Trang chủ » Toàn Chức Cao Thủ » Chương 445: Thực lực chân chính

Chương 445: Thực lực chân chính

Tắm rửa đi ngủ tất nhiên chỉ là nói đùa. Nếu Diệp Tu muốn đi ngủ thật thì hắn sẽ không bước xuống sàn đấu.

Trận đấu đã được xác định bắt đầu, nhưng Hoàng Thiếu Thiên vẫn nghi ngờ tên vô sỉ này sẽ bất chấp quy định trò chơi, dù trận đấu bắt đầu cũng quả quyết rời khỏi, cho nên vội vàng đâm một kiếm sang, đánh được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Kênh chung đã được Trảm Lâu Lan mở khóa, nhưng từ lúc Diệp Tu nói đùa câu “tắm rửa đi ngủ” thì không một ai ồn ào nữa, tầm mắt mọi người đã tập trung lên đấu trường sau một kiếm đâm ra của Hoàng Thiếu Thiên.

Quân Mạc Tiếu nhảy lên tránh né, trở tay phản đòn, ô Thiên Cơ đâm ra ban đầu chỉ dài như một thanh kiếm, lúc khẽ lật lại đột nhiên biến thành chiến mâu.

Bọn họ cũng từng nghe sơ qua món vũ khí bạc này trong tay Quân Mạc Tiếu. Nơi phát ra tình báo tất nhiên là từ mấy phân hội ở khu 10. Chỉ có điều mấy tên đấy làm gì cần đại thần phải mạnh tay đánh một trận chân chính đâu, thành thử ra mấy tin tình báo về thứ vũ khí bạc này cũng chỉ được chút ít, không ai yên lòng nổi.

Đặc điểm lớn nhất của ô Thiên Cơ tất nhiên là khả năng biến hình của nó. Đây là chức năng trước nay chưa từng có, hấp dẫn tất cả sự chú ý của mọi người, còn thuộc tính cụ thể của nó như thế nào thì ngược lại không ai quan tâm cho lắm. Điều trước mắt ai cũng muốn biết là, nó biến hình thế nào, tốc độ ra sao, có CD hay không. Tất cả các công hội vẫn đang tìm kiếm nhữn tin tình báo này, song không hề có thông tin chính xác.

Ngày hôm nay, ngay trước mắt các tuyển thủ chuyên nghiệp, ô Thiên Cơ cuối cùng cũng hoàn thành lần biến hình thật sự đầu tiên. Ai nấy đều chứng kiến, và ấn tượng đầu tiên chính là: Quá nhanh!

Từ ô biến thành mâu chỉ trong nháy mắt. Vũ khí đột nhiên biến dài có thể coi như một kỹ năng đáng sợ. Hoàng Thiếu Thiên vừa rồi tránh được, nhưng để có được phản ứng nhanh nhạy cùng tốc độ thao tác như hắn, trong liên minh có thể có mấy người?

“Nếu không biết về món vũ khí này, chắc chắn sẽ chịu nhiều thiệt thòi!”

Mới quan sát chút thôi, tất cả đều đã nghĩ như vậy.

Trong đấu trường, Hoàng Thiếu Thiên tránh được một kích, hắn có cơ hội nhưng không chủ động tấn công. Rõ ràng hắn cảm thấy hứng thú với tán nhân và ô Thiên Cơ, muốn nhìn xem nó có thể thi triển ra thêm chiêu thức đa dạng gì, thế nên hắn không gấp gáp, không sốt ruột.

Thế là hai phút sau, hắn thấy Quân Mạc Tiếu nhấc chiến mâu dùng đi dùng lại năm kỹ năng cấp thấp của pháp sư chiến đấu. Dùng đến nỗi vài lần kỹ năng gần như CD hết, nếu không thay đổi sẽ rơi vào thế bị động chịu đòn, thế mà tên này cũng cố chấp chờ đợi.

“Hàng của ông anh hỏng à?” Hoàng Thiếu Thiên nhịn không được.

Đáp lại hắn là một chiêu Lạc Hoa Chưởng.

Hoàng Thiếu Thiên nhảy ra: ”Nói chuyện đê!”

Long Nha.

“Ê ê ê ê!!!” Hoàng Thiếu Thiên ồn ào.

Thiên Kích!

“Dám chắc thằng này bỏ tai nghe luôn!!” Hoàng Thiếu Thiên nghiến răng nghiến lợi nghĩ. Tuy nhiên, âm thanh là một thứ rất quan trọng đối với tuyển thủ chuyên nghiệp. Trong Vinh Quang, ta có thể từ tiếng động lớn nhỏ mà đoán được khoảng cách của mục tiêu. Trong giải đấu chuyên nghiệp cấm nói, một phần cũng vì nguyên nhân này.

Lại đánh thêm một phút đồng hồ, Diệp Tu vẫn chơi đùa chiến mâu, khán giả hơi ngấy rồi, Hoàng Thiếu Thiên lại càng không thể nhịn được. Hắn ta rõ ràng không muốn hiển lộ thực lực cho mọi người xem mà. Nếu cứ chơi pháp sư chiến đấu giống vậy, lại còn toàn dùng kỹ năng dưới cấp 20, trận này chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Hoàng Thiếu Thiên vừa nghĩ vừa lẩm bẩm mắng chửi. Hắn hoài nghi Diệp Tu không mang tai nghe, đồng thời nghi ngờ tên này nghe hết nhưng lại làm bộ không nghe để mình từ bỏ hành động tấn công bằng sóng âm.

Hoàng Thiếu Thiên rất ung dung, vừa đánh vừa nói là thói quen của hắn mà. Thế là hắn vừa lải nhải vừa đánh ra một kiếm sắc bén.

Xiên Lên.

Đường kiếm vạch nên một nửa vòng tròn duyên dáng, dưới sự đuổi đánh liên tục, Diệp Tu rốt cuộc không thể tránh được nữa, bị một kiếm hất lên giữa không trung.

Mà một tuyển thủ chuyên nghiệp không thể tranh thủ đánh vài nhát sau khi tạo được cơ hội lơ lửng thì làm gì có tư cách đi chào hỏi người khác.

Đại thần như Hoàng Thiếu Thiên tất nhiên sẽ không để lỡ mất cơ hội tốt này, Dạ Vũ Thanh Phiền ngay lập tức bước dài xông lên, bổ kiếm, nhìn như thực sự muốn cắt Quân Mạc Tiếu thành hai nửa.

“Ầm!”

Không nhìn thấy lửa đạn lại nghe được tiếng súng.

Phản ứng của Hoàng Thiếu Thiên không hổ danh đại thần, chỉ nghe một tiếng này, hắn đã lập tức né tránh. Lại bởi vì không nhìn thấy lửa đạn, chỉ bằng một tiếng động rất khó để biết chính xác súng bắn từ hướng nào, Hoàng Thiếu Thiên đành dựa vào may mắn mà trốn tránh.

Tiếng “Bụp” vang lên, đạn trúng, máu văng tung tóe. Một súng trong hiện thực có thể lấy mạng người, nhưng ở trong game, một phát súng bình thường chỉ tạo tổn thương thấp tới mức không cần để ý.

Tuy nhiên Hoàng Thiếu Thiên vẫn thầm buồn bực, bởi hắn quá xui xẻo. Theo vị trí đạn bắn trúng, nếu hắn ngờ nghệch không nghe thấy tiếng súng, có lẽ đã không trúng đạn rồi.

Trực giác quá tốt, ngược lại trở thành sơ hở của hắn. Phát súng này đối thủ nhằm vào một trong những phương hướng né tránh của Hoàng Thiếu Thiên, ngờ đâu hắn không khéo lựa chọn bên này, đồng nghĩa với việc tự dâng mình ra trước mặt viên đạn.

Tuy thế, Hoàng Thiếu Thiên lại rất vui vẻ. Bởi vì Ô Thiên Cơ rốt cuộc phát huy tác dụng thứ hai.

Đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng!

Tiếng súng vang lên liên tiếp. Ô Thiên Cơ biến hóa thành hình thái súng trường, một đợt công kích bởi vì vũ khí mà trở nên khác nhau, hoặc hai hoặc ba, không giống súng lục hay súng tự động một lần bắn liền mấy phát.

Tiết tấu âm thanh của Ô Thiên Cơ rõ ràng chỉ là một thanh súng trường hai phát.

Diệp Tu để cho Quân Mạc Tiếu vừa bắn vừa nhảy ngược, hòng dùng Phi Súng thả diều Hoàng Thiếu Thiên.

“Ngây thơ quá vậy?” Trong mắt Hoàng Thiếu Thiên, đây quả thực là thủ đoạn trẻ con, ý đồ ra tay thành công với đại thần như hắn, quá coi thường rồi.

Hoàng Thiếu Thiên nhắm ngay vị trí di chuyển của Quân Mạc Tiếu, tránh qua vài phát đạn, đột nhiên đánh ra Tam Đoạn Trảm hòng mở đường.

Trong quá trình thực hiện một mạch Tam Đoạn Trảm, Hoàng Thiếu Thiên thậm chí còn hoàn thành thao tác chuyển hướng, tránh né đạn bắn tới.

Sau đó, một đường kiếm lóe ra.

Kỹ năng cấp thấp Rút Đao Trảm, ra chiêu nhanh, phạm vi công kích rộng, là một kỹ năng tốt mà bất kỳ một cao thủ nào đều không đành lòng bỏ qua.

Tam Đoạn Trảm của Hoàng Thiếu Thiên áp sát được đối thủ, lại thêm một chiêu này, dù đối thủ thế nào cũng nằm trong phạm vi công kích, không có đường trốn.

Vì thế Diệp Tu cũng không trốn. Trong lúc trường súng vẫn còn nghi ngút khói, chợt rút thành một thanh thái đao, dựng ngang chặn lại một trảm này. Tiếp đó phản đòn vung tay, đáp trả một chiêu Rút Đao Trảm giống y hệt.

Không nói đến kỹ năng khác, nhưng Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy mình mà bị thương bởi kỹ năng kiếm khách thì thật sự quá mất mặt. Nhìn Diệp Tu dùng kỹ năng kiếm khách, Hoàng Thiếu Thiên không tự chủ được mà trở nên cực kỳ nghiêm túc. Trước đó Diệp Tu hóa giải chiêu này bằng Đỡ Đòn, Hoàng Thiếu Thiên cảm thấy mình phải biểu hiện cao siêu hơn. Không thể cứ loanh quanh dùng kỹ năng dưới cấp 20 như tên tán nhân nhỏ bé kia được.

Vì vậy đối mặt với Rút Đao Trảm như nhau, Hoàng Thiếu Thiên phóng khoáng bá đạo đánh ra một chiêu Thăng Long Trảm, Dạ Vũ Thanh Phiền chợt bay lên như pháo hoa, vừa hay tránh được Rút Đao Trảm. Sát đấy từ Thăng Long Trảm chuyển thành Lạc Phượng Trảm, quay người một kiếm bổ xuống.

Quân Mạc Tiếu lập tức bị chia thành hai nửa, thẳng thắng đến mức dọa Hoàng Thiếu Thiên sững sờ tại chỗ.

Ảnh của Thuật Phân Thân!

Đại thần kinh nghiệm phong phú lập tức đoán ra được.

Tại sao trước đấy lại không phát hiện? Bởi vì chiêu thức Lạc Phượng Trảm ngầu lòi lúc đánh ra có một bên nửa người phải lượn vòng, thoáng chốc, góc nhìn uốn éo không thấy được đối thủ.

Thế nên chỉ trong khoảnh khắc ấy, Quân Mạc Tiếu đã để lại cho hắn một cái ảnh phân thân.

Còn người thật đâu rồi?

Hoàng Thiếu Thiên chợt có linh cảm xấu, không chút do dự, lập tức đánh ra một chiêu Ngân Quang Lạc Nhẫn, Dạ Vũ Thanh Phiền đã rơi xuống đất như sao băng. Không hề ngừng lại, thuận thế lăn mình một cái, lúc này mới chuyển góc nhìn về phía sau, quả nhiên nhìn thấy Quân Mạc Tiếu rơi từ trên trời xuống, lòng bàn chân vẫn cuốn theo bụi đất phát sinh lúc dùng lực, nhẹ nhàng đáp xuống.

Kênh chung hàng loạt emo vỗ tay, màn này thật sự quá đặc sắc.

Chỉ có đại thần kinh nghiệm cay độc như Diệp Tu mới có thể tóm được khoảnh khắc điểm mù ngắn ngủi của Lạc Phượng Trảm, thực hiện thao tác đối thủ không biết được.

Cũng chỉ có đại thần phản ứng nhanh nhạy như Hoàng Thiếu Thiên mới có thể sau khi phát hiện sự việc không đúng, tức thì hoàn thành thao tác Ngân Quang Lạc Nhẫn, tránh được ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu định dùng Ưng Đạp lên đầu sau khi vòng ra sau nửa thân trên không của mình.

Thao tác của Diệp Tu chỉ người trong cuộc mới rõ. Người ngoài cuộc không thể nhận ra Diệp Tu hoàn thành Thuật Phân Thân trong nháy mắt do góc mù của tầm nhìn.

Mà thao tác của Hoàng Thiếu Thiên, thì là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, bởi vì Hoàng Thiếu Thiên thân ở trong cuộc dự đoán như thế, trên thực tế lại chẳng biết Quân Mạc Tiếu định làm gì sau lưng trên đầu mình.

Quả nhiên là quyết đấu đỉnh cao giữa các đại thần, hai tên kia đều thể hiện thực lực chân chính.

Đám tuyển thủ chuyên nghiệp siêu cấp kích động.

Kết quả nghe một tiếng “Bùm” giữa sàn, động tĩnh không quá lớn, nhưng chắc chắn đã xảy ra một vụ nổ nhỏ.

Nổ ở đâu?

Trên người Hoàng Thiếu Thiên, Hoàng Thiếu Thiên lại mờ mịt, khán giả cũng mờ mịt. Chỉ đám tuyển thủ có nghề nghiệp tương tự mới đoán được kỹ năng quen thuộc này là gì: “Là Máy Móc Theo Dõi!”

Máy Móc Theo Dõi, một kỹ năng cấp 5 của kỹ sư máy móc. Đó là thả một người máy nhỏ tự phát nổ, nó sẽ tự mình đi trên mặt đất tìm kiếm mục tiêu.

Kỹ năng này đương nhiên vẫn nằm trong phạm vi tán nhân có thể học. Nhưng mà tên này dùng Máy Móc Theo Dõi từ bao giờ, trước mặt bao nhiêu người như thế mà không ai phát hiện ra à?

Muốn tìm hiểu sự thật của vấn đề này, chỉ có thể nghiên cứu trong video thu hình, mà bây giờ, kể từ lúc người máy nhỏ bé của Máy Móc Theo Dõi nổ tung trên người Dạ Vũ Thanh Phiền, Quân Mạc Tiếu đã lập tức cướp thế công. Lật tay ném ra lựu đạn, cứ như đã ném sẵn từ lúc đáp xuống. Thứ vốn không gây uy hiếp gì, ngay khi Máy Móc Theo Dõi đuổi kịp Dạ Vũ Thanh Phiền, mọi thứ đã không còn như trước nữa.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật