Trang chủ » Thần Khống Thiên Hạ » Chương 430: Thông Qua Khảo Hạch (1)​

Chương 430: Thông Qua Khảo Hạch (1)​

Hắn vốn định luyện chế ra tam phẩm đan dược đỉnh cấp để đả kích làm nhục Lăng Tiếu, nhưng mà hiện tại nhân gia có thể luyện chế ra tới, hắn như thế nào lại tin tưởng đây là sự thật được.

Lăng Tiếu dùng bình cất đan dược vào, vô cùng khinh thường nhìn Chư Như Thường sâu xa nói:

- Đây mới là thượng phẩm Mộc thuộc tính Phá Linh đan, mà đan dược này của ngưi chỉ là đồ bỏ đi.

Dứt lời, Lăng Tiếu đem dược bình đưa về phía chấp sự ở một bên, để cho hắn đem đến Nam Cung Thường Nhạc ở bên kia đánh giá.

Nam Cung Thường Nhạc nhận lấy cái bình, mịt mờ nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, tiếp theo mở ra nắp bình, lấy ra hai khỏa đan dược kia quan sát.

- Đây... Làm sao có thể!

Nam Cung Thường Nhạc thần sắc kinh ngạc nhìn đan dược trong bình, trong lòng tràn đầy mùi vị khổ sở.

- Nam Cung trưởng lão tại sao?

Vân Hùng lên tiếng hỏi.

- Nam Cung lão đầu nói nhanh lên một chút, đan dược mà đồ đệ của ta luyện chế có lẽ không sai đi.

Mộc Hòe hết sức gấp gáp hỏi.

Trưởng lão ngồi ở xung quanh cũng đều chờ đợi Nam Cung Thường Nhạc công bố kết quả.

Nam Cung Thường Nhạc hít sau một hơi âm u nói:

- Đây là Tam phẩm Mộc thuộc tính Phá Linh đan, tỉ lệ tuyệt hảo, không có chút tạp chất nào, dược hiệu mới có thể đạt tới một trăm phần trăm.

Nam Cung Thường Nhạc mới vừa công bố kết quả, hiện trưởng trở nên ồ lên một mảnh.

- Không hổ là lão đại... Không hổ là lão đại a!

Hoa Hiểu Quế nắm chặt song quyền thập phần hưng phấn nói, tựa hồ thành lựu của Lăng Tiếu cũng có một phần của hắn.

Vân Mộng Kỳ cùng Băng Nhược Thủy ở phía sau Vân Hùng trên môi cũng phát ra vài tia tiếu dung động lòng người.

Ngọc Liệt Diễm lại là cười đến xinh đẹp nói:

- Không hổ là nam nhân của sư tỷ, không để cho sư tỷ mất thể diện.

Sư huynh đệ ở phía sau Ngọc liệt Diễm nghe lời này, từng người lộ ra bộ dạng vô cùng đau đớn.

- Nam Cung Thường Nhạc, ý của ngươi là nói Phá Linh đan do Lăng Tiếu luyện chế so với Chư trưởng lão còn hơn một tầng?

Vân Hùng hỏi.

Nam Cung Thường Nhạc cười khổ nói:

- Cho dù là ta cũng chưa hẳn có thể luyện chế ra đan dược hoàn mỹ như vậy, hắn quả thực là một cái thiên tài Luyện dược sư, không... Hẳn là quỷ tài mới đúng.

Lúc nói lời này, trong lòng Nam Cung Thường Nhạc lần đầu tiên cảm nhận được mùi vị khổ sở.

Đây vốn là đệ tử của Dược phong hắn, hơn nữa còn là thân truyền đệ tử của hắn, đệ tử xuất sắc như thế đổi lại là bất cứ kẻ nào đều sẽ sủng ái như bảo bối, nhưng mà mình hết lần này tới lần khác đem hắn đá ra khỏi Dược phong, thực ra là có đắng mà tự biết a!

Kế tiếp lời nói của Mộc Hòe càng khiến cho Nam Cung Thường Nhạc khó chịu chí cực.

- Đây đều là Nam Cung Thường Nhạc đối với đồ đệ của ta có cách dạy a!

Mộc Hòe ở một bên hết sức đắc ý nói, một ít lo lắng trong lòng khi biết được tin tức đã không còn thấy bóng dáng tăm hơi rồi.

- Người này ngày sau nhất định là bất khả hạn lượng a, Mộc trưởng lão ngươi nhưng cần phải hảo hảo dạy dỗ tiểu tử kia a!

Vân Hùng nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, hướng về phía Mộc Hòe dặn dò nói, tiếp đó hướng về phía Nam Cung Thường Nhạc nói:

- Nam Cung trưởng lão có thể công bố kết quả khảo hạch rồi.

Nam Cung Thường Nhạc gật đầu, khẽ thở dài một hơi mới cất cao giọng nói:

- Lăng Tiếu thông qua khảo hạch chân truyền đệ tử Luyện dược sư.

- Oa!

Mọi người nghe lời này đều sôi trào lên.

Tử Thiên tông rốt cục lại nghênh đón tên đệ tử chân truyền Luyện dược sư thứ hai.

Thanh danh chân truyền đệ tử Luyện dược sư, vị thứ nhất tự nhiên là Triêu Nam Tiên của Dược phong, cũng là người sau vượt lên người trước vượt qua đại sư huynh Liễu Đông, ở chừng 30 liền trở thành vị chân truyền đệ tử thứ nhất của Dược phong.

Về phần Liễu Đông thì bởi vì nguyên nhân tuổi tác, mặc dù trở thành Tam phẩm Luyện dược sư, nhưng mà hắn không thể trở thành chân truyền đệ tử.

Cho nên, Lăng Tiếu xếp hạng thứ hai, mà hắn hôm nay cũng chỉ bất quá 19 tuổi, cách 20 tuổi còn có mấy tháng.

Dõi mắt khắp Tây Bắc, có thể lấy số tuổi của Lăng Tiếu mà đạt tới cảnh giới Tam phẩm Luyện dược sư có thể nói là phượng mao lân giác, hơn nữa giống như hắn có thể thi triển được thủ đoạn Luyện dược thành vũ như vậy, đồng thời lại khiến cho tỷ lệ thành đan cùng với dược tính đạt tới trăm phần trăm có thể nói là có một không hai, cho dù là Nam Cung Thường Nhạc đã sớm thành danh Tứ phẩm Luyện dược sư cũng không có trình độ như Lăng Tiếu.

Chư Như Thường nghe cái tuyên bố này, cả người lảo đảo một cái, thiếu chút nữa cũng muốn ngã xuống rồi.

Lần này nhưng là lỗ mất dược đỉnh, lại mất hết thể diện, oán hận trong lòng đối với Lăng Tiếu càng thêm sâu.

- Dược đỉnh của tiểu tử này nhất định là Thiên giai thần đỉnh, nếu không hắn không thể nào thi triển ra được cảnh giới Luyện dược thành vũ, hơn nữa tỷ lệ thành đan cao như vậy, phẩm chất tốt như vậy, còn có hỏa diễm mà hắn điều khiến cho dù không phải là Thiên hỏa thì cũng là Địa hỏa, tiểu tạp chủng này không xứng với thần vật này, chỉ có ta... Chỉ có ta mới có thể có.

Chư Như Thường ở trong lòng oán khí mười phần mà nghĩ.

Hắn càng không ngừng nghĩ tới nên như thế nào mới có thể giết chết Lăng Tiếu, vãn hồi mặt mũi, cướp ấy dị vật trên người Lăng Tiếu.

Nam Cung Thường Nhạc để cho người khác đem hai khỏa Phá Linh đan trả lại trong tay Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu khinh thường vứt nhẹ đan dược trong tay một chút nói:

- Sư phụ, loại mặt hàng đan dược bình thường này đưa cho lão nhân gia ngài phát cho sư đệ của Mộc Kỳ phong chúng ta đi.

Dứt lời, hướng sư phụ Mộc Hòe của nắm đánh qua.

Mộc Hòe một tay nhanh chóng thu lại, cười mắng:

- Tiểu tử thúi, đây cũng là tam phẩm Phá Linh đan, lấy ra đấu giá ít nhất trị giá mấy ngàn khối Huyền tinh, có phải hay không hiện tại có chút thành tựu liền kiêu ngạo tự mãn rồi?

Nhóm chấp sự ở chung quanh không ít người đều lộ ra vẻ tham lam, bọn họ đều là thân có Mộc thuộc tính, một viên Phá Linh đan có thể miễn đi nhiều năm khổ tu cho bọn họ, trực tiếp tiến vào một cấp bậc cao hơn.

Nhưng mà cao phẩm đan dược ở trong mắt bọn hắn, ở trong mắt Lăng Tiếu lại chỉ là mặt hàng bình thường, đây quá đả kích người rồi.

- Đừng tưởng rằng trở thành Tam phẩm Luyện dược sư có thể không nhìn hết thảy, ở phía trước ngươi không biết có bao nhiêu tiền bối cao nhân so với ngươi còn có đẳng cấp cao hơn, sau này cần phải không kiêu không ngạo, hảo hảo nỗ lực làm ra cống hiến lớn hơn nữa cho tông ta, nếu như... Nếu có thời gian tùy thời có thể đến Dược phong ta, lão phu chỉ điểm một hai cho ngươi!

Nam Cung Thường Nhạc bày ra một bộ dáng trưởng giả hướng về phía Lăng Tiếu nói.

Nhìn Lăng Tiếu có dị bảo như thế, thành tựu như thế, Nam Cung Thường Nhạc tương đối hối hận lựa chọn sư đệ của hắn, bỏ qua đồ đệ có tiền đồ vô hạn, hiện tại ít nhiều có chút muốn cho Lăng Tiếu trở lại Dược phong của hắn, chẳng qua là không muốn mất mặt mũi, chỉ đành phải cầm thân phận của hắn đi ra nhắc nhở Lăng Tiếu một chút.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật