- Ngươi miệng quạ đen, không nói câu nào tốt, ngươi sau này đừng có mơ bước lên giường của ta, Tiếu nhi thực lực cường đại, làm người cơ trí, chắc chắn sẽ phúc tinh cao chiếu, bình an.
Nói đến đây Lăng Chiến cũng cảm khái, trong nội tâm nói thầm.
- Xú tiểu tử này mà quay về, lão tử phải trừng phạt hắn tội bất hiếu.
Đáng thương cho tấm lòng phụ mẫu, con cái ra ngoài thì luôn lo lắng cho con bình an.
Sau đó này bên ngoài có tiếng nha hoàn nói vào.
- Lão gia, tộc trưởng cùng Thao trưởng lão tới.
- Ta nói ngươi quay về, bọn họ nhất định sẽ tới đây mà!
Mộng Tích Vân liếc Lăng Chiến nói một câu.
Lăng Chiến gượng cười nói:
- Ngươi để đại ca cùng tam đệ chờ tý, ta đi tắm rửa thay quần áo rồi đi gặp.
Lăng Viễn cùng Lăng Thao phân biệt là đại ca cùng tam đệ của Lăng Chiến, ba huynh đệ của bọn họ vẫn không tệ, mà từ khi con của Lăng Chiến lên cao thì bọn họ càng thân thiết.
Bởi vì thực lực của bọn họ hôm nay là do đứa cháu này cho, bằng không làm gì uy phong như hiện tại.
Bọn họ bây giờ không đuổi kịp Lăng Chiến, đương nhiên là biết rõ Lăng Chiến rèn luyện trở về, khẳng định tìm được không ít thứ tốt, muốn "Ăn cướp".
- Đại ca, tam đệ các ngươi tới quá nhanh nha!
Mộng Tích Vân đón hai người cười nói.
Hai người nghe ra ý giễu cợt của Mộng Tích Vân nhưng không giận.
Lăng Viễn cười nhạt nói:
- Nhị muội chớ trách, ai bảo nhị đệ thực lực cường đại, ta cũng vì gia tộc phát triển, chỉ có thể kéo da mặt dày tìm chỗ tốt của hắn thôi.
- Chị dâu, tam đệ ta vừa mới đột phá Vương giai, chỉ có thể dựa vào nhị ca giúp đỡ!
Lăng Thao thì cười lớn nói ra.
Nhưng mà nội tình Lăng gia có hạn, muốn tăng cường thực lực thì phải có tư nguyên cao cấp, trân tàng chúng cũng tốt, bán đấu giá cũng được, hoặc là dùng để thưởng cho người có công.
Nhưng mà các tư nguyên cao cấp cũng không phải dễ lấy như vậy.
Cả Lăng gia cũng chỉ có Lăng Chiến thực lực mạnh nhất, mà hắn thường xuyên ra vào Hoang Tùng sơn mạch rèn luyện, thỉnh thoảng có thể tìm được không ít linh thảo cao giai, chém linh thú cao giai, đây chính là tư nguyên tốt nhất.
Cho nên Lăng Viễn biết rõ Lăng Chiến trở về thì không thể không đi qua đây, chỉ cần lấy được thi thể linh thú tứ phẩm cao giai đưa tới nhà bán đấu giá của gia tộc cũng sẽ thu được không ít huyền tinh.
Về phần Lăng Thao, hắn tìm Lăng Chiến chính là hỏi xem có linh thảo này thích hợp cho hắn tu luyện hay không, giúp hắn mau chóng đột phá lên Vương giai.
Mà Lăng Chiến luôn hào phóng, đối với những ngoại vật này không có quan niệm gì, cho nên mỗi lần đều cho Lăng Viễn không ít thứ tốt, có cho Lăng Thao đồ thích hợp.
Ai bảo đây là thân huynh đệ của hắn chứ!
Lăng Chiến tắm rửa xong thì diện mạo tuấn lãng bất phàm, từ khi thực lực của hắn không ngừng tăng lên, khí chất cũng khác với ngày xưa.
- Đại ca, tam đệ đến, đồ tốt của các ngươi đã chuẩn bị sẵn rồi, cũng không vội này nhất thời, chúng ta uống vài chén lại nói.
Lăng Chiến cười nói.
Từ khi nhi tử truyền cho hắn bộ thần công thần bí tu luyện, thực lực của hắn không chỉ khôi phục, hơn nữa càng không ngừng tiến giai nhanh hơn, giúp hắn có địa vị đệ nhất Lăng gia, điểm này khiến hắn cảm khái không thôi, đồng thời hắn cũng quý trọng tất cả, bởi vì nó không dễ dàng.
Lăng Viễn cùng Lăng Thao cũng không khách khí liền ngồi xuống.
Mộng Tích Vân cũng không có tức Lăng Chiến, lập tức bảo người đi vào nhà bếp chuẩn bị món ăn.
Nhưng mà ngay vào lúc này bên ngoài có tiếng gió vang lên.
Bang bang!
- Xảy ra chuyện gì?
Lăng Thao nghi hoặc hỏi.
Mộng Tích Vân lúc này hiện ra thần sắc bình thản, nói:
- Là tiểu hắc, không biết sao nó chạy nhanh như vậy.
Nói xong nàng lập tức đi ra ngoài xem.
Lăng Chiến nhíu mày, thần sắc khẩn trương, nói:
- Tốt... Thật nhiều khí tức cường đại, nhanh... Đại ca, tam đệ ra ngoài xem nào!
Lăng Chiến cảm giác qua người tới thì đứng lên đi ra ngoài.
Lăng Viễn cùng Lăng Thao cũng vội vàng đi ra ngoài, có thể khiến Lăng Chiến kinh hoàng không biết là nhân vật thế nào.
Tiểu hắc giống như chiếc xe tăng chạy từ trong viện ra ngoài, bay thẳng tới cửa chính đại viện Lăng gia.
Người Lăng gia trên đường đi hoảng sợ né tránh ra hai bên.
Bọn họ biết trong gia tộc có nuôi một con linh thú tứ giai, bọn họ nào dám ngăn cản, huống hồ bọn họ cũng không có bổn sự ngăn cản.
Hộ vệ canh giữ cửa viện lúc này tán đi, nếu như bị tiểu hắc tấn công thì bọn họ chết không chỗ chôn.
- Tiểu hắc, ngươi quay về cho ta!
Mộng Tích Vân đuổi theo quát lên.
Tất cả mọi người nhìn qua Mộng Tích Vân đang phi hành thì kinh ngạc không thôi.
Bọn họ cũng không biết Mộng Tích Vân là một cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ đột phá Vương giai.
- Ta... Ta có hoa mắt hay không, Tích Vân phu nhân có thể phi hành!
- Không phải chứ, thì ra Tích Vân phu nhân cũng là cao thủ Vương giai, Lăng gia chúng ta lại nhiều ra cao thủ Vương giai, thật sự là quá lợi hại.
- Ta nói nha, gia đình hộ tông trưởng lão đều lợi hại, phu nhân cũng chẳng thể yếu đi nơi nào.
- Lăng gia chúng ta có ngày hôm nay cũng là nhờ vài thập tứ trưởng lão cả, thập tứ trưởng lão là nhi tử của Tích Vân phu nhân, thực lực Tích Vân phu nhân mạnh cũng không kỳ quái.
- Cũng không chỉ như vậy, ta còn nghe nói thập tứ trưởng lão là luyện dược sư cao cấp, địa vị trong tộc không yếu hơn thái thượng trưởng lão đâu.
Thuận theo Mộng Tích Vân bay đi, Lăng Chiến cũng nhanh chóng đuổi theo nàng, theo sau là Lăng Viễn cùng Lăng Thao cũng bay ra.
Người của Lăng gia lúc này trên mặt không hiểu, bọn họ đang nghi hoặc.
- Chẳng lẽ tiểu hắc nổi điên?
- Chúng ta còn chưa tới nhà thì tiểu hắc đã ra đón chúng ta rồi, không tệ không tệ!
Lúc này tiếng nói sảng khoái vang lên ngoài cửa đại viện Lăng gia.
- Ha ha, tiểu hắc đã lớn rồi!
Một tiếng cười kiều mị vang lên.
Mộng Tích Vân cùng Lăng Chiến vừa tới cửa nhìn thấy nó đang vui đùa với người trước mặt, thần sắc của bọn họ trở nên kinh hỉ.
- Tiếu nhi!
Mộng Tích Vân không nhịn được kinh hô lên.
Tiểu hắc chạy ra mừng chính là đoàn người Lăng Tiếu từ Tử Thiên Tông đi tới nơi này.
Lăng Tiếu bước lên vui vẻ nói:
- Cha mẹ, ta trở về!
Nhìn thấy phụ mẫu càng ngày càng trẻ ra, Lăng Tiếu lúc này rất cao hứng.
Tâm tình của Mộng Tích Vân càng kích động, trong đôi mắt của nàng đầy lệ nóng, nàng che miệng nói:
- Xú tiểu tử đã chịu quy về, có phải lớn rồi không muốn về nhà, không muốn nương, ngươi không biết nương nhớ ngươi thế nào sao...
Mộng Tích Vân lúc này lại mắng Lăng Tiếu, giống như đang phát tiết toàn bộ ra khỏi nội tâm của mình.
Lăng Tiếu là hài tử do nàng sinh ra, Mộng Tích Vân rất yêu thương con của mình.
- Nương, là hài tử không đúng, hại nương lo lắng.
Hắn bị mắng nhưng mà trong nội tâm đang hò hét, mặc kệ hắn thực lực mạnh thế nào vẫn còn con của mẫu thân, mẫu thân quan tâm con là thiên kinh địa nghĩa.
Sau đó Phượng Lăng Thiên đi tới trước mặt Mộng Tích Vân nói:
- Nãi nãi, ngươi không nên mắng phụ thân, phụ thân hắn biết sai rồi, ta thay phụ thân bảo chứng sau này sẽ không làm nãi nãi lo lắng nữa?
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật