Hư Nguyệt Hoa thầm cảm phục dũng khí dám nghĩ dám làm của Diệp Mặc, xã hội bây giờ không giống với xã hội của một trăm năm trước đây, muốn tuyên bố chiến tranh với một quốc gia, nhất định phải lôi kéo được đồng minh, rồi phải tìm được một cái cớ hoàn hảo, sau đó phải dành cho đồng minh một lợi thế nhất định, rồi mới dám tuyên chiến.
Còn Diệp Mặc chỉ vì mấy cửa hàng bị phá và vài công nhân của Lạc Nguyệt bị thiệt mạng mà lại dám tuyên chiến với một quốc gia, không hề có bất cứ một đồng minh nào. Điều này có thể nói Diệp Mặc là một người thiên về tình cảm, cũng có thể nói hắn không có chút tế bào chính trị nào, hắn không phải là người có đầu óc làm chính trị bẩm sinh.
Lạc Nguyệt bây giờ mặc dù là nhà của cô, nhưng một khi Diệp Mặc đã nói như vậy rồi, cô chắc chắn sẽ không phản đối. Năm đó ở HongKong cô là chị cả của băng đảng xã hội đen, ở HongKong bây giờ thế lực của cô vẫn còn, mặc dù chuyện bang phái và chuyện quốc gia là hai chuyện khác nhau, nhưng Diệp Mặc không sợ, Hư Nguyệt Hoa cô đương nhiên cũng không sợ rồi.
Thẩm Thiên Thiên cũng ngây người ra, cô thấy Diệp Mặc buông điện thoại được một lúc lâu mới dám hỏi
-Diệp Mặc, người vừa lúc nãy nói chuyện điện thoại với anh là thành chủ của Lạc Nguyệt Thành Hư Nguyệt Hoa đúng không? Anh còn muốn tuyên chiến với Indonesia? Rốt cuộc anh là ai vậy?
Diệp Mặc buông điện thoại xuống, khẽ nói:
-Câu này đã có rất nhiều người hỏi tôi rồi, tôi biết ý của chị Nguyệt Hoa, tôi không phải là người có duyên làm chính trị bẩm sinh.
-Thực ra không phải là tôi không biết, chỉ là vì tôi khinh thường. Còn về việc tôi là ai, cô đến Lạc Nguyệt thì sẽ biết được thôi, vẫn là câu đó, nếu như cô đồng ý đi, thì tôi sẽ gọi điện cho cô.
-Đương nhiên là tôi đồng ý đi, tôi đồng ý quá đi chứ.
Thẩm Thiên Thiên không hề do dự nói, bất luận Diệp Mặc là ai, có thể đến Lạc Nguyệt thì đã hoàn thành được mơ ước của cô rồi, huống hồ còn đến đấy để làm việc lớn nữa.
Diệp Mặc quay đầu lại, nhìn cửa hàng trưởng đang đứng ở cửa phòng khách nói:
-Vừa rồi hai người phụ nữ thừa nhận chuyện đến đây lừa bịp anh có ghi lại không?
Người cửa hàng trưởng dường như đã biết thân thế của Diệp Mặc không tầm thường, nên lập tức nói:
-Có ạ, có ghi lại rồi đây ạ.
-Tốt, bây giờ anh gửi cuộn băng đó đến trang chủ của công ty dược Lạc Nguyệt, có lẽ anh sẽ tiến thêm được một bước trong sự nghiệp của mình đấy.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười nói.
Quả nhiên sau khi cửa hàng trưởng nghe thấy lời Diệp Mặc, lập tức biết có cơ duyên. Anh ta đã nghe nói đến chuyện có người cố tình phá hoại các chi nhánh của công ty dược Lạc Nguyệt ở các nước, quả nhiên anh ta đã có được chứng cứ ở cửa hàng mình, chắc chắn là sẽ được cấp trên thưởng, chuyện này còn phải nói sao.
Anh ta cung kính tiễn Diệp Mặc và Thẩm Thiên Thiên, rồi lập tức gửi đoạn băng đó đến trang web chính của công ty dược Lạc Nguyệt.
Diệp Mặc còn chưa rời khỏi đảo Tế Châu, Lạc Nguyệt lại một lần nữa thu hút ánh mắt của toàn thế giới, chuyện xảy ra lần này, đồng thời cũng do chuyện của công ty dược Lạc Nguyệt.
Chi nhánh của công ty dược Lạc Nguyệt ở mười mấy quốc gia đồng thời đều xảy ra chuyện xuất hiện thuốc giả, một số chi nhánh ở một số nước còn bị đập phá, hầu hết các nước phương Tây đều kiện công ty dược Lạc Nguyệt ra tòa. Kỳ lạ nhất là ở Indonesia không chỉ đập phá các chi nhánh mà còn giết chết nhân viên của cửa hàng. Mà chính phủ Indonesia không những không trừng phạt những kẻ gây rối, mà còn ủng hộ bọn chúng rất nhiệt tình, còn đề xuất yêu cầu công ty dược Lạc Nguyệt bồi thường cho người bị hại, và những kẻ tham gia gây rối.
Những người không hiểu rõ chân tướng sự việc đều bị những câu chuyện trên mạng làm cho choáng váng đầu óc, thậm chí còn nghĩ rằng mọi chuyện là do công ty dược Lạc Nguyệt xảy ra vấn đề. Chỉ có một số ít những người có đầu óc mới biết, ngón đòn thâm hiểm này là nhằm vào Lạc Nguyệt thành vừa mới thành lập.
Rất nhiều người nghĩ rằng xảy ra những chuyện như vậy thì lượng sản phẩm tiêu thụ của công ty dược Lạc Nguyệt sẽ giảm sút nghiêm trọng, thậm chí còn dẫn đến nguy cơ phá sản. Đáng tiếc rằng sau khi Lạc Nguyệt bàn bạc thảo luận một ngày, đến ngày thứ hai đã đưa ra phát biểu cứng rắn.
Lời thanh minh cho thấy những đống thuốc giả đó là do có người cố ý làm, cố ý dùng thuốc giả đề lừa bịp tống tiền công ty dược Lạc Nguyệt, vì công ty dược Lạc Nguyệt đã hứa hẹn rằng vĩnh viễn không bao giờ sản xuất thuốc giả.
Những chi nhánh của Lạc Nguyệt đặt ở một số quốc gia bị đối xử không công bằng, như vậy chẳng khác nào đối xử không công bằng với Lạc Nguyệt. Lạc Nguyệt nhất định sẽ rút tất cả vốn đầu tư vào các nước này về. Đồng thời chấm dứt tất cả các hợp đồng với các nước này.
Những quốc gia tham gia vào việc đập phá các cửa hàng của Lạc Nguyệt, Lạc Nguyệt cũng nói rõ, đối với Indonesia, vì bọn họ không chỉ đập phá cửa hàng, mà còn giết chết sáu nhân viên của Lạc Nguyệt, đây đã không còn là tranh chấp doanh nghiệp nữa rồi, cho nên Lạc Nguyệt sẽ dốc toàn lực để đối phó với Indonesia, thu hồi toàn bộ và chấm dứt mọi dự án đầu tư.
Nhưng Lạc Nguyệt là một quốc gia yêu chuộng hòa bình, thế nên chỉ yêu cầu Indonesia bồi thường bảy mươi tỷ Lạc Nguyệt tệ, và giao ra hung thủ giết người, cố gắng hạn chế chiến tranh đến mức tối đa, nếu như trong vòng một tuần Lạc Nguyệt vẫn chưa nhận được bồi thường và lời xin lỗi từ phía Indonesia, thì Lạc Nguyệt sẽ lập tức tuyên chiến.
Lời tuyên bố được Lạc Nguyệt công bố, được trình lên Liên Hợp Quốc cơ quan phụ trách toàn cầu.
Lời tuyên bố cứng rắn, mạnh mẽ của Lạc Nguyệt được phát ra trong ngày hôm đó, trên trang chủ của công ty dược Lạc Nguyệt cũng xuất hiện đoạn video của hai người phụ nữ lừa đảo ở đảo Tế Châu. Đoạn video này vừa được tung ra, lập tức được truyền đi với tốc độ chóng mặt, số lượt download lên đến hơn 1 triệu lượt.
Tuy rằng không biết tại sao hai người phụ nữ đó nhận tiền của kẻ lừa đảo rồi, mà vẫn còn tự mình thừa nhận là mình đi lừa đảo, nhưng đoạn băng này có sự chứng kiến của rất nhiều người, không thể nào làm giả được, đoạn băng này vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều hiểu ra rằng công ty dược Lạc Nguyệt lại bị người ta hãm hại một lần nữa.
Lần này bị hãm hại, Lạc Nguyệt đã đơn phương rút những chi nhánh của công ty dược Lạc Nguyệt ở một số quốc gia về nước, đồng thời còn tuyên bố chấm dứt hợp đồng.
Một số nước muốn chĩa mũi nhọn về phía Lạc Nguyệt lập tức sợ hãi, bọn họ không ngờ rằng một chuyện nhỏ như vậy lại bị Lạc Nguyệt làm ầm lên. Một số nước hợp tác quân sự với Lạc Nguyệt vì chút chuyện nhỏ này mà đều trở nên hốt hoảng. Các đoàn đại biểu không ngừng bay đến Lạc Nguyệt, tìm kiếm cơ hội hòa giải, cho dù phải bồi thường một chút cũng không nhằm nhò gì.
Chính phủ Hàn Quốc thì vô cùng tức giận, vì hai người phụ nữ tham lam đó, mà cả hạng mục hợp tác máy phá sóng điện tử vừa mới đến tay đã nát bét mất rồi, làm sao có thể chịu nổi? Thế giới bây giờ đã không còn yên tĩnh nữa rồi, rất nhiều va chạm không ngừng phát sinh, chỉ không cẩn thận một chút thôi cũng sẽ bùng nổ chiến tranh, nếu như người khác dùng máy phá sóng điện tử tuyên chiến với mình, thì dàn tên lửa đạn đạo của Hàn Quốc hoàn toàn sẽ biến thành một người mù, chuyện này tuyệt đối không thể được.
Gần như lời tuyên bố của Lạc Nguyệt hôm đó vừa được phát ra, thì hai tên cảnh sát đó bị bắt luôn. Chính phủ Hàn Quốc đã phái đội hình cảnh mạnh nhất của mình đi điều tra những kẻ đã hãm hại Lạc Nguyệt, tốt nhất là tìm được cách thương lượng hòa giải với Lạc Nguyệt, sau đó tiếp tục tìm cơ hội hợp tác.
Sau khi chuyện này xảy ra, mặc dù Diệp Mặc đã yêu cầu Hư Nguyệt Hoa áp dụng biện pháp cứng rắn, nhưng hắn lại cảm thấy chuyện này hình như không liên quan trực tiếp tới nước đương sự. Chỉ cần không phải là đồ ngốc, thì những quốc gia đó sẽ không dùng thủ đoạn này để đối phó với Lạc Nguyệt. Đối với Lạc Nguyệt mà nói thủ đoạn này ngoài việc gây tổn thất lớn trong việc tiêu thụ sản phẩm của công ty dược Lạc Nguyệt, thì không hề gây ra bất cứ tổn hại nào cho quốc gia cả.
Một mặt công ty dược Lạc Nguyệt chính là con gà đẻ trứng vàng, bất luận là đi đến đâu, thì cũng đều có thể thu được lợi nhuận vô cùng lớn. Không một nước nào muốn đuổi con gà vàng này đi cả. Cộng với cả cách làm vô liêm sỉ này nữa. Nhưng chuyện này cũng chưa phải là chuyện quan trọng nhất, chủ yếu là một khi Lạc Nguyệt đã trở mặt, thì có lợi gì với những nước đó chứ, có thể nói chỉ có hại mà không có lợi.
Lại nói, cho dù những nước này có nhằm vào Lạc Nguyệt, cũng phải đợi đến khi họ nắm trong tay máy phá sóng điện tử thì mới nên làm như vậy chứ nhỉ? Trừ phi bọn họ không muốn lấy chiếc máy đó, nhưng chuyện này chắc chắn không có khả năng. Cũng giống như muốn hai người phụ nữ đó tự mình nói ra mình là kẻ lửa đảo vậy, tuyệt đối không thể nào có chuyện đó được, là do Diệp Mặc đã nhúng tay vào, có phải những nước đó cũng do có người nhúng tay vào?
Mặc dù Diệp Mặc đã nhìn ra có kẻ thứ ba đứng sau làm trò, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thay đổi kế hoạch của mình, bất luận có phải là người khác lấy dao bỏ vào tay anh hay không, một khi đã động thủ, thì Lạc Nguyệt sẽ áp dụng biện pháp triệt để.
Đương nhiên nếu như nước anh có thể công khai đối chất chuyện này, không để cho kẻ khác lợi dụng, Lạc Nguyệt đương nhiên có thể vẫn giống như trước đây. Nhưng một khi đã để cho kẻ khác động thủ, thì sao có thể đối xử với nhau công bằng được nữa?
Diệp Mặc có thể nhìn ra, đương nhiên kẻ khác cũng có thể nhìn ra được, nhưng nước để xảy ra chuyện đập phá cửa hàng và lừa bịp tống tiền, đều là những nước đã ký kết hợp đồng mua bán máy phá sóng điện tử với Lạc Nguyệt.
Làm những chuyện đó không có lợi gì với bọn họ cả, mà còn gây ra khó khăn lớn, Lạc Nguyệt bây giờ trở thành nơi có nhiều kỹ thuật hiện đại nhất thế giới. Hơn nữa Lạc Nguyệt cũng không hề keo kiệt, không ỷ kỹ thuật của mình giống như những nước Mỹ, Nga.
Nhưng Lạc Nguyệt chẳng những không dấu giếm kỹ thuật của mình, ngược lại còn bán ra cho các nước khác.
Đương nhiên, chuyện này cũng có thể nói là do Lạc Nguyệt thiếu tiền, hay có thể nói Lạc Nguyệt không biết xấu hổ, bán cho bên A kiếm tiền bên B, nhưng dù nói thế nào đi chăng nữa, Lạc Nguyệt quả thực là đã lấy đồ của mình ra rồi, chứ không phải loại nói suông, nói mà không làm.
Nghĩ đến đây, rất nhiều người đã biết có kẻ đứng đằng sau giở trò. Một trong số những mục đích của chúng đương nhiên là giảm sản lượng tiêu thụ của công ty dược Lạc Nguyệt, bóp chết con gà đẻ trứng vàng của Lạc Nguyệt. Mục đích đáng sợ nhất của bọn chúng vẫn là muốn Lạc Nguyệt và các nước đó va chạm với nhau, sau đó phá hỏng quan hệ hai bên, cuối cùng là dừng hẳn hợp tác quân sự.
Chuyện đã xảy ra rồi, gây ra hậu quả như vậy. Những nước trong cuộc lập tức hiểu ra điều huyền bí trong câu chuyện này, bọn họ biết nếu như muốn tìm Lạc Nguyệt nói chuyện hòa giải, giải quyết mâu thuẫn, thì nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện chi nhánh của Lạc Nguyệt bị đập phá và chuyện lừa đảo mới được.
Gần như cùng lúc với thời điểm Lạc Nguyệt phát đi tuyên bố, những nước trong cuộc cũng lập tức mở cuộc điều tra, rốt cuộc là kẻ nào đứng phía sau giật dây. Còn chuyện Lạc Nguyệt muốn dùng biện pháp mạnh với Indonesia thì căn bản đó cũng không phải là chuyện của bọn họ. Muốn đánh thì cứ đánh đi, cách đây không lâu, Lạc Nguyệt cũng đã đánh nhau một trận với nước Mỹ, kết quả đã chứng minh Lạc Nguyệt là một chuyên gia trong việc phòng thủ, có thể khi xảy ra chiến tranh, bọn họ có thể biết được, ngoài việc phòng thủ ra, Lạc Nguyệt có biết tấn công hay không?
Cảm thấy bực bội nhất trong chuyện lần này đương nhiên là Mỹ rồi, lúc này tổng thống lâm thời mới nhận chức của Mỹ là Turner đang mở hội nghị, ông ta biết mặc dù chuyện lần này có rất nhiều người nghi ngờ bọn họ. Cho rằng chỉ có nước Mỹ mới làm những chuyện như này, vì nước Mỹ là nước muốn Lạc Nguyệt và các nước khác trở mặt với nhau nhất. Nhưng có trời biết, chuyện này chắc chắn không phải là do Mỹ làm.
Mà chuyện càng khiến cho Turner khó chịu, đó chính là không ngờ cảnh sát ở Thái Bình Dương của Mỹ, đối mặt với những tuyên bố cứng rắn của Lạc Nguyệt, thậm chí là uy hiếp dùng vũ lực, lại không hề có bất cứ biện pháp nào. Phải biết rằng nếu như là trước đây, một vùng đất nhỏ bé mà lại dám nói như vậy, thì ông ta đã phái hạm đội hoặc liên quân đi từ lâu rồi.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật