Edit & beta: Lá Mùa Thu
Lôi đài kết thúc với thắng lợi của Luân Hồi. Tỉ số sau hai phần đấu cá nhân là 3 - 2, hết cơ hội cho một trận 10 - 0. Fan cả hai đội nhất thời không biết nên hô khẩu hiệu gì cho phê, vì trước giờ toàn hô 10 - 0 quen rồi.
Tỉ số dẫn trước khá xa không ngăn được bước tiến Luân Hồi. Sau phần lôi đài, sĩ khí họ tăng vọt, fan cũng phấn chấn hẳn lên. Còn bên Hưng Hân hơi thất vọng khi thua, nhưng biểu hiện của Đường Nhu đã vượt quá mong muốn nên dù mất 2 điểm, fan cũng không đến nỗi ủ rũ. Tuy nhiên, trạng thái tâm lý tuyển thủ Hưng Hân không đơn thuần như fan. Họ cảm nhận thấy rất rõ sự ngột ngạt, bức bách từ gót sắt Luân Hồi đang dồn ép mình.
Thời gian nghỉ giữa đấu cá nhân và đấu đoàn đội khá dài, đủ cho tuyển thủ mỗi đội túm tụm bàn bạc về trận kế tiếp. Trên quy tắc, thời gian này cho phép các đội quay về phòng nghỉ, nhưng mọi người cảm thấy việc đó quá phiền nên không ai làm vậy cả.
"Phần đấu solo chứng kiến thắng thua ở cả hai đội, kết quả cuối cùng của trận đấu này thật quá khó đoán. Chỉ đạo Lý, anh thấy sao?" Trên tivi, sau vài phút quảng cáo, bình luận viên ngồi tán gẫu với nhau hòng giết thời gian.
"Đúng, rất khó đoán." Lý Nghệ Bác nghiêm túc tán đồng nhận xét của Phan Lâm, "Trên lý thuyết, đội hình Luân Hồi có lẽ mạnh hơn, nhưng Hưng Hân lại đang sở hữu lợi thế sân nhà."
"Vậy anh cảm thấy mấu chốt thắng thua nằm ở đâu?" Phan Lâm hỏi.
Lý Nghệ Bác sầu đời quá. Hỏi chi hỏi hoài, người ta đã không muốn phán chính xác mà! Có điều Lý Nghệ Bác biết rõ, nếu mình tránh né trả lời, giá trị tồn tại của mình sẽ không còn. Thế là hắn không thể không cắn răng đáp trong đau khổ.
"À ừ, tôi nghĩ... vẫn nằm ở cậu trị liệu ấy. Trị liệu là khuyết điểm của Hưng Hân, ai cũng biết cả. Trước đây, vô số chiến đội đã hướng mũi dùi vào cậu ta, nhưng xét đến hôm nay chỉ mỗi chiến đội Ba Lẻ Một thật sự thành công. Chúng ta đều có thể thấy, dù trị liệu Hưng Hân không phải trình hàng top đi nữa, khi thiếu mất cậu ta, đoàn đội Hưng Hân cũng không vận chuyển tốt đẹp được, dẫn đến thua trận. Lượt đấu đêm nay, tôi nghĩ mục tiêu focus của Luân Hồi vẫn sẽ là trị liệu Hưng Hân."
"Liệu họ sẽ cho thích khách Liều Mình Một Hit không anh nhỉ?" Phan Lâm nói.
"Cũng có thể lắm..." Lý Nghệ Bác do dự, "Một hit về làng, tấn công dồn ép, hoặc chơi chiến thuật áp đảo như Lôi Đình, tôi thấy khả năng nào cũng có cả. Quan trọng là Luân Hồi chọn cái nào thôi."
"Ha ha, so ra, tôi lại tò mò không biết Hưng Hân sẽ bố trí mục sư chơi thế nào cho trận đêm nay với Luân Hồi. Xoay quanh khuyết điểm cố hữu, Hưng Hân đã từng tạo ra rất nhiều chiến thuật thú vị đấy." Phan Lâm cười.
"Ha ha," Lý Nghệ Bác cười theo, "Một khuyết điểm sờ sờ trong đội hình, Hưng Hân sao cứ không chịu bổ khuyết ấy nhỉ? Bằng vào thành tích hiện tại của họ, muốn tìm một người cầm mục sư mới trong đợt chuyển nhượng mùa đông đâu có khó? Thế nhưng Hưng Hân có vẻ không buồn quan tâm. Đôi khi tôi nghĩ, mục sư Hưng Hân trong mắt chúng ta là khuyết điểm, nhưng trong chiến thuật của Hưng Hân thì lại là bẫy rập, chuyên dùng tương kế tựu kế chẳng hạn?"
"Hở?" Phan Lâm hết hồn với phân tích của Lý Nghệ Bác, "Quan điểm này của anh cao siêu quá!"
"Có một khuyết điểm như An Văn Dật, Hưng Hân dễ dàng dự đoán mục tiêu đối thủ sẽ tấn công. Thêm vào sự lão làng, kinh nghiệm của Diệp Tu, cái người có trình chiến thuật rất cao ấy, biết đâu chừng họ đã sớm lường trước đấu pháp các chiến đội khác sẽ sử dụng?" Lý Nghệ Bác nói.
"Chuẩn luôn anh ạ!" Phan Lâm miệng khen nức nở mà thấy không quen cho lắm. Thằng cha Lý Nghệ Bác bao lâu rồi chưa phán về chiến thuật, đấu pháp các chiến đội khác vậy ta?
"Thế nên trận này, Hưng Hân sẽ đối phó Luân Hồi thế nào? Không giấu gì anh, tôi cũng tò mò hệt như anh luôn." Dứt lời, Lý Nghệ Bác thở hắt ra. Có thể nói hắn khá thức thời. Không nói thì thôi, hễ mở miệng là nói rõ ràng rành mạch. Phan Lâm ngồi cạnh vô cùng tán đồng với quan điểm trên, bèn đi sâu mổ xẻ thêm.
Tiết mục tán gẫu đi được nửa đường thì bàn tới đội hình lên sân hai đội.
Hưng Hân: Diệp Tu, Phương Duệ, Tô Mộc Tranh, Kiều Nhất Phàm, người thứ sáu Đường Nhu.
Luân Hồi: Chu Trạch Khải, Giang Ba Đào, Tôn Tường, Lữ Bạc Viễn, Phương Minh Hoa, người thứ sáu Ngô Khải.
Đội hình chính thức đã xuất hiện, Phan Lâm và Lý Nghệ Bác lập tức đánh giá.
"Chỉ đạo Lý này, tôi phát hiện hai đội hôm nay có một điểm giống nhau." Phan Lâm nói.
"Vâng?"
"Cả hai đội đều không điều chỉnh đội hình nhắm vào đối phương. Những cái tên trước mắt chúng ta, chính là đội hình thi đấu thường thấy nhất vòng bảng của họ." Phan Lâm nói.
"Phải, trạng thái tâm lý hai đội đều thoải mái. Họ không đặt nặng trận đấu này như dư luận đang ầm ĩ, họ chỉ xem nó như một trận đấu bình thường trong 38 lượt vòng bảng, thế thôi." Lý Nghệ Bác nói.
"Đúng vậy, mà từ đầu trận đến giờ, diễn biến vẫn vô cùng đặc sắc."
"Tuyển thủ phát huy xuất sắc, trận đấu dĩ nhiên sẽ chất lượng hơn hẳn." Lý Nghệ Bác nói.
Hai bình luận viên nói được vài câu thì tuyển thủ hai đội đã chào hỏi, bắt tay xong, chia nhau vào phòng đấu riêng cho từng cá nhân. Phần đoàn đội sắp bắt đầu, hình chiếu 3D dần dần hiện lên 12 nhân vật theo thứ tự đội khách đến đội chủ nhà. Khi mỗi nhân vật xuất hiện, màn hình điện tử lớn sẽ hiển thị số liệu về nhân vật đó.
Lúc Nhất Diệp Chi Thu của Luân Hồi và Mộc Vũ Tranh Phong của Hưng Hân cùng đứng trên sàn đấu, bầu không khí nhà thi đấu bỗng trở nên khác thường. Fan Vinh Quang đang ngồi bên trong Cung thể thao Tiêu Sơn này, không ít người là fan Gia Thế ngày xưa. Hai nhân vật Nhất Diệp Chi Thu và Mộc Vũ Tranh Phong đã sóng vai bên nhau suốt đằng đẵng sáu năm trời. Trên hai nhân vật ấy, là bao nhiêu ký thác đã qua. Nay hai người một lần nữa đứng cùng một chỗ, nhưng họ đã không còn là cặp đôi hợp tác tốt nhất. Họ, đã trở thành đối thủ.
Với fan Gia Thế đã quen nhìn hai người sánh bước kề vai, cảm giác đó thật quá đau đớn. Giây phút này, tiếng vỗ tay nghe như nhuốm màu cay đắng.
May sao phần giới thiệu nhân vật không kéo dài. Sau Nhất Diệp Chi Thu và Mộc Vũ Tranh Phong, hai nhân vật khác thế chỗ, sau đó đến trị liệu.
Luân Hồi: Tiếu Ca Tự Nhược.
Hưng Hân: Tay Nhỏ Lạnh Giá.
"Ủa?" Ảnh chiếu 3D của Tay Nhỏ Lạnh Giá vừa thành hình, có người liền kêu lên.
"Ủa đó là Tay Nhỏ Lạnh Giá à?" Set đồ đang mặc trên người ẻm sao lạ mắt thế?
Phan Lâm và Lý Nghệ Bác cũng rất nhanh phát hiện có biến.
"Hình như Tay Nhỏ Lạnh Giá đổi trang bị rồi." Phan Lâm nói.
Lý Nghệ Bác gật đầu, tìm đến bảng chỉ số thuộc tính. Vừa nhìn lướt phát, hắn trợn mắt.
"1810 trí lực?" Lý Nghệ Bác ra sức chớp mắt. Đúng vậy, hắn không nhìn lầm. Bảng chỉ số của Tay Nhỏ Lạnh Giá hiển thị điểm trí lực là 1810.
"1810?" Phan Lâm nghe thấy cũng há hốc mồm. Vì công việc, hắn dĩ nhiên phải có nền tảng kiến thức Vinh Quang nhất định. Chỉ số mọi nhân vật các nghề không thể nhớ hết, nhưng vài con số max thì làu làu.
"Không phải chứ? Thạch Bất Chuyển của Trương Tân Kiệt cũng chỉ 1570 trí lực thôi đấy?" Phan Lâm cho rằng Lý Nghệ Bác trông gà hóa cuốc, bèn tự mình tìm xem chỉ số Tay Nhỏ Lạnh Giá. Kết quả: 1810 trí lực.
Lúc này, Lý Nghệ Bác đã chuyển sự chú ý sang việc khác.
"Full set trang bị bạc!" Lý Nghệ Bác tiếp tục tròn mắt, đồng thời lặng lẽ cảm thấy xót xa trong lòng. Móa, rốt cuộc Hưng Hân nó vẫn thích vả mặt mình! Nãy mới nói chúng nó cố tình để trị liệu yếu đuối hòng tạo sơ hở, dụ tình đối thủ, giờ thì sao? Chúng nó không đổi người cầm trị liệu, nhưng lại buff nhân vật lên hàng thần thánh. Chỉ số trí lực vượt xa đệ nhất mục sư Vinh Quang tận 240 điểm, còn cho người ta đường sống nữa không?
Lý Nghệ Bác thất thần trong khi Phan Lâm tập trung tìm hiểu. Hắn nhanh chóng nắm bắt được vấn đề ở đâu.
"Chỉ số tổng thể... hình như có gì đó sai sai nhỉ, chỉ đạo Lý?" Phan Lâm bỗng gọi.
Lý Nghệ Bác lấy lại tinh thần, nhìn theo.
"Ặc... à à..." Trình Lý Nghệ Bác rất vững, vừa xem xét chỉ số tổng thể là nhận ra ngay, "Tăng max trí lực, khó trách điểm cao đến thế." Lý Nghệ Bác nói.
"Thời bây giờ... còn ai làm vậy nữa à?" Phan Lâm đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
"Không ai đâu." Lý Nghệ Bác lắc đầu chắc nịch.
Nhân vật chuyên nghiệp build chỉ số theo lối đánh của tuyển thủ để tạo nên sức chiến đấu lớn nhất. Điều đó dựa trên cơ sở cân bằng. Lối build một chỉ số max như Tay Nhỏ Lạnh Giá có thể tìm thấy rất nhiều trong game, mục đích tăng sức trị liệu của mục sư để đoàn đội dễ đánh phó bản hơn. Thế nhưng giải đấu chuyên nghiệp là thuần PvP, trị liệu muốn mạnh cũng phải suy xét các phương diện khác. Chỉ số thuộc tính nhân vật do hệ thống phân phối là như nhau, nếu muốn tăng giảm phải nhờ vào trang bị. Thuộc tính đến từ trang bị cũng có hạn, lấy hay bỏ đều cần lựa chọn kỹ càng. Trí lực là thuộc tính ưu tiên cho trị liệu, nhưng không thể dồn toàn bộ điểm một cách vô tội vạ thế này.
Cơ mà Tay Nhỏ Lạnh Giá đang sờ sờ ra đó, khẳng định với mọi người Hưng Hân cứ thích thế đấy.
Ơ khoan, nhìn cái bạo kích kìa...
"Là... Là kiểu mục sư chuyên đứng tại chỗ PvE thôi!" Lý Nghệ Bác ôm đầu.
"Kháng Băng và kháng Bóng Tối cũng tăng cực cao." Phan Lâm bổ sung.
"Chú trọng tránh khống chế, nhưng chỉ số tinh thần lại rất bình thường, không tăng mạnh." Lý Nghệ Bác nói. Nghề mục sư thường quan trọng tinh thần nhất, kế đến mới là trí lực.
"Trí lực, bạo kích, họ chỉ tăng max hai thuộc tính ấy thôi... Nếu chỉ xét lượng trị liệu, e rằng đây chính là đệ nhất mục sư Vinh Quang." Lý Nghệ Bác nói.
"Ồ không..." Vừa dứt lời, Lý Nghệ Bác đột nhiên tự phủ định mình, "Nên nói rằng, nếu chỉ xét lượng trị liệu từ riêng một kỹ năng, đây tuyệt đối là đệ nhất mục sư Vinh Quang. Tuy nhiên, tốc độ cast phép quá tầm thường. Nếu tính chung các phương diện tốc độ ngâm phép, cooldown kỹ năng các loại, thì lượng trị liệu trung bình trong một khoảng thời gian là bao nhiêu cũng khó nói lắm, cần tính toán đầy đủ mới ra được."
"Hưng Hân build một mục sư như thế để làm gì?" Phan Lâm kinh ngạc.
Trên sân khấu, hình ảnh 3D mục sư đã tan biến, nhường chỗ cho nhân vật thứ sáu của hai đội.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật