Chẳng qua hạt châu nghịch thiên bản thân cũng chưa có đủ ngũ hành. Mấy trăm năm gần đây Vương Lâm cũng đã tìm ngũ hành còn thiếu. Chỉ có điều mấy loại ngũ hành này thực sự quá khó tìm. Phải biết rằng năm đó để đạt được hỏa thuộc tính viên mãn, hắn lại phải thu nạp một loại thú hoang mới được.
Do đó, ba loại thuộc tính, kim, mộc, thổ còn thiếu, thực sự quá khó khăn. Tối thiểu cho tới bây giờ, Vương Lâm cũng chưa phát hiện ra bất cứ loại phương pháp hữu hiệu nào.
Dường như chỉ có thủy thuộc tính là dễ dàng nhất. Trừ lần đó ra thì mộc thuộc tính cũng đã đạt được. Tuy rằng hiện nay chưa viên mãn nhưng trên hạt châu nghịch thiên này cũng đã xuất hiện bảy phiến lá cây.
Ngoài ra, kim thổ hai thuộc tính này chưa có chút động tĩnh nào. Vương Lâm cũng thử dùng qua một vài phương pháp nhưng cuối cùng không có bất cứ tác dụng gì.
Vương Lâm đối với linh dịch do hạt châu nghịch thiên này sinh ra cũng đã hiểu sâu sắc. Linh dịch lúc hạt châu chưa viên mãn so với sau khi viên mãn hoàn toàn chênh lệch về phẩm chất.
Hơn nữa sau khi hỏa thuộc tính viên mãn, phẩm chất linh dịch này lại tăng lên gấp đôi, so với ban đầu càng chênh lệch rõ ràng.
Nếu cứ như vậy, chỉ cần đầy đủ ngũ hành, không nói hạt châu cũng sẽ phát sinh biến hóa nào đó, chỉ cần linh dịch cũng sẽ gia tăng xác xuất thành công nhất định đối với đan dược cao cấp.
Trúc Cơ đan này, một lò chỉ có thể xuất ra hai viên. Hơn nữa thời gian luyện chế mất một ngày. Mười ngày sau, Vương Lâm sau khi hầu như đã hái hết toàn bộ dược liệu luyện chế Trúc Cơ đan, cuối cùng luyện ra mười ba viên Trúc Cơ đan.
Phân thân này của Vương Lâm ngoài việc thiên tư so với bổn tôn không khác biệt nhiều, đều là thuộc loại bình thường, cũng chẳng có chỗ nào đặc thù. Vì thế nên nếu chỉ có một viên Trúc Cơ đan, Vương Lâm cũng không dám khẳng định sẽ thành công. Bởi vậy hắn mới chuẩn bị nhiều như vậy. Nếu thất bại thì lại tiếp tục sử dụng.
Chuẩn bị xong hết thảy, Vương Lâm hít sâu một hơi, tay phải điểm lên mi tâm, tiến nhập vào trong không gian nghịch thiên. Sau khi hắn tiến vào không lâu, một con linh viên lo lắng đi tới ngoài đình viện. Toàn thân nói đầy máu tươi, liên tục gầm lên mấy tiếng. Sau đó thất vọng vội vã bỏ đi.
Trước lúc tiến vào trong không gian nghịch thiên, hắn đã bố trí một chút trong đình viện để tránh bị người khác quấy rầy. Bởi thế khi hắn tiến vào không gian nghịch thiên, thân thể sẽ hoàn toàn biến mất, dù có người tiến vào xem xét cũng sẽ không bị phát hiện.
Dù sao năm ấy ngay cả Bát Cực Ma Quân Đoan Mộc Cực đã đạt tới Hóa Thần kỳ cũng không phát hiện ra sự tồn tại của không gian nghịch thiên. Chỉ với lão gia hỏa Nguyên Anh hậu kỳ của Vân Thiên Tông thì không có khả năng nhận thấy điều gì dị thường.
Vương Lâm ở trong không gian nghịch thiên, sau khi bái tế hương hồn phụ mẫu Tư Đồ Nam xong, trầm tĩnh ngồi xuống thổ nạp một lát. Sau đó lấy ra một cái bình bằng bạch ngọc, đổ ra một viên Trúc Cơ đan mang theo dược hương thơm mát, ngậm vào trong miệng.
Trúc Cơ đan này vừa vào tới miệng đã hóa thành từng đợt linh lực, xoay chuyển trong cơ thể hắn. Vương Lâm bình tĩnh yên lặng vận chuyển cổ thần quyết.
Dưới sự khống chế của hắn, cổ thần quyết hấp thu linh lực, không hề chuyển hóa vào nhục thân mà toàn bộ ngưng kết ở bụng, hình thành một dòng chảy.
Cuối cùng khi tia linh lực do Trúc Cơ đan bị dòng chảy này hấp thu hết, nhất thời dòng chảy đó bỗng nhiên lớn hẳn, điên cuồng xông lên phía trên.
Lúc này Vương Lâm đã không còn là một kẻ mới bước chân vào con đường tu tiên. Hắn biết rõ nếu dòng chảy này có thể đi khắp toàn thân, như vậy chứng tỏ đã Trúc Cơ thành công. Nếu cơ thể có linh căn sung túc, dòng chảy này tự nhiên sẽ có thể làm được như vậy.
Nhưng nếu thiên tư không đủ, vậy thì sẽ có những tạp chất gây trở ngại vô hình, khiến cho dòng chảy này khi chảy khắp toàn thân gặp rất nhiều khó khăn.
Dòng chảy trong cơ thể hắn xoay tròn càng lúc càng nhanh, lập tức chảy khắp toàn thân, giống như là một cây đại thụ đang điên cuồng sinh trưởng, lấy thân thể Vương Lâm làm đất trồng, nhanh chóng vươn cành tỏa nhánh khắp bốn phía.
Chẳng qua trong cơ thể hắn tạp chất quá nhiều, dòng chảy này giống như đụng phải đá ngầm, mặc dù đã bài trừ không ít tạp chất nhưng cuối cùng đành chậm rãi dừng lại, chẳng những không còn khuếch tán mà ngược lại dần dần có ý muốn rút lui.
Vương Lâm hít sâu một hơi. Hắn không nói một lời mà tiếp tục ăn một viên Trúc Cơ đan. Nhất thời dòng chảy đang rút lui lập tức được rót thêm lực lượng vô tận, lại một lần nữa triển khai thế tiến công mạnh mẽ.
Thời gian chậm chạp trôi qua. Vương Lâm vẫn trong quá trình Trúc Cơ. Đã không biết qua bao nhiêu ngày. Hắn đã ăn tám viên Trúc Cơ đan. Dòng chảy trong cơ thể hắn ầm một tiếng, cuối cùng đã có thể lưu chuyển khắp toàn thân. Mỗi vị trí bên ngoài cơ thể hắn đều tản mát ra từng đợt ánh sáng. Cùng lúc đó, một ít chất lỏng màu đen từ lỗ chân lông chậm rãi bị bài tiết ra.
Sau một hồi lâu, Vương Lâm bỗng nhiên mở hai mắt, ánh mắt như điện, sau khi nội thị một phen lập tức phát hiện kinh mạch trong cơ thể mình hầu như đã trở nên trong suốt long lanh. Hơn nữa to lớn hơn trước kia cả mấy chục lần. Biến hóa như vậy, cho dù là bổn tôn năm đó đoạt cơ cũng không đạt được.
Vương Lâm trầm mặc trong chốc lát. Hắn không biết hết thảy mọi chuyện cùng việc hắn tu luyện cổ thần quyết có quan hệ hay không. Dù sao cổ thần quyết chình là một loại công pháp thôn phệ linh lực, hoàn toàn dựa vào số lượng linh lực mà tu luyện. Mà Trúc Cơ đan, trên thực tế chính là một viên Bồi nguyên đan cực mạnh. Chẳng qua tác dụng của dược liệu hơn Bồi nguyên đan vô số lần mà thôi.
Dựa vào điều đó mà phát ra linh lực cường đại, tẩy rửa toàn thân, đem thân thể cải tạo cho hoàn toàn thích hợp với tu tiên. Đó chính là tác dụng của Trúc Cơ đan.
Chẳng qua loại thay đổi này là thay đổi bên trong, còn cổ thần quyết lại giúp trọng tổ thân thể, chính là loại thay đổi bên ngoài.
Trên thực tế hai thứ này không khác nhau nhiều, chẳng qua cải biến bên ngoài do cổ thần quyết khiến cho chủ sở hữu hấp thu linh lực tốt hơn, vì thế càng trở nên cường đại.
Người tu chân cải biến nội thể cũng chính là vì muốn dễ dàng hòa hợp với thiên địa, cảm nhận linh lực trong đó, cũng là vì muốn trở nên cường đại hơn.
Hai phương pháp nội tu, ngoại tu bất đồng nhưng lại đem đến kết quả giống nhau Bổn tôn của Vương Lâm nhiều lần ngăn cản thân thể hấp thu linh lực, đem linh lực dồn cho kim đan thu nạp. Nhưng trên thực tế, sau khi thân thể trọng tổ một lần, mi tâm liền xuất hiện tinh điểm màu tím thì hắn đã đi trên con đường cổ thần luyện thể. Nói cách khác, hắn không hay biết đã đi vào ngoại tu.
Mà phân thân của hắn, bởi vì nhục thể khỏe mạnh cho nên không tiến hành trọng tổ thân thể, hơn nữa khi mới bắt đầu Vương Lâm đã chú ý tới việc này. Kể từ đó phân thân này tu luyện đều đi theo con đường nội luyện.
Vương Lâm cầm lấy bình bạch ngọc. Trong bình còn lại năm viên Trúc Cơ đan. Hắn trầm ngâm một chút, liền cho luôn tất cả vào miệng, rồi lại ngồi xuống thổ nạp.
Thời gian chậm rãi trôi qua, linh lực ẩn chứa trong năm viên Trúc Cơ đan ầm ầm bộc phát. Nếu là người khác thì thân thể tất nhiên không thể chịu nổi sự trùng kích của linh lực, dù không chết thì linh lực hỗn loạn trong cơ thể cũng thoát ra rồi biến mất.
Nhưng Vương Lâm hắn tu luyện là cổ thần quyết, một loại công pháp cực kỳ bá đạo thời viễn cổ. Công pháp này không sợ nhất chính là linh lực, dù có nhiều hơn cũng chẳng sao. Linh lực do Trúc Cơ đan hóa thành dưới sự thôn phệ của cổ thần quyết không hề tạo thành thương tổn với thân thể, lập tực bị hấp thu sạch sẽ.
Tu vi của Vương Lâm cũng từ vừa đạt Trúc Cơ nhảy vọt lên Trúc Cơ đỉnh phong.
Chẳng qua Vương Lâm vẫn còn thấy chưa đủ. Hắn trầm ngâm một chút rồi lấy một cái đan lô trong túi trữ vật ra. Đan lô này nhìn cực kỳ bình thường, tuy nhiên ngoài miệng lò có một đạo phong ấn màu vàng.
Đan lô này chính là vật Vương Lâm ngày đó lấy được từ Vân Phi. Vân Phi ngày đó đối với đan lô này thần thần bí bí, hắn cũng thấy hơi kỳ quái. Vương Lâm khi trước lúc lấy được đan lô này không thể cho nó vào túi trữ vật, nhưng sau khi ngưng kết phân thân thành công, thử thu phóng nó thì không hiểu sao lại hoàn toàn dễ dàng.
Đan lô này có đủ thứ kỳ quái như vậy cũng khiến Vương Lâm cảm thấy khó hiểu.
Thu hồi lại vật đó, Vương Lâm đứng lên, rời khỏi không gian nghịch thiên.
Vừa mới xuất hiện trong đình viện, Vương Lâm liền cảm thấy bất thường. Không khí bốn phía đều có mùi máu tanh nhè nhẹ. Vương Lâm đảo mắt nhìn quanh, cuối cùng nhìn tới cửa mới phát hiện ra mùi máu tươi từ đâu đưa tới.
Đôi mắt Vương Lâm bình tĩnh, chậm rãi đi về phía cửa. Lúc này hắn phát hiện ra một thi thể linh viên.
Con linh viên này hai mắt trợn to nhưng bên trong đôi mắt ảm đạm. Toàn thân nó bị nhiều vết kiếm chém, nơi bụng lại có một vết thương lớn như miệng bát. Miệng vết thương đã không còn máu chảy ra, chỉ còn từng đợt mùi máu tanh bốc lên từ đó.
Vương Lâm ngồi xổm xuống nhìn đùi phải của con linh thú này, lập tức phát hiện đùi phải của nói đã gãy vài chỗ. Hiển nhiên con thú này chính là con linh viên mấy hôm trước đưa ngọc giản của Trình Hiền tới cho hắn.
Ánh mắt Vương Lâm chợt dừng lại ở miệng vết thương nơi bụng linh viên. Hiển nhiên đây là do người dùng tay xé rách, mục đích chắc hẳn là muốn lấy nội đan của nó!
Loại chuyện này Vương Lâm cũng từng trải qua không ít. Hắn liếc mắt một cái là nhận ra, phân tích một chút là có thể hiểu rõ ràng.
Chẳng qua hắn không biết Trình Hiền cuối cùng có phải đã xảy ra chuyện hay không. Theo thói quen nửa năm nay, với tấm lòng nhiệt tình của Trình Hiền, tình cảm thâm trọng của hắn với con linh viên này, hơn nữa còn chuyện tặng ngọc giản Trình Hiền không tự mình đích thân đưa tới, Vương Lâm lúc này hiển nhiên đoán được.
Không nói những chuyện khác, chỉ riêng chuyện hắn đem phương thuốc Trúc Cơ đan cho Vương Lâm, hắn xẩy ra chuyện Vương Lâm đã không thể khoanh tay đứng nhìn.
Vương Lâm thầm than một tiếng, không nhìn thi thể linh viên thêm một cái mà quay đầu đi vào phòng. Trong phòng, hai tay Vương Lâm đột nhiên khoát lên. Lúc này hắn không cần uống linh dịch cũng có thể hoàn thành một đạo cấm chế.
Tàn ảnh của cấm chế rơi xuống đất, lập tức hóa thành một vòng sóng gợn. Một nam tử tóc bạc lạnh lùng từ trong đó từ từ trồi lên. Người này vừa xuất hiện, nhất thời bốn phía như tràn ngập khí tức âm lãnh.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật