Những người của Thái Ly Tông và Bái Nguyệt Tông đều bị dọa cho kêu thảm thiết liên tục.
Người Bái Nguyệt Tông càng hối hận không thôi, sao lại đột nhiên chạy ra linh thú cường đại như thế, giờ ngay cả cái mạng nhỏ của mình cũng phải để lại nơi này rồi.
Lăng Tiếu lạnh lùng nhìn tất cả, trong nội tâm không có bất kỳ thương cảm nào.
Bái Nguyệt Tông lại muốn kết minh với Thái Ly Tông đối phó Tử Thiên
Tông, quả nhiên là thù mới hận cũ giờ tính cùng một lượt luôn.
Sau một lúc lâu, một đoàn người chỉ lại hai người.
Hai người này đúng là người của Bái Nguyệt Tông, Thái Ly Tông không còn một mống, tất cả đều bị Kim Sắc Lang Vương nuốt chửng.
Hai người còn lại đang bị người Tử Thiên Tông vây giết lấy.
Một người trong đó còn ném cả huyền khí, quỳ xuống cầu xin tha thứ nói:
- Chư vị thỉnh tha cho tại hạ a, ta... Ta là cháu trai của Đại trưởng
lão Bái Nguyệt Tông, ngươi... Các ngươi không thể giết ta, nếu không sẽ
khiến hai tông chiến tranh .
Một tên đệ tử Bái Nguyệt Tông khác thấy thế đại phẫn nộ quát:
- Sư huynh ngươi sao có thể khiến tông ta mất mặt thế được, cho dù chết
cũng phải chết có cốt khí một chút, sao lại quỳ xuống trước mặt bọn hắn
chứ?
- Ngươi muốn chết còn ta thì không, ta còn trẻ tuổi, van cầu chư vị sư huynh, tổ tông tha cho ta đi
Tên trẻ tuổi kia trừng mắt liếc đồng bạn của mình, sau đó lại càng không ngừng lau nước mắt cầu xin bọn người Trần Văn Vũ tha thứ.
Bọn người Trần Văn Vũ còn chưa nói lời nào, một thanh âm sâu kín t đã vang lên:
- Tiểu kim, ăn bọn họ đi, nhìn thật chướng mắt.
Ngay sau đó, một đạo kim ảnh lập loè, tên trẻ tuổi kia lập tức biến thành một thi thể không đầu.
Tên còn lại ngược lại có vài phần cốt khí, biết rõ tai kiếp khó tránh khỏi, rút kiếm ra cắt cổ họng.
Thái Ly Tông cùng Bái Nguyệt Tông đều toàn bộ bị diệt, hơn nữa còn có Hà Minh Tông và Lục Cực Tông lúc trước.
Tử Thiên Tông một đoàn người đã diệt tuyệt toàn bộ một đời trẻ tuổi của cả tứ tông.
Trông bốn tông này thì có thực lực tổng hợp của ba tông đã mạnh hơn
người Tử Thiên Tông nhiều rồi, mà thực lực của Bái Nguyệt Tông cũng kém
không xa, nhưng rõ ràng toàn bộ đều chết trong tay bọn hắn, thật sự
khiến người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bất quá, đây cũng không phải là do Tử Thiên Tông muốn đối địch với mọi người, cái này đều là do bọn hắn tự chuốc lấy thôi.
Việc này nếu để người khác biết một đời trẻ tuổi của Tử Thiên Tông xếp
hạng thứ tám giết sạch tinh anh của bốn đại tông xếp hạng thứ tư, thứ năm, thứ sáu cùng với thứ chín thì ngoài gây ra gió tanh mưa máu ra,
còn có thể khiến người cảm khái một đời trẻ tuổi của Tử Thiên Tông đang
quật khởi. Bằng không sao có thể chỉ dựa vào một ít người như thế đã
giết sạch đối thủ ngang giai, thậm chí còn mạnh hơn cả bọn họ chứ?
Hiện giờ bọn họ cũng không để ý đến điều này, chỉ mong có thể sống sót ra khỏi Bí Cảnh đã là tốt rồi.
Lăng Tiếu đi ra nói với mọi người:
- Những ngày này xảy ra chuyện gì? Sao đến đây cả thế?
Người Tử Thiên Tông nhìn thấy Lăng Tiếu đều lộ vẻ vui mừng, thần sắc vốn nghiêm trọng trên mặt cũng buông lỏng nhiều.
Trần Văn Vũ tiến lên nói:
- Từ khi Lăng Tiếu ngươi để Tử Giao Long Khâu mang tin tức về thì chúng
ta cũng bắt đầu tìm kiếm cơ duyên khắp nơi, nhưng trên đường cũng không
phát hiện ra vật gì giá trị, về phần hai ngày trước đột nhiên phát hiện
bên này có hào quang đang không ngừng tỏa sáng, chúng ta cho rằng bên
này khẳng định có trọng bảo xuất thế cho nên chúng ta liền chạy sang,
trên đường lại gặp phải mấy đợt sóng linh thú công kích, nếu không phải
chúng ta thoát đi nhanh thì chỉ sợ...
Lăng Tiếu chú ý đến sắc mặt mọi người, xem ra những ngày này trôi qua cũng không thuận lợi lắm a!
Bất quá, trong Bí Cảnh vốn khắp nơi đều là nguy hiểm, không có tai nạn chết người đã phải cảm tạ trời đất rồi.
Lăng Tiếu cắt đứt lời Trần Văn Vũ nói:
- Vậy các ngươi có phát hiện được gì không?
Trần Văn Vũ lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Chỗ này đã sớm bị người ba tông kia chiếm lấy, chúng ta căn bản không dám đi vào điều tra.
- Ba tông kia?
Lăng Tiếu kinh ngạc nói một tiếng, tiếp theo nhíu mày nói: :
- Là bọn hắn tới trước đến hay sao?
- Đúng vậy, bọn hắn còn bắn tiếng, chỉ có thể người của một tông là có thể cùng bọn hắn tiến vào đại điện cùng hưởng.
Trần Văn Vũ thở dài một hơi nói.
Lăng Tiếu suy tư một chút cười nói:
- Bọn hắn thật bá đạo.
- Ba tông đội ngũ tuy ít, nhưng mỗi người thực lực bất phàm, sư đệ,
nếu không chúng ta bỏ qua đi, dù sao ai biết đồ trong đại điện có bị
người mang đi hết chưa chứ.
Trần Văn Vũ nói.
Lăng Tiếu chưa ứng lời Triệu Nam đã nói:
- Trần sư huynh ngươi sợ cái gì, hiện giờ chỗ này đều là các tiểu tông
phái, lấy thực lực của chúng ta, cùng ba tông bọn họ chia xẻ cũng không
phải việc khó gì.
Triệu Nam lời này cũng là thật, tông môn xếp hạng Top 10 đã có bốn
tông bị diệt, mà ba tông cường đại nhất ở ngay chỗ này, như vậy thực lực mạnh nhất còn lại cũng chính là Tử Thiên Tông bọn hắn rồi.
Huống chi bên phía Tử Thiên Tông còn có Lăng Tiếu, thực lực này cho dù
không thể ngang với ba tông nhưng cũng có tư cách chia sẻ đồ với bọn họ
rồi.
Lăng Tiếu nhìn quanh mọi người, đại bộ phận đều có thần sắc chờ mong.
Xem ra bọn hắn đều muốn đi vào thử thời vận, đây chính là việc liên quan đến số mệnh cả đời của bọn hắn.
Phải biết rằng cầu phú quý trong hiểm nguy, bọn hắn giờ còn buông tay đánh cuộc thì còn đợi đến khi nào nữa?
Huống chi tình thế hiện giờ có lợi cho Tử Thiên Tông bọn hắn, chỉ cần Lăng Tiếu gật đầu cơ hồ là chuyện ván đã đóng thuyền.
Lăng Tiếu lại lạc quan như bọn họ, vì sao ba đại tông môn lại muốn chỉ lưu lại một tông môn cùng hưởng với bọn họ?
Chuyện này hiển nhiên rất không hợp thông thường.
Thứ nhất, bọn hắn nếu đã chiếm được đại điện này thì chỉ cần bọn hắn có
năng lực, muốn lấy đi đồ vật bên trong cũng không tốn nhiều sức lắm.
Từ điểm này mà xem, bọn họ là đang ngồi xem hổ đấu, khiến một đời trẻ
tuổi các tông tự giết lẫn nhau, như thế căn cơ tương lai của các tông sẽ xuất hiện dao động, như vậy trong tương lai không có một tông phái nào
có thể sánh với bọn họ rồi.
Thứ hai, có lẽ bọn hắn chiếm cứ nơi này, tuy nhiên lại không cách nào
phá vỡ cấm chế bên trọng, cho nên mới định kết hợp với một tông khác,
cùng nhau phá cấm chế.
Chỉ là điểm này lại quá mức gượng ép, thực lực bọn họ cao nhất, cấm chế
ngay cả bọn họ cũng không mở được, không lý nào tông khác lại làm được.
Lăng Tiếu không thể không lo lắng chu đáo một chút.
Tuy nói trong đại điện có thể sẽ tồn tại đồ vật khiến người thèm thuồng, nhưng nếu mất mạng thì còn lấy gì để hưởng dụng nữa.
Lăng Tiếu nghĩ tới đây, cũng không nóng nảy hành động, mà gọi mọi người
một tiếng, tìm một chỗ không người nghỉ ngơi một chút, đồng thời cũng
lấy ra đan dược chữa thương của bản thân cho Thạch Thiên Hậu và tên đệ
tử kia dùng
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật