Trang chủ » Sát Thần » Chương 1207: tinh thần đại chấn!

Chương 1207: tinh thần đại chấn!

Nội đường Ma Thần Điện.

Đoàn người Thạch Nham, Huyét Ma, Tễ Lan, phù Vi, Phong Hàn, LâmHinh, Co Đặc, Ba Tu đứng nghiêm, về phần bọn ngạto Trát Đạ Th"h Trạch, Phong Ngôn, lại không có tư cách đi vào, chỉ có thể chờ ở ngoài điện. Ngưòí có tư cách vào, đều là Đại Ma cự kiêu chân chính cúa tinh vực Mã Gia, là bá chủ một phương.

Đương nhiên, còn cần đạt được tín nhiệm của Thạch Nham, điểm này còn quan trọng hơn so với thế lực.

Thương Thần, An Lệ Nhã ở trung ương mỉm cười nói chuyện với nhau.

Thương Cầu, Tác Tây Nhã trở về tinh vực Vụ Huyễn trước một bước, an bài những tiểu bối của tinh vực Mã Gia được di chuyển qua, giải quyết nỗi lo về sau của những kẻ tử thù kia.

An Lệ Nhã ở lại Ma Huyết Tinh tiện đợi Thương Thần, lúc này thái độ của nang có chuyển biến rất rõ ràng, Thương Thần có thể cảm giác được rõ ràng.

Trước kia, lúc à Vân Thủy tinh của tinh vực Vụ Huyễn, An Lệ Nhã không quá tán thành cùng Thạch Nham xâm nhập tiếp xúc cho rằng đối với Lưu Hỏa đối với các nàng không có ích lợi, chỉ mang đến phiền toái, nàng cũng có hơi phản đối vướng vít tình càm giữa con gái với Thạch Nham.

Về điểm này, Tác Tây Nhã cũng ý kiến đồng dạng.

Nhưng bây giờ lại khác...

Từ thái độ nàng nguyện ý chú động ở lại Ma Huyết Tinh, Thương Thần cũng biết thái độ của nàng với Thạch Nham có thay đổi rất lớn, nếu không phải thưởng thức, nàng sao có thể dốc lòng trợ giúp?

Trong lòng Thương Thần âm thầm buồn bực.

Mạc Bất Thành, thật tiện nghi cho tiểu từ kia không phải sao? Há không phải sẽ bị Phì Liệt Đặc, Huyền Hà cười nhạo tới chết?

"Người lưu lại tuyệt đối đáng để tín nhiệm". Thạch Nham đột nhiên nói chuyện, mĩm cười với Thương Thần, "Thương tiền bối, xin hãy nói rõ sự thật, để lòng ta tỏ tường".

Huyết Ma, Ba Tư, Cổ Đặc vẻ mặt nghiêm trọng, đều lộ vẻ chờ mong nhìn về phía Thương Thần, chờ tin tức tốt của Thương Thần.

Ai thật muốn cầu chết chứ?

Nếu có thể sống khỏe sống tốt, nếu có thề trọng thương Thần tộc, chằng phải là quá hoàn mỹ sao?

Thương Thần đến, có ý nghĩa là chiếu khắp hy vọng, trong lòng bọn họ đều thầm phấn chấn.

Đồng thời, mỗi người bọn họ đều tò mò cực kỳ về thân phận Thạch Nham cung thầm hoài nghi, hoài nghi lời An Lệ Nhã nói có thật hay không.

Năng lượng khiến cả tinh hà hơi chấn động, quả thật do Thạch Nham kích động sao?

Bọn họ chính là bán tín bán nghi.

Hết thảy phải tạm gác lại để Thương Thần tới xác định.

"Nói tới không đủ trực quan". Đang lúc mọi người dõi mắt chờ mong, Thương Thần cười nhạt một tiếng, " Tự xem đi. Về phần chuyện ra sao, bản thân ngươi hỏi mấy... đồng bạn của ngươi đi, ta đoán không ra ý nghĩ của bọn họ".

Lời vừa nói ra, Huyết Ma, Phù Vi, Phong Hàn Lâm Hinh đều sửng sốt sắc mặt mờ mịt, càng cảm thấy chuyện có kỳ quặc.

Lời của Mạc Bất Thành, An Lệ Nhã nói quả thật khuyếch đại quá nhiều, nếu không Thương Thần vì sao lại nói như thế?

Rõ ràng hắn cũng không dám khẳng định.

Điều này làm cho đáy lòng của mọi người trầm xuống, đều thấp thỏm bất an lưu một bóng ma trong lòng đối với chuyện này.

"Tự xem? Vậy thì tốt, vậy để ta xem thử đi". Thạch Nham mỉm cười gật đầu.

Thương Thần đưa tay chỉ một cái.

Một khối thủy tinh trong suốt như gương soi bày ra giữa hư không như mặt gương chói mắt, lộ ra ánh sáng huyền diệu, bóng loáng, lặng phát sinh biến hóa, như một đôi mắt chiếu cảnh tượng ra ngoài...

Thủy tinh treo ở trên đinh đầu mọi người ở phía dưới cung điện, trực quan rõ ràng, như một mặt kính cực lớn, nhân vật bên trong từ mơ hồ trở nên dần dần rõ ràng, thậm chí có thể dần dần nghe được tiếng ồn ào xôn xao trong đó, khiến người ta ngạc nhiên.

Thạch Nham nhìn về phía thủy tinh, đột nhiên nở nụ cười.

" Lão đại Thạch Nham!"

"Lão đại!"

"Ha ha! Có thể thấy được ngươi rồi!"

"Ngươi không sao chứ?"

Trong thủy tinh, truyền đến tiếng hét vui mừng của Tiêu Sơn, Sa Mâu, Vũ Phong, Mạc móc, những đồng bạn từng ở Hoang Trung cùng hắn kề vai chiến đấu, người còn sống không sót ai, toàn bộ ở bên trong

Có mấy người Thạch Nham thậm chí không gọi tên ra được.

Bọn họ dều là người nổi bật của thế lực khắp nơi tại các tinh vực lớn sau khi trở về đều được tài bồi trọng điểm của gia tộc, ở dưới sự thúc giục của mấy cổ lực lượng, đều mang theo đông đảo lực lượng nhảy vào tinh vực Mã Gia, tới chiến vì Thạch Nham.

"Ta mang tới ba nghìn chiến hạm cổ Thần giáo, ba vạn chiến sĩ đều là cảnh giới Thần vương, Nguyên thần, Hư Thần, Thùy Thần có sáu người". Sa Mâu nói.

"Chúng ta có hai ngàn tàu chiến hạm, một vạn năm ngàn chiến sĩ, chúng ta có năm Thủy Thần, hai gã trong đó là Thủy Thần Nhị Trọng Thiên". Tiêu Sơn nói.

"Chúng ta có bốn ngàn chiến hạm, nám vạn chiến sĩ, bảy Thủy Thần!" Vũ Phong nói.

"Chỗ ta lực lượng có hơi ít, một ngàn chiến hạm, một vạn chiến sĩ, bốn Thủy Thần, có điều...có hai Thủy Thần Tam Trọng Thiên, đều là trưởng bối của ta". Mạc Móc tỏ thái độ.

"Chỗ ta..."

"Chỗ của ta có..."

Trong mặt gương thủy tinh, phần đông người quen cười ha ha, kể lực lượng mang tới ra.

Huyết Ma, Ba Tư, Phù Vi, Lâm Hĩnh, Phong Hàn chỉ cảm thấy lưng rét lạnh, cả người mồ hôi lạnh đều ứa ra, sắc mặt trở nên cực kỳ quái dị.

Bọn họ đều sợ hãi mà nhìn về phía Thạch Nham.

"Cụ thể bao nhiêu?" Thạch Nham nhìn về phía Tê Lan, nhỏ giọng hỏi.

Tễ Lan sắc mật tái nhợt, thanh âm phát run nói: "Chiến hạm gần hai vạn chiếc, chiến sĩ mười bảy vạn người Hư Thần hai ngàn, Nguyên Thần ba vạn, Thủy Thần... Thủy Thần có mười chín người, năm người đạt tới Thủy Thần Tam Trọng Thiên! Trời ạ! cổ lực lượng này có thể tiến vào tinh vực cổ Thần rồi!"

Mọi người hoảng sợ biến sắc, cả đám đều ngây dại, nhịn không được rên thành tiếng.

Đây là muốn quyết chiến với mười hai nhà của Thần tộc sao?

Bọn người Phù Vi, Phong Hàn, Lâm Hinh hoàn toàn hết chỗ nói rồi, cảm thấy Thạch Nham rõ ràng chính là quái vật, không ngờ có thể tụ tập một cổ lực lượng như thế tới tinh vực Mã Gia, gia tộc A Tư Khoa Đặc, gia tộc Phí Nhĩ Nam Đức Tư, Bạch gia liên hợp lại, cũng tuyệt không phải là đối thủ của cỗ thế lực này.

"Đây chỉ là một bộ phận". Thương Thần suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải nói rõ sự thật, vì vậy lại nói: "Thiên Yêu tộc chắc chắn cũng đã tới, ngoại trừ mấy thứ đó... còn có nhất mạch Thị Huyết, bọn họ nấp trong bóng tối, ta cũng không biết phương vị, có điều chắc chắn tới rồi".

Dừng một lát, Thương Thần lại nói: "Những lực lượng không nhìn thấy kia, hẳn là càng đáng sợ hơn, lần này ba gia tộc nếu có thể thoát khỏi tinh vực Mà Gia, đầu ta liền vặt xuống cho ngươi".

Động tác Huyết Ma, Phù Vi, Phong Hàn, Lâm Hinh nhất trí đều lau mồ hôi.

"Chuyện đó, đánh thì đánh, đừng phá hỏng tinh vực Mã Gia!" Huyết Ma nhịn không được hét rầm lên.

Ba Tư, cổ Đặc cũng đáng thương nhìn về phía Thạch Nham, "Lãnh địa yêu tộc bọn ta không lớn, ngươi bảo họ cẩn thận một chút, lỡ như tiện tay hủy luôn Yêu tinh của bọn ta, bọn ta ngay cả nhà cũng mất, ngươi người này... ta thật phục, sao ngươi có thể triệu tập nhiều lực lượng như vậy?"

Phù Vi, Phong Hàn, Lâm Hinh ngoại trừ cười khổ vẫn là cười khổ, bọn họ chợt cảm giác được áp lực rất lớn, không biết nên nói cái gì cho phải.

"Ba đại gia tộc đã truyền lời tới bọn ta, bảo bọn ta đầu hàng, kể ly gián quen dùng lại tới nữa". Thạch Nham trầm ngâm một lúc, nói: "Chờ tin tức của ta, một khi bọn họ động thủ, các người liền tới, bao vây bọn họ, lần này nếu động thủ, phải sạch một chút".

"Ha ha, yên tâm đi, chúng ta sẽ chờ tin tức của ngươi".

" Không thành vấn đề, tinh vực Mã Gia chính là trận chiến đầu tiên chúng ta chống lại Thần tộc, nhất định phải đánh thật vang dội, đánh Thần tộc nguyên khí đại thương!1

"Chờ tin tức của ngươi!"

Sa Mâu, Vũ Phong, Mạc Móc đều cười nói.

Trong mọi người, Thương Ảnh Nguyệt sắc mặt thanh lệ, lẳng lặng lắng nghe, yên lặng nhìn Thạch Nham, nhìn Thương Thần, An Lệ Nhã, không nói một lời.

Lúc nói chuyện sắp xong, nàng mới khẽ hô một câu: "Cẩn thận một chút".

Thạch Nham bật cười lớn.

Bên ngoài Ma Huyết Tinh.

Trên khán đài một số tàu chiến hạm, Phỉ Khắc, Lan Nặc Đặc, Bạch Xán chợt cảm giác rượu ngon trở nên vô vị nhạt nhẽo, chủ động ngừng nói chuyện.

Bọn họ im lặng chờ, chờ sự dị thường của Ma Huyết Tinh, chờ người đầu hàng ra khỏi Ma Huyết Tinh.

Đã ngày thứ năm.

Ma Huyết Tinh bình yên vô sự, không có chút dị thường, không có ai chủ động rời khỏi.

Bọn họ dần dần ngồi không yên.

Vô số kết giới, cấm chế dày đặc xuôi theo tinh thần, sáng như cầu vồng, mỹ lệ kỳ diệu, tỏa ra sự lộng lẫy say lòng người, nhưng lại hung hiểm khủng bố.

Mấy trăm chiến xa của u Ảnh tộc bao xung quanh, nắm rõ tình hình bên ngoài Ma Huyết Tinh, từng tộc nhân u Ảnh tộc trở về, đều vẻ mặt ngưng trọng, nói phòng ngự Ma Huyết Tinh cực kỳ sâm nghiêm, như Thiết Thông Bàn không có một khe hở.

Bọn họ cũng nói rõ với Bối Lạc, nếu muốn cưỡng chế trùng kích, chắc chắn sẽ phải trả một giá đắt.

Bọn người Phỉ Khắc, Lan Nặc Đặc, Bạch Xán nghe giải thích của Bối Lạc, tâm tình thoải mái kia một đi không trở lại, rốt cuộc nhìn thẳng vào vấn đề Ma Huyết Tinh.

" Không hợp với lẽ thường, bên trong đối phương không ngờ không loạn lên, không giống kinh ngược trước kia của chúng ta". Bối Lạc tỏ thái độ.

"Cũng không có người nào chủ động thoát khỏi Ma Huyết Tinh". Tư Long cau mày, "Hoặc không người nào phản bội, hoặc là... kẻ phản bội bị đánh chết trong nháy mắt, thể cho nên không ai dám trốn, ta tương đối nghiêng về hướng sau".

"Ta cũng cho là hướng sau". Bạch Xẳn nhẹ gật đầu, nói: "Một tinh vực tàn lưu đủ loại thế lực nhân vật ngừ long hỗn tạp, tuyệt đối có người đảm lược có người nhát gan, ta tìn chắc rất nhiều người Ma Huyết Tinh kia đều sợ chúng ta, bọn họ cũng muốn trốn, chỉ là bị... Đè xuống".

Phỉ Khắc, Lan Nặc Đặc cũng tỏ ý khả năng này là lớn nhất.

" Tốc độ phản ứng của đối phương rất nhanh, có thê ngăn chận những kẻ phản bội kia hiển nhiên không đơn giản, xem ra dùng phương pháp thường quy là không được rồi". Bối Lạc nói khẽ.

" Nói như vậy... Chỉ có thể cố đoạt?" Phỉ Khắc chau mày.

Bối Lạc bất đắc dĩ gật đầu, "Bản thân đối phương không loạn, lại co đầu rút cổ không ra, chúng ta nếu muốn đánh chết bọn họ, nhất định phải trả một cái giá".

"Ngươi cũng nói đối phương phòng ngự sâm nghiêm, nếu muốn vượt qua những lá chắn kiên cố kia thì nguy hiểm trùng trùng, nếu cố đoạt, cái giá kia hẳn là không nhỏ?" Lan Nặc Đặc trầm giọng nói.

"Ta có thể thử mở một thông đạo". Bối Lạc mỉm cười, "Ta tu luyện không gian Áo Nghĩa, nếu quả thật muốn cường công, ta có thể thử thử, chỉ cần có một đường xuyên, Ma Huyết Tinh tất thảm bại, đối với tâm linh của bọn họ cũng sẽ bị trọng thương".

Bối Lạc chính là cường giả không gian Áo Nghĩa cảnh giới Thủy Thần Nhị Trọng Thiên, ở trong vũ trụ mênh mông, cũng là dạng người cực kỳ hiểm có.

Loại người này, am hiểu nhất là xuyên qua tầng tầng tường cản, dọn sạch thông đạo.

Thủ lãnh chư vị Thần tộc nghe vậy đều tinh thần chấn động.

"Tốt! Nếu ngươi có thể phá ra một con đường, thất bại của u Ảnh tộc ngươi ở tinh vực Mã Gia, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, còn có phần thưởng lớn hơn!" Phỉ Khắc cười một tiếng dài, quyết đoán hạ mệnh lệnh xuống, "Ngươi lập tức ra tay!"

"Xin tuân căn dặn của tộc trưởng". Bối Lạc lĩnh mệnh rời đi.

Hắn bảo tộc nhân của u Ảnh tộc đều rút đi, không để cho bất luận kẻ nào tiếp cận Ma Huyết Tinh, cũng không ngồi chiến xa, một thân một mình đi tới một lộ tuyển Thương Thần đã từng tới, híp mắt cẩn thận đánh giá gì đó, âm thầm vận chuyển không gian Áo Nghĩa.

Hắn muốn từ chỗ yếu kém xé rách không gian, cưỡng chế thông một con đường, tốc hành tới bụng Ma Huyết Tinh. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn

Nếu hắn thành công, Thần tộc tiến nhanh vào, phòng ngự trùng trùng của Ma Huyết Tinh sẽ thành thùng rỗng kêu to.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật