Trang chủ » Sát Thần » Chương 1322: Ấm lòng

Chương 1322: Ấm lòng

Trên một tòa cự phong của Lục Lăng tinh địa, Hắc Giác tinh, từng luồng ánh sáng năng lượng bay ra, như dòng suối sáng rực, phân biệt bay về phía người tu luyện bát đại tà lực.

Huyết Ma, Bổn Ni, Tạp Thác và những người trán có ấn ký màu máu, lúc này toàn bộ khoanh chân ngồi ngay ngắn, được tinh quang năng lượng ùa vào ấn ký trên trán, hình thái của mỗi một người đều không giống nhau.

Huyết Ma là tộc nhân của Bất Tử ma tộc, tinh quang năng lượng này rót vào trán hắn, rất nhanh liền biến thành sinh mệnh chi năng, hóa thành một cỗ với sinh mệnh áo nghĩa lạc ấn trong cơ thể hắn, khiến cho ma huyết của hắn sôi trào, hình thành một tầng màng màu máu bọc lấy hắn.

Bên trong màng thịt màu máu, sinh mệnh ba động của Huyết Ma cực kỳ khủng bố, như một tòa núi lửa bạo liệt phun trào.

So sánh với hắn thì những người còn lại lộ ra vẻ bình thản hơn rất nhiều, Bổn Ni là tộc nhân của Minh tộc tinh năng lượng thẩm thấu tới, hóa thành từng sợi tơ mờ mịt, lặng lẽ vào tế đài của hắn, như dùng suối nước nóng đang tẩm bổ tế đàicủa hắn, khiến hủy diệt áo nghĩa mà hắn tu luyện càng phát tinh túy trong tế đài .

Tạp Thác tu luyện hỗn loạn áo nghĩa, khi năng lượng này nhập thể, hắn như một lực trường cực lớn làm hỗn loạn thế gian, dẫn động cổ mộc xung quanh bật gốc, quái thạch bay tán loạn, gió gào thét mà đến, đều nhưng muốn xông về phía hắn, nhưng lại bị hắn khống chế xảo diệu, chỉ xoay chuyển vây quanh hắn.

người tu luyện áo nghĩa của Thi Huyết Còn lại thì hình thái vô cùng tương thông, người tu luyện hắc ám áo nghĩa toàn thân chìm trong bóng tối, như biến mất khỏi ánh sáng.

Người Tu luyện thi lực thì cả người sương khói xám trắng lượn lờ, truyền đến khí tức âm lãnh.

người tu luyện áo nghĩa khác cũng đều có đặc điểm riêng, nhưng trong cơ thể của mỗi một người đều truyền ra ba động tăng cường năng lượng.

Rất nhiều người trong Bọn họ ở dưới trướng Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Minh Hạo, lần này vâng theo vâng theo mệnh lệnh đến Hỏa Vũ tinh vực tham chiến, nội tâm bọn họ chỉ thực sự tán thành Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Minh Hạo, coi bọn họ là khôi thủ! trở thành thủ lĩnh chân chính của Thi Huyết.

Về phần Thạch Nham, lúc trước vẫn không được họ coi trọng, chỉ khi coi hắn là khôi lỗi của Huyền Hà, Minh Hạo, Phì Liệt Đặc.

Bọn họ thậm chí có chút khinh thị.

Nhưng mà vào lúc này bọn họ mỗi một người đều từ đáy lòng cảm thấy may mắn, may mắn được phái đến Hỏa Vũ tinh vực.

Bọn họ may mắn vì có thể đi chung đường với Thạch Nham!

Bởi vì lực lượng Thạch Nham tặng, ước chừng có thể tăng cường lực lượng tích lũy mấy chục năm thậm chí trăm năm khổ tu của bọn họ! Cỗ lực lượng ùa vào trong ấn ký rất tinh thuần hùng hậu, khiến cho bọn họ tâm thần mênh mông, mừng rỡ như điên.

Khiến cho bọn họ cảm thấy kinh hãi là lực lượng rót vào ấn ký có thể dung nhập hoàn mỹ vào bên trong áo nghĩa mà bọn họ tu luyện.

Giống như lực lượng này là mỗi người bọn họ tự luyện chế ra vậy!

Hiện tại, bọn họ cuối cùng cũng ý thức được Thạch Nham mặc dù hiện giờ cảnh giới không cao, không trác tuyệt bằng Huyền Hà, Phì Liệt Đặc, Minh Hạo, nhưng Thạch Nham dù sao cũng được truyền thừa áo nghĩa của Thi Huyết, thôn phệ áo nghĩa đó là căn bản trung tâm của Thi Huyết nhất mạch.

Một ngày kia đợi cho Thạch Nham đột phá đến bất hủ, hắn chắc chắn có thể thay thế ba người Minh Hạo, chân chính giành được sự công nhận của mọi người.

Bởi vì áo nghĩa của hắn yếu lĩnh tất cả mọi người, thôn phệ áo nghĩa có thể tạo nên đội quân cường đại, có thể làm cảnh giới của bọn họ đột nhiên tăng mạnh.

Ở sâu trong nội tâm, bọn họ dần dần tán thành Thạch Nham, loại tán thành này sẽ theo cảnh giới của Thạch Nham cường đại hơn mà từng bước sâu sắc hơn.

Không biết qua bao lâu, Thạch Nham tỉnh lại trước, mở mắt ra, lập tức hắn nhìn thấy Hạ Tâm Nghiên, Tử Diệu đang đứng phía trước hắn, mắt đẹp ngưng tụ trên người mình.

Trong lòng cảm thấy ấm áp, hắn cười cười, đứng dậy nói: "Những người khác đâu?"

Lúc này đám người Lâm Hinh, Úc Nam, Úc San, Phong Hàn đều không ở đây, xung quanh chỉ có một số thị vệ võ giả canh giữ, không cho phép người không phận sự tới gần.

Trừ hắn và những người tu luyện bát đại tà lực ra, người quen thuộc cũng chỉ có Hạ Tâm Nghiên và Tử Diệu, hai nàng này tựa hồ vẫn đang thủ hộ hắn, chờ hắn tỉnh lại.

" Thời gian truyền công của Ngươi lần này hơi lâu, người khác phải an bài chuyện về sau, không thể cứ ở lại đây chờ, đi xử lý chuyện trước rồi."

Tử Diệu như hoa tươi ướt át kiều diễm, thản nhiên cười cười.

Nàng ta rõ ràng cố ý sửa lại tóc, váy dài màu tím, hai vai trắng ngần lộ ra, cặp vú đầy đặn mê người, khiến người ta như muốn trầm luân trong đó.

Nàng ta vốn là một đóa hoa kiều diễm chói mắt nhất của Liệt Diễm tinh vực, cho dù là tới Mã Gia tinh vực cũng diễm dung không giảm, theo cảnh giới của nàng ta đề thăng, càng xinh đẹp say lòng người hơn, nhưng rượu ngon câu dẫn hôn phách của người ta.

Bên cạnh nàng ta, Hạ Tâm Nghiên thì như một đóa lan, u nhã mộc mạc, trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo vĩnh viễn lạnh lùng yên tĩnh như nước.

Hai người khí chất khác biệt, đều rất tuyệt mỹ.

Lúc này, các nàng đứng sóng vai, trên mặt đều mang theo nụ cười, làm Thạch Nham vừa tỉnh dậy tâm thần khẽ run, linh hồn có một loại khát vọng an tường bình tĩnh.

Hắn bỗng nhiên áy náy, cảm thấy có lỗi với y nhân trước mặt, hắn cả đời này đều chinh chiến, vì chung cực của võ đạo mà không ngừng nỗ lực, không có thời gian để ngừng lại, hưởng thụ nhân sinh, không phát tiết hết tình cảm.

Hai nữ tử Trước mắt có thể nói là người có quan hệ chặt chẽ nhất với hắn, nhưng thời gian thực sự ở bên họ lại không nhiều.

" Chuẩn bị ly khai à?" Hạ Tâm Nghiên lẳng lặng nhìn về phía hắn, thanh âm buồn bã.

Nàng ta biết hiện giờ thế cục của tinh vực rất vi diệu, rất nhiều khu vực cũng đang phát sinh chiến đấu kịch liệt như Hỏa Vũ tinh vực, thân là tôn chủ Thi Huyết tân nhiệm, Thạch Nham rất khó được rảnh rỗi.

Nàng ta biết Thạch Nham vừa tỉnh lại có thể sẽ lại phải đi, tiếp tục chiến đấu đẫm máu.

Nàng ta trên lý trí thì có thể lý giải, nhưng trên tình cảm thì nảy sinh bất mãn, đây là thiên tính của nữ nhân, không phải nàng ta có thể thay đổi.

" Lại muốn đi à?" Tử Diệu vẫn cười, chỉ hơi có chút miễn cưỡng, ba quang trong mắt đẹp nhẹ nhàng rung chuyển, phản ánh sự bất đắc dĩ trong nội tâm của nàng ta.

Nhìn hai nữ tử trác tuyệt nổi có thể tiếng xa gần ở bất kỳ tinh vực nào, một dòng nước ấm bỗng nhiên chảy qua trái tim hắn, hắn trầm ngâm rồi bỗng nhiên cười cười: "Không vội, nghỉ chút cũng không sao, muốn đi cũng phải chờ ba người Huyết Ma, Bổn Ni, Tạp Thác tỉnh lại đã."

Màu xám trong mắt họ như trong nháy mắt biến mất sạch, hai người đỏ mặt, nhẹ nhàng cắn môi, gật đầu thật mạnh.

" Tôn chủ đại nhân, minh chủ có phân phó, nếu ngài tỉnh dậy thì thỉnh ngài tới Tổng minh, minh chủ muốn cảm tạ ơn viện thủ của ngài và tất cả võ giả c Hỏa Vũ tinh vực."

Một võ giả của Hỏa Vũ tinh vực vẻ mặt cung kính, khiêm tốn khom người, khẩn cầu nhìn về phía hắn.

Hạ Tâm Nghiên, Tử Diệu lộ ra vẻ thất vọng.

Thạch Nham chau mày, nhìn về phía tên võ giả kia, thản nhiên nói: "Không vội." Nguồn: http://truyenfull.vn

Hắn nở nụ cười trêu cợt rồi bỗng nhiên nói: "Dẫn hai nàng đi ngắm cảnh nhé, ừ, chắc sẽ có lợi cho thể ngộ cảnh giới."

Tiếng nói vừa dứt, hai khe hở hư không như bỗng nhiên vỡ ra, đột nhiên hiện ra dưới chân Tử Diệu, Hạ Tâm Nghiên.

Lưu quang vực ngoại Mãnh liệt phút chốc bắn ra, dọa cho hai nàng sắc mặt trắng nhợt, không đợi các nàng kinh hô ra tiếng, lưu quang của vực ngoại như xúc tua không ngờ trực tiếp kéo các nàng vào trong đó.

Khi cái khe khép lại, tiếng kêu sợ hãi của hai nàng mới truyền đến, mà lúc này, các nàng đã xâm nhập vào vực ngoại loạn lưu.

Tên thị vệ của Ngự Thần minh, tu vi Hư Thần nhị trọng thiên, mắt thấy hai nàng biến mất trong khe hở hư không thì lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Ngại quá, đã đáp ứng các nàng đưa các nàng đi ngắm phong cảnh rồi. Làm phiền giải thích với minh chủ của các ngươi một chút, ừ, báo với Phong Hàn, Lâm Hinh bọn họ một tiếng, bọn họ không chịu sự ước thúc của ta, bất kỳ quyết định nào có liên quan tới bọn họ đều do chính bọn họ làm chủ, ta sẽ không can thiệp." Thạch Nham giải thích.

Thủ lãnh các thế lực của Mã Gia tinh vực Phong Hàn, Lâm Hinh, Ba Tư, Cổ Đặc, Viêm Xi, Băng Tiệp lần này mang theo quân đoàn tới Hỏa Vũ tinh vực, giúp Hỏa Vũ tinh vực ngăn cản thần tộc, thật sự mất không ít tâm tư.

Rất nhiều năm trước, Hỏa Vũ tinh vực, Mã Gia tinh vực phong bế, tinh vực tinh vực này không có lui tới, không có mậu dịch.

Đối với hai tinh vực này mà nói thì tinh vực liên thông đi lại, có trợ giúp cho hai tinh vực cường thịnh, bởi vì rất nhiều tài liệu tu luyện mà Hỏa Vũ tinh vực có, Mã Gia tinh vực lại không sản xuất, đồng dạng, rất nhiều kì vật Mã Gia tinh vực có Hỏa Vũ tinh vực lại không có.

Hai đại tinh vực lần này hợp lại, làm thế lực của hai tinh vực một lần nữa thành lập hữu nghị, đám người Phong Hàn, Lâm Hinh, Viêm Xi, Băng Tiệp đều đang thương lượng tiến hành mậu dịch với thế lực của Hỏa Vũ tinh vực, muốn hợp tác chặt chẽ, nhưng lại có chút không rõ thái độ của hắn.

Hắn đại biểu cho Thi Huyết, đại biểu cho thế lực thần bí hùng hậu nhất trong vũ trụ, nếu hắn muốn nhúng tay vào sự vụ của Hỏa Vũ tinh vực, Phong Hàn, Lâm Hinh cũng không dám trái ý hắn.

Đây là điều bọn họ không muốn nhìn thấy.

Hắn tỏ thái độ này mới có thể xóa bỏ băn khoăn của đám người Phong Hàn, Lâm Hinh, khiến cho bọn họ có thể liên hệ chặt chẽ với Hỏa Vũ tinh vực, khiến cho hai tinh vực đều có thể được lợi.

" Minh bạch rồi, nhất định sẽ chuyển lời của ngài." Tên thị vệ kia cúi đầu, lòng tràn đầy hâm mộ.

Thạch Nham thân là tôn chủ Thi Huyết mới, đối với thái độ hoài ái của hắn, không hè ra vẻ, sự xinh đẹp của Hạ Tâm Nghiên, Tử Diệu khiến hắn và các võ giả của Hỏa Vũ tinh vực thần hồn điên đảo, hiện giờ vừa thấy các nàng toàn bộ đều có liên quan tới Thạch Nham, người này lập tức cảm thán.

Ở trong lòng hắn, cũng chỉ có tồn tại cấp bậc như Thạch Nham mới có thể xứng đôi với Tử Diệu, Hạ Tâm Nghiên.

Hắn không ghen tị, chỉ có hâm mộ và chúc phúc, bởi vì Thạch Nham tới đã cứ họ khỏi cái miệng máu của thần tộc.

Người này cung kính thối lui, vẻ kính sợ trên khuôn mặt không mất, ở sâu trong nội tâm, hắn coi Thạch Nham trở thành người đứng đầu ngân hà trong tương lai, một phen nói chuyện với nhau của Thạch Nham và hắn sẽ trở thành vốn để hắn khoe khoang sau này.

Thạch Nham cười cười, niệm đầu biến đổi, hóa thành một đạo quang, biến mất, trực tiếp chui vào hư không loạn lưu.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật