Trang chủ » Thần Khống Thiên Hạ » Chương 373: Dược Đỉnh Biến Thái​

Chương 373: Dược Đỉnh Biến Thái​

Bất quá không gian chứa đựng ngược lại phi thường lớn, đánh giá sơ qua cũng có 1 vạn m².

Dự trữ không gian lớn như vậy khiến Lăng Tiếu phải sợ hãi, đây quả thực tương đương với dung lượng của gần ngàn miếng Không Gian Giới rồi, hơn nữa trong không gian này còn tràn đầy linh khí.

Lăng Tiếu cuối cùng cũng hiểu rõ dược đỉnh vì sao cái gì cũng có thể thu được rồi.

Đã có linh khí tồn tại, như vậy sinh vật sống ở chỗ này cũng không phải việc gì khó.

Vốn Lăng Tiếu cho rằng dược đỉnh có chức năng này cũng coi như tương đối biến thái rồi, nhưng công năng biến thái chân chính vẫn còn ở phía sau.

Đỉnh hồn nói cho Lăng Tiếu biết, hắn trong thấy chỉ là một góc băng sơn của dược đỉnh, Càn Khôn chính thức nhất định phải đợi sau khi Lăng Tiếu đạt tới Vương cấp mới có thể công bố.

Đỉnh hồn nói, trong dược đỉnh còn dự trữ đại lượng tài liệu luyện dược thiết yếu nữa.

Tài liệu luyện dược thiết yếu là gì? Đơn giản chính là linh thảo, thú đan, mà có thể được đặt trong dược đỉnh, lại nhất định phải đạt tới Vương cấp mới có thể mở ra, hiển nhiên những linh thảo và thú đan kia hẳn là vô cùng trân quý a!

Vừa nghĩ đến đây, Lăng Tiếu liền không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.

Nếu quả thật nói như vậy, như vậy về sau hắn cũng không cần vì tìm kiếm linh thảo mà hao tâm tốn sức nữa, về phần thú đan thì cũng không sao cả, chỉ cần thực lực lấy được thì muốn chém giết linh thú vẫn tương đối dễ dàng một chút.

Nhưng mà, tác dụng của dược đỉnh còn không chỉ có thế, còn có một tác dụng thần kỳ khác, khiến Lăng Tiếu càng không ngậm miệng được.

Dược đỉnh này rõ ràng còn có thể dùng như vũ khí công kích.

Đỉnh hồn nói, dược đỉnh có thể lớn có thể nhỏ, lớn thì có thể biến thành lớn như mười ngọn núi, nhỏ thì có thể biến thành như ngón chân cái.

Ai cũng có thể tưởng tượng, nếu dược đỉnh biến thành một ngọn núi ép về phía bất cứ kẻ nào thì chỉ sợ người nọ sẽ bị nện đến ngay cả cặn bã cũng không còn, huống chi mười ngọn núi, đây chẳng phải là một kích tiện tay cũng khiến cả tòa thành trì sụp đổ trước mặt sao?

Nghe được lời đỉnh hồn nói, Lăng Tiếu không khỏi kích động.

Bất quá, lời kế tiếp của đỉnh hồn lại khiến Lăng Tiếu trầm xuống.

Bởi vì muốn thúc dục dược đỉnh cũng căn cứ thực lực của hắn mà định ra, muốn thúc lớn đến mười ngọn núi vậy thì ít nhất thực lực cần đạt tới ngoài Huyền Đế cấp mới được, mà tu vị hắn hiện giờ chẳng qua chỉ là Linh Sư giai, có thể biến lớn dược đỉnh, nhưng quả thực phi thường có hạn.

- Mặc kệ, trước tiên xem một chút thực lực bây giờ có thể thúc lớn bao nhiêu đã rồi nói sau.

Lăng Tiếu tạm thời buông tha ý niệm luyện đan, mang theo Hắc Diệu Đỉnh ra ngoài động, căn cứ như lời đỉnh hồn, chỉ cần thúc dục linh lực và ý niệm của mình qua là được.

Lăng Tiếu chiếu vào lời đỉnh hồn, toàn thân linh lực hội tụ trên song chưởng, sau đó liền phóng về phía dược đỉnh, đồng thời lợi dụng tinh thần lực truyền đạt ý niệm của hắn.

- Mau mau biến lớn cho ta. . . Biến lớn!

Trong miệng Lăng Tiếu hùng hồn nói.

XÍU... UU!!

Quả nhiên, dược đỉnh bắt đầu chậm rãi biến lớn lên, cuối cùng biến thành một cái đại đỉnh lớn chừng căn phòng, thoạt nhìn thập phần đồ sộ to lớn.

- Chậc chậc. . . Không tệ, không tệ, để ta thử uy lực của ngươi xem sao.

Lăng Tiếu phi thường hài lòng nhìn đại đỉnh tấm tắc nói, tiếp theo hai tay khống chế linh lực giơ dược đỉnh lên.

Ai ngờ, hắn mới phát hiện dược đỉnh này càng nặng ngàn cân, khiến hắn dốc hết lịnh lực toàn thân mới miễn cưỡng nhấc nó lên điểm cao nhất.

- Bà mẹ nó, biến lớn rồi, sức nặng cũng cũng thành ra nặng như vậy.

Lăng Tiếu khó chịu mắng một câu, hai tay hất lên.

Ầm ầm!

Dược đỉnh bị hắn đánh tới đám cây cối ở xa vài mét, phát ra tiếng nổ vang kinh người bay ra xa xa.

Ngay sau đó, mấy chục khỏa đại thụ che trời đều bị dược đỉnh trực tiếp đụng cho ngã lăn, bị ép thành bột phấn, một đạo bình ngấn xa mấy chục thước xuất hiện ở trước mặt Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu trừng to mắt nhìn lực phá hoại mà dược đỉnh tạo thành, không khỏi mắt choáng váng.

- Ha ha, tốt. . . Thật tốt quá, nếu ai còn dám hung hăng càn quấy với bản thiếu gia, bản thiếu gia trực tiếp dùng dược đỉnh ném cho hắn nát trứng.

Lăng Tiếu đại hỉ cuồng tiếu nói.

Bất quá khiến hắn thoáng bất mãn chính là thúc dục dược đỉnh lớn như vậy cần tiêu hao quá nhiều linh lực.

Vì vậy, hắn lại để cho dược đỉnh hơi nhỏ đi một vòng, chỉ lớn chừng nửa gian phong, như thế ném ra uy lực tuy rằng giảm phân nửa, nhưng linh lực tiêu hao cũng giảm bớt rất nhiều.

Nhiều lần thử mấy lần, Lăng Tiếu mới khiến dược đỉnh biến về bộ dạng như lúc trước

May mắn biết được bí mật dược đỉnh, tâm tình Lăng Tiếu vô cùng sảng khoái, ngay khi hắn chuẩn bị quay lại động luyện đan thì cảm ứng được đang có mấy người đi về hướng mình.

Hỏa Kỳ Lân và Kim Sắc Lang Vương đều trở nên cảnh giác, cùng nhau thối lui đến bên người Lăng Tiếu.

- Lão đại, có nhân loại đến bên này.

Hỏa Kỳ Lân nói với Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu nhẹ gật đầu:

- Ta biết rõ, các ngươi về trước đi.

Lăng Tiếu nói một tiếng, liền thu Hỏa Kỳ Lân và Kim Sắc Lang Vương vào trong Linh Thú Hộ Oản.

Hai đầu linh thú này là một trong lá bài tẩy của hắn, không phải vạn bất đắc dĩ hắn không muốn bạo lộ với người khác.

Lúc này, truyền đến một giọng nói:

- Đoàn trưởng, thanh âm vừa rồi nghe được là từ bên này truyền tới.

Ngay sau đó, từ trong rừng rậm đi ra mười mấy đạo nhân ảnh.

Những người này ăn mặc phục sức thuần một sắc, trên ngực mỗi người đều thiêu lấy một đóa đồ án diễm lệ như máu, hiển nhiên là tiêu chí một đoàn thể nào đó.

Cầm đầu rõ ràng là một nữ nhân lớn lên cực kỳ xinh đẹp, nữ nhân này ước chừng ba mươi, chỉ thấy nàng mặc một bộ đồ tơ lụa gợi cảm che đi các bộ vị trọng yếu trên cơ thể, còn lại đều bạo lộ ra ngoài, da thịt trong trắng lộ hồng, thập phần trơn bóng̉, khiến người có một loại xúc động nhịn không được muốn vuốt ve. Bộ ngực sữa dựng thẳng không nhỏ hơn Ngọc Liệt Diễm chút nào, thậm chí còn hơn nữa, một đôi mị nhãn nhộn nhạo xuân ý, nhìn qua cũng biết nàng này tuyệt đối không phải phụ nữ đàng hoàng.

Ở bên người nàng còn có hơn mười tráng hán, mỗi người đều ngoài ba bốn mươi tuổi, mỗi người đều hiển lộ lấy khí tức thảo mãng.

Thực lực từng người rõ ràng đều không kém gì cao giai Huyền Sĩ, thậm chí còn có ba gã đê giai Linh Sư cùng với một gã trung giai Linh Sư nữa.

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua đám người này, trong nội tâm thầm hô:

- Đội hình như thế quả thật không yếu!

Nhớ ngày đó dong thanh đoàn lớn nhất ở Vẫn Thạch Thành người mạnh nhất cũng chỉ là cao giai Huyền Sĩ, mà ở chỗ này lại có cường giả Linh Sư giai tồn tại, khó trách người ta trực tiếp tiến vào nội vi Hoàng Tùng Sơn Mạch.

Dùng thực lực của bọn họ, chỉ cần không đi vào quá sâu, chắc hẳn sẽ không có gì uy hiếp cả.

Nữ nhân xinh đẹp kia liếc thấy Lăng Tiếu, liền bị tướng mạo anh vĩ của hắn hấp dẫn, huống chi Lăng Tiếu hiện giờ còn trần trụi thân trên, cặp mắt hoa đào kia càng không ngừng đánh giá trên người Lăng Tiếu.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật