Lăng Tiếu có chút kinh ngạc nhìn Tân Lập ở trong viện, phát hiện hắn đang đứng trung bình tấn, trong tay còn khiêng nước, trên mặt hiện đầy mồ hôi, Mộc Hòe cùng Mộc Ân ở một bên khác lại là cười híp mắt theo dõi hắn.
- Sư phụ đây là?
Lăng Tiếu hướng về phía Mộc Hòe hỏi.
Mộc Hòe cười nói:
- Luyện công là trải qua ngày đêm tích lũy, vo sư trước hảo hảo rèn luyện thân thể của Lập nhi, để cho hắn sớm ngày lên cấp.
Lăng Tiếu sau khi nghe xong liền tức cười rồi.
Hắn một mực bận rộn làm việc, lại không để ý đến dạy Tân Lập, trong lòng thầm mắng mình thật là một sư phụ thất bại.
Hôm nay tốt rồi, có sư phụ của hắn ở chỗ này, Tân Lập muốn không tu luyện cũng khó khăn.
Trong tay Lăng Tiếu nhiều ra ba kiện đồ vây.
Vật kia vừa mới xuất hiện, Mộc Hòe cùng Mộc Ân hai mắt nổi lên kinh ngạc cùng mừng rỡ.
- Đây... Đây là linh khí, Mộc thuộc tính thật nồng đậm!
Mộc Hòe xoa xoa đôi bàn tay nói.
Mộc Ân ở một bên cũng là nuốt một ngụm nước bọt nói:
- Tuyệt đối không sai, hơn nữa ta cảm thấy được thật giống như so với thanh Thanh Linh kiếm của sư phụ càng cao cấp hơn.
- Sư phụ, sư bá, đay là Thanh Long Trảm Nguyệt kiếm cùng Thiên Long thuẫn!
Lăng Tiếu cười mỉm một tiếng, sau đó đem hai kiện linh khí đạt được trong bí cảnh giao cho hai vị lão nhân.
Mộc Hòe cùng Mộc Ân nhận lấy hai kiện đồ vật, yêu thích không ngừng vuốt ve sợ hãi than.
Hai người bọn họ đều là Mộc thuộc tính, dĩ nhiên đối với linh khí Mộc thuộc tính cảm thấy hứng thú vô cùng, huống chi là loại linh khí trên thất giai này, cho dù là ở Tây Bắc cũng khó tìm ra một kiện a!
Hiện tại ở trước mắt bọn họ cư nhiên xuất hiện hai kiện, điều này có thể để cho bọn họ không kích động sao?
- Sư phụ, sư bá, hai kiện linh khí này liền tặng cho các ngươi đi, về phần chia như thế nào thì các ngươi tự mình xem xét.
Lăng Tiếu rất là tùy ý nói.
Mộc Hòe cùng Mộc Ân vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu, bọn họ hiển nhiên không nghĩ tới Lăng Tiếu lại đem hai kiện cao cấp linh khí đưa cho bọn họ.
Phải biết rằng, hai kiện linh khí này một khi bị người biết, cho dù là cường giả Thiên Tôn cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào cướp đoạt lấy, mà Lăng Tiếu cư nhiên hào phóng như thế mà hiếu kính cho bọn họ, thật sự để cho bọn họ cảm thấy hài lòng.
Có đệ tử như thế, có gì mà không hài lòng nữa đây?
Bất quá Mộc Hòe cùng Mộc Ân lại không có tham lam hai kiện linh bảo.
Mộc Hòe đem một kiếm một thuẫn trả lại trong tay Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, ngươi có phần tâm tư này, ta và sư bá ngươi đều rất vui vẻ, chẳng qua là chúng ở bên cạnh ngươi càng có thể phát huy ra tác dụng lớn hơn.
Mộc Ân ở bên cạnh cũng đồng ý nói:
- Không sai, có bọn nó bên người, ngày sau đi lại ở đại lục cũng có thể nhiều hơn mấy phần bảo đảm, ta và sư phụ ngươi liền không cần.
Lăng Tiếu cười mỉm một chút, trong lòng một cỗ nước ấm đang dũng động.
Sư phụ cùng sư bá thật tốt a, đổi lại là những người khác, đâu quản ngươi có phải là đồ đệ của mình hay không, thứ tốt bực này ngay cả Thiên Tôn cũng muốn đoạt, dĩ nhiên muốn làm của riêng rồi, nhưng mà bọn họ lại đem chúng trả lại cho hắn.
Lăng Tiếu đối với hai vị lão nhân này lại kính trọng thêm mấy phần, nội tâm đã đem bọn họ coi là người thân nhất.
- Sư phụ, sư bá các ngươi liền thu lấy đi, các ngươi cũng biết ta là ngũ hành đồng tu, Mộc thuộc tính cũng không phải là thuộc tính công kích chủ yếu của ta, chỗ ta muốn dùng cũng không lớn, huống chi linh khí ta còn đang có, các ngươi không cần lo lắng cho ta!
Lăng Tiếu một lần nữa đem linh khí giao vào trong tay bọn họ, tiếp theo còn nó:
- Bọn chúng là linh bảo mà ta từ trong bí cảnh của Trấn Thiên tông đạt được, tên là Thanh Long Trảm Nguyệt kiếm cùng Thiên Long thuẫn, mặt khác còn phối với một bộ cao giai kiếm pháp, đợi lát nữa ta đem kiếm pháp truyền cho hai người, sau này liền làm phiền hai người giúp ta hảo hảo dạy Lập nhi rồi.
Lăng Tiếu cũng là đánh hảo chủ ý, bản thân hắn phải không ngừng cường đại, không có bao nhiêu thời gian để dạy Tân Lập, chỉ có thể nhờ cậy hai vị lão nhân rồi, tin tưởng bọn họ cũng rất vui lòng thấy đồ tôn của mình chăm chỉ tu luyện, sớm có thành tựu.
Kỳ thật, đây chỉ là Lăng Tiếu tìm cái cớ tiêu dao mà thôi.
Hiểu được ý tứ của Lăng Tiếu, Mộc Hòe cùng Mộc Ân cũng không tiếp tục từ chối đem linh bảo nhận lấy.
Bất quá, Mộc Hòe lại là tuyên bố trước nói:
- Đợi tương lai Lập nhi có thể một mình đảm đương một phía, chúng ta liền đem hai kiện linh khí này truyền cho hắn đi, coi như là truyền tông chi bảo của sư môn chúng ta.
Lăng Tiếu đối với cái này không sao cả, dù sao lúc này còn sớm, nói không chừng tương lai hắn còn có thể lấy được linh khí tốt hơn hoặc là thánh khí, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ không cảm thấy hai kiện linh khí này trân quý như thế rồi.
Sau đó, Lăng Tiếu đem Trảm Nguyệt quyết truyền lại cho hai người Mộc Hòe cùng Mộc Ân.
Sau khi hai người cảm thụ được uy lực đáng sợ của Trảm Nguyệt quyết, hai người đều là cao hứng vô cùng.
Trảm Nguyệt quyết Tử giai huyền kỹ, bất kể ở đây cũng sẽ dấy lên một mảnh tinh phong huyết vũ.
Sau khi Mộc Hòe đem Trảm Nguyệt quyết ghi nhớ, nghiêm túc đối với Lăng Tiếu nói:
- Tiếu nhi, ngày sau đi lại đại lục tuyệt không thể tùy tiện đem vật trân quý như thế nói cho người khác biết, bằng không chỉ sợ sẽ đưa tới họa sát thân.
Lăng Tiếu hiểu được ý tứ của Mộc Hòe, ngoan ngoãn gật gật đầu.
Ở trên cái đại lục này, cường giả như mây, hắn còn không có tự tin đến cuồng vọng chính mình là vô địch thiên hạ.
Ở dưới tình huống vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối sẽ không đem tất cả lá bài tẩy của mình bài lộ.
Mộc Hòe cùng Mộc Ân vào bên trong phòng tìm hiểu Trảm Nguyệt quyết.
Lăng Tiếu thì ở một bên giám sát Tân Lập đang đứng trung bình tấn.
Khi thấy hai thùng nước trong hai tay của Tân Lập lại cũng chỉ còn nửa thùng, mặt hắn nhăn lên một chút, sau đó lại đem hai thùng nước đều rót đầy.
Như vậy Tân Lập đang đứng trung bình tấn kia thân hình đều trở nên lắc lư lên.
- Đứng như thế hai canh giờ, nếu có nước tràn ra, lại đứng nhiều thêm hai canh giờ.
Lăng Tiếu nghiêm mặt nói.
Tân Lập trong lòng kêu khổ, nhưng vẫn gật đầu đáp:
- Vâng, sư phụ!
Lăng Tiếu biết ý chí của Tân Lập kiên cường, nhưng mà hắn khởi bước quá muộn, phải nghiêm khắc một chút, tránh cho hắn biết thuộc tính thể chất của mình mà kiêu ngạo lơi lỏng.
- Vi sư cùng ngươi nói một chút chuyện xưa!
Lăng Tiếu nhìn Tân Lập nói một tiếng, sau đó nhớ lại nói:
- Trước kia có một nam hài có thiên phú tu luyện vô cùng xuất chúng, 15 tuổi cũng đã là Huyền Sĩ giai rồi, nhưng mà hắn lại bị người đánh thành trọng thương, kinh mạch tổn hại biến thành phế vật, nhưng mà nam hài kia không cam lòng định đoạt vận mệnh, mỗi ngày vẫn kiên cường tu luyện, nhưng mà hai năm trôi qua hắn đều là đang làm công dã tràng, kinh mạch đã bị phế căn bản không thể tu võ, lại không có cao giai đan dược.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật