuật bắn của người này cũng thật là đáng sợ.

Hại Người Không Mệt đang lộn giữa không trung bị bắn trúng liền rơi xuống, cứ như vậy ngã xuống giữa biển người thì làm sao toàn mạng được, bởi vậy hắn vội vã sử dụng Thuật Phân Thân dịch chuyển nhân vật, thoáng cái đã cắt đuôi một đống người.

Sau đó lại phất tay ném xuống mặt đất, thời gian CD của ngọc khói vừa hết đã sử dụng ngay, trong chớp mắt không gian ngập tràn khói tím. Trong làn khói dày đặc, mọi người cơ bản đều không nhìn thấy gì, không va vào nhau là may lắm rồi. Tất nhiên, người chơi trong Nghĩa Trảm Thiên Hạ vì trong cùng đoàn đội nên không làm tổn thương lẫn nhau, có thể chém bừa một chút. Thế nhưng công kích không có mục tiêu như vậy thì dù có trúng cũng chỉ làm Hại Người Không Mệt mất ít máu mà thôi, chẳng cách nào giữ chân hắn lại được. Chẳng mấy chốc Hại Người Không Mệt đã từ trong làn khói mờ chui ra, lại vung tay lén lút rải mấy cái tetsubishi nữa.

Hai đạo cụ được phối hợp sử dụng một cách khá thành thục, với những tình huống kiểu này, Hại Người Không Mệt đương nhiên đã có nhiều kinh nghiệm trốn thoát.

Hại Người Không Mệt cứ như vậy từ trong đám người thoát ra ngoài, nếu là bình thường, hắn đã sớm cắm đầu bỏ chạy. Nhưng bây giờ hắn biết có một tên khó nhằn đang bám theo, vì thế nhịn không được vẫn phải vừa chạy vừa ngoái lại nhìn. Thấy mọi người kẻ thì lạc đường trong làn khói, kẻ thì không chú ý đạp phải tetsubishi làm giảm tốc độ, chỉ có mỗi Quân Mạc Tiếu vừa thoát khỏi đám khói liền Phi Súng vọt qua bãi đinh đuổi theo sát nút. Quả nhiên không dễ thoát khỏi người này.

Hại Người Không Mệt vội xoay người lại, không ngừng tăng tốc, trong đám người chơi hiện tại, trang bị của hắn tuyệt đối có thể coi là đại gia. Hơn nữa nghề ninja luôn coi trọng tính cơ động, tốc độ di chuyển đương nhiên rất được chú trọng, khi lựa chọn trang bị thường sẽ chú ý đến việc tăng tốc độ. Nếu so về chạy bộ thì Quân Mạc Tiếu tất nhiên không thể đuổi kịp được Hại Người Không Mệt.

Thế nhưng Diệp Tu đời nào chỉ có chạy chay như vậy, Quân Mạc Tiếu vừa chạy vừa nhằm vào Hại Người Không Mệt mà nổ súng.

Bị bắn từ phía sau, Hại Người Không Mệt đương nhiên chỉ còn cách uốn éo không ngừng nhằm giảm thiểu nguy cơ bị ăn đạn. Nhưng hắn có uốn éo cỡ nào cũng thoát sao được tài bắn súng của Diệp Tu, không đến mức trăm phát trăm trúng nhưng tuyệt đối vượt ngoài sức tưởng tượng của Hại Người Không Mệt. Điều này khiến cho hắn không khỏi cảm thấy uốn éo, lắc lư cũng chả có tác dụng khỉ gì, nhưng cuối cùng Hại Người Không Mệt cũng còn đủ tỉnh táo để biết rằng nếu không như vậy thì còn bị bắn thảm hơn nhiều.

Đạn gây tê cứng trong thời gian ngắn, cực kỳ khiến người phát hờn. Quân Mạc Tiếu hết lần này đến lần khác đều nhằm chân Hại Người Không Mệt mà bắn, chỉ thấy người này cà nhắc chấm phẩy như con vịt què. Thế nhưng què thì què, tốc độ của Hại Người Không Mệt vẫn khá nhanh đủ để thấy khả năng giữ thăng bằng của hắn thực sự không phải dạng vừa.

Cửa ra đã ở phía trước.

Trong tầm mắt của Hại Người Không Mệt đã thấy ánh sáng nơi cuối con đường, chỉ là cứ lao ra như vậy thì có thể cắt đuôi được người khác, nhưng liệu có thể thoát được Quân Mạc Tiếu hay không?

Hại Người Không Mệt quả thực không tự tin lắm, vừa lúc đó đột nhiên thấy tiếng súng ngừng lại. Hại Người Không Mệt vô cùng kinh ngạc, quay đầu nhìn lại mới biết Quân Mạc Tiếu đã bị mình bỏ xa ngoài tầm bắn.

Diệp Tu cũng đành chịu. Hắn đã nỗ lực kìm hãm Hại Người Không Mệt, nếu như trang bị trên người tốt hơn, gia tăng thuộc tính tốc độ một chút thì chắc chắn có thể đuổi kịp Hại Người Không Mệt. Đáng tiếc đống trang bị lung tung trên người hắn lại chẳng có tác dụng gia tăng tốc độ tẹo nào, trong khi đó trang bị của Hại Người Không Mệt lại đặc biệt mạnh về phương diện này. Nên dù sử dụng kĩ thuật bắn súng có thể giữ chân một chút nhưng vẫn để Hại Người Không Mệt chạy thoát. Cũng có không ít người chơi Nghĩa Trảm Thiên Hạ đã chạy lên trước Quân Mạc Tiếu, tuy vậy bọn này không có kỹ thuật như Diệp Tu, chỉ biết chạy thi đơn thuần cũng chẳng dễ đuổi được Hại Người Không Mệt, huống hồ bây giờ hắn đã thoát được sự kìm hãm của Diệp Tu, tốc độ lại được cải thiện đáng kể.

Hại Người Không Mệt thấy Quân Mạc Tiếu đã bị bỏ xa, lập tức tự tin đầy mình, còn đám người vượt lên phía trên hắn cơ bản không thèm để ý.

“Bánh Bao, Tiểu Đường,” Diệp Tu ngẩng đầu lên gọi

“Dạ”

“Hắn tới rồi, đừng để thoát.” Diệp Tu nói

“Không thành vấn đề!” Hai người sảng khoái trả lời một câu.

Cửa ra Cung Điện Bóng Đêm rất rộng, hai người không thể khóa cứng nó. Tuy vậy, cả hai lại coi mình thành cảnh vệ, tư thế đằng đằng sát khí như thể chuẩn bị thẳng tay giết chết kẻ nào xông vào.

Trong phút chốc Hại Người Không Mệt cũng đã vọt tới cửa, sau khi thoát khỏi Quân Mạc Tiếu thì chẳng coi ai ra gì, thấy hai người đứng ở cửa cũng không thèm tránh mà trực tiếp xông tới. Đường Nhu thấy người này liều mình xông tới cũng thầm tán thưởng, Hàn Yên Nhu liền múa chiến mâu nghênh đón.

Hại Người Không Mệt chạy lại gần, vừa nhìn thấy trang bị hai người chẳng đâu vào đâu lại càng coi thường, trong chớp mắt xông đến gần Hàn Yên Nhu liền nhảy lên, hai tay lấy ra ba cái shuriken đồng thời ném thẳng tới.

Tuy Hàn Yên Nhu chưa hiểu hết các nghề trong Vinh Quang một cách có hệ thống, nhưng đại đa số kỹ năng thì đã gặp qua, nhất là khi hoàn thành phần đấu trường của nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực thì lại càng được tiếp xúc nhiều.

Kỹ năng cấp thấp Shuriken này của ninja, Đường Nhu đương nhiên đã được lĩnh giáo, lúc này vừa nhìn shuriken đang bay tới liền điều khiển Hàn Yên Nhu né người sang bên, chiến mâu trong tay khẽ rung.

Một tiếng “Đinh” vang lên, chiến mâu vừa vặn chọc vào miếng shuriken ở giữa 3 miếng, kỹ năng ném tay kiểu này lực công kích đều rất yếu, không thể nào đọ nổi với loại vũ khí cầm tay như chiến mâu.

Một miếng bị đánh văng, còn hai miếng trái phải lại vì một cú nghiêng người mà vút qua trước ngực và sau lưng Hàn Yên Nhu. Chỉ một kỹ năng cấp thấp nhưng Đường Nhu lại thao tác trâu bò đến thế, có thể nói là giết gà bằng dao mổ trâu. Thế nhưng dao mổ trâu tự nhiên có hiệu quả của dao mổ trâu, Hại Người Không Mệt đâu ngờ được vị pháp sư chiến đấu trước mặt lại ẩn giấu tài nghệ như thế.

Chẳng lẽ là dân cùng nghề nhặt mót?

Trong chớp nhoáng Hại Người Không Mệt lại nghĩ là: một cao thủ như vậy trang bị chắc hẳn sẽ không quá cùi, mà một cao thủ dùng đồ cùi thì thường là cố ý đổi trang bị để đi hôi của, chẳng phải trước giờ Hại Người Không Mệt cũng như vậy hay sao?

Kinh ngạc thì kệ kinh ngạc, một mâu đánh bay shuriken kia vẫn tiếp tục đâm về phía Hại Người Không Mệt. Hại Người Không Mệt cũng là cao thủ ninja, giữa không trung cuộn người một cái, chiến mâu của Hàn Yên Nhu lập tức đâm vào khoảng không. Tiếp đó cơ thể hắn giang rộng ra, hai chân Hại Người Không Mệt trực tiếp đạp lên chiến mâu, mượn lực lao thẳng về phía Hàn Yên Nhu.

Đám người Nghĩa Trảm Thiên Hạ vừa xông tới chứng kiến cảnh hai người giao tranh thì hoàn toàn hóa đá. Chuyện vừa rồi chỉ có thể xuất hiện ở những trận đấu cấp độ chuyên nghiệp thôi, người chơi thường làm sao thao tác nổi trình độ cỡ này?

Hại Người Không Mệt phi vù xuống, muốn trực tiếp dùng cách này để đẩy ngã Hàn Yên Nhu, kết quả được nửa đường liền thấy có cục gạch bay ngang tới đập thẳng vào người. Hàn Yên Nhu vừa rút chiến mâu về lại vung lên, một chiêu quét ngang lập tức đem đối thủ ném xuống đất. Hại Người Không Mệt vội vã thao tác Chịu thân lại bị một nắm cát bay thẳng vào mặt.

Ném Cát!

Hại Người Không Mệt đương nhiên nhận ra, không muốn bị mù liền vội vã xoay người. Ai ngờ chủ nhân nắm cát tới còn nhanh hơn cả cát bay, Hại Người Không Mệt vừa mới xoay người thì cái mông đã bị ai đó đụng trúng, bị Bánh Bao Xâm Lấn dùng Tập Kích Gối khiến cả người chúi về phía trước. Còn đang ổn định thân thể lại bị Hàn Yên Nhu bồi thêm một chiêu Viên Vũ Côn cho cạp đất.

Đám người Nghĩa Trảm Thiên Hạ đều đơ luôn. Bọn họ nhiều người như vậy còn không cản nổi một người, thế mà tên này lại bị hai người trang bị chả ra sao làm thịt đến mức lăn lộn trên mặt đất, điều này khiến cho họ không khỏi thẹn thùng.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật