Kiếm Bá chia làm ba thức, thức thứ nhất Kiếm Lưu Ngân là một chiêu hung
hãn bá đạo nhất, kiếm xuất thấy máu. Thức thứ hai Kiếm Lưu Vân cùng thứ
ba Kiếm Lưu Tinh hiện tại hắn còn chưa thể sử dụng.
Ở kiếp trước hắn chỉ miễn cưỡng đánh ra thức thứ ba Kiếm Lưu Tinh, một
kiếm giết chết tám gã tiên thiên cao thủ, có thể thấy được uy lực của nó kinh người đến bao nhiêu.
Lăng Tiếu bước xuống giường, ngẩng đầu nhìn thấy Bạch Vũ Tích đang ngồi tại cửa, thân thể co rụt lại run rẩy.
Lăng Tiếu kinh hãi lập tức đi tới, chỉ thấy sắc mặt nàng cực kỳ tái
nhợt, lông mi không ngừng run rẩy lên, hai tay vòng ôm trước ngực giống
như con mèo nhỏ đáng thương đang híp mắt làm người ta cảm thấy thật
thương tiếc.
Lăng Tiếu sờ sờ lên trán của nàng, thật nóng, xem ra là phát sốt.
Lăng Tiếu cúi xuống đem nàng bế lên, tuy rằng thân thể hắn suy yếu nhưng muốn bế một thiếu nữ chưa đầy trăm cân như Bạch Vũ Tích vẫn có thể làm
được.
Bạch Vũ Tích giống như tìm được chăn ấm, ôm chặt cổ Lăng Tiếu, đầu nàng vùi vào lòng hắn, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.
Trong lòng Lăng Tiếu không khỏi rung động, bộ ngực mềm của nha đầu này
làm cho hắn sảng khoái vô cùng, thật hận không thể đem nàng hung hăng
tàn phá một phen.
Bất kể là kiếp này hay kiếp trước, bên cạnh Lăng Tiếu luôn có nữ nhân
làm bạn, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn chưa mở ra thân “xử nam” của
mình.
Thật nhiều người cảm thấy nghi hoặc, đây là vì sao? Chẳng lẽ thân dưới của người này có tật xấu?
Sai, kỳ thật về chuyện này chính bản thân Lăng Tiếu cũng bắt cuồng.
Từ nhỏ hắn luôn rất nghe lời lão quỷ sư phụ.
Năm đó khi lão quỷ sư phụ truyền thụ võ công cho hắn, từng nói qua một câu làm cho hắn mãi tới bây giờ luôn phi thường hối hận.
- Tiếu nhi, muốn luyện võ công tuyệt thế nhất định phải bảo trì thân
đồng tử, như vậy mới có thể lấy thuần chính khí thành tựu vô thượng chân công!
Lúc ấy Lăng Tiếu rất thích luyện võ, chí hướng của hắn chính là trở
thành võ lâm chí tôn, cho nên hắn luôn nhớ kỹ câu nói này của lão quỷ sư phụ, mãi cho tới khi cùng tứ đại siêu cấp cao thủ của Quỷ Môn ôm nhau
cùng chết, Lăng Tiếu mới chợt tỉnh ngộ, mắng to vị sư phụ đáng chết kia, làm hại hắn còn chưa được hưởng thụ nhân sinh đã phải chết.
May mắn hắn còn có cơ hội lặp lại một lần, bằng không hắn phải hối hận suốt đời.
Lăng Tiếu áp chế dục vọng đem Bạch Vũ Tích đặt lên giường, sau đó đắp
mền cho nàng, lại gọi tiểu nhị mang tới chậu nước ấm lau mặt cho nàng,
sau đó dùng chút huyền lực mới khôi phục truyền qua cho Bạch Vũ Tích,
tin tưởng cho tới trưa nàng sẽ giảm sốt.
Nhìn gương mặt khả ái xinh đẹp của Bạch Vũ Tích, Lăng Tiếu đột nhiên dâng lên một ý niệm trong đầu:
- Cứ để cho nàng làm thị nữ cho mình cả đời tốt lắm, bằng không tiện nghi cho nam nhân khác không phải là quá thiệt thòi!
Tại Vẫn Thạch thành, toàn bộ thị nữ đều phải làm bất kỳ chuyện gì cho thiếu gia hoặc chủ nhân, dù là ấm giường vào buổi tối.
- Phi! Từ khi nào mình lại hư hỏng như vậy!
Lăng Tiếu hứ một tiếng, sau đó ăn chút điểm tâm tiểu nhị mới bưng lên, thu liễm tâm thần ngồi dưới đất đả tọa.
Ngay khi Lăng Tiếu đang ở trong khách điếm đả tọa chữa thương, thế giới bên ngoài đang điên cuồng tìm kiếm hắn.
Tối hôm qua, Lăng Chiến vốn đả tọa khôi phục nguyên khí nhưng lại bị
Mộng Tích Vân quấy rầy. Cũng không có gì kỳ quái, nhi tử mang theo dưỡng nữ ra ngoài cả ngày không trở về, làm mẫu thân như bà đương nhiên cảm
thấy lo lắng, hơn nữa bà cũng không biết nhi tử đã trùng tu huyền lực,
không muốn nhìn thấy bộ dạng bất tỉnh của nhi tử khi bị trọng thương
ngày trước.
Ngay lúc Lăng Chiến cùng Mộng Tích Vân muốn đi ra ngoài tìm nhi tử, sân
viện của bọn họ đã lâu không có người hỏi thăm lại nghênh đón tam đệ của Lăng Chiến là Lăng Thao viếng thăm.
Lăng Thao, ba mươi ba tuổi, vừa đột phá huyền sĩ trung giai không lâu,
trên người mặc bộ trường bào màu lam, lưng đeo trường thương, mạnh mẽ uy vũ đi thẳng tới trong sân viện của Lăng Chiến.
Lăng Thao vừa nhìn thấy Lăng Chiến, lập tức ôm quyền mang theo thần sắc tôn kính nói:
- Nhị ca, nhị tẩu!
Mộng Tích Vân cười nói:
- Tam đệ tới rồi!
- Tam đệ, sao ngươi lại tới đây?
Lăng Chiến ôm hai vai Lăng Thao hỏi.
Tuy rằng trước kia Lăng Chiến bị phế đi kinh mạch, nhưng vị tam đệ này
vẫn tôn kính hắn như đại ca, cảm tình giữa hai huynh đệ thật thân thiết.
Lăng Thao cười cười nói:
- Đệ không phải tới thăm nhị ca sao, đúng rồi, sao không thấy Tiếu nhi?
- Ta đang muốn ra ngoài tìm tên tiểu tử thúi kia đây, đi ra ngoài cả
ngày không thấy bóng dáng, nhị tẩu của ngươi khẩn trương thật lâu đâu!
Lăng Chiến nói.
- Cái gì, Tiếu nhi còn chưa trở lại?
Lăng Thao kinh hô.
- Tam đệ không cần khẩn trương, có lẽ Tiếu nhi chơi đùa quên thời gian mà thôi!
Lăng Chiến cũng không lo lắng cho Lăng Tiếu quá nhiều, hắn đã biết nhi
tử trùng tu huyền lực, chỉ cần không gặp phải đại phiền toái sẽ không
xảy ra chuyện gì.
- Ai nha, xảy ra chuyện lớn, nhị ca, đệ cùng nhị ca đi tìm Tiếu nhi trở về, nhị tẩu ở nhà chờ đi!
Lăng Thao lộ vẻ lo lắng nói.
Lời này làm Mộng Tích Vân hoảng sợ muốn té xỉu, bà vội vàng chụp lấy tay Lăng Thao hỏi:
- Tam đệ, ngươi nói cho rõ ràng hãy đi, Tiếu nhi của ta xảy ra chuyện gì?
Lăng Thao nói ngắn gọn:
- Hôm nay Tiếu nhi của nữ oa của La gia đánh nhau tại Vị Hương Cư, đánh
bại nữ oa của La gia nhưng chính Tiếu nhi hình như cũng bị thương…
Lăng Thao còn chưa nói xong Mộng Tích Vân đã lảo đảo nói:
- Cái gì, con ta bị thương?
- Nam nhân nói chuyện, nữ nhân đừng nói chen vào!
Lăng Chiến hừ lạnh nói, lại hỏi Lăng Thao:
- Chẳng lẽ Tiếu nhi bị trọng thương?
- Có bị trọng thương hay không đệ không biết, nhưng đệ muốn hỏi nhị ca
một câu, có phải Tiếu nhi trùng tu lại huyền lực hay không?
Lăng Thao không đáp mà hỏi ngược lại.
Lăng Chiến ý thức được việc này nhất định không thể che giấu, vì vậy gật đầu:
- Tiếu nhi đạt được ít cơ duyên có thể trùng tu huyền lực!
- Vậy thì được rồi, người trong tửu lâu đều biết Tiếu nhi có thể trùng
tu huyền lực, tin tức truyền thật nhanh, tin tưởng rất nhiều người sẽ
biết tin tức Tiếu nhi hồi phục, dù là phụ thân đại nhân cũng đã hay
biết, cho nên mới để cho đệ tới đây!
Lăng Thao nghiêm túc nói.
- Đệ muốn nói…sẽ có người bất lợi đối với Tiếu nhi?
Lăng Chiến suy đoán.
- Chẳng lẽ nhị ca không cảm thấy thật kỳ quặc, cả huynh cùng Tiếu nhi
đều bị người phế đi kinh mạch, cho nên khẳng định có người có ý đồ bất
lợi với thiên tài của Lăng gia chúng ta, hiện tại ta phải sớm tìm được
Tiếu nhi, vận dụng lực lượng mạnh nhất của gia tộc bảo vệ hắn, chờ sau
khi hắn trở thành linh sư như vậy Lăng gia chúng ta có thể xưng hùng Vẫn Thạch thành!
Lăng Thao phân tích nói.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng đi tìm Tiếu nhi!
Lăng Chiến vội vàng nói. Hắn vô cùng tin tưởng lời nói của Lăng Thao,
hắn chính là người bị hại, biết có người đố kỵ đỏ mắt thiên phú của hai
phụ tử hắn, vì vậy muốn bóp chết họ từ trong trứng nước. Bởi vì có câu
nói, cây mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ!
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật