Trang chủ » Toàn Chức Cao Thủ » Chương 1429: Hai đội K.O

Chương 1429: Hai đội K.O

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Câu chuyện thực dụng hay không thực dụng nếu xảy ra ở vòng đấu bảng, sẽ có thể tranh luận suốt một tuần liền. Đến vòng chung kết, lộ trình thi đấu dày đặc không cho phép người ta rảnh rang đến vậy. Tần suất thi đấu mỗi ngày một trận, chỉ xem thôi còn không kịp nữa là! Mỗi trận đều mang đến cảm nhận mới, đề tài thực dụng rất nhanh bị bỏ lại sau lưng.

Hôm nay là trận đầu tiên của hiệp hai tứ kết, Luân Hồi nghênh chiến Bách Hoa trên sân nhà.

Đội khách Bách Hoa đã thua hiệp một, coi như không còn đường lùi. Đối mặt với Luân Hồi mạnh vào bậc nhất mùa giải này và đang tiến thẳng tới mục tiêu ba quán quân liên tục, trên dưới Bách Hoa không ai sợ hãi. Dưới sự dẫn dắt của Vu Phong, Bách Hoa chọn lối đánh chủ động, mãnh liệt tấn công Luân Hồi dù đang tác chiến trên sân khách.

Trận lôi đài, hai đội đánh rất ác liệt. Người mỗi bên thay nhau ngã xuống và lên sân, mỗi trận mỗi đổi tướng, không đội nào dẫn trước đội nào quá xa. Cuối cùng, Luân Hồi chiến thắng với tỉ số 5 - 4.

Kém 1 điểm đầu người là tình trạng của Bách Hoa khi tiến vào trận đoàn đội. Tuy vậy, họ cũng không chọn lối đánh bảo thủ mà chỉ giữ thái độ cẩn thận thường thấy ở các đội khách. Một Bách Hoa bên bờ vực thẳm vẫn tiếp tục chủ động, đánh tích cực hết mình.

Hồi lượt cuối vòng bảng, Bách Hoa đã từng đối mặt Luân Hồi. Cũng trên sân khách, cũng chênh vênh vách đá, họ đã kiên cường chiến đấu, tranh thủ từng điểm một để giành được chiếc vé cuối cùng tiến vào tứ kết, chỉ bằng vỏn vẹn 1 điểm cách biệt với đội hạng 9.

Chặng đường đi tiếp sau đó, Bách Hoa vẫn dốc toàn lực nhưng không mang về kết quả tốt đẹp. Họ là những người đầu tiên cảm nhận cái khác lạ toát ra từ chiến đội Luân Hồi khi bước chân vào tứ kết. Hai chiếc cúp quán quân liên tục đã lắng đọng thành một nguồn tự tin lớn lao cho Luân Hồi. Nguồn tự tin ấy mang đến phong độ vững chắc và điềm tĩnh, giúp Luân Hồi đánh bại Bách Hoa ngay trên sân nhà hiệp một cực kỳ nhẹ nhàng, khiến Bách Hoa nhìn thấy rõ ràng chênh lệch giữa thực lực đôi bên.

Nếu tiếp tục đánh êm như thế, Bách Hoa khó có phần thắng. Sự ổn định của Luân Hồi làm người ta không tưởng tượng được họ sẽ mắc sai lầm trí mạng gì.

Đêm đó, tuyển thủ Bách Hoa đã có chút suy sụp tinh thần. Phải đối đầu với một đối thủ không thể đánh bại, họ sao có thể không suy sụp? Nhưng chỉ sau một đêm, người Bách Hoa lại tự mình vượt qua đả kích tâm lý. Nếu đã khó có phần thắng, còn gì để sợ nữa chứ? Phóng tay đi, bất chấp đi, đánh một trận sướng người là xong!

Đó là bầu không khí Vu Phong cảm nhận được từ đồng đội. Đến sân khách hiệp hai, Bách Hoa quyết định cháy hết mình, yolo một trận đã tay.

Thắng thua? Tạm dẹp khỏi đầu đi!

Trên đấu trường ác liệt nhất của vòng chung kết, đối mặt với Luân Hồi, chiến đội mạnh mẽ nhất, thử xem chúng ta có thể đi xa đến đâu!

Thế là khán giả được chứng kiến một trận đoàn đội đôi công đẹp mắt hơn cả lôi đài. Mỗi một tuyển thủ Bách Hoa đều đạt đến trạng thái tốt nhất, phát huy trình độ xuất sắc nhất của mình.

Chỉ tiếc rằng, Luân Hồi mới là kẻ chiến thắng cuối cùng.

Chiến đội Bách Hoa bị K.O.

Thất bại xuống sân, Vu Phong nhìn thấy vẻ bất cam và nuối tiếc trên gương mặt đồng đội.

"Nếu tôi triệu hồi kịp Ma Giới Chi Hoa thì..." Chu Hiệu Bình, tuyển thủ chơi pháp sư triệu hồi tức giận vỗ đùi.

"Tại tôi, nếu lúc đó tôi cover ông tốt hơn..." Trâu Viễn nói.

"Nếu pha tập kích của tôi thành công..." Thích khách Chu Quang Nghĩa nói.

Một trận đấu, để lại rất nhiều chữ nếu.

Những chữ nếu ấy, với Bách Hoa hôm nay là những mầm xanh hi vọng. Vì họ vẫn còn cơ hội, còn điều kiện, còn mọi thứ để chúng nở thành hoa, kết thành quả.

"Sang năm, chúng ta đánh tiếp!" Vu Phong nói.

"Đánh tiếp!" Chu Hiệu Bình thôi không vỗ đùi nữa, đổi thành nắm đấm vung cao.

"Đánh tiếp!" Tất cả tuyển thủ Bách Hoa trịnh trọng gật đầu.

Bách Hoa bán mạng để vào được vòng chung kết và rồi kết thúc hành trình chỉ trong hai hiệp đầu tiên. Có tiếc nuối chứ, không cam lòng chứ, nhưng Vu Phong cảm thấy, đó lại chính là những thu hoạch quý giá nhất. Bởi tiếc nuối, bởi không cam lòng, họ mới sẽ càng có thêm động lực mạnh mẽ. Nếu sức áp đảo từ đối thủ chỉ mang đến tuyệt vọng cho ta, quân ta sao còn dũng khí, còn tự tin chiến đấu tiếp tục?

Có thể đánh một trận như thế, có thể kề vai sát cánh bên những đồng đội như thế, thật là điều quá tốt đẹp!

Vu Phong nghĩ. Hắn cảm thấy, mình nhất định sẽ có một tương lai tươi sáng vô bờ. Tương lai ấy đã gần sát bên hắn.

Tiến thẳng bán kết, chiến đội Luân Hồi đặt bước chân vững chắc đầu tiên cho mục tiêu ba quán quân!

Ngày hôm sau, truyền thông đưa tin bằng cách ngợi khen người thắng như mọi khi. Hai hiệp đấu với hai trận lôi đài và hai trận đoàn đội, Luân Hồi chiến thắng toàn bộ và kết thúc tứ kết một cách oanh liệt. Nhắc đến Luân Hồi, ngoài ca tụng, người ta đã chẳng còn gì để nói.

"Nếu tồn tại kẻ địch lớn nhất của Luân Hồi, đó chỉ có thể là tâm lý kiêu ngạo thường xảy ra." Có tờ báo bình luận.

Còn đối thủ thực tế? Chiến đội nào ngăn nổi Luân Hồi giành ba quán quân đây? Đề tài này bắt đầu được mọi người bàn tán nhiệt liệt như câu chuyện "Ai sẽ cản gót sắt Luân Hồi" ở vòng bảng. Mà hôm nay chiến đội Bách Hoa, những người làm được điều đó, đã bị chính tay Luân Hồi tiễn bước về làng.

Hiệp hai tứ kết, lượt đấu thứ nhì, Ba Lẻ Một đến sân khách đối đầu với Bá Đồ.

Hiệp trước, Ba Lẻ Một đã thua sấp mặt ngay trên sân nhà. Có thể thấy chiến thuật họ mang về từ Châu Âu chưa đủ chín sau nửa vòng bảng trui rèn, nên vào đến vòng chung kết nơi mọi người đều đánh rất kỹ, họ không dễ dàng tìm thấy cơ hội thực hiện. Chưa kể, đối thủ lại còn là Bá Đồ với những lão tướng kinh nghiệm đầy mình và một bậc thầy chiến thuật nghiêm cẩn cực độ, phong cách cũng bắt đầu chú trọng phòng thủ chứ không xông pha hoàn toàn như ngày xưa nữa. Ba Lẻ Một gần như bị áp chế triệt để.

Con hắc mã được vô số người đặt kèo, cuối cùng trở thành một trong các đội gây thất vọng nhất vòng chung kết. Hiệp một đã vậy, hiệp này cũng không khác.

6 - 11...

Ba Lẻ Một chỉ tiến bộ hơn hiệp đầu 1 điểm mà thôi.

"Chiến thuật tốt, về cố gắng luyện thêm nhé!" Bắt tay sau trận, Trương Tân Kiệt nói với cường viện Ba Lẻ Một mang về từ nước ngoài là Bạch Thứ.

Cái gì cơ? Troll nhau à? Khinh nhau à?

Chưa quen với con người Trương Tân Kiệt, Bạch Thứ hiểu lầm ngay lập tức. Thật ra muốn lý giải lời Trương Tân Kiệt rất dễ, chỉ cần nghĩ đơn giản nhất theo nghĩa đen là được, nhưng vì Ba Lẻ Một thua do chiến thuật đến từ Bạch Thứ không thể phát huy nên hắn mới suy diễn sâu xa, cảm thấy lời khen của Trương Tân Kiệt về chiến thuật là vô cùng chói tai.

Bạch Thứ nổi điên, định xoáy ngược mấy câu. Lời rác rưởi là ngôn ngữ toàn cầu, tưởng tôi không biết nói?

"Cám ơn đã chỉ dạy." Ai ngờ chưa kịp mở miệng, đội trưởng Dương Thông bên cạnh đã kéo tay, thay hắn trả lời Trương Tân Kiệt.

Đã quen với tính tình Trương Tân Kiệt, Dương Thông biết chắc Bạch Thứ sẽ hiểu lầm nên kịp thời phòng bị sẵn. Bạch Thứ ngạc nhiên nhưng không lên tiếng. Hắn phục tùng thái độ của đội trưởng, im lặng hoàn tất màn bắt tay cuối trận. Về tới phòng chờ, đội trưởng hắn mới giải thích rằng Trương Tân Kiệt không hề có ý giễu cợt, chỉ đơn thuần là nghĩ sao nói vậy thôi.

"Cố gắng thêm đi!" Dương Thông vỗ vai Bạch Thứ.

Bạch Thứ cúi đầu trầm tư. Hắn không tốn nhiều thời gian để nhận ra sự non trẻ của chiến thuật mới kinh qua nửa cuối vòng bảng, thời gian quá đủ để các chiến đội Liên minh bắt bài. Gặp điều kiện thi đấu ác liệt như vòng chung kết, va vấp là khó tránh khỏi.

"Cố gắng thêm!" Bạch Thứ ngẩng đầu trả lời Dương Thông, trong ánh mắt tràn ngập kiên định.

Dương Thông nở nụ cười. Là tuyển thủ mùa giải thứ ba, đời đánh giải của anh đã không còn dài. Chiếc ghế đội trưởng, vị thế át chủ bài đang dần rời xa anh. Nếu ngu dốt ôm khư khư lấy chúng, anh sẽ trở thành gánh nặng cho cả đội.

Tương lai của Ba Lẻ Một không còn quyết định bởi Dương Thông nữa. Người đứng trước mặt anh, Bạch Thứ, sẽ gánh chiến đội lên vai trên hành trình sắp tới. Anh cảm thấy hắn là một tuyển thủ giỏi, xứng đáng gửi gắm niềm tin. Ba Lẻ Một tìm được hắn về từ giải đấu nước ngoài là một điều may mắn, anh thật sự rất vui mừng.

Thế giới ngoài kia còn đến bao nhiêu cao thủ Vinh Quang mà các anh chưa từng gặp, chưa từng giao đấu?

Nếu có cơ hội, thật muốn mở mang kiến thức một phen!

Nghĩ vậy, trong lòng Dương Thông lại có chút phiền muộn. Liệu cơ hội có còn dành cho anh không?

Ba Lẻ Một trở thành chiến đội thứ hai từ giã vòng chung kết. Từng bị xem thường ở vòng bảng, đến vòng chung kết Bá Đồ bỗng trở lại là chính mình khi đánh cho Ba Lẻ Một, chiến đội đã khiến vô số đối thủ nếm mùi đau đớn, rời cuộc chơi trong thất bại thê thảm.

Đây mới là thực lực chân chính của chiến đội Bá Đồ!

Không ít tờ báo đã giật tít như thế.

Thực lực chân chính, bốn chữ luôn gây chấn động người xem. Sau lượt đấu tứ kết, tỉ lệ ủng hộ Bá Đồ dần dần tăng mạnh. Không ít người bắt đầu dự đoán, trận tổng chung kết tranh quán quân có lẽ sẽ diễn ra giữa Bá Đồ và Luân Hồi.

Ngoại trừ đưa tin và bình luận về trận Bá Đồ vs Ba Lẻ Một đêm qua, báo chí cũng dành chút đất để dự đoán, đánh giá trận đấu sắp diễn ra tối nay.

Hưng Hân vs Lam Vũ, sân nhà Lam Vũ!

Ba ngày sau hiệp một, hai đội tiếp tục giao chiến. Hội anti Hưng Hân chen nhau chờ xem Hưng Hân sẽ làm nên cơm cháo gì trên sân khách sau trận sân nhà vất vả đủ đường.

"Hiệp này Lam Vũ sân nhà, tin rằng không còn cây cao bóng cả nào che chở cho Hưng Hân đâu nhỉ?"

Câu chuyện Dạ Vũ Thanh Phiền bị cây đè vẫn chưa hết hot. Antifan rất thích đem nó ra chứng minh Hưng Hân thắng nhờ ăn may. Tiếc thay, việc họ lải nhải không ngừng chưa chắc ảnh hưởng đến Hưng Hân, mà Hoàng Thiếu Thiên thì nghiến răng nguyền rủa chẳng biết bao nhiêu lần.

"Thằng cờ hó đó, đừng để tui gặp lại lần thứ hai!" Hoàng Thiếu Thiên lặp đi lặp lại một câu suốt ba ngày. Thằng cờ hó nào? Dĩ nhiên là Mạc Phàm rồi! Và nói thế thôi, chứ Hoàng Thiếu Thiên đang cầu trời khấn Phật cho gặp lại cậu ta là khác!

Lời này có nói một lần, nay nói lại lần nữa:
Trương Giai Lạc đã có thể gánh bêu danh mà đi tiếp, Lá không gì không thể. Lòng có vinh quang, không cần cúi đầu.
Thực tâm cảm ơn mọi người đã ủng hộ Lá bấy lâu.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật