- Ba!
Một cái tát mạnh mẽ đánh lên trên mặt yêu kiều của Bạch Vũ Tích.
Không chỉ như vậy, nữ nhân kia lại được thế không buông tha người, lại ở trên bụng của Bạch Vũ Tích đạp một cước.
- A!
Bạch Vũ Tích kinh hô một tiếng, trong tay vải vóc nhất thời rơi lả tả
trên đất, tự mình cũng ngã trên mặt đất. Nàng vốn là tứ cấp Võ Đồ, nhưng mà ở trước mặt nữ nhân này lại không có lực hoàn thủ, một cái nguyên
nhân là nàng không ngờ rằng đối phương lại đột nhiên đánh nàng, một
nguyên nhân khác thì là thực lực của đối phương mạnh hơn so với nàng.
- Quên đi Liễu Thanh tiểu thư, nàng cũng không phải cố ý, xin ngài bớt
giận, ta bên này có vải vóc thượng đẳng, ngài sang đây nhìn xem một
chút.
Chưởng quỹ vì Bạch Vũ Tích cảm thấy đồng tình, lúc này hướng về phía nữ nhân kia cung kính nói.
- Hừ, ngươi tiện tỳ này, sau này đừng để cho ta gặp lại được ngươi, nếu không ta gặp một lần đánh một lần.
Nữ nhân kia vẫn như cũ vô cùng bất phẫn mắng, trong lòng nàng chính là đặc biệt đố kỵ Bạch Vũ Tích so vói nàng xinh đẹp hơn.
- Thanh muội, người nào chọc cho ngươi tức giận rồi?
Nơi cửa truyền đến một đạo thanh âm từ tính hỏi thăm.
Đi tới là một gã công tử ca lớn lên không tầm thường, ước chừng 25 tuổi, một bộ lam sắc trường sam, tay cầm bạch phiến (Quạt trắng), hiển thị rõ bản sắc phong lưu.
Hắn gọi là Lam Cuồng Sinh, là thế hệ cao thủ trẻ tuổi của Lam gia gần
nhất với ba đại gia tộc của Vẫn Thạch thành, ở trước đó không lâu mới
vừa đột phá thành Huyền Sĩ giai.
Nữ nhân đối diện đánh Bạch Vũ Tích chính là đệ tử Lý Thanh Thanh của thế hệ trẻ Lý gia trong ba đại gia tộc, hai mươi tuổi, thực lực Huyền Giả
trung giai.
Hiện nay Lam Cuồng Sinh đang điên cuồng theo đuổi Lý Thanh Thanh, chủ
yếu là Lam gia hi vọng thông qua đám hỏi để tạo khoảng cách gần hơn với
Lý gia, tạo thành quan hệ đồng minh, chuẩn bị vì ngày sau đi vào hàng
ngũ đại gia tộc.
- Yêu, chính là xú phiếu tử này đụng đau ta.
Lý Thanh Thanh chỉ chỉ Bạch Vũ Tích đang nhặt vải trên mặt đất nói.
Kỳ thật, mới vừa rồi Bạch Vũ Tích cũng chỉ là dùng vải nhẹ nhàng đụng
nàng một cái mà thôi, coi như là người bình thường cũng sẽ không cảm
thấy đau, mà nàng thân là trung giai Huyền Giả lại nói bị đụng đau, đây
rõ ràng là tìm cớ rồi.
Lam Cuồng Sinh hướng Bạch Vũ Tích nhìn lại, nhất thời hai mắt tỏa sáng, trong lòng kinh tán:
- Nữ tử thật xinh đẹp.
Lý Thanh Thanh vừa lúc bắt được vẻ mặt của Lam Cuồng Sinh nhìn Bạch Vũ
Tích, nhất thời trong lòng lại càng tức giận, lập tức đem lửa giận trút
sang người Bạch Vũ Tích, đi tới phía Bạch Vũ Tích hung hăng đá tới một
cước:
- Còn không mau cút đi.
Bạch Vũ Tích là ủy khuất vô cùng, nàng không nghĩ tới chính mình đi ra
ngoài mua ít đồ cũng bị cái tội này, nàng thiên tính lại thiên lương, cố nén cái bụng đau đớn, cố nén nước mắt ủy khuất ôm vải vóc muốn chạy ra
khỏi tiệm bán vải.
Song, nàng chưa chạy ra ngoài lại bị Lý Thanh Thanh từ phía sau nắm lấy tóc.
- A, ta đã nói xin lỗi rồi, ngươi còn muốn làm gì.
Bạch Vũ Tích bị đau kinh hô một câu.
- Xú phiếu tử, dám mạnh miệng, ta xé nát miệng ngươi.
Lý Thanh Thanh giơ tay lên, liên tục ở trên mặt Bạch Vũ Tích tát mấy cái.
- Ba… Ba…
Mấy tiếng giòn vang chói tai.
Bạch Vũ Tích đáng thương, trên khuôn mặt yêu kiều khắc lên mấy cái dấu
tay đỏ bừng, khóe miệng cũng lộ ra vết máu, bộ dáng hết sức hỗn loạn.
Lúc này, một nữ bộc nhân của Lăng gia đi cùng với Bạch Vũ Tích từ bên ngoài xông vào, chỉ vào Lý Thanh Thanh quát lên:
- Ngươi sao lại đánh người?
Nữ bộc nhân này là người giúp việc được phân phối cho một nhà Lăng Tiếu, mười chín tuổi, gọi là Tiểu Mai, nàng mới vừa rồi cùng Bạch Vũ Tích
cùng đi ra mua đồ, nàng không nghĩ tới chỉ mới tách ra Bạch Vũ Tích một
lát, Bạch Vũ Tích đã bị người đánh thành dạng như vậy.
Nàng nhưng là biết địa vị của Bạch Vũ Tích ở trong nhà Lăng Tiếu, hơn
nữa Lăng Tiếu thiếu gia đối với nàng cực kỳ sủng ái, nếu để cho Lăng
Tiếu thiếu gia biết Bạch Vũ Tích bị đánh thành như vậy không trách tội
nàng mới là lạ.
- Lại tới một tiện tỳ không có mắt!
Lý Thanh Thanh tính cách vốn là không tốt, vừa thấy có người dám đụng
vào nàng, lập tức chỉ vào Tiểu Mai mắng một câu, tiếp theo hướng về phía Lam Cuồng Sinh nói:
- Sinh ca, ngươi giúp ta hảo hảo dạy dỗ nàng.
Lam Cuồng Sinh gật đầu, trong mắt hiện lên một tia hung mang, bạch phiến hướng Tiểu Mai vung lên:
- Ba!
Tiểu Mai chỉ là người bình thường, không có bất kỳ võ lực gì, bị Lam
Cuồng Sinh đánh một cái như vậy, toàn bộ thân hình bị đánh ra ngoài cửa, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
- Tiểu Mai!
Bạch Vũ Tích kinh hô, tiếp theo nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Thanh cùng Lam Cuồng Sinh nói:
- Các ngươi đánh đủ chưa? Chúng ta là ngươi của Lăng gia!
Bạch Vũ Tích vốn không muốn mang danh tiếng của Lăng gia ra, các nàng
chẳng qua là tỳ nữ, nhưng mà hôm nay đều nhanh bị người muốn đánh chết,
lại không phản kháng, chẳng lẽ ở loại nhục nhã này lại chờ chết sao?
Không, nàng còn phải đi về gặp thiếu gia, nàng còn phải đi về làm y phục cho thiếu gia, nàng không cam lòng cứ như vậy bị người khác đánh đến
chết.
- Lăng gia?
Lý Thanh Thanh kinh ngạc một chút.
Lam Cuồng Sinh cùng Chưởng quỹ ở một bên thì là sắc mặt biến đổi một
chút, Lăng gia là đệ nhất đại gia tộc ở Vẫn Thạch thành, cũng không phải là bọn họ có thể đắc tội được.
- Thanh muội, ta xem cứ như vậy coi như xong đi.
Lam Cuồng Sinh chột dạ, không khỏi đối với Lý Thanh Thanh khuyên nói.
Lý Thanh Thanh không tốt như vậy nói:
- Lăng gia thì thế nào, các ngươi chẳng qua là tiện tỳ, cho dù ta đem
các ngươi đều bán đi rồi, Lăng gia cũng sẽ không vì các ngươi ra mặt,
huống chi Lý gia chúng ta sợ Lăng gia sao?
Lý gia sợ Lăng gia sao? Đáp án dĩ nhiên là khẳng định. Lăng gia là đại
gia tộc phát triển gần ngàn năm, nọi tình so với Lý, La hai nhà còn muốn thâm hậu hơn nhiều lắm, huống chi Thái thượng trưởng lão của Lăng gia
uy danh hiển hách, là Lý gia các nàng tạm thời đắc tội không được.
Nhưng mà Lý Thanh Thanh không cam lòng cứ như vậy bỏ qua cho tỳ nữ này,
lại nghĩ tới thân phận đê tiện của đối phương, tin tưởng Lăng gia sẽ
không vì một cái tỳ nữ mà đối nghịch với Lý gia các nàng đi.
Nghĩ tới chỗ này, Lý Thanh Thanh cũng đủ thoải mái, đồng thời cũng nghĩ tới một cái phương thức hết giận tuyệt hảo.
Nàng muốn đem cái tiện tỳ xinh đẹp hơn so với nàng bán đi, để cho tiện tỳ này trở thành phiếu tử vạn người cưỡi.
Không thể phủ nhận, nữ nhân một khi đố kỵ, đó là vô cùng tàn nhẫn muốn chết đấy!
Lam Cuồng Sinh không khỏi cảm thấy đáng tiếc cho tỳ nữ xinh đẹp này, hắn còn chưa được hưởng thụ đấy.
Bạch Vũ Tích bị Lý Thanh Thanh mạnh mẽ mang đi.
Sau nửa canh giờ, Tiểu Mai mới yếu ớt tỉnh lại.
- Vũ Tích ngươi ở đâu?
Tiểu Mai tỉnh lại trước tiên là lập tức muốn tìm Bạch Vũ Tích.
Chưởng quỹ hảo tâm nói với Tiểu Mai:
- Nàng đã bị Lý gia tiểu thư mang đi rồi.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật