Phong Nha nói tới đây, lại bị Tàn Báo ngắt lời:
- Quyết định này của ngươi quá sai lầm, nếu ngươi truyền tin tức này đi ra, với tính cách cẩn thận của hắn, khẳng định biết trong chuyện này có trá, tất nhiên sẽ không tin ngươi đã chết.
- Đại ca đoán không sai, chính bởi vì như thế ta mới đưa tới tai họa, mà khi đó ta đang trong trạng thái tu luyện mấu chốt nhất.
Trên mặt Phong Nha lộ vẻ phẫn nộ, ngừng một chút mới nói:
- Ta chỉ tốn không tới mười năm đã đạt tới đế cấp trung giai, tốc độ đã nhanh, ta vốn định tiếp tục tiến giai lần nữa, tên phản bội kia đã xuất quan, lại tự mình đi tới Minh Thủy môn, khi đó hắn đã là thánh giai, thiên phú tu luyện của hắn quả nhiên làm người không theo kịp, sau đó ta bị hắn tìm tới, bởi vì ta tự mình phong ấn trong Khốn Ma trận nên không thể bỏ chạy, bị hắn phát hiện đang ẩn trong giếng nhưng hắn không lập tức giết ta, tên đáng chết kia lại cho ta ăn vào Ma Thú đan!
Phong Nha giận dữ nói, khi nhắc tới Ma Thú đan, trong mắt hiện lên đỏ rực.
- Cái gì, hắn…hắn lại cho ngươi ăn Ma Thú đan, khó trách…khó trách…tên phản đồ kia quả nhiên là phát rồ!
Tàn Báo chấn động lớn tiếng quát, hắn nhớ lại cảnh tượng Phong Nha điên loạn, hình dáng như người vượn liền hiểu được là chuyện gì đã xảy ra.
Ma Thú đan là một loại đan dược cực kỳ ác độc, là loại độc chỉ có độc sư ngoài lục giai mới có thể luyện ra, nó có thể biến người thành dã thú mất đi nhân tính, thành quái vật đáng sợ, mà trước đó Phong Nha chính là rơi trong trạng thái đó.
- Sau khi ăn vào Ma Thú đan ta không còn nhớ được chuyện gì, nhưng ta chỉ biết nhờ có Ma Thú đan nên ta tránh được một kiếp, cũng giúp cho ta đạt tới cảnh giới hôm nay, quả nhiên họa phúc cùng theo, bằng không chỉ nhờ vào tâm đắc học cấp tốc Phong Ma quyết ta cũng không cách nào vượt qua thái giai, Ma Thú đan giúp ta hoàn toàn ma hóa, thuận theo yêu cầu của Phong Ma quyết, phỏng chừng chính vị tiền bối kia cũng không nghĩ tới muốn luyện Phong Ma quyết thì phải nhập ma mới có thể tiến giai đại thành đi!
Phong Ma cảm khái nói.
- Ha ha, tên phản đồ kia nằm mơ cũng không nghĩ tới huynh đệ chúng ta còn có thể gặp lại, ngày sau ta nhất định phải đem những gì hắn ban cho chúng ta trả lại gấp mười lần, cũng không uổng công ta dạy hắn cả đời.
Tàn Báo cười lên điên cuồng.
Phong Nha gật đầu nói:
- Thù khẳng định phải báo, mấu chốt là thực lực chúng ta còn chưa đủ, mấy ngàn năm trước hắn đã vào thánh giai, hiện tại chỉ sợ thực lực đã nâng cao một bước, chúng ta muốn thắng hắn thật không dễ dàng, nhưng chúng ta có thể bắt đầu bắt tay vào phân bộ của hắn, đem toàn bộ nanh vuốt của hắn chặt đứt, chẳng qua làm vậy thì tâm huyết năm xưa của chúng ta…chỉ sợ cũng bị hủy diệt rồi.
Tàn Báo phất phất tay nói:
- Khi trở lại lần nữa, ta đã nghĩ thông suốt, năm xưa tính tình chúng ta quá mức cực đoan, cũng làm chúng ta bỏ lỡ thật nhiều điều đáng giá quý trọng, cả đời này có thể tìm kiếm được huynh đệ ngươi ta đã không còn gì tiếc nuối, nói sao đi nữa tâm huyết của chúng ta từ vài ngàn năm trước đã không còn thuộc về chúng ta.
Phong Nha kinh ngạc nhìn thoáng qua Tàn Báo nói:
- Đại ca ngươi thật sự nghĩ vậy?
Tàn Báo gật đầu nói:
- Phải, hết thảy mọi chuyện đều là quá khứ, đối với ta mà nói đã không còn trọng yếu, đời này ta chỉ muốn nhập cảnh giới thánh giai, hưởng thụ lực lượng, như vậy ta đã thỏa mãn, đương nhiên ta vẫn còn muốn đối chiến cùng ngươi như năm xưa đâu.
- Ha ha, yên tâm, hiện tại ngươi đã không còn cơ hội này, lần này ta tiến giai trước ngươi, muốn đuổi kịp ta chỉ sợ là không dễ dàng.
Phong Nha lộ vẻ tươi cười nói.
- Vậy thì không chắc.
Tàn Báo đầy ý chí chiến đấu nói.
- Đúng rồi, những người đi chung với ngươi là do ngươi mới thu tùy tùng mới? Tên to con kia thực lực thật khủng bố, lúc trước là do hắn ngăn chặn ta đi?
Phong Nha hỏi.
Tàn Báo lắc đầu cười nói:
- Ta làm sao có năng lực như thế, ta là tùy tùng của người ta thì đúng hơn.
- Ách…cũng phải, thực lực của người kia còn mạnh hơn ta một ít, thực lực ngươi bây giờ cũng không điều khiển được người ta.
Phong Nha lộ vẻ ngượng ngùng.
Tàn Báo khoát tay:
- Không, tên to con kia cũng không phải chủ nhân của ta, chủ nhân là thanh niên đã trị liệu thần trí cho ngươi, ta có thể khôi phục tới thực lực bây giờ đều nhờ vào hắn, hiện tại ta truy tùy hắn.
- Là thanh niên nào?
Phong Nha hỏi.
Lăng Tiếu, Huyền Diệu cùng Bại Gia Tử đều cực kỳ trẻ tuổi, hắn không biết ai đả thông thức hải của hắn nên mới hỏi.
- Là thanh niên mặc hắc sam, hắn tên Lăng Tiếu, là người mà ta phải bội phục, hiện tại ta cam tâm tình nguyện làm tùy tùng của hắn, chỉ có như vậy thành tựu tương lai của ta tuyệt đối sẽ cao hơn thời kỳ toàn thịnh rất nhiều.
Tàn Báo phát ra cung kính từ nội tâm nói.
Phong Nha lộ vẻ kinh ngạc nhìn Tàn Báo, trong lòng nghi hoặc:
- Thanh niên kia rốt cục có mị lực gì lại làm cho người tâm cao khí ngạo như đại ca phải thần phục với hắn?
Tàn Báo nhìn ra vẻ nghi hoặc của Phong Nha, nói:
- Phong Nha, ta có một điều thỉnh cầu, hi vọng ngươi có thể đáp ứng ta!
Phong Nha đáp:
- Đại ca cứ nói, mặc kệ là chuyện gì ta nhất định sẽ thay ngươi đi làm!
Tàn Báo thật nhận chân đáp:
- Ta muốn ngươi cùng ta đi theo thiếu gia gầy dựng bá nghiệp!
Thần sắc Phong Nha thoáng sững sờ, sau đó trầm giọng nói:
- Đại ca, ngươi thật nguyện ý cả đời này đi theo thanh niên kia sao? Thực lực của hắn căn bản không đủ làm người đứng đầu.
Hắn nghĩ mãi không rõ rốt cục Tàn Báo nghĩ như thế nào, hiện tại hắn đã là thánh giai, trong Trung Vực đã là tồn tại đỉnh cấp, muốn hắn đi truy tùy một thanh niên tu vi địa hoàng làm chủ tử, điều này làm cho hắn thật khó thể thừa nhận.
- Không, Phong Nha, ngươi sai lầm rồi!
Tàn Báo nói tiếp:
- Ngươi có biết bạch y thanh niên kia là ai không?
Phong Nha không hiểu vì sao Tàn Báo đột nhiên nhắc tới một người khác, lắc đầu.
- Hắn là truyền nhân duy nhất của Huyền Cơ môn, cũng chính là Huyền Cơ Tử đương kim!
Tàn Báo nói.
Thân hình Phong Nha nhẹ run lên, trong ánh mắt lộ vẻ không tin được nói:
- Hắn…hắn thật sự là Huyền Cơ Tử đời này? Là đệ tử duy nhất của Huyền Cơ môn không gì không biết, không chỗ nào không hiểu trong truyền thuyết?
Tàn Báo gật mạnh đầu nói:
- Phải, sẽ không sai, hiện tại tuy thực lực hắn không cao, nhưng đã được chân truyền của tiền nhiệm Huyền Cơ Tử, mà ta truy tùy thiếu gia chính là do hắn nhận định là thánh hoàng tương lai, chỉ có đi theo hắn chúng ta mới có cơ hội đặt chân Thiên Vực!
Lần này Phong Nha rốt cục nói không ra lời, hắn cần một ít thời gian tiêu hóa lời nói của Tàn Báo.
Bởi vì Huyền Cơ môn là một môn phái thần bí trong Trung Vực, mỗi đời đều chỉ có một đệ tử duy nhất, bọn họ trên thông thiên văn, dưới hiểu địa lý, có kỹ năng quỷ thần khó lường, mỗi đời truyền nhân xuất thế sẽ lựa chọn một người theo phụ tá, thành tựu bá nghiệp, mà người họ phụ tá đều sẽ trở thành thánh hoàng, tương truyền Linh Vũ các có thể luôn luôn sừng sững trong Trung Vực thời gian dài không suy yếu, chính bởi vì các chủ đời thứ nhất của họ từng là thánh hoàng mà Huyền Cơ Tử thừa nhận, về sau cũng là cường giả đi lên Thiên Vực.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật