Khương Tư Nam đối với Đệ Nhất Thánh bá đạo cũng cực kỳ khó chịu, còn chưa thấy qua lão gia hỏa không biết xấu hổ như vậy, thu đồ đệ cũng muốn cưỡng bức, nhớ tới sự tình mình ở Đại La Thiên Cung, cùng Ngư Hóa Long hôm nay quả thực là không sai biệt.
Khương Tư Nam cười nói:
- Ngư sư huynh nguyện ý gia nhập Thiên Đạo Phong, sư tôn ta nhất định sẽ đáp ứng, ta liền cả gan thay ta sư tôn làm chủ một lần, về sau ngươi chính là người của Thiên Đạo Phong chúng ta!
Tất cả mọi người nhìn trợn tròn mắt, Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long thật đúng là muốn chết không tìm địa phương a, vậy mà ở trước mặt đệ nhất Thái Thượng trưởng lão, trực tiếp định ra hướng đi của Ngư Hóa Long.
Cái này không chỉ không cho đệ nhất Thái Thượng trưởng lão mặt mũi, càng hung hăng đánh một cái tát, dù chúng đệ tử không quen nhìn đệ nhất Thái Thượng trưởng lão bá đạo, nhưng mà bọn hắn cũng là giận mà không dám nói gì, hôm nay Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long công nhiên khiêu chiến, chỉ sợ kế tiếp liền thảm rồi.
Nếu như Đệ nhất Thái Thượng trưởng lão muốn đối phó hai đệ tử, thật sự là quá đơn giản!
Đệ nhất Thái Thượng trưởng lão nhìn Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long, sắc mặt lạnh lùng, không giận ngược lại cười, tiếng cười chấn động thương khung, ngay cả Sơn Hà Đài dưới chân cũng đang run rẩy.
- Ha ha ha, tốt, hai người các ngươi lại dám ngỗ nghịch bổn tọa, dĩ hạ phạm thượng, bất tuân trưởng bối, xem ra hôm nay không cho các ngươi chút giáo huấn, các ngươi còn thật không biết trời cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu!
Đệ Nhất Thánh nhìn không ra biểu lộ trên mặt, nhưng mà trong nội tâm là lửa giận ngút trời, ở trong Đại La Thiên Tông hắn nhất ngôn cửu đỉnh, nói một không hai, ai dám ngỗ nghịch hắn?
Nhưng mà hết lần này tới lần khác Khương Tư Nam này, không tán thưởng, lặp đi lặp lại nhiều lần chống đối hắn, vốn hắn dù lại bá đạo, cũng sẽ không làm được sự tình bắt buộc Ngư Hóa Long bái sư.
Nhưng mà Kim Đan Cửu phẩm thật rất khó được, trong lịch sử vạn năm của Đại La Thiên Tông, Kim Đan Cửu phẩm cũng chỉ xuất hiện ba người, loại tuyệt thế thiên tư này ở toàn bộ Chân Cương Đại Lục cũng rất ít có, so với Thánh Thể còn khó có hơn, tuy Kim Đan Bát phẩm cùng Cửu phẩm là lĩnh vực những Linh thể, Thánh Thể kia mới có thể chạm đến, nhưng cũng không phải mỗi người đều có thể đạt tới.
Không có Đại Cơ Duyên, đại nghị lực, đại tuệ tâm là không thể, hơn nữa thiên thời địa lợi nhân hoà đầy đủ, mới có thể thấy được một đường Tạo Hóa, đạt tới viên mãn cực cảnh.
Hôm nay, Ngư Hóa Long chẳng những không muốn bái mình làm sư, còn bị Khương Tư Nam lừa dối gia nhập vào Thiên Đạo Phong, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục, thúc thúc có thể nhẫn, thẩm thẩm không thể nhẫn a.
Oanh!
Trên người Đệ Nhất Thánh bộc phát ra một cỗ khí thế vô tận, trong nháy mắt thương khung rung rung, bát phương di chuyển, phiến thiên địa này trở nên có chút bất đồng, phảng phất như bị hắn hoàn toàn khống chế, tạo thành một lĩnh vực kỳ lạ.
- Lão già này thật đúng là dám ra tay?
Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long nhìn nhau, ánh mắt đều biến đổi.
Thiên Hình Đại trưởng lão cùng Tru Ma Đại trưởng lão cũng sắc mặt đại biến, bọn hắn không thể trơ mắt nhìn Đệ Nhất Thánh ra tay, nếu Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long bị Đệ Nhất Thánh ra tay đả thương thậm chí đánh chết, không nói Đại La Thiên Tông mất đi hai tuyệt thế thiên tài, tổn thất thảm trọng, còn có thể sẽ khiến một hồi đại kịch biến.
Tính tình vị kia ở trên Thiên Đạo Phong, hai Đại trưởng lão là rất rõ ràng, nếu đồ đệ của hắn bị Đệ Nhất Thánh đánh chết, khẳng định phải tìm hắn dốc sức liều mạng, không chết không ngớt.
- Đệ nhất Thái Thượng trưởng lão xin dừng tay, có chuyện từ từ nói, cần gì phải động thủ với hai tiểu bối?
Thiên Hình Tử cùng Thiên Tru Tử ngăn ở trước Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long, cảm thụ được Thiên Địa hư không chung quanh không bị khống chế, trong nội tâm đều rùng mình, vô cùng lo lắng nói.
- Các ngươi cút ngay cho ta, hôm nay ta nhất định phải giáo huấn bọn hắn một chầu!
Đệ Nhất Thánh vốn tính tình nóng nảy, giờ phút này mở trừng hai mắt, thân hình khôi ngô ẩn chứa thần lực phảng phất như núi lửa, hắn vung tay áo lên, hư không ngăn ra, Thiên Hình Tử cùng Thiên Tru Tử đều lảo đảo, bị đẩy ra hai bên.
- Lão già này vậy mà không biết xấu hổ như vậy? Dám ra tay với tiểu sư đệ?
Dịch Phi thấy một màn như vậy, lập tức chửi ầm lên, sau đó không cần suy nghĩ, phi thân về phía Sơn Hà Đài.
Oanh!
Một trận đồ quay tròn bay ra, lượn lờ lấy tử khí tôn quý mà thần bí, nghênh không lập tức biến thành vạn trượng, phù văn bay múa, hào quang lập loè, bên trong có Hỗn Độn Khí tràn ngập, phảng phất như mang theo tuyệt diệt sát khí Khai Thiên Tích Địa, ầm ầm trấn áp về phía Đệ Nhất Thánh.
- Tru Tiên Trận Đồ của Thiên Cơ lão nhân?
Ánh mắt Đệ Nhất Thánh lóe lên, không cần suy nghĩ một quyền oanh lên hư không, một quyền vô cùng đơn giản, nhưng lại phảng phất như áp súc lực lượng thiên địa ở trong một quyền này, tản mát ra một loại khí tức phong cách cổ xưa mênh mông.
Oanh!
Trên Tru Tiên Trận Đồ hào quang sáng chói, phù văn nổ tung, những kiếm khí sắc bén kia đều nhao nhao vỡ vụn, cuối cùng toàn bộ Tru Tiên Trận Đồ trực tiếp bị Đệ Nhất Thánh một quyền oanh bay.
Dù sao cảnh giới của Dịch Phi còn quá thấp, một phần trăm lực lượng của Tru Tiên Trận Đồ cũng phát huy không ra, tự nhiên không phải đối thủ của Đệ Nhất Thánh.
Mắt thấy Đệ Nhất Thánh hùng hổ đi tới, trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên một tia hung quang, trong tay nắm Ngọc Hoàng phù, chuẩn bị dùng Ngọc Hoàng phù trước đánh lén lão gia hỏa không biết xấu hổ này thoáng một phát, đến lúc đó động tĩnh ở đây nhất định sẽ bị chưởng giáo Chí Tôn cùng Dịch Thiên Cơ phát giác, mình cùng Ngư Hóa Long liền không cần lo lắng.
Đồng thời Khương Tư Nam đối với Đệ Nhất Thánh bá đạo vô sỉ, cũng có hiểu rõ càng sâu, lão già này vô sỉ đến một lời không hợp, bất kể có phải là vãn bối của mình hay không, cũng sẽ trực tiếp ra tay, để cho người trơ trẽn.
- Sư thúc, lão nhân gia ngài làm sao nóng tính như vậy, vậy mà ra tay với hai vãn bối!
Bỗng nhiên, một thanh âm lạnh nhạt mờ ảo truyền đến, xa xa một đạo cầu vồng sáng chói trải ra, tản mát ra một cỗ khí tức thần bí, lập tức chắn ở trước mặt Đệ Nhất Thánh.
Từ trên cầu vồng, một thanh niên mặc thanh y nho nhã giẫm chận tại chỗ đi xuống, mày kiếm mắt sao, anh vĩ phi phàm, nhưng mà nhìn kỹ, lại phát hiện ánh mắt của hắn thâm thúy mà cổ xưa, phảng phất như từ trong Thời Gian trường hà đi tới, mang theo một loại cơ trí rộng rãi mà sáng ngời, để cho người không khỏi sinh lòng kính ngưỡng.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật