Nhưng mà Lăng Tiếu thật là không làm ra loại việc ác này, hắn cảm thấy mặc dù so ra kém Liễu Hạ Huệ, nhưng mà cũng chỉ là so với Liễu Hạ Huệ thì kém một một điểm mà thôi.
- Nếu như là cảm kích ta mà nói, gươi không cần phải làm như thế, ta là người đã có vợ rồi!
Lăng Tiếu lần nữa đẩy Diệp Thủy Thanh ra, sau đó liền cũng đi ra khỏi phòng.
Hắn cảm thấy tiếp tục ở chỗ này ngốc nhiều một chút, hắn sợ chính mình nhịn không được cướp cò rồi.
Lăng Tiếu cũng không thích Diệp Thủy Thanh, mặc dù cảm thấy thân hình của nàng cũng là tràn đầy quyến rũ, nhưng mà hắn đều không muốn mình cùng với nữ nhân không thích phát sinh chút gì quan hệ.
Nếu như là địch nhân hoặc xa lạ nói không chừng Lăng Tiếu có thể đập xuống ăn luôn nàng, nhưng nàng cũng không coi là địch nhân, cũng không tính là nữ nhân của hắn, nhiều nhất chỉ là một nữ nhân bốc đồng.
Cho nên, Lăng Tiếu quyết định nhịn!
Nhìn thân ảnh tiêu sái rời đi, thân thể của Diệp Thủy Thanh khẽ run, thần sắc trở nên tái nhợt mấy phần, trong miệng lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ ta một chút mị lực cũng không có sao?
Diệp Thủy Thanh từ trong không gian giới lại lấy ra một bộ xiêm y, sau khi mặc tử tế, khuôn mặt mang theo nụ cười bất đắc dĩ:
- Có mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, khó trách hắn nhìn ta không được rồi!
...
Lăng Tiếu ở Diệp Gia thành lại ngây người hai ngày, phát hiện Kim Quyền tông cũng không có động tĩnh gì liền dẫn người của mình rời đi.
Chỉ là trong đoàn người này lại có thêm Diệp Vân Phong.
Lăng Tiếu lần này lên đường rõ ràng là có mục tiêu, đó chính là nhanh chóng đến Bắc Thủy giới tìm Minh Thủy môn.
Trung vực địa vực bát ngát, mà Bắc Thủy giới cùng Tây Nam địa giới có khoảng cách rất xa, Lăng Tiếu muốn thoáng cái đuổi tới đó là không thực tế, trong đó còn phải đia qua rất nhiều thành trì.
Đoàn người cũng vì vậy được mở mang nhãn giới, mới biết được Trung vực quả nhiên là thánh địa của võ học, cao thủ nhiều vô số kể, tài nguyên tu luyện cũng cực kỳ đầy đủ, chỉ cần có huyền tinh đều rất dễ dàng mua được.
Chạy đi hai tháng, đám người Lăng Tiếu đi tới một đại thành Phong Đô vô cùng có danh tiếng ở Trung vực.
Đây là thành thì trực thuộc Phong gia một trong 18 thế lực lớn.
Có thể nói, Phong Đô đại biểu cho một trong những thành trì phồn vinh thịnh vượng nhất Trung vực.
Phong gia chiếm lĩnh phiến địa vực này đã có năm vạn năm trở lên rồi.
Ở trên phiến địa vực này Phong gia hoàn toàn là bá chủ xứng đáng.
Ở Phong Đô bốn phía còn có mười mấy toàn thất phẩm tông môn, bảy tòa lục phẩm tông môn, bốn tòa ngũ phẩm tông môn, hai tòa tứ phẩm tông môn, còn có rất nhiều thế gia có thực lực không đồng nhất, nhưng mà những thế lực này toàn bộ lấy Phong gia là đầu ngựa mà làm theo, bởi vì thế lực của Phong gia đã có thể so với tam phẩm tông môn, nói cách khác bọn họ là đại hộ môn phiệt nhất lưu của Trung vực, bằng không tại sao có thể được tính vào một trong 18 thế lực lớn được.
Ở trên bốn phía của phiến địa vực Phong Đô này, Phong gia vĩnh viễn đều là nói một không hai, cũng cho tới bây giờ không người nào dám chọc vào người của Phong gia, những người chọc vào Phong gia kia đã sớm bị đưa đi gặp diêm vương rồi.
Đám người Lăng Tiếu trước khi đi tới Phong Đô đã nghe Diệp Vân Phong đem tình huống của nơi này giảng giải một lần rồi.
Diệp Vân Phong trước đó đã tới Phong Đô, tới nơi này lần nữa hắn như cũ lộ ra vẻ rất hưng phấn.
Không chỉ có hắn hưng phấn, đám người Lăng Tiếu cũng lộ ra vẻ cực kỳ kích động.
Đại thành bọn họ gặp qua nhiều, nhưng mà thành trì lớn như Phong Đô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Từng lâu quỳnh lâu ngọc vũ cổ lão, từng cái quan đạo rộng rãi vô cùng, từng gian cửa hàng rực rỡ muôn màu...
Những thứ mà thành trì khác có thì nơi này đều có, những cái mà thành trì khác không có thì nơi này lại có.
Từng cái võ giả cường đại cưỡi linh thú cường đại đang không ngừng chạy đi, nhìn tư thế oai hùng tiêu sái của bọn hắn, đám người Lăng Tiếu cũng rất muốn phóng túng một phen.
Chỉ là Lăng Tiếu luôn luôn là người tuân theo nguyên tắc đê điều, cho nên đoàn người đều là đi bộ.
Đi tới Phong Đô, đám người Lăng Tiếu cũng không có gấp gáp rời đi.
Theo như lời nói của Diệp Vân Phong, tới Phong thành mà không đi tới Phách mại hội của Phong thành thật sự là một tổn thất lớn, bởi vì Phong thành thường thường sẽ đấu giá một chút kỳ trân dị bảo hiếm thấy.
Lăng Tiếu cũng tính toán ở chỗ này tu chỉnh một chút, sau đó đem thực lực của mình nhấc lên rồi hãy nói.
Không biết tại sao, càng đi tới vùng đất trung ương của Trung vực, hắn càng cảm giác thực lực của mình quá mức nhỏ bé.
Dọc theo đường đi, Vương giai, Địa Hoàng mà hắn gặp qua chỗ nào cũng có, Thiên Tôn giai cũng là thỉnh thoảng có thể gặp được.
Nếu là ở chỗ này gặp phải phiền toái gì cũng sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy.
Đám người Lăng Tiếu tìm được một chỗ khách sạn vào ở.
Sau đso để cho Tàn Báo mang theo những người khác đi ra ngoài Phong Đô đi dạo, hắn thì một mình lưu lại.
Liên tục chạy trên đường một thời gian dài, Lăng Tiếu cảm giác mình đã đến lúc tăng lên một chút lực chiến đấu rồi.
Tuy nói dọc theo con đường này thời gian hắn tĩnh tu không nhiều lắm, nhưng mà Lăng Tiếu thân mang tam đại dị vật, lại thêm có Tam Phân Quy Nguyên Khí thần kỳ, cho dù hắn không có tĩnh tu nhưng mà không có lúc nào là không tích lũy linh lực.
Lăng Tiếu ở bên trong phòng của mình bày ra cấm chế ngăn cách hết thảy với ngoại giới.
Lúc ày ở trong tay hắn nhiều ra một đóa Ma Hoàng Hoa, lần này ngược lại là không chút do dự nửa phần lập tức đem nó phục dụng xuống.
Ma Hoàng Hoa vào bụng, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy toàn thân đều cực kỳ thư sướng, phảng phất vào giờ khắc này hắn cảm thấy trở nên hết sức nhạy cảm lên.
Đó cũng không phải là chỉ cảm quan của hắn đối với động tĩnh của ngoại giới, mà là chỉ da thịt, xương cốt, kinh mạch... toàn thân hết thảy tựa hồ cũng đang hô hấp lấy.
Không sai, đầy đủ mọi thứ của thân thể đều đang hô hấp.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy cảm giác này trở nên hết sức tuyệt đẹp, hắn phát hiện chính mình đối với cảm tri lưu động của linh khí vào giờ khắc này trở nên vô cùng rõ ràng lên.
Vương giai có thể cảm ứng được linh khí tồn tại, cũng cuối cùng học xong khống chế nó, có thể khống chế nó làm ra công kích cường đại, đây chỉ là bước đấu đối với nhận thức cùng vận dụng linh khí, mà muốn đạt tới Địa Hoàng giai nhất định phải đạt tới không có lúc nào là không thể kéo theo linh khí, nói cách khác không cần cố ý đi khống chế linh khí cũng có thể thao túng nó, loại cảnh giới này gọi là "Thân tùy linh động".
Đạt tới cảnh giới Thân tùy linh động đã là đối với linh khí đạt đến một loại nhận thức cùng vận dụng rất cao.
Đạt tới loại cảnh giới này, cũng theo đó đối với xâm nhập cảnh giới là có thể đạt tới Địa Hoàng giai rồi.
Đây cũng chính là chỗ công hiệu chân chính của Ma Hoàng Hoa.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật