Lần này bước vào Thế giới trang vàng, Diệp Mặc cũng không còn cảm giác bất an như lần trước nữa. Trong lòng liền biết, cảm giác bất an lần trước là do hộp ngọc đựng Côn lân làm ảnh hưởng đến, đồng thời trong lòng cũng thầm nghĩ lại mà sợ. Nếu như hắn không nhớ ra rồi đưa cái hộp ngọc màu đỏ ấy ra, không cần hắn luyện hóa dấu tích thần thức của Âm Tự lên trên Thanh Nguyệt, thì Âm Tự phỏng chừng cũng đã tìm đến nhà trọ này rồi.
Diệp Mặc lại phóng ra Vụ Liên Tâm Hỏa, lần này hắn không chút kiêng kị nào đem Côn lân ném vào Vụ Liên Tâm Hỏa. Vốn dĩ Diệp Mặc cho rằng, Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn là thiên hỏa, hơn nữa còn là màu đỏ nữa, muốn hòa tan miếng côn lân của Côn vừa mới sinh ra kia thì chắc cũng không có vấn đề gì.
Nhưng nửa tuần hương sau, Diệp Mặc lại thất vọng, miếng Côn lân đó chỉ hòa tan trong thiên hỏa một chút mà thôi. Cứ theo tốc độ này, một miếng Côn lân to bằng lòng bàn tay chí ít cũng phải cần mấy ngày mới có thể hòa tan hết được. Thời gian vài ngày mới có thể hòa tan hết được, hắn còn muốn đem Côn lân dung hợp với Thanh Nguyệt, vậy thì phải cần bao nhiêu thời gian?
Diệp Mặc nhanh chóng lại phát hiện ra cái này căn bản không phải là vấn đề thời gian, mà là hắn không có cách nào làm được. Nếu như thiên hỏa hòa tan Côn lân chậm như này, hắn căn bản cũng không có cách nào làm tới bước dung hợp thứ nhất, cũng chính là bước đơn giản nhất của luyện khí.
Sau khi hiểu được điều này, Diệp Mặc lại toát mồ hôi lạnh. Hắn sở dĩ không chút kiêng kị gì với Âm Tự, đó là vì hắn chính là một tông sư luyện khí, một khi lấy được Côn lân rồi, thì hắn có thể dung hợp Côn lân với Thanh Nguyệt, sau đó tăng phẩm chất của Thanh Nguyệt lên.
Một khi Thanh Nguyệt thành bán tiên khí rồi, cho dù là tu sĩ Hóa Chân cũng đừng mong đuổi kịp hắn. Nhưng trên lý thuyết là như vậy, trên thực tế lại bất đắc dĩ. Cuối cùng Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn không ngờ cũng không có cách nào dung hợp với côn lân được, đây quả là một đòn đả kích với hắn.
Không có cách nào hòa tan côn lân được, thì không có cách nào thăng cấp cho Thanh Nguyệt được, tâm trạng Diệp Mặc trở nên nôn nóng. Đồng thời đầu óc của hắn lại nhanh chóng suy nghĩ, muốn tìm cách thoát thân.
Nếu như không có cuộc giao dịch với thành chủ của Âm Hải thành, Diệp Mặc cũng không sợ gì mấy tên tu sĩ Kiếp Biến đó. Nhưng bây giờ hắn đối diện không phải tu sĩ Kiếp Biến, mà là tu sĩ Hóa Chân.
Diệp Mặc nghĩ ngoại trừ thăng cấp cho Thanh Nguyệt, thì cũng chẳng còn cách nào khác, bây giờ không phải một mình hắn, mà bây giờ bọn họ có đến bảy người.
Muốn Thanh Nguyệt thăng cấp được thì cần phải hòa tan Côn lân, muốn Côn lân hòa tan được, ngoại trừ việc thiên hỏa của hắn phải được thăng cấp, thì cũng không còn cách nào khác.
Diệp Mặc nghĩ đến chuyện thăng cấp Vụ Liên Tâm Hỏa, lập tức nhớ ra trong tay mình còn một miếng Viêm Liên Bồng Tâm.
Miếng Viêm Liên Bồng Tâm thứ nhất của hắn là do lão Khổng Diệp cho, đã dùng để thăng cấp cho Vụ Liên Tâm Hỏa, còn miếng thứ hai này thì là của Lục Vô Hổ, hắn vẫn chưa dùng đến.
Nhớ đến Viêm Liên Bồng Tâm, Diệp Mặc lập tức lấy ra miếng Viêm Liên Bồng Tâm đó. Quả nhiên Viêm Liên Bồng Tâm vừa mới lấy ra, Diệp Mặc liền cảm giác được Vụ Liên Tâm Hỏa lập tức nóng hổi. Ngay sau đó không cần Diệp Mặc động tay vào, thì Vụ Liên Tâm Hỏa đã cuốn lấy Viêm Liên Bồng Tâm rồi.
Diệp Mặc hài lòng nhìn Vụ Liên Tâm Hỏa, trong lòng nghĩ sau khi nó thăng cấp rồi, thì thiên hỏa của mình chắc hẳn lên cấp màu xanh lục rồi.
Nhưng Diệp Mặc nhanh chóng lại thất bại, lần này tốc độ Vụ Liên Tâm Hỏa nuốt Viêm Liên Bồng Tâm cực nhanh, nhưng sau khi Vụ Liên Tâm Hỏa nuốt xong, thì Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn chỉ là màu sắc đậm hơn chút mà thôi, vẫn là màu đỏ.
Diệp Mặc cảm nhận được Vụ Liên Tâm Hỏa có chút thăng cấp, lại lần nữa lấy ra miếng Côn lân đốt cháy một lần nữa, lại phát hiện ra tốc độ hòa tan cũng nhanh lên, nhưng muốn đạt đến mức khiến cho Thanh Nguyệt thăng cấp thì cũng chưa đủ.
Diệp Mặc chán chường lại bỏ Côn lân xuống, trong lòng suy nghĩ làm sao có thể để cho Vụ Liên Tâm Hỏa thăng cấp được.
Hắn lấy ra tất cả linh thạch mà Mông Hàn An đưa cho hắn, lại lấy ra tất cả nguyên liệu mà mình có, sau đó đặt những nguyên liệu này trước mặt. Hẳn chuẩn bị thử một chút, xem xem những thứ này rốt cục có tác dụng với Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn hay không.
Nhưng không đợi Diệp Mặc thử nghiệm, hắn lại vui mừng nhìn thấy, Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn lại tự động nghiêng về một viên khoáng thạch màu lam.
Diệp Mặc lập tức nhớ ra viên khoáng thạch màu lam này, lúc trước hắn lấy được viên khoáng thạch này ở La Khúc thập bát bàn, có chút cực nóng. Lúc đó hắn cảm thấy viên khoáng thạch này rất có ích với mình, nhưng lại không biết có ích ở điểm nào, bây giờ nhìn thấy Vụ Liên Tâm Hỏa như vậy, Diệp Mặc lập tức hiểu ra, viên khoáng thạch này chắn hẳn có tác dụng với Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn.
Diệp Mặc không chút do dự lấy viên khoáng thạch này, vừa cầm được viên khoáng thạch màu lam này, lập tức đã bị Vụ Liên Tâm Hỏa vây lấy, Vụ Liên Tâm Hỏa sau khi vây lấy viên khoáng thạch màu lam này, lập tức phát ra những tiếng trầm đục, còn có những âm thanh tanh tách trong đó truyền ra.
Nhiệt lượng đó lập tức nhanh chóng tăng lên, Diệp Mặc thậm chí cảm giác được sức nóng ngày càng tăng.
Diệp Mặc sau khi cảm nhận được sức nóng này, nhất thời trong lòng cả kinh, Vụ Liên Tâm Hỏa là hắn đã luyện hóa, sao lại có thể phát ra nhiệt được? Điều này hoàn toàn là không thể.
Ngay sau đó Diệp Mặc lại không kinh hãi nữa, mà lại hoảng hốt, hắn cảm giác được mình không ngờ lại từ từ không nắm được Vụ Liên Tâm Hỏa trong tay nữa, Vụ Liên Tâm Hỏa dường như lại bay bật lên từ bàn tay hắn.
Diệp Mặc lập tức liền cảm giác không ổn, sau khi đốt hai ngụm tinh huyết, liền vận chuyển Tam Sinh quyết, khống chế Vụ Liên Tâm Hỏa.
Cũng may chuyện mà Diệp Mặc lo lắng cũng không xảy ra, hắn cũng không cần tiếp tục luyện hóa Vụ Liên Tâm Hỏa nữa. Ngoài việc vừa bắt đầu Vụ Liên Tâm Hỏa đã suýt tuột mất khỏi tay mình, thì mồi lửa sau đó cũng dần dần bình ổn lại.
Chỉ trong chốc lát, màu đỏ của Vụ Liên Tâm Hỏa bắt đầu đổi sang màu xanh lam, hơn nữa mồi lửa giống như những đóa hoa đua nhau nở tanh tách, lại sau một tuần hương nữa, mồi lửa màu xanh biếc lại biến thành màu xanh da trời, mồi lửa đó dường như càng trở nên nóng hơn.
Lại một tuần hương nữa trôi qua, khi mồi lửa trong lòng bàn tay Diệp Mặc lại biến thành màu xanh lam, hắn cũng vui mừng hớn hở. Hắn hiểu ra viên khoáng thạch màu xanh lam này có tác dụng gì rồi, đó có thể khiến cho bất kỳ mồi lửa kỳ dị thăng cấp lên mồi lửa màu xanh lam.
Đúng là một khoáng thạch kinh khủng, đây đúng là vật hiếm thế gian, Diệp Mặc khẳng định viên khoáng thạch màu xanh này còn quý giá nhiều so với Côn lân.
Cái khó nhất của mồi lửa kì dị chính là cái gì? Rất nhiều người nói muốn có được mồi lửa kì dị thì rất khó, nhưng Diệp Mặc lại biết, cái khó nhất chính là thăng cấp. Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn lần đầu dùng Viêm Liên Bồng Tâm còn thăng cấp lên màu đỏ nhạt, lần thứ hai dùng Viêm Liên Bồng Tâm, thì hiệu quả thực quá kém.
Nói cách khác cấp bậc dưới màu đỏ thăng cấp còn dễ một chút, nhưng một khi đến màu đỏ rồi, thì thăng cấp lại khó hơn nhiều lần, càng về sau thì lại càng khó.
Mà viên khoáng thạch này không ngờ lại có thể khiến cho thiên hỏa Viêm Liên Bồng Tâm của hắn trực tiếp thăng cấp lên màu lam, quả thực quá nghịch thiên. Diệp Mặc quả thực không ngờ viên khoáng thạch nào mà lại khủng bố như vậy, cho dù là khoáng thạch cấp mười cũng chưa chắc có được hiệu quả như vậy.
Lúc này Diệp Mặc cũng thầm nhủ mình may mắn lấy được viên khoáng thạch màu lam này, đây quả thực là của trên trời rơi xuống. Đáng tiếc, loại khoáng thạch này hắn chỉ có một viên, nếu như có vài viên, thì hắn phát tài rồi. Đến lúc đó sẽ đưa cho Lạc Ảnh và Cận Chỉ Hằng mỗi người một viên, vì lần này sau khi trở về, Tử Quỳ Hỏa hắn cũng chuẩn bị đưa cho Lạc Ảnh, Tuyết Tinh hỏa hắn lại chuẩn bị đưa cho Cận Chỉ Hằng.
Lại nửa ngày nữa, Vụ Liên Tâm Hỏa trong lòng bàn tay Diệp Mặc dần dần ổn định, cuối cùng một mồi lửa màu xanh lam trong lòng bàn tay hắn toát ra.
Diệp Mặc vừa mừng vừa sợ, hắn cảm nhận được năng lượng mạnh mẽ và kinh khủng của Vụ Liên Tâm Hỏa, thậm chí cảm thấy dùng mối lửa này đánh lén tu sĩ Hóa Chân cũng có thể thành công.
Đúng là khiến người ta quá bất ngờ, một viên khoáng thạch không ngờ lại khiến cho Vụ Liên Tâm Hỏa của hắn thăng cấp từ màu đỏ lên màu xanh, đây rốt cục mà loại khoáng thạch gì? Sao lại nghịch thiên như vậy?
Lúc này hắn đến chuyện thăng cấp Thanh Nguyệt cũng gác sang một bên, thăng cấp Vụ Liên Tâm Hỏa đã khiến cho hắn vô cùng hi vọng rồi.
Hắn thưởng thức Vụ Liên Tâm Hỏa trong lòng bàn tay khoảng được một tuần hương, Diệp Mặc mới hài lòng lấy ra vài loại nguyên liệu, hắn muốn thử một chút.
Vài loại nguyên liệu dưới Vụ Liên Tâm Hỏa màu xanh, nhanh chóng hòa tan thành chất lỏng, Diệp Mặc hao tổn rất ít chân nguyên và thần thức đã có thể khống chế được nguyên liệu.
Trong nháy mắt, Diệp Mặc lại cảm nhận được tác dụng của Vụ Liên Tâm Hỏa mang đến, bình thường cần phải một ngày mới có thể luyện chế được chân khí hạ phẩm, nhưng với Vụ Liên Tâm Hỏa màu xanh lam, thì hắn chỉ cần hai canh giờ, hơn nữa khách quan mà nói, dùng Vụ Liên Tâm Hỏa luyện chế chân khí hạ phẩm cũng đẹp hơn nhiều.
Vụ Liên Tâm Hỏa tăng lên mấy cấp bậc, tài nghệ luyện khí của Diệp Mặc đồng thời cũng được nâng lên, Diệp Mặc căn bản không cần nghĩ cũng biết, trình độ luyện đan của hắn cũng tăng lên rất nhiều.
Đặt chân khí hạ phẩm vừa mới luyện chế được sang một bên, Diệp Mặc lại lần nữa lấy ra Côn lân, ném Côn lân này vào giữa Vụ Liên Tâm Hỏa.
Không lấy gì làm ngạc nhiên, Côn lân trong Vụ Liên Tâm Hỏa nhanh chóng được hòa tan, chỉ trong chốc lát, Côn lân đã hoàn toàn hòa tan.
Diệp Mặc cũng không kịp vui mừng, lấy Thanh Nguyệt ra, đem Côn lân dung hợp vào Thanh Nguyệt. Đồng thời liên tục đánh pháp quyết vào, từng trận pháp được hắn khắc họa lên.
Mặc dù năng lực hiện tại của hắn vẫn chưa có cách nào dung hợp hoàn toàn Côn lân vào Thanh Nguyệt được, nhưng Diệp Mặc tin rằng chỉ cần dung hợp được một phần, Thanh Nguyệt của hắn cũng có thể thăng cấp.
Côn lân và lông đuôi Cửu Vũ Kim Bằng vốn lấy từ cùng một chỗ, bây giờ Diệp Mặc muốn dung hợp lại, thì yêu cầu đối với việc luyện khí của hắn cũng được hạ thấp rất nhiều.
Ba ngày sau, vảy của Côn lân cũng không còn nhìn thấy nữa, còn Thanh Nguyệt trong tay Diệp Mặc lại phát ra từng đợt âm thanh giống tiếng chim kêu, dường như có thêm một loại linh tính và vận vị. Diệp Mặc trong lòng sung sướng, lại càng nắm chặt Thanh Nguyệt hơn, hắn bắt đầu luyện hóa lại Thanh Nguyệt.
Một ngay sau, Diệp Mặc vui mừng sung sướng, Thanh Nguyệt lại được hắn luyện hóa hai lần, không ngờ đã là bán tiên khí rồi. Lúc này hắn gấp gáp muốn thử tốc độ của Thanh Nguyệt, có phải nhanh hơn nhiều so vói chân khí phi hành cực phẩm không.
Kế hoạch của hắn đã thành công được hơn một nửa rồi, bây giờ hắn chỉ cần ẩn nặc khí tức của Thanh Nguyệt nữa thôi, sau đó xông ra Âm Hải thành là được rồi. Chỉ cần hắn ra khỏi Âm Hải thành, Diệp Mặc tin rằng hắn có thể dựa vào tốc độ pháp bảo phi hành bán tiên khí Thanh Nguyệt, muốn thoát khỏi sự truy lùng của tu sĩ Hóa Chân tuyệt đối cũng không có vấn đề gì.
Trừ phi đối phương cũng có một món bán tiên khí, nhưng Diệp Mặc biết bán tiên khí tuyệt đối không thể dễ dàng có được như vậy, huống chi là bán tiên khí là quý giá nhất trong những tiên khí phi hành? Hắn có thể có được bán tiên khí, không phải là vì trình độ luyện khí của hắn, mà là vì pháp bảo phi hành của hắn vốn dĩ chính là chân khí phi hành cực phẩm. Hơn nữa có Côn lân và lông đuôi của Cửu Vũ Kim Bằng, có thể nói chỉ cần một đại sư luyện khí cũng có thể làm được điều này. Nhưng điều kiện tiên quyết lại là, vị đại sư luyện khí này cần phải hòa tan được Côn lân.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật