Bỗng nhiên Tư Đồ Nam lại cắn răng dùng một tay khác hướng cổ của Lăng Tiếu chộp tới.
Xem ra hắn còn chưa biết Lăng Tiếu vẫn là đang giả trư ăn thịt cọp.
Lúc hắn còn chưa bắt được Lăng Tiếu, đã bị Lăng Tiếu giơ chân lên đem đá bay ra xa.
- Đồ không biết tự lượng sức mình!
Lăng Tiếu khinh thường nói.
Tàn Báo lập tức đi qua đem cái chân thứ ba của Tư Đồ Nam cắt đưuts.
Tiếng kêu thảm thiết của hắn cơ hồ truyền khắp cả tòa Trọng thành.
Không lâu lắm, Tư Đồ Nam bị cưởi hết quần áo treo ở ngoài tửu lâu, ở trên người hắn còn viết vài cái chữ to:
- Dâm tặc Tư Đồ Nam.
Sau khi Tư Đồ Nam mới vừa bị treo ra ngoài, lập tức người ở xung quanh lập tức chạy tới vây xem.
Mọi người đều đang chỉ chỉ, trên mặt phần lớn là vẻ mặt vui mừng khi thấy người bị họa, trong lòng quả nhiên là sảng khoái cực kỳ.
Trong đó có không ít người là của phủ thành chủ nhìn thấy.
Mấy tên thị vệ Linh Sư giai từ trong đám người chui ra, muốn đem Tư Đồ Nam giải cứu xuống.
Nhưng mà bọn họ còn chưa đụng tới người, đã bị một cỗ lực phản chấn cường đại chấn đến hộc máu bỏ mình.
Phủ nội của Trọng thành thành chủ.
Một gã thị vệ vội vàng hấp tấp xông đến phòng của thành chủ.
Hắn không ngừng kinh hô:
- Không xong thành chủ... Không xong thành chủ...
Tư Đồ Bùi ở trong phòng đang cùng Tam di thái làm "Chiến đấu" kịch liệt nhất.
Lúc đang hết sức mấu chốt, hắn nghe được hạ nhân kinh hô như vậy, thân thể đánh một cái lạnh lẽo, hạ thân nhất tiết thiên lý.
Tam di thái không được thỏa mãn bất mã hết sức uốn éo người thanh thanh lạc lạc nói:
- Nô gia muốn chết rồi, mau tiếp tục cứng rắn lên cho ta a!
Tư Đồ Bùi đáng thương nội tâm một trận kêu rên, phía dưới của hắn đã mềm đến không thể mềm được nữa rồi, làm sao còn có thể lập tức trọng chấn hùng phong được, không có bị làm cho sợ đến liệt dương cũng là vạn hạnh rồi.
Hắn giận dữ nhảy xuống giường, choàng một cái áo, đến ngoài phòng không nói hai lời, một chưởng đem đầu thị vệ kia phách xuống đất rồi.
Tư Đồ Nam bị cởi hết treo ngược trên trà lâu.
Chuyện này trong nháy mắt giống như ôn dịch rất nhanh truyền khắp mọi nơi trong Trọng thành.
Bên trong thành đã có hai phần ba số người đi tới vây xem, có một phần ba người còn chưa nhận được phong thanh.
- Tư Đồ dâm tặc ngươi cũng có hôm nay, ha ha, quả nhiên là trời xanh có mắt a!
- Cuối cùng đụng phải đinh rồi, chết tiệt đáng đời, Trọng thành cuối cùng ít đi một cái đại họa hại.
- Không sai, nữ tử mà mấy năm nay hắn làm hại có đến 180 rồi, khiến cho người người oán trách, thật co mình là Thiếu thành chủ muốn làm gì thì làm.
- Hừ, các ngươi nhỏ giọng một chút, phủ thành chủ có rất nhiều thị vệ tới rồi.
...
- Người nào dám đem thiếu gia ta đả thương thành như vậy, Mã Lục ngươi đi đem thiếu gia đưa xuống đây!
Một lão giả mang theo hơn mười người chạy tới nói.
Lão giả kia là cao cấp Vương giai, ở phía sau lão còn có ba tên cường giả Vương giai, những người còn lại đều là tu vi Linh Sư giai.
Một gã đê cấp Vương giai nghe được lão giả kêu to, đứng dậy gật đầu.
Cả người hóa xuất một đạo hỏa ảnh lướt hướng Tư Đồ Nam.
Ai ngờ sau một khắc kia hỏa mang của hỏa ảnh toàn bộ tiêu tán mất, cả người không có chút dấu hiệu nào từ trên bầu trời ngã xuống.
Lão giả kia nhăn một chút chân mày, một gã trung cấp Vương giai ở phía sau lão trong nháy mắt bắn ra, đem đê cấp Vương giai kia tiếp được.
- Trúc trưởng lão, mã... Mã Lục hắn đã chết.
Tên trung cấp Vương giai kia đem đê cấp Vương giai ôm về, sau đó xét ở lỗ mũi của tên đê cấp Vương giai kia một chút, phát hiện người đã chết ngoẻo rồi.
Lão gải kia thần sắc biến đổi, tiếp theo nhăn một chút chân mày quát to:
- Không muốn chết liền cút ngay cho ta!
Hắn quát xong, toàn thân ngưng tụ khí thế cường đại, quanh thân từng đạo linh khí càng không ngừng hội tụ tới đây.
Những người vây xem kia nào dám ở lại, phần lớn là bỏ đi cái sạch sẽ, chỉ có những tán tu kia chẳng qua là lui xa một chút, vẫn đang xem kịch vui.
Một cỗ khí thế cường hãn để cho cảm giác áp bách ở xung quanh hình thành, một đạo quang mang thuộc tính cường đại oanh đi ra ngoài.
Cái trà lâu này một khi bị dính vào, nhất định sẽ hóa thành hư ảo.
Song, hết thảy ngoài dự tính của mọi người.
Đang ở trước lúc quang mang thuộc tính kia đến gần trà lâu một thước, thế nhưng không thể tiếp tục tiến vào chút nào, năng lượng phảng phất như đụng phải cái khí tràng không thấy tới nào đó, chỉ là đem trà lâu chấn đến hơi rung chuyển một chút, lại không có biện pháp nào tổn thương tới trà lâu liền đã tiêu tán rồi.
Tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Cái này bọn họ biết, người khiêu khích ở trong trà lâu tuyệt đối là siêu cấp cao thủ, ít nhất cũng là cường giả đạt đến Địa Hoàng giai.
Sắc mặt lão giả kia biến thành vẻ gan heo, không hề tiếp tục dám vọng động.
- Đã báo cho thành chủ hay chưa?
Lão giả kia hướng về phía người ở một bên hỏi.
- Đã thông tri rồi, hẳn là rất nhanh sẽ đến!
Người ở bên cạnh hắn đáp.
Quả nhiên, ở lúc này Tư Đồ Bùi khoác một cái áo khoác bằng da hổ, đạp bộ mà tới.
Hắn cùng với Tư Đồ Nam có ba phần tương tự, một thân khí thế cao cấp Vương giai khiến cho hắn lộ ra mấy phần uy vũ.
Ở phía sau hắn còn đi theo mấy tên Vương giai cùng với một đám võ giả Linh Sư giai.
- Ra mắt thành chủ!
Người của phủ thành chủ ở chỗ này đều là hành lễ hỏi.
Tư Đồ Bùi không có để ý đến mọi người, chỉ là lạnh lùng nhìn nhi tử bị treo kia, một cỗ lửa giận trùng thiên mà lên.
- Là người nào... Con mẹ nó dám đả thương nhi tử của ta, ta diệt cả nhà của hắn, các ngươi còn không mau đem Nam nhi cứu xuống cho ta.
Tư Đồ Bùi đại phẫn nộ quát.
Lão giả mới vừa rồi kia thấp giọng ở bên cạnh nói:
- Thành chủ, ta... Ta xem vẫn là đem lão thành chủ mời ra đây đi, trong... trong nơi này hẳn là một gã cao thủ Địa Hoàng giai.
- Cái gì!
Tư Đồ Bùi nhẹ run lên một cái, tiếp theo có chút không tin nói:
- Nam nhi làm sao lại đắc tội với nhân vật như thết?
Trọng Kiếm môn cao thủ đông đảo, nhưng mà đó là đại biểu cho tông môn, mà không phải là đại biểu cho phủ thành chủ bọn họ.
Thực lực mạnh nhất của phủ thành chủ bọn họ cũng là phụ thân Tư Đồ Thương của Tư Đồ Bùi, thực lực đê cấp Địa Hoàng, là lão thành chủ đời trước, là nội môn trưởng lão của tông môn, có không ít quyền lực.
Đây mới khiến cho Tư Đồ gia ở bên trong Trọng thành hoành hành ngang ngược mà cũng không có người dám khiêu khích.
- Không biết vị đại nhân nào hàng lâm Trọng thành? Con ta có chỗ nào đắc tội với đại nhân, Tư Đồ Bùi ta nguyện ý thay mặt hắn bồi tội1
Tư Đồ Bùi cũng là mọt người có thể duỗi có thể thẳng, hướng về phía trà lâu hắng giọng nói.
- Ngươi thay mặt hắn bồi tội cũng được, liền ở chỗ này trước mặt mọi người khấu đầu mấy cái, đối với vị hôn thê của ta nói tiếng xin lỗi là được.
Một đạo thanh âm khinh thường từ bên trong truyền ra.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật