Trang chủ » Toàn Chức Cao Thủ » Chương 174: Khiêu khích không người để ý

Chương 174: Khiêu khích không người để ý

Thấy đám Quân Mạc Tiếu làm như không có gì xảy ra, cứ thế quay đầu vào bản làm Thùy Dương Quấn Bờ giận nghiến răng. Muốn cản cũng không cản được, đây là cửa vào phó bản, người quay đi vài bước đã vào bên trong rồi.

Xuân Dịch Lão đứng yên nhìn theo Quân Mạc Tiếu dẫn đội vào phó bản, cũng chỉ bình tĩnh nói một câu. “Chúng ta cũng vào thôi.”

“Rõ.” Ba người đáp lời, riêng Thùy Dương Quấn Bờ còn chưa tỉnh táo lại.

“Thùy Dương, phá kỷ lục làm ơn tập trung giùm anh, đừng quên vì sao chúng ta tới đây.” Xuân Dịch Lão nhắc Thùy Dương Quấn Bờ một tiếng.

Sau đó năm người cũng vào bản, tiến hành theo từng bước trong kế hoạch lúc tập luyện. Kết quả Thùy Dương Quấn Bờ ôm một bụng tức, xả giận lên đám tiểu quái trong phó bản, làm tiết tấu của đội rối loạn như canh hẹ, rõ là không thèm kiềm chế gì cả.

Xuân Dịch Lão trước khi vào đã nhắc hắn một lần, bây giờ một câu cũng không nói. Ngược lại Bút Ngôn Phi chịu không nổi nữa, chuẩn bị mở miệng, nhưng vừa kêu tên hắn, Xuân Dịch Lão đã ngắt lời.

“Được rồi.” Xuân Dịch Lão nói, “Phát tiết một chút, nếu không có đánh cũng không được.”

Bút Ngôn Phi giật mình nhớ lại tính tình của Thùy Dương Quấn Bờ, vì vậy cũng thôi. Hai người khác im lặng, đợt phó bản này Thùy Dương Quấn Bờ không hề phối hợp với đội, tốc độ phó bản tất nhiên không được như ý muốn.

“Quân Mạc Tiếu kia không phải cố tình khiêu khích Thùy Dương, sau đó gây bất lợi cho chúng ta chứ?” Bút Ngôn Phi nói.

“Tui cảm thấy không cần thiết.” Nhập Dạ Hàn nói, “Khiêu khích người khác chỉ gây mất bình tĩnh trong nhất thời. Phó bản lại không giống trên đấu trường đánh mấy trận liền rõ thắng thua. Hôm nay không được thì mai lại đến, thậm chí sẽ log acc khác vào tiếp, chẳng lẽ hắn đứng được ở đấy giở trò mãi sao?”

“Vậy hắn lảm nhảm nhiều thế làm gì, chẳng lẽ thật sự còn mạnh hơn Thùy Dương Quấn Bờ ư?” Bút Ngôn Phi nói.

“Mấy ông thấy sao?” Nhập Dạ Hàn hỏi ba người.

Thùy Dương Quấn Bờ còn ở đây, những người khác không thể tự nhiên bàn luận trước mặt hắn, lúc này quét phó bản, không có chuyện bốn người tụ lại cùng đập quái, nên vừa đánh vừa chuyển vị trí trò chuyện với nhau.

“Tui thấy... Lam Kiều cày bản ổn định là sự thật, nhưng nói Thùy Dương Quấn Bờ kém Lam Kiều, tui không đồng ý. Mọi người phối hợp như vầy cũng đâu tệ đâu! So ăn ý của Thùy Dương Quấn Bờ với chúng ta, Lam Kiều chưa chắc tốt hơn.” Thự Quang Toàn Băng vốn im lặng lại lên tiếng.

“Ít nhất trong trường hợp này, tui thấy Lam Kiều nhất định không dễ kích động như Thùy Dương Quấn Bờ.” Bút Ngôn Phi nói.

“Không lẽ...” Nhập Dạ Hàn giật mình, muốn nói ra suy đoán của mình, không ngờ lại dịch chuyển chệch hướng tách khỏi mọi người, sang bên cạnh Thùy Dương Quấn Bờ, vội ngậm miệng lại.

“Không lẽ gì?” Khi bốn người tụ tập lần nữa, Bút Ngôn Phi hỏi.

“Không lẽ ý đồ thật sự khi Quân Mạc Tiếu khiêu khích Thùy Dương Quấn Bờ, là muốn vạch cho chúng ta xem Thùy Dương thật sự không được?” Nhập Dạ Hàn nói.

“Tui nói mấy ông có phải suy nghĩ quá nhiều rồi không!” Xuân Dịch Lão đứng yên bên cạnh nãy giờ không tham gia thảo luận, cuối cùng nắm lấy cơ hội mở miệng.

“Làm gì xoắn xuýt thế? Tui thấy là Thùy Dương Quấn Bờ khiêu khích trước, sau đó bên kia mỉa mai đáp lại thôi.” Xuân Dịch Lão nói.

“Hả...” Ba người ngẩn ra, cách giải thích này cũng có vẻ hợp lý.

“Đừng suy nghĩ nhiều, tập trung vào phó bản.” Xuân Dịch Lão nói.

“Rõ...” Ba người đáp.

Xong chuyến phó bản này, thành tích không khá lắm, đến hơn 30 phút, cách kỷ lục một khoảng xa xôi.

Sau khi được dịch chuyển ra ngoài, Xuân Dịch Lão cũng không nói thêm gì. Thùy Dương Quấn Bờ cũng không ngu ngốc, tin rằng hắn cũng tự biết ý thức.

“Lần hai.” Xuân Dịch Lão chỉ hờ hững bảo, chuyện Thùy Dương Quấn Bờ không khống chế tốt cảm xúc bản thân cũng vì vậy mà che che lấp lấp cho qua, không ai nói đến. Vào phó bản lần hai, tự hắn cũng trở lại bình thường.

Chỉ là lần phó bản này dính chút vấn đề. Kỷ lục tuyệt đối, chính là phải phát huy được 100% khả năng, vấp bất kỳ một lỗi nhỏ nào, cũng sẽ không gọi là tuyệt đối. Huống chi đợt này không chỉ một người vấp lỗi. Mỗi chuyến phó bản xấp xỉ 30 phút đặt ra yêu cầu thao tác mỗi người đều phải hoàn hảo xuất sắc, thật ra không hề dễ dàng.

“Lần ba! Tập trung chú ý vào.” Lần trước dù xuất hiện khuyết điểm, nhưng năm người đã  hoàn toàn thích nghi với chiến thuật đánh BOSS Toya, thành tích vẫn sánh bằng kỷ lục của khu 10. Mọi người đều tin tưởng, loại bỏ những lỗi nhặt nhạnh này, kỷ lục tuyệt đối nhất định xuất hiện.

“Cố lên!” Mọi người động viên nhau, lần thứ ba tiến vào phó bản Vùng Đất Lưu Lạc.

Tiếp tục tiến lên, thao tác hoàn hảo, cả đội hoàn toàn không chút sai phạm nào, đi thẳng một đường đến BOSS cuối Toya, là ải khó nhất của phó bản Vùng Đất Lưu Lạc, đồng thời cũng là trọng tâm năm người cất công phá bản 18 lần một ngày. Đấu pháp để đối phó Toya, năm người gần như thao tác theo bản năng. Cả lần thứ hai dù gặp sơ suất, nhưng đánh BOSS Toya cũng không hề sai lầm chút nào.

Trọng tâm luyện tập, thực sự là vô cùng thuần thục rồi.

24 phút 41 giây 46’!

Lúc thành tích xuất hiện, năm người thở phào nhẹ nhõm. Đây đúng là thành tích cực hạn năm người dự đoán, nâng cao kỹ thuật tối đa để đạt được. Muốn nhanh hơn nữa, cần có trang bị mạnh thêm mới có thể.

Lam Hà dù không tham gia đội phá kỷ lục lần này, nhưng công việc vẫn an bày ổn thỏa. Thấy kỷ lục mới xuất hiện, người Lam Khê Các đã chuẩn bị sẵn nhao nhao lên kênh thế giới thảo luận không ngừng, tất nhiên là vãn hồi hình tượng thê thảm gần đây của công hội. Việc này kỷ lục đầu tiên vừa ra đã làm một lần, lần này thực sự là nhân dịp rèn sắt còn nóng, thừa thắng xông lên.

“Quân Mạc Tiếu! Kỷ lục này chờ mày đến phá.”

Trong biển spam cuồn cuộn bỗng xen lẫn một dòng khiêu khích ngông cuồng, là do Thùy Dương Quấn Bờ dùng nhân vật tạm thời của hắn gửi đi. Kết quả chờ mãi không thấy Quân Mạc Tiếu trả lời, Thùy Dương Quấn Bờ nhẫn nại spam từng dòng từng dòng một. Cuối cùng, đám người chợt thông minh hơn sau sự kiện “SB cút” của hội trưởng Xuân Dịch Lão – bọn Bút Ngôn Phi kéo tìm trong đống hỗn loạn trên kênh thế giới, phát hiện, Quân Mạc Tiếu không phải phớt lờ Thùy Dương Quấn Bờ, mà cũng giống như một câu “SB cút” của Xuân Dịch Lão, ngắn ngủn nên không ai chú ý đã bị trôi đi.

Quân Mạc Tiếu đáp cụt lủn ba chữ: Rảnh thì tới.

Thùy Dương Quấn Bờ thấy reply này bị chọc tức đến hộc ra một búng máu, tiếp tục spam gọi hồn, thách đòi phá kỷ lục, đòi solo.

Lúc này Thùy Dương Quấn Bờ đã biết chú ý xem từng tin reply. Quân Mạc Tiếu vẫn còn nhân từ chán, trả lời rất nhanh, chỉ là... mười tin như một, vẫn là ba chữ: Rảnh thì tới.

Thùy Dương Quấn Bờ phẫn nộ đến muốn chui vào game nắm đầu Quân Mạc Tiếu ra chà đạp. Nhưng việc hắn có thể làm chỉ là nghiến răng trừng mắt với màn hình máy tính. Bao nhiêu lời mỉa mai châm chọc đều phun ra hết trên kênh thế giới, kết quả mức độ kiệm lời của Quân Mạc Tiếu sánh ngang hội trưởng Xuân Dịch Lão của bọn hắn, ngoại trừ “Rảnh thì tới.” thì không còn câu nào khác.

Bây giờ đi hỏi “Chừng nào rảnh?” có phải mất mặt không? Thùy Dương Quấn Bờ xoắn xuýt!

“Người này thật kiên nhẫn! Spam cả tiếng đồng hồ rồi!” Bên tiệm net Hưng Hân, Đường Nhu đi rót nước, sẵn ra trước quầy trò chuyện dăm câu với Diệp Tu. Lúc này vừa lúc dùng hết ba lượt Vùng Đất Lưu Lạc, hơn Lam Khê Các những một giờ. Vì hai lần sau, Diệp Tu chỉ huy mọi người thực hiện một đấu pháp hoàn toàn mới.

Nhưng đấu pháp này không giống ở Mai Cốt Chi Địa tăng hiệu suất tối đa, mà là phát huy hết tiềm năng của bốn người. Đường Nhu cảm thấy, có lòng nhưng không đủ sức! Cô có thể cảm nhận được đấu pháp này rất kỳ diệu, nhưng bốn người đánh chưa được yêu cầu của nó, nên không thể đạt đến hiệu quả dự tính.

Đúng vậy, là bốn người! Vùng Đất Lưu Lạc hôm nay vẫn là bốn người vào bản. Đường Nhu cảm thấy, đấu pháp mới là đánh theo kiểu giả sử phối hợp cùng người thứ năm nữa, nếu có đủ năm người, nhất định có thể đạt được yêu cầu của đấu pháp.

Vì vậy sau phó bản, mọi người giải tán, Đường Nhu đến đây, mở lời bằng chuyện Thùy Dương Quấn Bờ cần cù spam nát kênh thế giới.

“Ừ, thật vất vả.” Diệp Tu nói.

“Anh đang làm gì vậy??” Đường Nhu nhìn nhìn ngó ngó màn hình của Diệp Tu, trông thấy đang ở khu giao dịch ven đường trong thành Không Tích.

“Dạo phố? Muốn mua gì vậy?” Đường Nhu hỏi.

“Trang bị của em và Bánh Bao đều sắp xong cả, Phong Sơ Yên Mộc vẫn còn thiếu mấy món, anh đang tìm giúp.” Diệp Tu nói.

“A? Có đủ tiền không? Em còn một chút.” Đường Nhu nói.

“Này em giữ mua thuốc đi!” Diệp Tu cười.

“Chuyện  kia...”

“Gì?”

“Kỷ lục của Vùng Đất Lưu Lạc, chúng ta có thể cướp lại đúng không?” Đường Nhu hỏi, top 3 kỷ lục của phó bản Vùng Đất Lưu Lạc đều không có tên họ. Hơn nữa hiện tại Thùy Dương Quấn Bờ còn đang la hét khiêu chiến trên kênh thế giới, Đường Nhu không nói gì, nhưng nội tâm sắp bùng nổ rồi.

“Tất nhiên.” Diệp Tu nói.

“Khi nào?” Đường Nhu nói.

“Phải đợi đội viên thứ năm đã.” Diệp Tu nói.

“Người thứ năm? Lần này lại là ai?” Đường Nhu hỏi.

“Em cũng biết đấy.” Diệp Tu nói.

“Ai?” Đường Nhu không vui.

“Tro Nguyệt, còn nhớ không?” Diệp Tu hỏi.

“Hả? Người này... có nhớ, là người kém nhất trong đám người kia, nhưng vẫn mạnh hơn em.” Đường Nhu nói. Chiến đội Vi Thảo dù là ai, việc đánh bại Đường Nhu vẫn là nhẹ nhàng, dù sao tất cả đều là ở cấp độ chuyên nghiệp.

“Cậu ấy là Kiều Nhất Phàm, đánh đơn không quá xuất sắc, nhưng ở phó bản cần đoàn kết cả đội, chính là lĩnh vực của cậu ta.“ Diệp Tu nói.

“Chừng nào cậu ấy đến?” Đường Nhu hỏi.

“Nhanh thôi, nếu thuận lợi, có thể đêm mai sẽ gặp.” Diệp Tu nhìn danh sách bạn bè, quỷ kiếm sĩ tên Một Tấc Tro vẫn online 24/24, thăng cấp nhanh như tên lửa, lúc này đã là cấp 28.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật