Trang chủ » Thí Thiên Đao » Chương 639: Dược Vương Kinh

Chương 639: Dược Vương Kinh

Cuối cùng họ cũng hiểu, từ trước đến giờ họ chỉ là một đám ếch ngồi đáy giếng. Sự việc lần này đã cho họ có trải nghiệm, mở ra trước mặt họ một cánh cửa chân trời hoàn toàn mới lạ.

Dọc đường sau đó, Sở Mặc dựa vào cảnh báo của Thương Khung Thần Giám tránh được rất nhiều nguy hiểm.

Những người đi cùng cũng dần phát hiện, Sở Mặc có thể chọn những con đường tránh được nguy hiểm, hơn nữa, mỗi người ít nhiều điều có thu hoạch.

Có người thu được một số khoáng thạch quý hiếm, có người vô ý nhặt được một kim loại kỳ lạ mà trước giờ chưa từng nhìn thấy. Mọi người đều hưng phấn. Những kim loại này nếu dùng để tinh luyện vũ khí sẽ giúp vũ khí tăng thêm sức mạnh và uy lực ọn họ ai cũng thèm nhỏ dãi có được một vũ khí như cây đao của Sở Mặc từ lâu rồi. Không những có được kim loại, khoáng thạch quý hiếm, còn thu được rất nhiều dược liệu.

Phái Phi Tiên nguyên bản lấy chế thuốc thành danh nên khả năng phân biệt dược liệu cao hơn nhiều so với người ở môn phái khác. Phần lớn dược liệu các nàng còn chưa nhận biết được nhưng trong dược lý cũng có những loại có liên quan đến nhau nên loáng một cái đã thu được hơn ba mươi loại dược liệu.

Tiêu Liên Vân kinh hỉ nhìn một đệ tử Phi Tiên vừa thu được một loại dược liệu, nói:

- Dược liệu này có dược tính tương tự hồi long thảo, dược liệu chính dùng để luyện chế Nguyên Khí đan, nhưng so với hồi long thảo, dược tính của nó còn mạnh hơn gấp trăm lần. Nếu dùng một gốc dược thảo này ít nhất có thể luyện ra hơn một ngàn viên Nguyên Khí đan. Như vậy tương đương với một lượng lớn tài phú rồi đó.

Mặc dù nhóm người Hoa Tam Nương không hiểu việc chế thuốc, nhưng họ lại biết rõ giá trị của Nguyên Khí đan. Nghe Tiêu Liên Vân nói mắt không khỏi sáng ngời.

Tiêu Liên Vân lại nhìn Sở Mặc:

- Sở công tử, rất cảm ơn ngươi. Khi ra khỏi đây, chúng ta sẽ cungcấp miễn phí dược liệu luyện chế được cho Phiêu Miểu Cung của người.

Đây đúng là một hứa hẹn có giá trị. Hầu như chỉ những người trong tứ đại phái mới có thể nhìn thấy Nguyên Khí đan. Đây là đan dược giúp nhanh chóng bổ sung nguyên khí, mặc dù không tiện lợi bằng nguyên thạch nhưng nó có lợi thế vì phí tổn tiêu hao ít hơn rất nhiều. Hơn nữa, nguyên thạch sau khi sử dụng cũng bị mất đi hoàn toàn.

Nên sẽ có ngày nguyên thạch trên thế giới này bị sử dụng hết. Nhưng Nguyên Khí đan thì lại khác. Trong vườn dược liệu của các môn phái đều có gieo trồng các loại tài liệu có thể điều chế ra nó, nên có thể nói nó có thể không ngừng tái tạo được. Sở Mặc cười cười, cũng không cự tuyệt mà chỉ nói:

- Tiểu sư tỷ không cần khách khí, những thứ này đều là thứ các người xứng đáng nhận được.

Tiêu Vân Liên lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Nếu không có Sở công tử dẫn dắt, chúng ta làm gì có cơ hội đoạt được những bảo vật này. Sở công tử không cần nói nhiều, Phi Tiên là môn phái có ơn tất báo.

Hoa Tam Nương đứng bên chậc chậc:

- Ngươi làm như Nhất Kiếm chúng ta là đồ vô ơn không bằng.

Nói xong lại quay ra nói tiếp với Sở Mặc:

- Khi quay lại, chúng ta cũng sẽ luyện chế miễn phí một trăm binh khí tốt nhất cho Phiêu Miểu Cung.

Hoa Tam Nương nói xong còn nhìn Tiêu Vân Liên hừ một tiếng, thật giống như một hài tử đang tức giận vậy.

Tiêu Vân Liên lại khẽ mỉm cười:

- Hoa tiền bối quả là người trọng nghĩ khí…

Một câu tiền bối khiến Hoa Tam Nương trợn trắng mắt, nhưng lại không thể phản bác, chỉ có thể quay ra chỗ khác, không thèm để ý đến Tiêu Vân Liên. Sau mấy ngày, Sở Mặc đã dẫn mọi người ra khỏi cái khe, tiến vào một vùng núi rộng lớn hoang vắng. Xung quanh bốn phía đều là núi nhưng toàn núi trọc, có rất ít thực vật sinh sống.

Mọi người cũng không gặp chuyện gì nguy hiểm, nhưng có hai chuyện đáng nói.

Một là có một gã đệ tử trẻ tuổi của Nhất Kiếm đột nhiên mất tích. Căn cứ theo mô tả của người đi cùng đệ tử này, thì đệ tử kia đi tới đi lui, đột nhiên nghe thấy một thanh âm thần bí. Người bên cạnh còn chưa biết gì thì đệ tử này đã biến mất. Sở Mặc đến chỗ đệ tử đó mất tích nhưng lại không cảm thấy gì, cũng không nhận được nguy hiểm, đành an ủi nhóm Hoa Tam Nương và Hạ Phong rằng nói không chừng người đệ tử này lại được cơ duyên gì đó cũng nên.

Quy Khư ở Thiên giới cũng là một nơi huyền bí, nên xuất hiện một số xự việc quái dị không thể lý giải cũng là điều bình thường.

Thứ hai là chuyện về Diệu Nhất Nương, trong lúc vô ý đã nhặt một khối lệnh bài to bằng bàn tay, sau đó trực tiếp biến mất.

Lúc đó Sở Mặc đứng ngay cạnh Diệu Nhất Nương, nhưng ThươngKhung Thần Giám lại không phát ra bất cứ cảnh báo nguy hiểm nào. Diệu Nhất Nương vừa mới nhặt lệnh bài, hỏi một câu:

- Đây là cái gì thế nhỉ?

Thì biến mất ngay lập tức.

Sở Mặc hoàn toàn không kịp phản ứng. Việc hai người biến mất đã khiến đội ngũ như bị bao trùm bởi một bóng ma. Tâm trạng mọi người đều bị sa sút.

Ở cùng Sở Mặc không bị nguy hiểm tính mạng nhưng người người lần lượt biến mất…đây là tình huống kiểu gì chứ? Những ngày kế tiếp không có ai mất tích nữa mà hầu như ai cũng có được một cơ duyên thuộc về riêng mình ở vùng núi hoang vắng này.

Có người tìm được khoáng thạch có độ tinh khiết cao. Người có ít kinh nghiệm nhìn bằng mắt thường cũng biết khoáng thạch đó cực kỳ có giá trị. Có người tìm được dược liệu cao cấp.

Đừng nhìn vùng núi này trụi lủi trông như đất hoang, thực tế nơi đây có không ít dược liệu, nhưng phải là người có kinh nghiệm, có trí tuệ mới có thể nhận ra.

Dùng lời của nhóm người Hạ Phong và Tiêu Vân Liên nói, nếu cóthể thành công mang những khoáng thạch và dược liệu này ra ngoài sẽ thay đổi vận mệnh của toàn bộ Nhân giới.

Nhưng đây cũng chỉ là thu hoạch nhỏ mà thôi. Có người còn chiếm được những cơ duyên lớn không tưởng.

Thẩm Tinh Tuyết nhặt được một cái đỉnh đồng cũ nát. Lúc Thẩm Tinh Tuyết nhặt nó, ngón tay bị xước chảy máu, máu chảy trên mặt cái đỉnh.

Hầu như không ai chú ý đến việc này. Nhưng ngay sau đó, từ cái đỉnh bộc phát một luồng sáng chói mắt làm mấy người bị hù dọa i cũng sợ Thẩm Tinh Tuyết gặp bất trắc, biến mất như Diệu Nhất Nương. Nhưng cũng may, luồng ánh sáng kia biến mất rất nhanh, nhưng cái đỉnh cũng không thấy đâu luôn.

Đúng lúc mọi người cảm thấy kỳ quái thì Thẩm Tinh Tuyết lại gọi ra cái đỉnh. Không cần nói gì thêm, chắc chắn đây là bảo vật. Bảo vật quý giá chân chính.

Thẩm Tinh Tuyết còn nói cho mọi người biết, cái đỉnh này đã dung nhập vào thân thể nàng. Trong lúc dung nhập, trong đầu nàng lại hiện lên nội dung của một cuốn sách

- Đây là một cái lò luyện đan, tên là Dược Vương Đồng Lô. Cuốn sách là Dược Vương Kinh, nội dung về chế thuốc và cả tu luyện…nó gọi là cái gì mà lấy thuốc nhập đạo thì phải.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật