Chiến tranh kết thúc, người phụ trách chủ yếu của Lạc Nguyệt, Hư Nguyệt Hoa ngay cùng ngày đó đã phát biểu trên đài truyền hình, hơn nữa còn truyền hình trực tiếp trên toàn cầu.
- Đối với bộ đội liên hợp xâm chiếm Lạc Nguyệt của chúng tôi, đã tạo cho chúng tôi rất nhiều công trình bị phá hủy và binh lính tử vong, chúng tôi cảm thấy thật đáng tiếc, chiến tranh lần này khiến chúng tôi tổn thất rất thê thảm và nghiêm trọng, thực lực kinh tế chịu ảnh hưởng lớn. Nhưng chiến tranh vẫn còn tiếp tục, tuyệt đối sẽ không dừng lại như vậy, Lạc Nguyệt chúng tôi không thể để người khác muốn đánh là đánh. Tôi tuyên bố nếu trong một tuần chúng tôi không có được câu trả lời xác thực, chúng tôi không ngại phát động tấn công một số quốc gia trước.
- Tôi tin tưởng nhân dân các quốc gia đều là thân thiện, họ cũng giống như chúng tôi, không thích chiến tranh, thích hòa bình. Nhưng có một số người vì tham vọng của bản thân mà phát động chiến tranh xâm lược với chúng tôi, tạo thành vô số tử vong, bọn họ mới là tội nhân. Chúng tôi không thích chiến tranh, nhưng chúng tôi cũng không sợ chiến tranh. Ở đây, tôi muốn nói cho những người không có ý tốt với chúng tôi, nếu anh còn muốn xâm lấn chỗ của chúng tôi, vậy thì đến đây đi, đạn pháo của chúng tôi hoan nghênh anh đến tham gia kiến thiết Lạc Nguyệt.
- Do chiến tranh, kinh tế của chúng tôi đã tổn thất rất lớn. Để khôi phục sản xuất, chúng tôi không thể không bán ra một số sản phẩm chúng tôi nghiên cứu, chế tạo ra. Tôi tin biểu hiện của máy gây nhiễu của Lạc Nguyệt chúng tôi trong chiến đấu, mọi người đã được xem rồi. Máy gây nhiễu điện tử của chúng tôi qua điều tra, máy gây nhiễu và chống ra-đa đã đạt đến trình độ hạng nhất toàn cầu, vì tổn thất thê thảm và nghiêm trọng của chúng tôi trong cuộc chiến tranh lần này, bây giờ tôi tuyên bố với toàn cầu, bán ra loại máy gây nhiễu đa chức năng tiên tiến này.
- Đương nhiên, cũng không phải tất cả quốc gia đều có thể sử dụng máy gây nhiễu của chúng tôi. Sử dụng máy gây nhiễu của chúng tôi có điều kiện tiên quyết, tôi nghĩ những nước có thành ý không cần chúng tôi đi nhắc nhở. Cuối cùng, Lạc Nguyệt chúng tôi hô hào toàn cầu hòa bình, phản đối chiến tranh, phản đối xâm chiếm, phản đối độc tài. Đồng thời, chúng tôi hoan nghênh nhân sĩ toàn cầu yêu thích hòa bình đến Lạc Nguyệt định cư, đất đai Lạc Nguyệt có hạn, bạn nào muốn đến Lạc Nguyệt phát triển phải nhanh chân lên, cảm ơn mọi người!
Phát biểu của Lạc Nguyệt khiến toàn bộ thế giới im lặng hoàn toàn. Bọn họ gần như chiếm giữ tất cả trang bị chiến đấu của liên quân, hơn nữa còn bắt gần bảy chục ngàn binh lính liên quân làm tù binh, những binh lính này nghe nói đã bị sắp xếp đến Lạc Nguyệt làm lao công, tham gia tiến hành xây dựng Lạc Nguyệt. Lạc Nguyệt lại còn nói bị thiệt hại nặng, kinh tế tổn thất. Điều này đối với bất cứ ai cũng không tin được.
Kinh tế tổn thất chân chính hẳn là liên quân, những binh lính kia và trang bị gần như đều là của bọn họ.
Lạc Nguyệt luôn mồm yêu hòa bình, nhưng lời bọn họ nói có nửa phần bộ dạng yêu hòa bình sao? Một mặt nói không thích chiến tranh, một mặt bắt tất cả binh lính làm tù binh, một mặt khác lại kêu chiến tranh vẫn còn tiếp tục. Thậm chí còn công khai trên truyền hình trực tiếp, tuyên bố bán ra vũ khí đạn dược, đồng thời còn thông báo tuyển người. Hết chỗ nói rồi, hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Nhưng lời này chỉ có thể do người khác nói. Bởi vì lần này đúng là Lạc Nguyệt chiếm đạo lý. Tuy rằng tất cả mọi người đều biết Senna là của ai, đây là quy tắc ngầm trên quốc tế. Nhưng trên thực tế, nơi này đến trước khi bị Lạc Nguyệt chiếm lĩnh, chính xác là nơi vô chủ.
Nếu Lạc Nguyệt chiếm lĩnh nơi này, tuyên bố lập chủ quyền, như vậy liên quân xâm lấn, chẳng khác nào xâm lược rồi. Đương nhiên nếu liên quân chiến thắng, như vậy Lạc Nguyệt chính là kẻ xâm lược. Từ trước tới giờ lịch sử đều là do người chiến thắng viết. Lạc Nguyệt là người chiến thắng, cho nên bọn họ viết lịch sử.
Nhưng đối với bài phát biểu của Hư Nguyệt Hoa, tất cả các quốc gia toàn cầu đều cho mở hội nghị thủ lĩnh cao nhất. Đặc biệt là liên quân quốc gia tham gia tấn công Lạc Nguyệt, trong lòng lại vì thất sách lần này cảm thấy ảo não. Thật không ngờ, Lạc Nguyệt lại nghịch thiên đến mức này.
Lạc Nguyệt và liên quân chiến đấu, tin tức khắp nơi đều có, thậm chí ngay cả đứa bé ba tuổi cũng biết Lạc Nguyệt dũng mãnh đến mức nào. Máy gây nhiễu của bọn họ gần như là thiên hạ vô địch, có thể nói một khi bọn họ phái ra máy gây nhiễu Radar của đối phương liền biến thành người mù.
Loại máy gây nhiễu này, Lạc Nguyệt không ngờ định bán ra, chỉ cần không phải đồ ngốc, liền nhất định sẽ mua về. Hiện giờ tài nguyên thế giới có hạn, mà mật độ dân số càng lúc càng lớn, một số quốc gia nhỏ vì diện tích quá nhỏ, giống như ăn xuân dược bắt đầu đứng ngồi không yên. Chỉ có chiến tranh, mới có thể khiến bọn họ phát triển. Mà một số đại quốc gia quân phiệt, cũng ước có chiến tranh, như vậy bọn họ có thể phát tài.
Cho nên đối mặt với loại máy gây nhiễu vượt xa thời đại này của Lạc Nguyệt, cho dù là Lạc Nguyệt không bán, cũng phải nghĩ biện pháp hợp tác với bọn họ. Chứ đừng nói gì là hiện tại Lạc Nguyệt muốn bán ra loại máy gây nhiễu này, nếu chẳng may người khác đều mua, mình lại không mua, thì chính là chờ bị đánh.
Nhưng đối với loại máy gây nhiễu này, Lạc Nguyệt cũng không phải là bán ra vô điều kiện, bọn họ còn có điều kiện, tuy rằng bọn họ không nói ra điều kiện là gì, nhưng lại vô cùng rõ ràng.
Giống như lúc trước Lạc Nguyệt thu mua vũ khí, cái thứ nhất không cần nghĩ cũng biết, chính là muốn thừa nhận Lạc Nguyệt.
Hơn nữa giọng điệu nói chuyện của Lạc Nguyệt, tuyệt đối không chỉ là uy hiếp. Năng lực gây nhiễu của bọn họ có thể đem vũ khí hạt nhân của người khác ngăn ở bên ngoài Lạc Nguyệt, bất kể người khác chọn hình thức dùng phi cơ mang đạn, hay là hình thức đường đạn viễn trình đều đã bị năng lực phòng không hùng mạnh của Lạc Nguyệt ngăn cản. Hoặc là cũng chỉ có thể là làm tổn thất một bộ phận của Lạc Nguyệt mà thôi.
Nhưng Lạc Nguyệt lại không như vậy, trang bị đường đạn của bọn họ rất chuẩn xác, còn có năng lực định vị gây nhiễu hùng mạnh. Tuy rằng bài phát biểu của Lạc Nguyệt lần này không nói tới vũ khí hạt nhân, nhưng bọn họ có năng lực như thế, ai cũng đều không thể bỏ qua. Hơn nữa bọn họ còn có chỉ đạo viễn trình và năng lực công kích, quan trọng nhất là năng lực gây nhiễu hùng mạnh của bọn họ.
Đối với đề xuất chiến tranh vẫn còn tiếp tục của Lạc Nguyệt, liên hợp quốc sợ rồi, những quốc gia đã tham gia vào liên quân cũng sợ rồi, người không tham gia hoặc là người bỏ giữa chừng cảm thấy thật may mắn.
Lạc Nguyệt đề xuất chiến tranh vẫn còn tiếp tục, có thể thấy được lần này bọn họ không đạt được mục đích thì sẽ tuyệt đối không bỏ qua. Bởi vậy có thể thấy được, hành động của liên quân lần này đã chọc giận Lạc Nguyệt.
...
Lúc các quốc gia không ngừng mở hội nghị, khẩn trương thương thảo quan hệ với Lạc Nguyệt, còn có lúc Lạc Nguyệt trực tiếp uy hiếp, Tổng Thống Mỹ lần đầu tiên không thể khắc chế lửa giận của mình, ném một ly thủy tinh xuống đất.
Y không nghĩ ra, thật sự là không nghĩ ra. Một Lạc Nguyệt nhỏ bé, mới phát triển có một năm, làm sao có thể có lực lượng khoa học kỹ thuật cường đại như vậy. Khiến toàn liên quân bị diệt, hơn nữa còn bắt gần bảy chục ngàn người làm tù binh.
Sau khi nước Mỹ nghe được tin liên quân chiến bại, du hành thị uy phản chiến trên quy mô lớn đã bắt đầu rồi, Tổng Thống Mỹ biết có lẽ y sẽ trở thành tổng thống đầu tiên không bị ám sát lại nghỉ trước nhiệm kì.
Tuy rằng lửa giận ngút trời, nhưng hội nghị vẫn phải triệu tập, Lạc Nguyệt gây sự, thì đợi nước Mỹ đàm phán vậy.
Gần bảy chục ngàn binh lính bị Lạc Nguyệt bắt làm tù binh, gần năm chục ngàn người chết. Loại thương vong to lớn này, bất kể tổng thống Mỹ xử lý như thế nào, y cũng chắc chắn bị mất chức. Y đã phát động ra trận chiến tranh này, đây không phải điều quan trọng, quan trọng là chiến tranh đã thất bại, cho nên y đã biến nước Mỹ trở thành tội nhân.
Tổng thống Mỹ biết, nếu y được thì ăn cả, ngã thì về không, cũng không phải không thể phát động chiến tranh lần thứ hai. Nhưng chiến đấu điện tử của Lạc Nguyệt thật lợi hại, cho dù là y phát động chiến tranh lần thứ hai, kết quả cũng có thể nghĩ ra được, trừ phi năng lực gây nhiễu của bọn họ vượt qua Lạc Nguyệt, hoặc là gần bằng Lạc Nguyệt.
Nếu lần đầu tiên liên quân tác chiến không hoàn toàn thất bại như vậy, hoặc là nói cuộc chiến tranh đầu tiên đã tạo cho Lạc Nguyệt ảnh hưởng nhất định, tổng thống Mỹ sẽ không chút ngần ngại yêu cầu phát động chiến tranh lần thứ hai. Nhưng hiện tại thì không thể nào, y không thể thuyết phục bất cứ người nào, quốc hội cũng không đồng ý cách làm này của y.
Lạc Nguyệt ngày thứ ba sau khi chiến tranh kết thúc, nước Mỹ đợi đại biểu của mười hai nước tham chiến, đại biểu của liên hợp quốc và đại biểu của Lạc Nguyệt cùng đi tới thủ đô Lima của Peru trung lập cử hành hội đàm.
Điều kiện đầu tiên của liên hợp quốc chính là muốn yêu cầu Lạc Nguyệt phóng thích tất cả tù binh tại chỗ, và trả lại tất cả quân hạm cho liên quân. Về phần xe tăng và các loại vũ khí, liên quân quyết định bồi thường cho quân đội Lạc Nguyệt.
Điều kiện này của liên hợp quốc khiến Úc Diệu Đồng bật cười tại chỗ, cô không chút lưu tình nói:
- Nói như vậy chúng ta là bên xâm lấn hay là bên thua hả?
Úc Diệu Đồng chưa từng nghĩ tới, cô vẫn thường đàm phán với thương nhân, lại có một ngày ngồi một chỗ đàm phán với các cán bộ cấp cao của liên hợp quốc và đại biểu các quốc gia, nhân sinh đôi khi đúng là quá mức kỳ diệu.
Đại biểu của Liên hợp quốc đương nhiên biết đạo lý rao giá trên trời trả tiền ngay tại chỗ. Những thứ Lạc Nguyệt thu được, muốn bọn họ lấy ra nữa, không có khả năng. Nhưng điều kiện đưa ra cao, đến lúc đó trả giá thì chém không ít.
Nhưng Lạc Nguyệt chỉ đưa ra ba điều kiện, thứ nhất, mười hai nước tham chiến nhất định phải bồi thường tổn thất kinh tế của Lạc Nguyệt một trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ. Thứ hai, thừa nhận địa vị, chủ quyền của Lạc Nguyệt. Thứ ba, bảy chục ngàn tù binh là không thể phóng thích.
Thứ nhất và thứ hai còn được, một trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ tuy rằng không ít, nhưng mười hai quốc gia gánh vác, cũng miễn cưỡng có thể. Đây chỉ có thể nói Lạc Nguyệt chưa từng gặp qua đồng tiền lớn, chỉ yêu cầu đền một trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ. Về phần chủ quyền của Lạc Nguyệt, đương nhiên đây là khẳng định, nếu không đồng ý, như vậy tiếp tục chiến tranh rồi.
Nhưng điều thứ ba, mấy chục ngàn tù binh thì nhất định phải phóng thích, nếu không phóng thích tù binh, đàm phán lần này không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Điều thứ nhất, điều thứ hai gần như là nháy mắt đã đạt thành hiệp nghị, nhưng điều thứ ba đàm phán một tuần cuối cùng mới thành hiệp nghị dùng tiền chuộc người.
Mười hai nước tham chiến gia tăng số tiền nộp cho Lạc Nguyệt, tổng cộng là ba trăm tỷ đô la Mỹ, Lạc Nguyệt phóng thích tất cả tù binh. Càng làm cho người ta không nghĩ tới là, Lạc Nguyệt hứa hẹn sau khi đợt máy gây nhiễu đầu tiên xuất xưởng, sẽ đồng thời đưa 24 máy gây nhiễu cho mười hai nước tham chiến, làm lễ vật hòa hoãn.
Không ai biết Lạc Nguyệt tại sao phải đem bí mật của mình cho người khác, nhưng hiện tại những điều này đều không quan trọng.
Trước khi chiến tranh lan rộng thành chiến tranh toàn cầu, thì ai cũng không nghĩ tới phương thức kết thúc. Lạc Nguyệt chiếm được mấy trăm tỷ đô la Mỹ, đưa ra hai mươi bốn cái máy gây nhiễu mới nhất và mấy chục ngàn tù binh.
Đồng thời liên hợp quốc thừa nhận Lạc Nguyệt là một thành phố có chủ quyền, lãnh thổ và lãnh hải không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phạm.
-Quả nhiên là mánh khóe phát tài.
Diệp Mặc nhìn hiệp ước đàm phán mà Hư Nguyệt Hoa và Úc Diệu Đồng đưa tới, trong lòng thầm than. Hắn nghĩ hết mọi biện pháp phát tài, kết quả còn không bằng một trận chiến.
Mấy trăm tỷ đô la Mỹ, đối với Lạc Nguyệt này mà nói, quả thực chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Có thể nói có mấy trăm tỷ đô la Mỹ này đưa vào, Lạc Nguyệt hoàn toàn không cần lo lắng những cái khác rồi, có thể một lòng một dạ đi phát triển khoa học kỹ thuật của mình.
Tiếp theo máy gây nhiễu của Lạc Nguyệt, hơn nữa dây chuyền sản xuất máy dự báo thứ hai sắp xuất xưởng, thêm vào đó là xưởng chế thuốc Lạc Nguyệt, bọn họ về sau sẽ không thiếu tiền dùng nữa.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật