Trang chủ » Thần Khống Thiên Hạ » Chương 699: Thật Sự Là Đủ Xảo (2)

Chương 699: Thật Sự Là Đủ Xảo (2)

Đường Bách chỉ chỉ hố sâu bên cạnh:

- Ở bên kia.

Đường Thiên Hào còn chưa kịp phản ứng, Đường Cương Lĩnh đã đến trước.

- Thật sự là Vạn Niên Huyền Thiết, xem chất văn hẳn viễn siêu vạn năm, thật sự là huyền thiết thượng hạng!

Đường Cương Lĩnh tản ra ánh mắt nóng rực thì thào nói.

Sưu sưu!

Đường Thiên Hào cùng hai gã thượng đại trưởng lão nháy mắt đã đến cạnh hố sâu.

- Quả nhiên là Vạn Niên Huyền Thiết, một khối lớn như vậy chỉ sợ phải nặng bảy tám trăm cân.

Đường Thiên Hào nuốt nước bọt nói.

Hai gã thượng đại trưởng lão cũng lộ vẻ vô cùng kích động.

Đường gia là luyện khí thế gia, bọn họ đối với tài liệu cao cấp này càng thêm khát vọng hơn cả linh thảo cao cấp.

Loại huyền thiết đạt từ vạn năm trở lên, bình thường chỉ tồn tại ở bên dưới mặt đất khó thể thăm dò đào móc, mỗi mười cân Vạn Niên Huyền Thiết đã đủ đúc một thanh linh khí, giá trị có thể so sánh linh thảo lục giai cao cấp. Mà mấy trăm cân Vạn Niên Huyền Thiết trước mắt cho dù cần Đường gia xuất ra hơn mười gốc linh thảo lục giai cao cấp hoặc vài gốc linh thảo thất giai trao đổi, bọn họ cũng không hề cảm thấy có hại, điều kiện tiên quyết là họ có thể lấy ra được loại linh thảo cao giai trân quý đến như thế.

- Cha, nhất định phải bắt nó!

Đường Cương Lĩnh trịnh trọng nói.

Đường Thiên Hào không hề có chút che giấu tâm ý, nặng nề gật đầu, trong lòng thầm hô:

- Có được khối huyền thiết này, Đường gia có thể luyện chế linh khí, Cương Lĩnh cũng có hi vọng trở thành linh khí tông sư.

- Trước vào xem là vì tiền bối nào của Ảnh môn đi.

Đường Thiên Hào nói một tiếng, lập tức đi vào trong tửu lâu.

Đường Cương Lĩnh, Đường Bách cùng hai gã thượng đại trưởng lão đi theo phía sau, những người khác thân phận không đủ nên đứng bên ngoài chặt chẽ bảo vệ khối Vạn Niên Huyền Thiết thật lớn kia, không thể để cho nó không cánh mà bay.

Khi Đường Thiên Hào đi vào tửu lâu, nhìn thấy hai người Lăng Tiếu cùng Tàn Báo, vẻ mặt chợt cứng lại.

Hắn nghe Đường Đức hội báo nói trong tửu lâu có hoàng cấp cao thủ của Ma Ảnh môn bên trong.

Nhưng khi hắn chứng kiến hai người trẻ tuổi trước mặt, khiến hắn vô cùng nghi hoặc.

Thanh niên đang lộ vẻ cười nhẹ có thực lực vương cấp đê giai, mà thanh niên chừng ba mươi tuổi ngồi cạnh hắn thì không thấy rõ sâu cạn.

Ánh mắt Đường Thiên Hào dừng trên người Tàn Báo, tiếp xúc ánh mắt nghiêm túc của Tàn Báo, chỉ cảm thấy giống như bị độc xà cắn trúng vô cùng khó chịu.

- Chẳng lẽ hắn không phải hoàng cấp mà là thiên tôn đã tu luyện đến phản lão hoàn đồng?

Trong lòng Đường Thiên Hào kinh hãi nghĩ thầm.

Hắn còn chưa kịp mở miệng, ánh mắt Đường Cương Lĩnh đã dừng trên người Lăng Tiếu vui mừng hỏi:

- Ân nhân, huynh đệ ngươi còn nhớ rõ ta không?

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua Đường Cương Lĩnh, trong đầu hiện lên ấn tượng quen thuộc, lập tức nói:

- Hình như từng gặp ngươi trong Cổ thành phải không?

Đường Cương Lĩnh liên tục gật đầu, sau đó nhìn một lão giả hoàng cấp đứng bên cạnh nói:

- Tiến trưởng lão, ngươi còn nhớ rõ hắn?

Hoàng cấp lão giả chắp tay nói:

- Tiểu huynh đệ, chúng ta lại gặp mặt, ngày đó thật sự đa tạ ngươi viện thủ, bằng không ta cùng đại thiếu gia đều phải chết trong Cổ thành.

Đường Cương Lĩnh cũng Tiến trưởng lão chính là người của Đường gia từng đi Cổ thành, bọn họ là hai người may mắn sống sót trong lần đó. Nếu không có Lăng Tiếu tặng Phá Huyễn Dược Thủy cho bọn họ, chỉ sợ họ đã không còn đứng ở nơi này nói chuyện.

Lão giả hoàng cấp là Đường Tiến, thực lực hoàng cấp trung giai, là thân tín của Đường lão gia tử, mà Đường Cương Lĩnh là người thừa kế mà Đường lão gia tử chỉ định, cho nên hắn mới xưng hô Đường Cương Lĩnh là thiếu gia, ngoài ra những thiếu gia khác của Đường gia cũng không có phúc phận này.

Đường Cương Lĩnh cùng Đường Tiến sở dĩ liếc mắt liền nhận ra Lăng Tiếu, ngoại trừ ngày đó Lăng Tiếu giúp đỡ họ, bọn họ còn nhớ rõ những chuyện từng xảy ra trên đường đi Cổ thành.

Bốn người trong ngũ đại ác nhân Nam Hoang đối với hắn nói gì nghe nấy, mặt khác còn có một Huyết Tu La liên tục tiến giai lại là nữ nhân của hắn.

Ngũ đại ác nhân đã thành danh tại Nam Hoang mấy chục năm, thực lực mỗi người sâu không lường được, đều kiệt ngạo bất tuần, hung tàn thị huyết. Bọn hắn lại có thể phục tùng một gã thanh niên chỉ mới hai mươi tuổi, điều này làm họ thật hoài nghi Lăng Tiếu là người của đại thế lực đến từ Trung Vực hưng thịnh kia.

Về phần Thải Hà Nguyệt liên tục đột phá trên đường đến Cổ thành, tốc độ quả thật được ghi chép vào lịch sử Nam Hoang, đã trở thành đối tượng được mượn sức khắp nơi. Không ngờ nữ tử như tiên tử hạ phàm như thế lại trở thành nữ nhân của một vương cấp đê giai mà thôi.

Một màn kia khiến cho mọi người cả đời khó quên.

Lúc ấy trong lòng Đường Cương Lĩnh còn hâm mộ Lăng Tiếu hưởng đủ diễm phúc nữa đâu.

Hiện giờ Lăng Tiếu xuất hiện tại nơi này, bọn họ liếc mắt liền nhận ra hắn cũng không có gì lạ.

Lăng Tiếu nhìn thấy hai người họ, nhớ tới họ từng xưng là người của Đường gia, trong lòng thầm hô:

- Thật là đủ xảo, xem ra sự tình dễ làm hơn nhiều lắm.

Lăng Tiếu đứng lên chắp tay nói:

- Chỉ là nhấc tay mà thôi, hai vị không cần nhớ trong lòng.

- Đúng rồi, huynh đệ xưng hô thế nào, ta gọi là Đường Cương Lĩnh, vị này là gia phụ, vị này là thượng đại trưởng lão nhà ta Tiến trưởng lão…

Đường Cương Lĩnh tự giới thiệu, lại giới thiệu người của Đường gia.

Đường Thiên Hào cùng vị thượng đại trưởng lão còn lại của Đường gia, Đường Bách đều vô cùng kinh ngạc.

Thanh niên kia rốt cục là người nào? Lại có thể làm cho người kiêu ngạo như Đường Cương Lĩnh nhiệt tình như vậy, còn làm cho Đường Tiến nhiệt tình như thế.

Lăng Tiếu hướng mọi người chắp tay nói:

- Tại hạ Lăng Tiếu, gặp qua chư vị.

- Nguyên lai là Lăng huynh, không biết Lăng huynh đến Cự Phong thành có việc gì, nơi này vốn là địa bàn của Đường gia, nếu như cần huynh đệ hỗ trợ cứ mở miệng.

Đường Cương Lĩnh nói.

- Không sai, ngươi cứu Cương Lĩnh cùng Tiến trưởng lão, chỉ cần Đường gia có khả năng giúp đỡ cứ mở miệng.

Đường Thiên Hào đứng bên cạnh phụ họa.

- Tại hạ nghe nói Đường lão gia tử vốn là luyện khí đại sư thành danh, vì vậy đặc biệt đến mời Đường lão gia tử giúp ta luyện chế một món linh khí, không ngờ bị người tưởng lầm là kẻ lừa đảo, tại hạ vốn muốn rời đi, lại bị người ngăn trở, bất đắc dĩ ra tay tự vệ, mà thủ hạ của ta xuất thủ không biết đúng mực, có chỗ đắc tội xin hãy rộng lượng.

Lăng Tiếu uyển chuyển đem ý định của mình nói một lần.

Hắn nhìn thấy người của Đường gia không đến nỗi không biết nói lý lẽ, nếu như không biết điều cũng đừng trách hắn không khách khí.

Trước khi đến Đường Thiên Hào đã nghe Đường Đức hội báo, nhưng nói chuyện cũng không được rõ ràng, lúc này nhìn Đường Bách hỏi:

- Thất đệ, rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Đường Bách đáp:

- Là do Ngạo Lĩnh cảm thấy hai vị này…không giống như muốn đến đúc linh khí, cho nên…tạo thành hiểu lầm không cần thiết, nhưng hai vị rất không đem Đường gia chúng ta để vào mắt, vốn đã làm bị thương Ngạo Lĩnh, còn giết Đường Thì, cho dù là bằng hữu của Cương Lĩnh cũng không thể quá mức như vậy.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật