- Phiêu Tuyết thành? Cũng đúng, Lan thúc đã lâu rồi không trở về. - Tần Vũ gật đầu nói.
Hầu Phí cũng đồng ý:
- Đệ thấy sư tôn lần này trở về có lẽ cũng không cao hứng gì. Ở Phiêu Tuyết thành, trong số đệ tử của Khương gia thì chỉ có Khương Nghiên là Lan thúc có chút quan tâm mà thôi, còn những người khác, sư tôn xem chừng không để ý tới.
- Đúng vậy. - Tần Vũ gật đầu nói.
Phiêu Tuyết thành hiện tại, đối với Khương Lan mà nói quả thực không còn gì hấp dẫn, nếu nói không thể bỏ được có lẽ chỉ là những lão bộc ở trong Mộc phủ đã theo Khương Lan cả vạn ức năm.
- Đại ca, chúng ta bao giờ mới tạo dựng cơ sở ở thần giới đây? Hiện tại bọn ta đã có huynh, Lập Nhi tỉ tỉ, Dịch Phong thần vương - ba đại cao thủ, đệ cùng tạp mao điểu cũng miễn cưỡng tính là cường giả. Đúng rồi, còn có cả Lan thúc, thực lực chúng ta như vậy cũng đủ để tạo lập cơ sở ở thần giới rồi. - Hầu Phí mong ngóng dò hỏi.
Hầu Phí mong chờ nhất chính là chiếm cứ một phương của thần giới, trở thành một thế lực ở thần giới, ngang hàng với bát đại thánh địa, tam đại phi thăng giả thế lực.
- Không phải vội, đợi đến khi Lập Nhi sinh hạ xong đã. - Tần Vũ cười nói.
- Tần Vũ.
Chỉ nghe thấy một tiếng gọi vang lên, từ phía ngoài có một người đi tới, chính là Dịch Phong mới từ thần giới trở về. Dịch Phong từ khi phát hiện Tần Vũ phá giải được đống kết không gian thần thông thì trong lòng cũng minh bạch, Tần Vũ có đủ tư cách để tranh đấu với bát đại thánh hoàng. Cho nên, Dịch Phong liền quyết định trợ giúp Tần Vũ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLDù sao từ khi Tả Thu Mi chết đi, cuộc sống của Dịch Phong cũng rất khổ sở. Có thể vì Tả Thu Mi phục thù, Dịch Phong trong lòng vẫn luôn luôn mong mỏi, lúc trước chỉ vì nhận thấy Tần Vũ cùng Lập Nhi đi báo thù chính là tìm chết cho nên mới không đáp ứng.
- Dịch Phong thúc. - Tần Vũ nhìn thấy Dịch Phong liền đứng lên.
Dịch Phong thúc là do Tần Vũ thuận miệng gọi theo Khương Lập.
- Ồ, các ngươi đang đánh cờ à?
Dịch Phong mỉm cười nhìn bàn cờ, hai tay của Hầu Phí liền khua loạn lên, chớp mắt đã khiến cho bàn cờ trở nên hỗn loạn, sau đó Hầu Phí quay sang Dịch Phong cười nói:
- Ha ha, Dịch Phong thần vương, xin chào.
- Xin chào. - Dịch Phong không biết nên khóc hay nên cười.
Tần Vũ lúc này bỗng nhiên nhớ tới quyền trượng Vạn Liễu, một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo tự mình luyện chế được, hẳn là phải đem kiện bảo vật này tặng cho một cao thủ, đặc biệt người này phải là người mà hắn tin tưởng.
- Dịch Phong thúc, quyền trượng này chính là một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo do ta luyện chế, giờ tặng người. - Tần Vũ khẽ phất tay xuất ra một chiếc quyền trượng.
Ánh mắt Dịch Phong thần vương nhìn theo thân quyền trượng màu đỏ, sau đó dừng tại đầu quyền trượng màu xanh biếc.
- Nhất lưu hồng mông linh bảo? - Dịch Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Y cũng nghe nói Tần Vũ là tân tượng thần, nhưng giờ một kiện nhất lưu hồng mông linh bảo lại xuất hiện ngay trước mắt y, đặc biệt kiện hồng mông linh bảo này là giành cho mình khiến Dịch Phong không khỏi chấn động. Phải một lúc sau tâm tình của Dịch Phong mới bình tĩnh trở lại.
- Tần Vũ, tâm ý của ngươi ta đã tiếp thu, còn kiện nhất lưu hồng mông linh bảo này cứ cho là ta đã nhận rồi đi. - Dịch Phong mỉm cười nói.
Trong lòng Tần Vũ không khỏi khâm phục Dịch Phong, đối diện nhất lưu hồng mông linh bảo mà không chịu nhận, có thể làm được như vậy quả khiến người khác khâm phục.
- Dịch Phong thúc, không cần phải từ chối. Thần vương cao thủ bên ta có Lan thúc, Dịch Phong thúc người, còn có Lập Nhi, Lập Nhi cùng Lan thúc đều đã có nhất lưu hồng mông linh bảo. Quyền trượng này người hãy nhận đi. - Tần Vũ liền nói.
Dịch Phong mỉm cười nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng thái độ lại cực kì kiên quyết.
- Không phải thế, Tần Vũ, ta đã có nhất lưu hồng mông linh bảo rồi, có kiện Vạn Lý Giang Sơn này đối với ta cũng đủ rồi. - Dịch Phong cười nói.
Nhất lưu hồng mông linh bảo Vạn Lý Giang Sơn. Vật này khiến cho Tần Vũ nhớ lại cảnh tượng tại quần đảo phía nam năm nào. Khi đó Dịch Phong trong lúc nguy cấp đã trực tiếp sử dụng Vạn Lý Giang Sơn vây khốn sáu đại thánh hoàng trong đó, cùng lúc ngăn cản sáu đại thánh hoàng cũng kiên trì được khoảng mười lần hô hấp. Phải biết rằng, cùng lúc sáu đại thánh hoàng liên thủ mà vẫn bị vây khốn trong vòng mười lần hô hấp, nếu như chỉ có một thành hoàng, xem ra muốn phá có lẽ cũng phải mất một lúc mới thoát được.
Bởi vậy có thể tưởng tượng được sự lợi hại của kiện nhất lưu hồng mông linh bảo này.
- Dịch Phong thúc, Vạn Lý Giang Sơn kia cũng không tính là linh bảo công kích, chỉ là vây khốn người ta mà thôi. - Tần Vũ lại nói.
Dịch Phong lắc đầu mỉm cười:
- Có thể vây khốn kẻ khác là đủ rồi, có Vạn Lý Giang Sơn này trong tay, thần vương bình thường căn bản không cách nào thoát được. Kì thực, đôi khi giam hãm kẻ khác so với giết chúng lại khiến cho địch nhân đau khổ hơn.
Tần Vũ nhất thời cảm thấy bất lực, Dịch Phong thần vương kiên quyết không nhận. Giờ nên làm thế nào?
- Tần Vũ, kiện nhất lưu hồng mông linh bảo của ngươi còn có thể sử dụng vào việc quan trọng hơn nhiều. - Dịch Phong bỗng nói.
- Sử dụng vào việc quan trọng hơn nhiều? - Tần Vũ không khỏi kinh ngạc nhìn Dịch Phong. - Chẳng lẽ là dùng kiện hồng mông linh bảo này để mời những ẩn thế thần vương khác? Đưa cho bọn họ, ta không thể yên tâm.
Tần Vũ thấy rằng, bảo bối chỉ có thể đem cho những người mà hắn tin tưởng.
Dịch Phong cười nói:
- Ta quả thực là muốn ngươi mời một vị thần vương, về phần vị ẩn thế thần vương này ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, bởi vì… nàng chính là tỉ tỉ của Tả Thu Mi – Tả Thu Lâm.
- Tả Thu Lâm? - Tần Vũ ngẩn ra.
Sanh mệnh thần vương có tỉ tỉ sao.
- Tả Thu Lâm? Dịch Phong thúc thúc, người nói đó là tỉ tỉ của Tả Thu Mi a di. Thúc vì sao lại đề cập tới người. - Lúc này Khương Lập đã từ bên ngoài đi vào.
Tần Vũ không khỏi giật mình, nói về người quen thuộc nhất với mọi việc của Tả Thu Mi, tự nhiên là Khương Lập rồi.
- Lập Nhi, Dịch Phong thúc muốn ta cầm theo kiện nhất lưu hồng mông linh bảo này đi mời Tả Thu Lâm. - Tần Vũ nói.
Khương Lập thay vào đó nhíu mày nói:
- Theo như kí ức của muội, Tả Thu Lâm tuy là tỉ tỉ của Tả Thu Mi a di nhưng quan hệ của bọn họ rất xấu, luôn luôn đối lập với nhau, muốn Tả Thu Lâm vì Tả Thu Mi báo thù, việc này…
Hiển nhiên Khương Lập không hề nắm chắc.
- Đối lập?
Dịch Phong giật mình nói:
- Không lạ là bao nhiêu năm như vậy mà ta chưa bao giờ thấy A Mi đi gặp tỉ tỉ Tả Thu Lâm của nàng, chỉ là nàng từng nói qua mình có một tỉ tỉ tên là Tả Thu Lâm là một vị ẩn thế thần vương.
Dịch Phong đối với Tả Thu Lâm tựa như không biết chút gì, chỉ biết Tả Thu Lâm là tỉ tỉ của Tả Thu Mi mà thôi.
- Khương Lập tiểu cô nương, Tả Thu Lâm kia thực lực ra sao cô nương có biết không? - Dịch Phong nhìn về phía Khương Lập.
Khương Lập ngập ngừng nói:
- Ừm, Tả Thu Lâm rất giống với Tả Thu Mi a di, đều là nghiên cứu linh hồn tới mức thấu triệt, thực lực… không kém Tả Thu Mi a di, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
- Mạnh hơn một chút? - Dịch Phong cảm thấy kinh ngạc.
Năm đó Tả Thu Mi bị bọn thánh hoàng vây công giết chết, đương nhiên thực lực của Tả Thu Mi rất mạnh, nếu không sao lại bị vây công như vậy? Thực lực của Tả Thu Mi cũng tiếp cận với thực lực của thánh hoàng.
Tả Thu Lâm này không ngờ còn mạnh hơn một chút?
- Theo như kí ức của Tả Thu Mi a di có lưu lại chút ít tin tức thì Tả Thu Lâm này còn có một danh xưng khác là… Tử Vong thần vương! - Khương Lập nghiêm túc nói.
Tần Vũ, Dịch Phong, thậm chí cả Hầu Phí, Hắc Vũ ở bên cạnh đều cả kinh.
Tử Vong thần vương?
Chỉ với tên gọi này đã đánh giá được thực lực của Tả Thu Lâm, những thần vương bình thường không ai dám tự xưng như vậy.
Khương Lập tiếp tục nói.
- Tả Thu Mi a di cùng tỉ tỉ đều nghiên cứu thấu triệt linh hồn, Tả Thu Mi a di là nghiên cứu đạo sống, thông qua nghiên cứu linh hồn để biết làm sao có thể cứu người tốt hơn. Còn như tỉ tỉ của dì là nghiên cứu đạo tử vong, thông qua nghiên cứu linh hồn để biết làm sao có thể giết người dễ hơn.
Tần Vũ, Dịch Phong, Hầu Phí và Hắc Vũ trong lòng không khỏi chấn động.
Tả Thu Mi có thể dễ dàng chữa trị linh hồn mới được xưng danh là Sinh Mệnh thần vương, còn tỉ tỉ của nàng thì sao? Đồng dạng nghiên cứu thấu triệt linh hồn, thủ đoạn giết người của nàng sẽ lợi hại như thế nào. Giết người đơn giản, cứu người dễ dàng. Thủ đoạn tương tự nhau, thi triển để giết người càng thêm đáng sợ.
-Không ngờ có người biến thái đến thế, nghiên cứu linh hồn chỉ để giết người? - Hầu Phí không khỏi thốt lên.
Tần Vũ khẽ nhíu mày:
- Lập Nhi, như muội nói… nếu như chúng ta muốn mời Tử Vong thần vương thì y có chịu trợ giúp hay không?
Khương Lập trầm ngâm một lúc rồi mới nói:
- Ừm, cũng khó nói, muội từ kí ức của Tả Thu Mi a di biết được, Tả Thu Mi a di năm xưa rất tốt với tỉ tỉ, chỉ là về sau thực lực của họ càng ngày càng mạnh thì bọn họ mới hoàn toàn đối lập. Theo như suy đoán của muội, bọn họ có lẽ vẫn còn có vài phần tình cảm tỉ muội, chỉ là trong kí ức… Tả Thu Lâm rất hung dữ…
Khương Lập nhớ lại những hình ảnh từ ký ức của Tả Thu Mi.
- Ồ?
Tần Vũ bắt đầu cân nhắc. Một lát sau Tần Vũ lên tiếng:
- Lập Nhi, muội có biết giờ Tả Thu Lâm ở đâu không?
- Theo muội biết hiện y đang ở tận cùng của Bắc hải, tại đó có một khối băng to bằng cả lục địa trôi nổi trên mặt biển, y chính là người thống trị tối cao ở đó. - Khương Lập nói.
Trong đầu Tần Vũ liền hiện ra vị trí của hơn mười vị ẩn thế thần vương tại thần giới. Ở tận cùng Bắc hải quả thực là có một vị ẩn thế thần vương, chỉ là khí tức của vị ẩn thế thần vương này rất mơ hồ, hơn nữa còn sung mãn một loại khí tức tử vong.
- Quả nhiên là y. - Hai mắt Tần Vũ sáng lên. - Lập Nhi, chúng ta hãy đi tới Bắc hải tham quan một phen, thế nào?
Tần Vũ mỉm cười nói, Khương Lập cũng nở nụ cười rạng rỡ gật đầu đáp ứng.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật