Trang chủ » Toàn Chức Cao Thủ » Chương 313: Họp báo

Chương 313: Họp báo

Trận đấu kết thúc, tiếng vỗ tay của khán giả nghe có chút máy móc. Hiển nhiên đó chẳng phải tiếng vỗ hưng hoan, mà chỉ là lễ phép.

Đối mặt tất cả mọi chuyện, tuyển thủ át chủ bài của Luân Hồi – Chu Trạch Khải lại không bất xúc gì. Mới thấy đánh xong đã vội nói cảm ơn, vẫy tay với khán giả rồi phóng thẳng xuống sân đấu.

Cố bung lụa ngay từ lúc mở màn, định bụng trở thành ngôi sao sáng nhất đêm nay, ai dè lại biến thành tiết mục chả ma nào coi sau đêm giao thừa. Toàn thảy Luân Hồi đều thở dài không thôi. Tuy những màn tân binh khiêu chiến đấy đích thực là những trận thành công và đặc sắc nhất từ trước đến nay, thế nhưng chuyện chẳng chừa chút hào quang cho tuyển thủ nhà họ khiến cả lũ buồn bực ghê gớm.

Tân binh khiêu chiến kết thúc, tiết mục chính của Ngôi Sao Cuối Tuần ngày đầu đã khép lại. Đều là trận một chọi một, thời gian mỗi trận không quá dài, giữa các trận lại chèn thêm lời mở đầu và vài màn màu mè, nên giờ cũng đã kéo dài hai tiếng.

Sau cùng là màn trình chiếu 3D đặc sắc và những hoạt động rút thăm trúng thưởng. Nếu là năm trước, không ít khán giả sẽ vì tốn thời gian mà bỏ về trước. Nhưng năm nay có sự hiện diện của kỹ thuật trình chiếu 3D mới lạ, ai nấy đều ở lại xem tiếp.

Phần hạ màn kéo dài gần nửa tiếng mới chính thức tuyên bố ngày đầu của Ngôi Sao Cuối Tuần kết thúc. Trong khoảng thời gian vô ích đấy, nhân viên bảo vệ trật tự đã sẵn sàng. Ánh sáng trong nhà thi đấu mở dần đến khi sáng bừng, khán giả ào ào đứng dậy ra về. Một số fan cuồng còn dáo dác đứng tại chỗ, lần này tới tận nơi, cả lũ muốn xem mình có cơ hội tiếp xúc với tuyển thủ yêu thích hay không.

Mà bên tổ chức đã đề phòng cả rồi. Bên hàng ghế tuyển thủ chuyên nghiệp có sẵn một lối đi riêng, không chen lấn với khán giả bình thường. Ngay vào lúc đèn sáng bừng, khán giả nhìn về phía hàng ghế tuyển thủ, người đi chỗ vắng.

Biển người đông đúc chầm chậm di chuyển ra khỏi nhà thi đấu, mất hơn nửa tiếng, người người chen lấn đến chảy đầy mồ hôi. Ra ngoài rồi mới thấy thoải mái hơn nhiều, dưới ánh đèn có thể nhìn thấy thằng nào thằng nấy thở hồng hộc khắp nơi.

Có nhiều người bản xứ có kinh nghiệm xem trực tiếp phong phú, mới mò ra đã nhảy tít đến ven đường, không hề ngừng nghỉ. Nhiều tài xế taxi có đầu óc kinh doanh đã sớm thủ sẵn, nhưng cung vẫn không đủ cầu. Bên đường nháo nhào không thôi, cả đám cũng không vì là đồng môn Vinh Quang mà yêu thương tương trợ, giành xe hết sức kịch liệt.

Ba người cũng không lạ gì trường hợp này. Diệp Tu thì miễn bàn, còn Trần Quả và Đường Nhu, tiệm net ngay đối diện Gia Thế, thời điểm Gia Thế làm sân nhà cũng kết thúc y chang thế, ai trong hai người chưa thấy qua chứ. Có điều đây là lần đầu cả ba tự mình trải nghiệm, trải qua màn hành xác nhau thêm nửa tiếng, rốt cuộc cũng bắt được taxi.

Quay về khách sạn, cả ba vừa đói vừa mệt. Họ đều ăn tối trên máy bay, tới thành phố S thì đến thẳng khách sạn, chưa kịp nghỉ ngơi lại chạy đi coi thi đấu. Hối hả suốt một đường, cả đồ ăn vặt khi xem thi đấu cũng không chuẩn bị. Mà khi tập trung theo dõi, xếp hàng ra về và tập trung chờ xe thì không thấy gì, xong xuôi cả rồi mới thấy bụng đói cồn cào, ngay lập tức đi về phía nhà hàng.

Sau khi chọn đại mấy món, ánh mắt cả ba cùng dán vào màn hình lớn đang phát tin tức.

Ngành e-sport hiện nay rất phát triển, Liên minh Vinh Quang lại nổi trội trong số đó. Thêm lượng người chơi Vinh Quang đông đúc nên tính phổ biến rất rộng. Sự kiện trọng đại dĩ nhiên là tin thành phố S tổ chức Ngôi Sao Cuối Tuần cho Vinh Quang kỳ này, bấy giờ trên màn hình đang phát sóng ngày đầu của Ngôi Sao Cuối Tuần, màn tân binh khiêu chiến rầm rộ.

Tiết mục mở màn rồi từng trận khiêu chiến.

Mọi người mới xem trực tiếp xong, giờ xem lại những pha đặc tuyển trên ti vi, cảm giác không hề giống trước. Trần Quả vẫn hưng phấn như cũ, mỗi khi đến chỗ đặc sắc sẽ kêu cả hai mau nhìn. Mà cảnh im re duy nhất chính là khoảnh khắc Hàn Văn Thanh đánh bại Tôn Tường. Đây vốn là cảnh sôi trào nhất đêm nay, riêng với Trần Quả thì chẳng vui vẻ gì.

Những pha đặc tuyển kết thúc, ti vi lại phát sóng buổi họp báo sau những hoạt động của ngày đầu.

Là bên tổ chức, Luân Hồi có buồn bực cũng không thể huỵch toẹt ra. Trong buổi họp báo cũng khen lấy khen để sự thành công của kỹ thuật 3D, sự phấn khích của những trận tân binh khiêu chiến.

Tiếp đấy là một vài ngôi sao tuyển thủ được mời, cả lũ đều khuyến khích và khen ngợi hoạt động của hôm nay chẳng khác gì bên tổ chức. Mà sự kiện già trẻ giành giật siêu rõ ràng trong màn tân binh khiêu chiến hôm nay tất nhiên bị hỏi tới tấp.

Hiển nhiên Liên minh đã có chuẩn bị trước, chỉ định nhân vật tham gia họp báo đều là những kẻ có tiếng trong việc nhây với truyền thông. Đối mặt những vấn đề sắc bén đấy, câu nào câu nấy cũng cười ha ha. Nhấn mạnh thái độ của tuyển thủ chuyên nghiệp, tỏ vẻ già trẻ tranh giành là có chí tiến thủ, thể hiện sự phát triển bền vững của Liên minh.

Chắc chắn không thể moi móc được gì từ lũ tuyển thủ chém gió cho xong này. Đám phóng viên đang chờ, vì họ biết, một số tuyển thủ tham gia tân binh khiêu chiến buộc phải nhận phỏng vấn theo quy định.

Cuối cùng, bốn tuyển thủ thuộc hai thế hệ từng tham gia tân binh khiêu chiến xuất hiện trong họp báo. Phía tân binh có Đới Nghiên Kỳ của trận đầu và cậu chàng tân binh thứ sáu của Luân Hồi. Mà lão tuyển thủ xuất hiện lại là Vương Kiệt Hi và Chu Trạch Khải.

Phóng viên ngó sơ, giảo hoạt vãi lệ! Nhân vật chính mà họ muốn thấy không hề xuất hiện. Đới Nghiên Kỳ và hai đứa Luân Hồi kia có gì để hỏi chứ? Đứa duy nhất có giá trị tin tức, chỉ còn mỗi Vương Kiệt Hi.

Đám phóng viên nhanh chóng bu lại, hỏi Vương Kiệt Hi tù tì mấy vấn đề, đương nhiên tập trung vào trận anh bại dưới tay Cao Anh Kiệt.

Vương Kiệt Hi là người từng trải nhiều năm. Huống chi trận ấy còn do chính tay anh sắp xếp, chuyện trước mắt cũng nằm trong tính toán của anh. Anh còn chủ động yêu cầu tham dự họp báo, sao anh có thể luống cuống cơ chứ?

Đối mặt với câu hỏi của phóng viên, Vương Kiệt Hi từ tốn trả lời từng câu một.

Tuy không nhận được câu phát ngôn sốc óc nào như mong đợi, nhưng chuyện Vương Kiệt Hi nghiêm túc trả lời khiến đám phóng viên rất thoải mái. Họ sống cũng không dễ dàng, lúc đụng phải những kẻ nổi tiếng, vì câu hỏi khó ăn của mình mà không biết phải chịu bao nhiêu khinh thường. Cả lũ không thiếu vấn đề để hỏi Vương Kiệt Hi, thậm chí có phải cố ý nhường không cũng được ai đó đánh tùm bậy tùm bạ trúng tùm lum tùm la hỏi ra, Vương Kiệt Hi vẫn kiên nhẫn trả lời từng câu một.

So ra, bọn Chu Trạch Khải bị bơ một bên, chỉ vài ký giả không chen nổi đến chỗ Vương Kiệt Hi mới đành quay sang hỏi họ.

Cảnh này đã trở nên quen mắt trong các cuộc phỏng vấn, ngay cả tân binh cũng chẳng ừ hử gì. Trên thực tế, đa số không thích nhận phỏng vấn ngay sau trận đấu, họ thậm chí mừng rỡ khi bị phớt lờ thế này.

Ví dụ như Chu Trạch Khải, tuyển thủ nổi nhất trong Vinh Quang hiện nay, bị bơ mà trông hớn hở vô cùng.

Có điều, Chu Trạch Khải vẫn thu hút sự chú ý hơn hai em tân binh bên cạnh. Trong một số vấn đề, quan điểm của đại thần luôn hấp dẫn hơn đám ma mới. Những anh không chen nổi đến chỗ Vương Kiệt Hi, phần lớn đều chạy sang chỗ Chu Trạch Khải.

“Bản thân là tuyển thủ tân thế hệ đáng giá nhất của năm, sự nhiệt huyết quá mức của đám tân binh trong màn khiêu chiến lần này có khiến anh cảm thấy bất kính với đám lão tướng không?” Có phóng viên hỏi.

Im lặng… Một trận im lặng kéo dài hơn 10 giây, Chu Trạch Khải trông như đang suy tư, sau hồi lâu mới ngẩng đầu lên, nghiêm túc đáp: “Có à?”

Sau đó thì không có sau đó nữa. Nói xong hai chữ đấy, Chu Trạch Khải lại nghiêm túc nhìn đám phóng viên, mặt như đang bảo tụi bây có thể next.

Các phóng viên im thin thít, họ sớm biết mà, phỏng vấn Chu Trạch Khải là một chuyện siêu khó. Cậu chàng được xem là người đẹp trai nhất từ trước đến nay của Vinh Quang này, nhận quảng cáo thì làm ngon lành, lúc nói chuyện lại kín bưng kín bít. Nhất là những khi đối mặt với giới truyền thông, hỏi lắm vào, có khi chỉ nhận được câu trả lời như “Ừ”, “À”, “A”, “Không tệ.” Giống như câu “Có à?” của hiện tại, không thể bảo cậu ta không trả lời phóng viên, thế nhưng… trả lời kiểu này viết thế đéo nào!

“Ha ha ha ha......” Trần Quả đã vui vẻ xem ti vi như cũ, chỉ vào màn hình nói: “Chị thích nhìn ẻm phỏng vấn lắm.”

Mà Đường Nhu đang quay đầu nhìn Chu Trạch Khải phỏng vấn, cũng phát hiện sự khác lạ của người này, cô kinh ngạc hỏi: “Câu vừa rồi của cậu ta là trả lời ư?”

“Ừ đó.” Diệp Tu gật gù.

Sao đám phóng viên chịu bỏ qua dễ thế, khó có được lần phỏng vấn Chu Trạch Khải mà không cần tranh đấu, tất cả quyết tâm đạp tan cửa ải phỏng vấn khó khăn này.

“Đường Hạo đánh bại Lâm Kính Ngôn, anh có cảm thấy cậu ta chính là tuyển thủ lưu manh đứng đầu Liên minh không?” Một câu hỏi rất trực tiếp.

Chu Trạch Khải lại ngẫm nghĩ hơn mười giây, sau đấy mở miệng: “Mọi người rất xuất sắc.”

“Mọi người? Mọi người là chỉ ai?”

“Ừm......” Suy nghĩ, “Mọi người đó.”

“Mọi người? Chẳng lẽ anh cảm thấy trình độ của mình chẳng hơn gì Vu Niệm sao?” Vu Niệm là cậu tân binh đã cùng bung lụa với Chu Trạch Khải hôm nay.

“À...... Cậu ấy rất cố gắng.” Chu Trạch Khải nói.

“Cố gắng không có nghĩa trình độ tốt đúng không?” Có người hỏi.

“Có cố gắng là tốt rồi.” Mất một hồi, Chu Trạch Khải mới trả lời.

Đám phóng viên òa khóc, Trần Quả đã cười đến đập bàn. Đường Nhu cũng phì cười không ngừng, hỏi Diệp Tu: “Tên kia là thế thật hay đang chơi đám phóng viên?”

“Tin anh đi, con người cậu ấy là thế đấy.” Diệp Tu gật đầu mà rằng.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật