Bọn họ đều là trưởng lão của Vẫn Thạch thành đệ nhất đại gia tộc, bị một hậu bối ô nhục là ô quy rút đầu, đây nói bọn hắn làm sao có thể chịu được, chỉ có thể đem oán hận dời đến trên nguwofi Lý Trọng Thiên.
- Lời từ một phía, do các ngươi nói được tốt.
Lý Trọng Thiên không chút tức giận nói.
- Có phải hay không là lời từ một phía, đợi lát nữa các ngươi sẽ biết, Tam thúc, người đã mang tới chưa?
Sau khi Lăng Tiếu chắc chắn nói một câu, hướng về phía ngoài cửa gọi một tiếng.
- Người mang đến rồi!
Lăng Thao đáp một tiếng, tiếp theo mang bốn người đi đến.
Tất cả mọi người nghi ngờ nhìn Lăng Tiếu, người nào cũng không biết Lăng Tiếu muốn làm cái gì.
- Vị này là chưởng quỹ của tiệm bán vải, ngươi có thể nhớ được nàng không?
Lăng Tiếu chỉ một gã lão giả ước chừng 50 tuổi, hắn rõ ràng chính là Chưởng quỹ của tiệm bán vải ngày hôm qua.
Chưởng quỹ nhìn Bạch Vũ Tích ở bên cạnh một cái, liền vội vàng gật đầu nói:
- Nhận được, nhận được, ngày hôm qua nàng tới trong tiệm của ta mua vải, thời điểm đi ra ngoài không cẩn thận đụng vào Thanh tiểu thư một chút, sau đó liền bị Thanh tiểu thư đánh cho một trận, cuối cùng Thanh tiểu thư cùng Lam gia thiếu gia đem nàng bắt đi.
Trong lòng của Chưởng quỹ kia khổ a, bất kể là Lăng gia hay Lý gia hắn cũng không dám đắc tội, nhân gia muốn tiêu diệt hắn đơn giản giống như con sâu cái kiến, nhưng mà hắn lại phải đi ra làm chứng, hoàn hảo vị thiếu gia này đáp ứng sau này có Lăng gia bảo kê, tin tưởng làm ăn sẽ tốt hơn chút ít đi.
Sau đó lại là Tiểu Mai, Bạch Vũ Tích cùng Độc Ưng liên tục đứng ra làm chứng xác thực là Lý Thanh Thanh làm việc ác trước, mới bị Lăng Tiếu trả thù, đây hết thảy đều là Lý Thanh Thanh tự tạo thành.
Sau khi nghe xong căn cứ xác thực của mọi người, Lý Trọng Thiên giận đến râu mép dựng đứng, mà Lam Chấn Sơn ở một bên sắc mặt cũng là khó coi đến cực điểm.
- Lý tộc trưởng, Lam gia chủ, hiện tại hết thảy chân tướng đều rõ ràng đi, Lam gia thiếu gia là đồng lõa, Lý tiểu thư là hung thủ, ngươi nói người của Lăng gia chúng ta có phải là tùy ý bọn họ khi dễ hay không, có phải hay không để cho ta trơ mắt nhìn xem muội muội kết nghĩa luân lạc đến bị làm kỹ nữ?
Lăng Tiếu tiến lên hai bước nhìn Lý Trọng Thiên cùng Lam Chấn Phong chất vấn nói.
Hai người đều chỉ là hừ lạnh một tiếng, không có lại phát ngôn.
Lăng Tiếu lại đưa ánh mắt để lên trên người Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão:
- Hai vị trưởng lão, bây giờ còn cảm thấy ta giết người là không đúng sao? Còn cảm thấy ta đây là làm tổn hại lợi ích của Lăng gia sao?
Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão sắc mặt hết sức khó coi, lại không tiếp tục đáp lời. Bọn ho quả thật từ lúc bắt đàu không biết sự tình từ đầu đến cuối, cho là sau khi Lăng Tiếu được Thái thượng trưởng lão nhân là tiếp ban đệ tử, muốn làm gì thì làm, đem Lý gia cùng Lam gia đồng thời đắc tội, liền muốn nhân cơ hội bắt Lăng Tiếu lại, đồng thời đả kích Lăng Thương nhất phái, đáng tiếc bọn họ ngàn tính vạn tính, cũng không tính được Thái thượng trưởng lão lại bao che khuyết điểm như thế, đi thẳng tới nội các bao che cho Lăng Tiếu, hơn nữa chuyện nếu như theo lời của Lăng Tiếu, là người của Lý gia không đúng trước, mà người của Lam gia còn là đồng lõa. Bọn họ thân là người của Lăng gia, đến một bước này dĩ nhiên không thể nào lại giúp ngoại nhân để khi phụ người trong nhà, cho dù mượn một trăm lá gan thì bọn hắn cũng không dám, nếu như mất đi sự ủng hộ của mấy trưởng lão khác, đại kế đoạt vị của hai huynh đệ bọn họ liền càng thêm gian nan rồi.
- Nếu chuyện giải thích rõ rồi, Lý tộc trưởng, Lam gia chủ, các ngươi còn có lời gì muốn nói sao?
Lăng Thương lên tiếng hỏi.
- Lăng tộc trưởng, quấy rầy rồi, Lam gia chủ chúng ta đi!
Lý Trọng Thiên biết rõ cán cân của chuyện này đã không nghiêng về phía bọn họ, hơn nữa hắn hôm nay cũng đã sớm làm ra khả năng thất bại rồi, hắn chỉ bất quá muốn đến xem thái độ của Lăng gia, hôm nay Lăng gia nội đấu một mực hiểu rõ, chỉ cần thêm chút lợi dụng, diệt trừ Lăng Tiếu, tiêu diệt hết thảy Lăng gia chỉ là chuyện sớm muộn.
Lý Trọng Thiên cùng Lam Chấn Phong vừa muốn đi, Lăng Tiếu mở miệng lần nữa nói:
- Hai vị, các ngươi không có ý định bồi thường lại một điểm lễ vật gì đó cho vị muội muội kết nghĩa này của ta sao? Nàng ngày hôm qua có thể là bị sợ hãi rồi.
Lời này của Lăng Tiếu liền thiếu chút nữa khiến cho hai người cùng nhau ngã xuống.
Người đều bị ngươi giết rồi, lại còn dám đưa tay đòi lễ vật, tên này quả thật quá vô sỉ rồi.
- Trước ngày mai, một người đưa một kiện lễ vật không thấp hơn nhị giai trung cấp đến đây, nếu không lão phu sẽ đích thân tới của đòi.
Thái thượng trưởng lão một mực không mở miệng nhàn nhạt nói.
Tê!
Lăng gia chúng trưởng lão đều hít một hơi lãnh khí, Thái thượng trưởng lão đây cũng là quá cưng chiều Lăng Tiếu đi!
Lần này, Lăng Tiếu đồng thời đắc tội hai đại gia tộc, lại để cho Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão mất hết mặt mũi, con đường tương lai của hắn càng khó đi hơn rồi.
Bất quá, hắn sẽ sẽ sợ những ngăn cản này sao?
Đáo án dĩ nhiên là phủ định!
Gây sức ép hơn nửa ngày, Lý gia tộc trưởng cùng Lam gia gia chủ mặt xám tro rời khỏi Lăng gia.
- Lý huynh, chẳng lẽ chuyện này coi như xong?
Lam Chấn Phong không cam lòng hỏi Lý Trọng Thiên.
- Vậy ngươi nghĩ như thế nào, chỉ cần Lăng gia lão nhân kia còn không quy thiên, chúng ta một ngày không có cách nào đối nghịch với Lăng gia.
Lý Trọng Thiên đồng dạng không cam lòng đáp, bỗng nhiên một chút hắn lại nói:
- Tên kia có thể đã đột phá một bước kia rồi, nếu là như vậy, Lăng gia ít nhất ở trong vòng 20 năm không có người dám chọc vào.
- Ngươi nói là Lăng gia lão nhân kia đã đột phá đến một bước kia rồi?
Lam Chấn Phong trong lòng chấn động mãnh liệt nói.
- Nếu không phải như vậy, bằng một mình hắn làm sao có thể đồng thời đem hai người chúng ta đẩy lui được.
Lý Trọng Thiên sắc mặt ngưng trọng nói.
Lam Chấn Phong hồi tưởng lại mới vừa rồi ở bên trong nội các Lăng gia, khí thế của Lăng gia lão bất tử kia chấn cho khí huyết sôi trào, thực lực kia thật sâu không lường được, không khỏi gật đầu đồng ý.
- Bất quá một chuyến này cũng không phải là đến vô ích, đã sớm nghe nói Lăng gia nội đấu không ngừng, hôm nay xem ra quả nhiên là không giả, chỉ cần chúng ta bắt lại một điểm này, tiến thêm một bước mãnh liệt dụ dỗ bên trong Lăng gia, khiến cho bọn hắn tự mình tan rã, như vậy Lăng gia tự nhiên không đủ khiến người ta sợ.
Trong mắt của Lý Trọng Thiên hiện lên vẻ đắc ý nói.
- Lời này của Lý huynh không sai, như vậy sau này Lam gia liền là đầu ngựa của Lý gia, hi vọng Lý huynh đừng ghét bỏ mới tốt.
Lam Chấn Phong nhân cơ hội hướng Lý Trọng Thiên cho thấy tâm ý của mình nói.
Giờ phút này chính là cơ hội tốt để nịnh bợ Lý gia, Lam Chấn Phong dĩ nhiên không thể để mất đi cơ hội tốt, nếu như có thể cùng Lý gia kết thành đồng minh, như vậy ngày sau Lý gia thế lớn, bọn họ cũng có thể dính một chút ánh sáng, đi vào hang ngũ đại gia tộc cũng không phải là không được.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật