Trang chủ » Thần Khống Thiên Hạ » Chương 229: Lăng Gia Kinh Biến (2)​

Chương 229: Lăng Gia Kinh Biến (2)​

- Năm đó lão tộc trưởng nhưng là ở trước mặt mọi người tuyên bố vị trí đương kim tộc trưởng là do hắn tiếp nhận, lúc ấy tất cả mọi người đều tại tràng chứng kiến, ngươi cần gì phải cố chấp như thế.

Lăng Viên khuyên. Hắn cũng biết những năm này trong lòng Lăng Mạc biệt khuất, ban đầu hắn cũng là một trong những bạn tốt của Lăng Mạc.

- Thúi lắm, đây hết thảy nhất định là Lăng Thương giở trò quỷ, nếu không làm sao có thể truyền cho hắn, mà không phải là truyền cho ta, ta có điểm nào thua kém so với hắn.

Lăng Mạc tức giận phản lại mắng.

- Xem ra ngươi là không muốn quay đầu rồi, lão Thất, lão Cửu, chúng ta hợp lực bắt giữ tặc tử này chờ tộc trưởng trở về xử trí.

Lăng Viên phất tay nói một tiếng, muốn hướng Lăng Mạc giết qua.

- Dừng tay cho ta!

Một đạo thanh âm trầm thấp từ bên ngoài truyền tới.

Tất cả trưởng lão đều quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy hai gã lão giả thân mặc áo choàng màu xám tro thong dong đi tới, hai người đầu tóc trắng phau, chợt nhìn đều là lão nhân bình thường gần trăm tuổi, nhưng mà nhìn kỹ, trong cặp mắt kia của bọn họ hiện lên tinh quang nóng rực, thực lực khẳng định sâu không lường được.

- Ra mát Hắc Bạch nhị vị trưởng lão!

Chúng trưởng lão ở bên trong đối với hai lão giả này khom người thăm hỏi nói.

Hai người này rõ ràng là trưởng lão đời trước của Lăng gia, Lăng Hắc cùng Lăng Bạch huynh đệ, là người trung thực ủng hộ tộc trưởng đời trước.

Lăng Viên nhìn thấy hai người đến, biết Lăng Mạc đã làm chuẩn bị đầy đủ rồi, xem ra chuyện này không thể dễ làm rồi.

Lăng Hắc cùng Lăng Bạch đạm mạc quét qua mọi người một cái, cuối cùng rơi vào trên người Lăng Viên.

- Ngươi phản đối Lăng Mạc làm tộc trưởng?

Lăng Hắc nhàn nhạt hỏi.

- Hắc trưởng lão, hôm nay tộc trưởng Lăng Thương chính là do lão tộc trưởng bổ nhiệm, cũng là tộc trưởng duy nhất của Lăng gia chúng ta.

Lăng Viên hướng về Lăng Hắc không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.

- Tốt, rất tốt!

Lăng Hắc liền ứng hai tiếng.

Bỗng nhiên hướng Lăng Viên xuất ra một chưởng.

Lăng Viên không nghĩ tới trưởng lão đời trước này lại sẽ không có chút dấu hiệu nào mà xuất thủ, trong lúc không kịp đề phòng, trước ngực bị hung hăng ấn một cái.

Phốc!

Thân thể mập mạp của Lăng Viên bị đánh bay đến vách tường, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra.

- Ngươi...

Thất trưởng lão cùng Cửu trưởng lão kinh hãi, muốn nói cái gì lại bị Lăng Bạch cắt đứt.

- Người không phục, giết!

Lăng Bạch tràn đầy túc sát chi ý quát lên.

- Các ngưi những thứ khốn kiếp này, có bản lĩnh thì giết ta đi, nếu không đợi Thái thượng trưởng lão biết chuyện, các ngươi ai cũng trốn không thoát.

Lăng Viên quệt một chút máu ở khóe miệng, biệt khuất nói.

- Muốn chết!

Lăng Hắc biến sắc, thân thể chợt lóe, bàn tay khô héo lại một lần nữa oanh ở trên người Lăng Viên.

Lăng Viên tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, mặc dù mới vừa rồi bị oanh một chưởng, nhưng mà vẫn có sức hoàn thủ.

Hai chưởng đối oanh, Lăng Viên lần nữa bị đánh bay ra.

Bất quá hắn một chưởng này là liều mạng bị thương mượn thế hướng ra ngoài cửa chạy trốn.

- GIan ngoan mất linh!

Lăng Hắc âm sâu nói một câu, chuẩn bị đuổi theo ra.

Lúc này Thất trưởng lão cùng Cửu trưởng lão cùng chắn trước người hắn.

- Các ngươi cũng tính toán muốn chết?

Lăng Hắc âm u hỏi.

- Hắc Bạch trưởng lão, các ngươi làm sao không phân biệt được chuyện này, nếu như các ngươi thật muốn để cho Nhị trưởng lão làm tộc trưởng, đại khái có thể triệu tập toàn tộc hội nghị, nghe ý kiến của mọi người một chút, lại nghe ý kiến của Thái thượng trưởng lão một chút...

Thất trưởng lão khuyên.

Ai ngờ, lời hắn còn chưa nói hết, Lăng Hắc đã song chưởng oanh tới.

Thất trưởng lão thực lực không kém, ra sức ngăn cản nhưng là vẫn bị oanh bay ra ngoài.

Lăng Hắc lắc mình tiến lên đem hắn bắt trở lại, thực lực này thật là đáng sợ.

- Tứ trưởng lão, Lục trưởng lão, Cửu trưởng lão các ngươi làm ra quyết định đi.

Lúc này Lăng Mạc nhìn Tứ trưởng lão, Lục trưởng lão, Cửu trưởng lão một mực không có động thủ hỏi.

Lăng Uy phức tạp nhìn Lăng Mạc một cái, thản nhiên nói:

- Ta chỉ muốn làm hình phạt trưởng lão của ta!

Lục trưởng lão, Cửu trưởng lão thì là chưa trả lời, bọn họ nghĩ Tam trưởng lão nhất định có thể chạy đi cầu binh.

Đáng tiếc, không đầy một lát sau, chỉ thấy Lăng Viên một ngụm bị một gã dáng vóc thấp lùn khuôn mặt dữ tợn xách vào, phía sau hắn còn đi theo Ngũ trưởng lão.

- Sách sách, trưởng lão của Lăng gia cũng không gì hơn cái này.

Lão Quỷ âm trầm cười nói.

- Ngươi... Ngươi là Lão Quỷ?

Cửu trưởng lão nhìn người tới kinh hãi nói.

Mười năm trước, Lão Quỷ này bị Thái thượng trưởng lão đuổi ra Vẫn Thạch thành, Cửu trưởng lão còn ở bên cạnh đứng xem cuộc chiến, không nghĩ tới Lăng Mạc lại cấu kết với loại Độc dược sư này.

- Hắc hắc, không nghĩ tới nhiều năm chưa trở về Vẫn Thạch thành lại còn có người nhận ra được lão phu, không tệ không tệ.

Lão Quỷ âm hiểm cười nói, sau đso đem Lăng Viên ở trong tay ném lên mặt đất giống như là chó chết.

- Tình huống bên ngoài như thế nào rồi?

Lăng Mạc nhìn thân đệ Ngũ trưởng lão của hắn nói.

- Lăng Thương lão thất phu tựa hồ sớm có phòng bị, Lăng Viễn Nhị Thập Tứ Vệ, Ngũ hành sứ giả, cùng với một bộ phận chấp sự đều đang phản kháng, bất quá ta đã để cho Trùng nhi mang theo tử sĩ vây quanh bọn họ, huống chi trưởng lão hội đã do chúng ta khống chế, bọn họ không đủ gây sợ rồi.

Lăng Ngôn cười hồi đáp. Trong con mắt kia hiện lên vui sướng khó hiểu, hắn đợi một ngày này cũng đã lâu rồi.

- Không có hành tung của Thái thượng trưởng lão?

Lăng Mạc phiền muộn hỏi.

Lăng Ngôn tiến lên ghé vào tai hắn nói thêm mấy câu, Lăng Mạc bỗng nhiên ha ha phá lên cười:

- Tốt, hôm nay đại cục đã định, vị trí tộc trưởng ày rốt cục trở lại trong tay ta rồi.

Lăng Mạc kích động cười nói, tiếp theo trực tiếp ngồi vào vị trí tộc trưởng đã mong chờ từ lâu.

Nào có thể đoán được, hắn kích động quá độ, khí thế trực tiếp đem tộc trưởng chi vị kia phá hư.

Mọi người sắc mặt đều là biến đổi, đây cũng là dự triệu không lành.

- Không xong, Nhị... Nhị trưởng lão.

Một gã chấp sự bên phía Nhị trưởng lão vội vàng chạy vào kêu lên.

- Hỗn trướng!

Lăng Mạc tức giận a, vị trí tộc trưởng còn chưa ngồi vững vàng, lại có người gọi hắn "Không xong", đây không phải là muốn mắng hắn sao.

Gã chấp sự kia tự biết mình nói sai, lúc này liên tục cầu xin tha thứ lên tiếng buồn bã nói:

- Tiểu nhân vô ý mạo phạm, cầu xin Nhị trưởng lão đừng tức giận.

- Nói mai, đã xảy ra chuyện gì.

Lăng Ngôn ở một bên hừ lạnh hỏi.

- Lý... Người của Lý gia cùng Lam gia mang theo nhóm lớn cao thủ tới đây xâm phạm.

Chấp sự kia nói.

- Cái gì?

Tất cả mọi người ở bên trong nội các đều kinh hãi.

Lý gia cùng Lam gia hết lần này tới lần khác lựa chọn thời cơ Lăng Mạc đoạt vị mà xâm phạm, ý nghĩa rõ rành rành, chẳng lẽ bọn họ muốn nhân cơ hội để cho Lăng gia lúc này biến mất khỏi Vẫn Thạch thành sao?

- Mọi người theo ta đi ra ngoài xem một chút.

Lăng Mạc trong mắt hiện lên lệ mang quát lên.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật