Trang chủ » Tiên Nghịch » Chương 439: Bức màn Chu Tước

Chương 439: Bức màn Chu Tước

Lúc này nàng mới cay đắng nhận ra trước giờ mình luôn e sợ Vương Lâm. Mặc dù bây giờ nàng đã đoạt được tu vi của Kiền Phong nhưng loại cảm giác này vẫn còn tồn tại.
 
Mặc Trí mỉm cười nhìn Vương Lâm, nói:
 
-Đại Ngưu! Ngươi muốn trở thành Chu Tước sao? - Vương Lâm bình thản nói:
 
-Sứ Giả đại nhân! Dù ta trở thành Chu Tước Tử, cũng sẽ lấy chức tước này truyền cho hắn! - Tay phải Vương Lâm chỉ về phía Chu Vũ Thái.
 
Chu Vũ Thái nghe thấy vậy thì cơ thể khẽ run. Ánh mắt hắn nhìn về phía Vương Lâm đầy cảm kích.
 
Mặc Trí mỉm cười. Hắn thấy tước vị Chu Tước thật ra cũng nhỏ bé không đáng kể. Đem nó cho ai cũng được, không có chút quan hệ đến hắn sau này. Ngược lại nếu là Vương Lâm sẽ làm cho hắn cảm thấy hứng thú. Sau khi suy nghĩ một chút, tay phải Mặc Trí khẽ điểm về phái Chu Vũ Thái, tinh thạch hình trái tim lập tức lơ lửng trước người hắn rồi nó lóe lên bay thẳng về phía Chu Vũ Thái.
 
Cơ thể Chu Vũ Thái chấn động mạnh, tinh thạch hình trái tim hóa thành một tia chớp bắn thẳng vào mi tâm của hắn rồi dần dần chìm vào bên trong.
 
-Ngươi ở chỗ này bế quan một năm để cảm ngộ Chu Tước Ấn. Từ nay về sau ngươi sẽ là đệ thập ngũ Chu Tước! Nhưng phong ấn trên Tu Tinh Chi Tinh ta sẽ không phá bỏ. Cứ như vậy đi! - Mặc Trí nói xong, hắn phất tay áo, cơ thể hai người Chu Tước và Vân Tước lập tức biến mất.
 
Đồng thời cơ thể Chu Vũ Thái lại rơi xuống rồi biến mất trong đáy biển. Lúc này, ở đây chỉ còn lại hai người Mặc Trí và Vương Lâm!
 
-Đa tạ! - Vương Lâm trầm mặc trong khoảnh khắc, ôm quyền nói. Mặc Trí cười ha hả, nói:
 
-Tằng Ngưu huynh! Nói không chừng sau này tại hạ còn có chuyện cần tới sự giúp đỡ của huynh, đến lúc đó đừng từ chối đấy! Ta bây giờ cũng phải rời khỏi chỗ này quay về Liên Minh Tu Chân phục mệnh. Sau này nếu có cơ hội, chúng ta nhất định sẽ có ngày gặp lại! Đi thôi, hai ta cùng đi ra ngoài!
 
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, hắn lắc đầu nói:
 
-Sứ Giả đại nhân! Vương mỗ còn chút chuyện cần ở trong Chu Tước mộ xử lý. .
 
Trong ánh mắt Mặc Trí lộ ra nụ cười. Hắn gật đầu, tay phải ấn về phía trước, một đạo ấn ký màu đỏ xuất hiện trước người, nói:
 
-Nhớ kỹ nếu muốn rời khỏi chỗ này thì dùng tiên lực ngưng tụ trên ấn ký, sẽ được đưa ra khỏi đây! - Mặc Trí nhìn Vương Lâm một cái thật lâu, hắn xoay người đạp một bước vào hư không rồi biến mất. Lúc này chỉ còn lại một mình Vương Lâm.
 
-Mệnh hồn của ta và Uyển nhi đều đã có, Chu Tước tinh này cứ để mặc cho Chu Tước Chu Vũ Thái. Ta có ơn với hắn tương đối lớn, khi rời khỏi chỗ này hắn sẽ chú ý chăm sóc những người có quan hệ với ta. Điều này cũng làm ta yên tâm.
 
Đây mới là nguyên nhân hắn muốn để Chu Vũ Thái trở thành Chu Tước, để hắn khỏi lo lắng những chuyện về sau.
 
Vương Lâm trầm mặc một lúc, cơ thể hắn khẽ động rồi bay thẳng về phương xa. Hắn chưa bay bao lâu đã nhìn thấy ba đạo hắc mang từ xa bay tới rồi hóa thành ba Chủ Hồn ở trước mặt Vương Lâm, Kỳ Lân tàn hồn cũng ở trong đó. Mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang. Hắn vung tay phải lên, Hồn Phiên lập tức xuất hiện trong tay rồi lập tức cuộn ba chủ hồn đó vào bên trong.
 
-Liễu Mi quả nhiên cũng có chút bản lĩnh. Bốn chủ hồn truy sát lại bị nàng giết một.Xem ra cô nàng này đã rời khỏi Chu Tước mộ. Đến khi ta rời khỏi đây, nhất định phải giết nàng!
 
-Từ đầu đến cuối ta cũng không có mối hận thù gì với nàng, nhưng nàng lại nhiều lần trêu chọc ta. Trước đó lại cùng Kiền Phong liên thủ định dồn ta vào chỗ chết, không thể tha được! - Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, trong lòng hắn đã có quyết định.
 
Còn những tình cảnh đẹp đẽ với Liễu Mi, không ảnh hưởng đến quyết định Vương Lâm. Tấm lòng của Vương Lâm đối với nữ nhân ngoại trừ Lý Mộ Uyển ra, tất cả đều vô tình.
 
-Trong cuộc hành trình đi vào Chu Tước mộ lần này ta cũng phải trả giá quá đắt. Thập Ức Hồn Phiên chỉ còn lại ba chủ hồn, tất cả những linh hồn còn lại đều diệt vong. .Uy lực của Hồn Phiên đã giảm đi rất nhiều.Nhưng nếu có đủ linh hồn trở lại, nhất định sẽ làm Hồn Phiên trở nên hoàn hảo. Nhưng du hồn không thể dung nhập vào bên trong, nếu không thì sửa chữa lại sẽ rất dễ dàng!
 
-Tu Tinh Chi Tinh có liên quan rất lớn đến chuyện tiến hóa của Cực Cảnh cũng nhất định phải có! Nhưng chuyện quan trọng nhất là phải tìm được Hứa Lập Quốc, tìm được loan đao. Ta nhất định phải lấy cây đao đó cho bằng được!
 
Vương Lâm biết Hứa Lập Quốc đang ở chỗ nào. Hắn tiến về phía trước một bước, cả người lập tức hóa thành một luồng khói xanh bay thẳng về phương xa.
 
Tất cả mọi chuyện ở Chu Tước mộ đến đây đã chấm dứt!
 
Còn Tiên Di Tộc, sau khi Vân Tước từ trong Chu Tước mộ đi ra, toàn tộc lập tức lui ra phía sau chiếm giữ một vùng đất ở phía tây bắc Chu Tước tinh. Tiên Di tộc định cư ở đó để khỏi phải tiếp xúc với tu sĩ.
 
Trên Chu Tước tinh, tu sĩ tử vong trong cuộc chiến lần này quá nhiều. Trong một khoảng thời gian ngắn, tất cả các tông phái ở các Tu Chân Quốc đều cực kỳ điêu tàn, họ bắt đầu tiến hành thu đồ đệ với số lượng lớn. Rất nhiều người không thích hợp tu tiên cũng được các môn phái thu vào.
 
Một số người thiên tư cực cao được các môn phái tuyển chọn ra, họ được coi như trân bảo cần phải gia tăng huấn luyện, chuẩn bị bồi dưỡng trở thành lực lượng nòng cốt của môn phái.
 
Tất cả tu sĩ trên Chu Tước tinh lúc này chỉ còn sót lại một người tu sĩ Vấn Đỉnh sơ kỳ. Người này chính là lão tổ của Phách Môn bế quan suốt ngày không màng đến chuyện thế sự. Tuy lão có chút bất bình, nhưng vì Chu Vũ Thái là người tiếp quản Chu Tước do chính Liên Minh Sứ Giả lựa chọn nên cũng đành phải thừa nhận.
 
Một năm sau, Chu Vũ Thái từ trong Chu Tước mộ đi ra. Tu vi của hắn tuy chỉ là Hóa Thần hậu kỳ đại viên mãn, nhưng nếu phối hợp với Chu Tước Ấn thì cũng đủ để uy hiếp những tu sĩ Anh Biến kỳ.
 
Hắn trở thành một người có tu vi thấp nhất trong tất cả những tu sĩ được phong hào.
 
Có lẽ biết được tu vi mình quá thấp, Chu Vũ Thái sau khi xuất hiện thì lập tức bế quan trong Chu Tước Sơn.
 
Toàn bộ Chu Tước Tinh được bao trùm trong sự yên tĩnh chưa từng thấy. .
 
Trong bầu trời mênh mông bên ngoài Chu Tước tinh, sắc mặt Liễu Mi rất khó coi đang giẫm chân lên một chùm ánh sáng màu tím bay đi như tên bắn.
 
-Vương Lâm… ….
 
Liễu Mi cắn chặt môi dưới, hóa thành một đạo lưu tinh bay về phương xa như sấm sét.
 
-Nếu không phải sư tôn âm thầm đem đệ tứ hồn của Hồn Phiên cho ta, sợ rằng khi bị tứ đại chủ hồn của ngươi truy sát ta đã chết rồi!
 
Trên trán Liễu Mi lóe lên tử quang, chỉ thấy một cây châm nho nhỏ liên tục lấp lánh trên mi tâm nàng.
 
-Ngày sau gặp lại, ta nhất định sẽ không thảm hại giống như bây giờ. Vương Lâm! Ngươi nhất định sẽ không nhận ra ta. Sau Thiên Huyễn Vô Tình Đạo sẽ là Vạn Huyễn Thiên Ma đạo. - Trong mắt Liễu Mi lóe lên hàn quang, rồi biến mất trong bầu trời sao.
 
Không chỉ có một mình Liễu Mi rời khỏi Chu Tước Tinh. Lúc này trong vũ trụ mênh mông cũng còn có một cô gái đang bay đi như tên bắn. Trên mặt nàng đeo một chiếc khăn lụa màu tím, ánh mắt bình tĩnh. Nàng chính là Tử Tâm.
 
Vân Thiên Tông ở Sở Quốc trên Chu Tước Tinh. Trong căn lầu khi xưa Lý Mộ Uyển sinh sống, lúc này có một người đang ngồi. Người đó mặc một bộ quần áo màu trắng, mái tóc được cột đơn giản xỏa xuống lưng. Tướng mạo hắn rất bình thường nhưng lại toát ra một luồng khí chất kỳ dị làm cho người ta nhìn thấy một lần sẽ không bao giờ quên.
 
Hai mắt hắn bình thản, trắng đen rõ ràng giống như những đứa bé. Nhưng trong mắt hắn lại ẩn chứa vẻ sâu sắc, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy lạc mất phương hướng.
 
Lúc này sắc mặt hắn hết sức thản nhiên. Hắn ngồi ở đó, nhưng ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
 
Trên mặt đất bên ngoài của sổ có một con hổ đang uể oải nằm im. Nó đang nằm đó phơi nắng, cặp mắt lâu lâu lại mở ra thao láo rồi gầm nhẹ vài tiếng. Nó lại xoay người, ưỡn bụng ra để sưởi ấm.
 
Một cô gái ngồi khoanh chân bên cạnh con hổ. Khuôn mặt nàng có một sự thanh khiết, đặc biệt là vẻ ngây thơ khiến cho nàng càng trở nên xinh đẹp. Nàng ngồi đó thổ nạp, hai đạo khí màu trắng từ trong mũi nàng bay ra rồi tập hợp lại trên đỉnh đầu.
 

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật