- Không thể nào... Tạp chủng kia không thể nào là đang luyện chế Tứ phẩm đan dược.
Chư Như Thường gắt gao nhìn chằm chằm vào linh thảo cùng thú đan mà Lăng Tiếu ném vào, trong lòng vạn phần không thể tin được Lăng Tiếu là đang luyện chế Tứ phẩm đan dược.
Lăng Tiếu tự nhiên không để ý tới người khác có tin tưởng hay không, trong đầu từng đượt tinh thần lực bắt đầu điên cuồng rút ra.
Năng lượng của Tứ giai cao cấp thú đan cực kỳ khổng lồ, Lăng Tiếu tự nhiên không dám khinh thường.
May là hắn có tinh thần lực, si mị lam hỏa diễm cùng với Thiên giai Hắc Diệu đỉnh phụ trợ, bằng không hắn cũng không có biện pháp luyện hóa cao giai thú đan này, đồng thời lại phòng ngừa thú đan khuếch tán năng lượng.
Một khắc kia khi luyện hóa thú đan, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp lại.
Linh lực toàn thân Lăng Tiếu giống như thủy triều bắt đầu khởi động, toàn bộ hướng dược đỉnh từ trên đổ xuống.
Ầm!
Lần này tiếng tạc đỉnh vang lên không ngừng, coi hư là những người đạt tới Linh Sư giai đều bị chấn đến lỗ tai ông ông.
Mà Lăng Tiếu ở bên cạnh dược định cũng không sống được khá giả, cả người hắn bị chấn cho lùi hơn mười bước, y phục trên người tất cả đều tổn hại, lộ ra thần thể kim quang thiểm diệu.
- Tiếu nhi!
Mộc Hòe đầu tiên không nhịn được kinh hô lên, nếu không phải bận tâm tới thân phận, chỉ sợ đã hướng về phía Lăng Tiếu bay đến rồi.
Song hắn mặc dù không làm như vậy, tuy nhiên lại có người đi làm giúp hắn.
Người thứ nhất chạy đến quan tâm Lăng Tiếu tự nhiên là huynh đệ Hoa Hiểu Quế của hắn.
- Lão đại ngươi không có chết chứ?
Hoa Hiểu Quế lo lắng nhìn Lăng Tiếu hỏi.
Phải biết rằng tiếng bạo tạc mới vừa rồi thiếu chút nữa đem hồn phách hắn đánh bay rồi.
- Ngươi cái miệng quạ đen này nói chuyện như thế a!
Ngọc Liệt Diễm cũng từ trong đám người chạy ra trợn mắt nhìn Hoa Hiểu Quế mắng một tiếng, sau đó chạy tới bên cạnh Lăng Tiếu, nhìn Lăng Tiếu vẫn đứng thẳng, thân thể cường tráng bền chắc kia phát ra kim sắc diệu mang khiến cho trái tim nàng nhảy lên không ngừng.
- Ta không sao!
Lăng Tiếu vội vàng từ trong không gian giới lấy ra đan dược chữa thương, muốn lập tức chế trụ huyết dịch cùng tạng phủ đang sôi trào, trong lòng thầm hô:
- Năng lượng mà cao phẩm đan được phản chấn ra quả là cường đại, thiếu chút nữa ngay cả Kim Cương Ngũ Biến quyết cũng không chịu được ròi.
Song đúng lúc này, một cỗ hương khí thanh u xông vào tận mũi, hai khỏa đan dược tinh oánh được đưa tới trước mặt Lăng Tiếu:
- Tiếu, nhanh ăn vào!
Lăng Tiếu nghe được thanh âm quen thuộc, thân thể không khỏi run lên, giương lên mắt hổ tràn đầy nhu tình nhìn người ngọc ở trước mắt:
- Mộng Kỳ ngươi... Ngươi tại sao cũng tới?
Lăng Tiếu thật sự không nghĩ tới Vân Mộng Kỳ có thể ở dưới loại tình huống tràng diện công cộng này mà đứng ra quan tâm hắn, để cho trong lòng hắn tràn đầy vẻ mừng rỡ, phảng phất như nộ thương mới vừa rồi bị chấn động đã không còn khó chịu nữa.
- Nói nhiều như vậy làm gì, trước phục dụng đan dược.
Vân Mộng Kỳ trợn mắt nhìn Lăng Tiếu một cái, sau đó đem đan dược bỏ vào trong tay Lăng Tiếu, lại một lần nữa bay vút trở về khán thai.
Lúc này tất cả mọi người đều sững sờ rồi.
Nữ nhi Vân Mộng Kỳ của tông chủ lại ở trước mắt nhiều người như vậy đi quan tâm đến Lăng Tiếu, đây để cho bọn họ cảm thấy càng thêm khó có thể tin.
Chẳng lẽ thần nữ trong suy nghĩ của bọn họ cũng hoài xuân sao?
Ngọc Liệt Diễm nhìn Lăng Tiếu đang trong sững sờ, chu môi nói:
- Nhìn lại nước miếng cũng chảy ra rồi.
Lăng Tiếu cười khan một tiếng mới phục hồi lại tinh thần, ăn vào đan dược.
- Tiểu Quy, sư tỷ, ta không sao, các ngươi trước về đi.
Lăng Tiếu cười cười, sau đó mới sải bước đi về phía dược đỉnh của mình.
Lúc này mọi người mới từ chuyện mới rồi mà khôi phục tinh thần, bọn họ đều mong đợi xem Lăng Tiếu có thể luyện chế ra Tứ phẩm đan dược hay không?
Chư Như Thường, Dương An ở bên sân đều đang cầu nguyện trong lòng:
- Ngàn vạn lần không nên thành công a!
Bọn họ đều không muốn Lăng Tiếu thật ở trước mặt bọn họ luyện chế thành tứ phẩm đan dược, bằng không danh tiếng của bọn họ tuyệt đối sẽ hoàn toàn bị Lăng Tiếu áp đảo, lòng tin tuyệt đối sẽ bị đả kích nghiêm trọng.
Cho dù là Nam Cung Thường Nhạc cùng với Triêu Nam Tiên trong lòng hai người đồng dạng cũng có ý nghĩ như vậy.
Ngược lại là trong lòng Hoa Hiểu Quế cực kỳ chờ đợi Lăng Tiếu có thể thành công!
Trưởng lão cùng với chấp sự bốn phía đang ở trên khán thai nhìn Lăng Tiếu ở trong sân từng bước từng bước đi về phía dược đỉnh, mỗi người tâm đều treo lên, đây chính là thời điểm bọn họ chứng kiến kỳ tích.
Chỉ thấy Lăng Tiếu từ trong dược đỉnh lấy ra một viên thanh lục sắc đan dược lớn cỡ hai ngón tay cái.
Đan dược này tản ra dược tính nồng đậm, lưu chuyển lên quang hoa thần mang tinh oánh, làm cho người ta có một loại cảm giác hết sức thánh khiết tự nhiên.
Đan dược này mới vừa bị Lăng Tiếu giơ lên lập tức đưa tới một mảnh tiếng xôn xao.
- Thật luyện thành tứ phẩm đan dược? Đây... Đây quá điên cuồng đi!
- Đúng vây a, Lăng đại sư mới bao nhiêu, tựa hồ không tới 20 tuổi đi, làm sao có thể lợi hại như thế?
- Kỳ tài ngút trời a, lấy thiên tư của Lăng đại sư, không lâu nữa Tử Thiên tông chúng ta tương lai cũng sẽ có Ngũ phẩm Luyện dược sư rồi.
- Đúng vậy a, Tử Thiên tông chúng ta bởi vì có Lăng đại sư mà dương danh đại Tây Bắc.
...
Tất cả chấp sự rối rít phát biểu cách nhìn của bọn họ đối với Lăng Tiếu ở giờ phút này.
Lăng Tiếu cầm lấy đan dược, trên mặt mang theo một đạo tiếu dung mê người, thu hồi Hắc Diệu đỉnh, lúc này mới chậm rãi hướng Mộc Hòe đi tới.
Lúc này tất cả trưởng lão ở trên đài đều đứng lên, bọn họ ánh mắt sáng quắc nhìn đan dược trong tay Lăng Tiếu, đều có một cỗ xúc động muốn đoạt tới để đánh giá.
Lăng Tiếu khom người đem đan dược đưa về phía Mộc Hòe cung kính nói:
- Sư phụ đây là tinh phẩm Tấn Vương đan, có lẽ để cho sư phụ đề thăng một giai không phải là vấn đề, hơn nữa không có bao nhiêu tác dụng phụ, hi vọng sư phụ ngài nhận lấy.
- Tấn Vương đan!
Lăng Tiếu vừa mới nói xong, tất cả trưởng lão còn đang ngồi "Xoát" một cái liền đứng lên, nhìn chằm chằm vào một viên đan dược thanh diễm, thần sắc lúc này lộ ra vẻ nóng rực, hô hấp cũng trở nên dồn dập, hiển nhiên bọn họ đều biết được Tấn Vương đan là đan được phẩm cấp nào.
Ngay cả Vân Hùng thân là tông chủ cũng lộ ra vẻ thất thố, khẩn cấp nói:
- Lăng Tiếu có thể hay không trước cho ta nhìn một chút?
- Đây...
Lăng Tiếu đang cầm đan dược khó xử nhìn Mộc Hòe.
Lúc này Mộc Hòe mới phục hồi lại tinh thần, thoáng cái đoạt lấy đan dược trong tay Lăng Tiếu, cung kính đưa tới trước mặt Vân Hùng nói:
- Tông chủ ngươi xem một chút.
Vân Hùng vô cùng cẩn thận nhìn dược lực của đan dược nồng đạm tản ra, không khỏi nuốt một chút nước miếng.
Các trưởng lão ở chung quanh cũng đưa ánh mắt tập trung đến đan dược ở trên tay Vân Hùng, bộ dáng của bọn hắn cùng Vân Hùng cũng không sai biệt lắm.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật