Trang chủ » Sát Thần » Chương 781: Thiên huyễn vực tràng

Chương 781: Thiên huyễn vực tràng

Bên ngoài Cực Đạo luyện ngục tràng, ở chỗ hồ nước màu bạc, Độ Thiên Nhạc cùng ngũ đại chư hầu, đều cau mày, nhìn về phía dưới một cách khó hiểu.

Một góc của hồ nước, bị một tầng sương khói màu xám nhạt bao trùm, làm bọn hắn không thấy cảnh tượng trong đó, khu vực kia, chính là vị trí ba người Thạch Nham, Á Lan, Thiết Mục.

Vẻ mặt Tạp Tu Ân âm trầm, ánh mắt tuôn ra vẻ hoảng sợ, nhìn về phía Độ Thiên Nhạc quát: "Chuyện gì xảy ra? Từ ba ngày trước đến giờ, ta liền không thể nhìn thấy hai người dưới trướng của ta, mây khói màu xám kia, rốt cuộc là đến từ nơi nào, vì sao có thể ngăn cách tầm mắt của chúng ta?"

Độ Thiên Nhạc cau mày, cũng có chút khó hiểu, "Không rõ ràng lắm. Hẳn là do người nào đó, nhận thức được sự ảo diệu của Cực Đạo luyện ngục tràng, cho nên mới có thể ngăn cản tầm mắt của người ở bên ngoài, làm cho chúng ta nhìn không thấy cảnh tượng ở bên trong.”

"Sẽ là ai?" Tạp Tu Ân hừ lạnh một tiếng, "Hai người dưới trướng của ta rốt cuộc bị sao vậy?”

Lắc lắc đầu, Độ Thiên Nhạc bất đắc dĩ trả lời: "Ta cũng không biết, Cực Đạo luyện ngục tràng cũng không phải do ta ngưng luyện thành, đây vốn là một bí trận do thiên nhiên hình thành, tự động phù hợp với thiên địa chí lý.

Trước khi bệ hạ nhận lấy, thì Cực Đạo luyện,ngục tràng cũng đã tồn tại, là khu vực kỳ diệu nhất của thần quốc, ta cũng không thể nắm giữ ảo diệu trong đó.”

"Hiện tại tốt lắm, Thạch Nham cũng đã đến khu vực đó, không biết xảy ra chuyện gì." La Thiết Tư Đặc nhún vai nói: "Ta vốn quan tâm nhất là tiểu tử này, hiện giờ nhìn không thấy cái gì cả, quả nhiên là không thú vị nữa.”

"Vậy Á Lan cùng Thiết Mục sẽ phải chạm mặt với Thạch Nham, không biết giữa ba người Hây, sẽ phát sinh chuyện gì không." Đạt Lặc thấp giọng cười cười, " Tuy rằng Á Lan, Thiết Mục bất phàm, nhưng mà Thạch Nham đã đạt tới Thần Vương cảnh giới, trong khoảng thời gian này, đã giết không ít người có cảnh giới như thế, ta thật sự tò mò  muốn chết.”

Sắc mặt của Tạp Tu Ân, càng trở nên khó nhìn.

Hắn đương nhiên biết rõ Thạch Nham khó chơi, đoạn thời gian này, bọn họ đã tập trung chú ý, gần như mỗi một chiến của Thạch Nham, đều theo dõi rồi, mỗi một lần chiến đấu qua đi, khả năng vận dụng lực lượng cùng lĩnh vực của Thạch Nham, đều tinh thâm thêm một phần.

Vượt cấp khiêu chiến, ở trên người Thạch Nham đã không phải là chuyện lạ rồi, võ giả Thần Vương cảnh Nhị trọng thiên bình thường, gần như không có một ai có thể tránh thoát khỏi sự đuổi giết của hắn, nửa năm qua đi, có ít nhất là mười người, đã chết thảm ở trong tay hắn.

Không ai ngờ tới, số người Thạch Nham giết chết, đã muốn vượt qua Đạt Lặc cùng Á Lan Thiết Mục, chính là hai cái võ giả của La Thiết Tư Đặc, chỉ hơi kém cỏi một chút so với người dưới tay của Lỵ An Na cùng ba người Áo Cách Lạp Tư.

Nếu dựa theo tình thế hiện nay, không bao lâu sau, công huân mà Thạch Nham giết chết người tích lũy được, liền có thể đủ vượt qua Áo Cách Lạp Tư rồi.

Đến thời điểm mấu chốt, hắn và Á Lan, Thiểt Mục đều bị mây khói màu xám bao phủ, liền nhìn không thấy cảnh tượng bên trong, làm cho tất cả mọi người khổ sở muốn chết

"Xem ra, có người rất quen thuộc Cực Đạo luyện ngục tràng, lại có thể ảnh hưởng đến năng lượng dao động trong đó để tránh thoát tầm mắt của chúng ta, người này rất khôn ngoan và xảo quyệt. Chắc sẽ xung đột với Thạch Nham." Lỵ An Na xem trong chốc lát,cau mày nói.

Mọi người càng . trở nên tò mò , một đám tập trung xem phía dưới, nhưng làm như thế nẳo cũng nhìn không ra cảnh tượng bên trong đó biến hóa  như thế nào, khổ sở muốn chết.

Không chỉ có bọn hắn, mà ngay cả kẻ đứng đầu Thiên Niết Tinh Thần Quốc, cũng nhíu mày thật sâu, vẻ mặt lạnh như băng.

"Phụ vương, đây là chuyện gì? Ngay cả ngươi không thấy rõ?" Tử Diệu kinh ngạc, "Cực Đạo luyện ngục tràng mở ra, không phải nắm giữ ở trong tay ngươi sao?”

Ánh mắt Độ Thiên Kỳ lòe ra ánh sáng khác thường, im lặng suy nghĩ một chút, mới chậm rãi nói: "Ta biết phương pháp mở ra, nhưng mà Cực Đạo luyện ngục tràng, cũng không phải là do ta tạo ra. Năm đó, lúc ta tiếp nhận thần quốc, thì Cực Đạo luyện ngục tràng đã tồn tại, cũng đã tồn tại vạn năm rồi! Khu vực này, chính là một quốc sư của thần quốc chùng ta lấy thiên nhiên kỳ trận trên Luyện Ngục Tinh chậm rãi diễn biển mà thành, ẩn chứa trận pháp cực hạn ảo diệu ở trong đó, ta đối với những thứ này cũng không tinh thông, tự nhiên sẽ không có khả năng hiểu rõ sự huyền ảo trong đó.”

"Quốc sư?" Tử Diệu chấn động, “Thần quốc đã không có quốc sư rất lâu roi.”

"Đúng vậy, vị trí quốc sư, đã để trống nhiều năm. vốn ta muốn cho hắn đảm nhiệm chức quốc sư, đáng tiếc, bị hắn từ chối rồi." Trong mắt Độ Thiên Kỳ, có một tia mất mác.

Tử Diệu tự nhiên biết người trong lời npicủa hắn là ai, tên lão nhân vẫn giấu kín ở trong Nhật Tinh Bạo Toái tràng, là một trong những luyện dược sư cao cấp nhất Liệt Diễm tinh vực, mấy trăm năm trước, đã vang danh khắp tinh vực.

"Quốc sư trước kia của thần quốc, đều là nhân vật nổi tiếng, đối với bản chất của các loại áo nghĩa đều có nhận thức sâu sắc. Áo nghĩa truyền thừa của thần quốc chúng ta, cũng là do quốc sư tạo ra, đáng tiếc, ở mấy đời trước ta, liễhỵkhông có quốc sư nào, cũng không ai có thể trèo lên vị trí nàỵ." Độ Thiên Kỳ thở dài một tiếng, Cực Đạo luyện ngục tràng vốn do quốc sư phụ trách tiếp nhận, nhưng bởi vì hiện giờ không có người thích hợp, ta mới có thể làm chuyện này, ta là người dùng cả đời để theo đuổi lực lượng cực hạn, không có thời gian đắm chìm trong những thứ này, nhận thức về Cực Đạo luyện ngục tràng cũng không đủ, cho nên...

"Ngươi cũng không biết nguyên nhân?”

"Uhm, tấm Hạo Thiên thần kính này của ta, cũng là do vị quốc sư cuối cùng luyện chế thành, nếu nó không thể biểu hiện hình ảnh của Cực Đạo luyện ngục tràng, ta cũng không có biện pháp.”

"Trở thành quốc sư, có điều kiện gì?”

"Luyện dược sư cùng luyện khí sư cao nhất, phải có nhận thức độc đáo cùng nắm giữ các lọai trận pháp thiên địa, hiểu biết bản chất lực lượng có thể rèn luyện đan dược pháp khí thần cấp, khắc kết giới trận đồ, cấm chế, hơn nữa vì thần quốc lập nhiều công lao to lớn." Uhm, Thạch Nham cũng là một gã luyện khí sư mà."

"Luyện khí sư?" Độ Thiên Kỳ bật cười, lắc lắc đầu, "Tiểu tử này tu luyện thật sự pha tạp, lại có thể nghiên cứu mọi thứ, phỏng chừng hắn cũng chỉ là luyện khí sư gà mờ mà thôi, chắc sẽ không có nhiều thành tựu.

"Hắn có thể luyện chế ra vật phẩm thần cấp.

"Thần cấp!?" Độ Thiên Kỳ khiếp sợ, không nhịn được quát một tiếng, "Điều này làm sao có thể?”

"Ta tận mắt nhìn thấy.

Vẻ mặt Độ Thiên Kỳ tái nhợt, bỗng nhiên giật mình, sắc mặt trở nên vô cùng quái dị.

Cực Đạo luyện ngục tràng.

Lão nhân nham hiểm kia, còn đang khiêu khích ly gián, "Các ngươi cũng biết, ta chỉ có một người, cần một khối luyện ngục lệnh bài là đủ rồi. Hơn, ta cũng không cần gì nhiều, miễn là còn sống đi ra ngoài, không chịu sự quản lí của Luyện Ngục Tinh. Giao dịch rất dễ dàng, các người giết tiểu tử kia, đưa luyện ngục lệnh bài của hắn cho ta, ta không đuổi theo các ngươi nữa, cực kì đơn giản?”

Hắn lải nhải, nói ra liên tục không ngừng, liên tục giựt giây Thiết Mục cùng Á Lan.

"Hai ngươi đều là Thần Vương Nhị trọng thiên, hơn nữa phi thường đoàn kết, ta muốn giết chết các ngươi, cũng cần tiêu hao không ít lực lượng, nói không chừng còn có thể bị thương. Như hắn lại khác, chỉ có tu vi Thần Vương nhất trọng thiên, lại vừa mới đột phá, các ngươi thay ta xử lý hắn, ta không cần vận dụng lực lượng, các ngươi cũng có thể giải thoát, tất cả mọi người đều vui vẻ, các ngươi nghĩ sao?”

Lời nói của lão nhân kia cay nghiệt, câu nào cũng đâm trúng chỗ yếu, ngôn ngữ có tác dụng mê hoặc, có thể làm cho Á Lan cùng Thiết Mục động tâm, sắc mặt do dự đứng lên.

Vẻ mặt Thạch Nham bình tĩnh, nhưng trong lòng lại âm thầm cảnh giáo.

Tính toán ra, hắn và Thiết Mục, Á Lan, đúng là không có quen biết thân thiết, chỉ là gặp mặt nhau vài lần, từng cùng ở trong một phòng trọng lực tu luyện, từng nói chuyện với nhau vài câu.

Loại giao tình này, thật sự quá bé nhỏ, hai người vì mạng sống mà giết hắn, theo góc độ quan sát của hắn, thì không phải là đều không có khả năng.

Hắn đứng trong chốc lát, hai con mắt bỗng nhiên hơi híp lại, ở trước mặt Á Lan, Thiết Mục, cứ như vậy ngồi xuống, không nói một lời nào, cúi thấp đầu, hơi thở đều đều, giống như là đang trầm tư.

Á Lan cùng Thiết Mục, đều nhìn hắn, hỉnh như đều có phức tạp, đang do dự.

Âm thanh mê hoặc của lão nhân thâm hiểm, vẫn đang liên tục vang lên, đều nói trúng chỗ yếu, cố giựt giây hai người.

Thạch Nham không nói một lời nào, đột nhiên nhắm mắt lại, giống như đang ngủ, phảng phất như không đề phòng, hơi thở đều thu liễm lại.

Á Lan Thiết Mục gian nan giãy dụa trong chốc lát, bỗng dưng, bọn họ chợt liếc mắt một cái, hình như quyết tâm cũng học Thạch Nham, tại nguyên chỗ ngồi xuống, ổn định tâm thần bỉ ảnh hưởng, chậm rãi tỉnh táo lai.

"Mẹ, tên đê tiện vô sỉ, lão tử thiếu chút nữa bị lửa." Thiết Mục hùng hùng hổ hổ, "Đen đây đi, nếu ngươi thật sự có bản lĩnh, đem ba người chúng ta giết chết đi, đừng có mà sử dụng ám chiêu!”

Thạch Nham đang nhắm mắt lại yên lặng chờ đợi, bỗng nhiên nhếch miệng nở nụ cười, thần kinh vốn buộc chặt cũng thả lỏng lại.

Một chút tinh thần quang điểm, bỗng hiển hiện ra, lượn lờ trong phạm vi 20m quanh hắn, tuôn ra ánh sáng chói mắt, từng khỏa tinh điểm thần bí hoạt động, xoáy tròn vây quanh hắn.

Á Lan cùng Thiết Mục vốn duy trì khoảng cách tốt nhất với hắn, cũng đều tự phóng xuất ra Thần Chi Lĩnh Vực, ba người tạo thành hình tam giác, Thần Chi Lĩnh Vực không xung đột lẫn nhau, đều yên lặng chờ đợi.

"Chính các ngươi muốn chết, vậy thì không trách ta được rồi, ai, thật là ngu, rõ ràng là một việc rất dễ xử lí, các ngươi không nên làm phức tạp như thế, tại sao lại phải như thế?" Âm thanh mơ hồ của lão đầu, chợt trái chợt phải, chợt xa chợt gần, không cách nào xác định vị trí chính xác.

Thanh âm hắn vừa vang lên, thì từng mảnh sương khói màu xám, lặng lẽ tràn ngập lại đây, gần như trong khoảnh khắc, liền đem ba người Thạch Nham bao phủ.

Ba người Thần Chi Lĩnh Vực, không có chút phản ứng dị thường nào, cũng không cảm thấy được năng lượng đặc thù dao động, dường như sương khói này, chính là một đám mây bình thường, không có bất cứ tác dụng gì khác.

Nhưng mà, Linh Hồn Tế Thai của ba người Thạch Nham, chẳng biết tại sao, trong giây phút sương khói màu xám che phủ nơi nào, đồng thời trở nên hồi hộp đứng lên!

Hình như, trong sương khói này, ẩn chứa nguy hiểm gì đó...

Linh Hồn tế đột nhiên run lên, thần hồn của Thạch Nham rung động mạnh sắc mặt liền cẩn thận lại.

Ánh mắt hắn mở ra.

Ở bên cạnh hắn, xuất hiện từng đạo thân ảnh, những thân ảnh này đều ngồi xếp bằng, đều là bộ dáng của Á Lan, Thiết Mục cùng hắn, mà ngay cả Thần Chi Lĩnh Vực cũng hiện ra giống nhau, không phân rõ thiệt giả.

Ngay tại bên tay trái của hắn, có một người giống hắn như đúc, cũng mở to mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bốn phía, cùng vẻ mặt hắn hoàn toàn giống nhau, làm cho hắn có cảm giác đang soi gương.

Cùng người nọ giống nhau, hơn mười người Á Lan, Thiết Mục cách đó không xa, cũng đều đang ngồi, nhìn chung quanh, trên thân mỗi người, đều có sinh mệnh dao động, luyện ngục lệnh bài bên hông hắn, lập tức hỗn loạn lên, hiện ra vô số dấu hiệu sinh mệnh.

Thời điểm hắn nhìn về phía người nọ, người nọ cũng nhìn về phía hắn, khi hắn kinh hãi không hiểu được, đột nhiên, trên mặt người giống hắn như đúc, hiện ra một nụ cười quỷ dị.

Thạch Nham thầm hô không ổn, không kịp nghĩ nhiều, Thần Chi Lĩnh Vực biến đổi, lập tức phong tỏa không gian.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật