Trang chủ » Phi Thiên » Chương 662-2: Tử chiến không nghỉ (2)

Chương 662-2: Tử chiến không nghỉ (2)

Tốc độ phi hành của Miêu Nghị không nhanh bằng hắn, lúc này trên không trung hai người ngang nhiên giao phong chung một chỗ.

Bảy tám món vũ khí trên các cánh tay của Bạch Tử Lương cùng nhau điên cuồng tấn công, Miêu Nghị vung thương ứng đối, một cây Kỳ Lân thương giận chiến vây công tám món pháp bảo, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, chém giết vẫn oanh oanh liệt liệt.

Không trung không ngừng nổ bung trong biển lửa, tiếng đinh đinh đang đang không ngừng từ trong không trung truyền đến, quanh quẩn không ngừng giữa các dãy núi, tình hình ác chiến không nghỉ của hai người thật sự làm những người phía dưới mãn nhãn.

Không phải là tu vi hai người cao bao nhiêu, mà là hai người đánh rất ác liệt, khí thế không tử chiến không nghỉ, không người nào chịu thối lui. Người có chút nhãn lực đều có thể nhìn ra, nếu cho hai người này thêm cơ hội trưởng thành, nếu tu vi của bọn họ đi lên, tuyệt đối là hai viên hãn tướng của Tiên quốc và Yêu quốc, tuyệt đối là hảo thủ chinh chiến chém giết của hai nước.

Cơ Mỹ Mi ngẩng đầu nhìn nhi tử quên cả sống chết xông vào trong biển lửa, không muốn sống chém giết, có thể nói là kích động đến rơi nước mắt, thật sự vừa lo lắng, vừa tự hào, nhìn phản ứng của mọi người biết hôm nay nhi tử của mình ló mặt rồi, bất kể kết cục như thế nào, sau trận chiến này nhi tử của mình nhất định sẽ danh dương thiên hạ, không uổng công mình bồi dưỡng nhiều năm như vậy, chắc chắn nhi tử sẽ không làm nàng mất thể diện!

Cơ Đức Hải nhìn tình hình ác chiến phía không trung, thần sắc cũng một trận kích động, hắn cũng tu luyện Vạn Yêu đại pháp, dĩ nhiên biết rõ dựa vào tu vi của Bạch Tử Lương hiện tại, ác chiến như thế sẽ có tình huống gì.

Bạch Tử Lương đúng là tu luyện Vạn Yêu đại pháp, mặc dù Vạn Yêu đại pháp cũng không sợ công pháp tính nóng, nhưng Bạch Tử Lương không phải tu luyện công pháp tính nóng, xông vào trong biển lửa ác chiến sẽ hao tổn yêu khí khổng lồ, liệt diễm đối với yêu khí không thể nào không có ảnh hưởng. Biết rõ cây thương trong tay ‘Yến Bắc Hồng’ lợi hại, còn dám xông vào trong phạm vi hỏa thế của ‘Yến Bắc Hồng’ liều mạng ác chiến, tử chiến không nghỉ, cắn ‘Yến Bắc Hồng’ không tha, vậy thì thật sự là đánh cược tính mạng.

Có một trận liều mạng này, song phương đánh tới trình độ như vậy, bản thân Cơ Đức Hải cũng hiểu, Bạch Tử Lương bất kể thắng thua cũng sẽ không để Vạn Yêu Thiên mất thể diện.

Cơ Đức Hải đứng chắp tay không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh Cơ Mỹ Mi, đưa tay đặt trên bả vai của nàng, ngẩng đầu nhìn không trung, nhẹ nhàng vỗ hai cái lên đầu vai của nàng.

Cơ Mỹ Mi lại nhìn hắn, trong mắt rơi lệ nói:

- Ca, con ta như thế nào, có từng làm ngươi mất thể diện không?

Cơ Đức Hải nhìn ác chiến trên không trung, lạnh nhạt nói:

- Sau khi trở về, ta sẽ đích thân đi cầu phụ thân cho hắn cơ hội.

Các Quân Sử bên cạnh đang ngẩng đầu quan chiến, nghe tiếng nhìn tới, biết vận mệnh của hai mẫu tử bởi vì trận liều mạng này của Bạch Tử Lương mà thay đổi.

Cơ Mỹ Mi nhất thời che mặt mà khóc, vui quá mà khóc, nàng biết có ca ca đi tìm phụ thân mở miệng, chuyện xem như chắc chắn rồi, cho dù không thành công, sau này ít nhất có ca ca giúp hai mẫu tử nói chuyện ở Vạn Yêu Thiên, sẽ không còn người xem thường hai mẫu tử, hai người bị khuất nhục nhiều năm như vậy, nhi tử rốt cục đã có cơ hội ra mặt, rốt cục có thể đường đường chính chính ngẩng cao đầu ở Vạn Yêu Thiên rồi.

Trên đỉnh núi Tiên quốc, Tông Trấn nhìn không trung lạnh nhạt nói:

- Nhạc Thiên Ba, đợi một thời gian nữa, trong số thủ hạ của ngươi lại có một viên hãn tướng rồi!

Sắc mặt Nhạc Thiên Ba ngưng trọng nói:

- Tam gia cất nhắc rồi, thắng bại còn chưa nhất định!

Quân Sử các lộ còn lại ẩn ý quay đầu lại nhìn hắn.

Hiện tại tất cả mọi người đều biết Miêu Nghị đang dùng tu vi Hồng Liên nhất phẩm đối chiến với tu vi Hồng Liên nhị phẩm của Bạch Tử Lương, đang dùng một cây trường thương đối chiến với Vạn Yêu đại pháp, kịch chiến với ngoại tôn của Yêu Thánh. Nếu hắn thắng, đó là lập công vẻ vang cho Tiên quốc, đợi một thời gian nữa tiền đồ ở Tiên quốc có thể rộng mở.

Trên không trung, Miêu Nghị đột nhiên cả kinh phát hiện, Bạch Tử Lương dùng yêu khí hộ thể nhưng không sợ liệt diễm của mình, sau khi hỏa kiếm chặt đứt cánh tay do yêu khí tạo thành, cánh tay lại có thể dung hợp trở về với bản thể, Vạn Yêu đại pháp quả nhiên quỷ dị!

Đương đương đương! Không trung vẫn chấn vang không ngừng, hai người ngươi tới ta đi chém giết kịch liệt trong biển lửa, nếu không phải Bạch Tử Lương có nhiều cánh tay phòng hộ, có lẽ hắn đã hoàn toàn không ngăn được tiến công của Miêu Nghị.

Một tiếng ầm vang, một cánh tay phía sau Bạch Tử Lương lại giơ lên một đại ấn màu đen, đột nhiên trướng lớn, điên cuồng đánh tới hướng Miêu Nghị, thật sự giống như một ngọn núi nhỏ đập tới, dưới khoảng cách gần như thế quả thực làm người ta không thể tránh khỏi.

- Gừ!

Miêu Nghị gầm lên một tiếng, bảo thương trong tay đột nhiên phóng ra bảo quang màu đỏ, từ trên không tức giận chém ra.

Lực công kích của đại ấn mặc dù cường đại, nhưng dù sao chỉ là món pháp bảo nhị phẩm, dựa vào tu vi hiện nay của Miêu Nghị đã không còn sợ.

Ầm! Một tiếng nổ rung trời, Miêu Nghị bị nện từ trên không trung rơi xuống mấy chục trượng, mặc dù là pháp bảo nhị phẩm, nhưng dù sao cũng là trong tay tu sĩ Hồng Liên đánh ra. Nhưng bảo quang màu xanh bao phủ trên đại ấn màu đen trong nháy mắt đã ảm đạm thất sắc, trực tiếp bị một thương của Miêu Nghị đánh bay ra ngoài, trở về nguyên hình lớn cỡ bàn tay, nếu không bổ sung năng lượng đã không cách nào sử dụng.

Còn Bạch Tử Lương không tiếc phế bỏ một pháp bảo, chính là muốn tranh thủ một chút thời gian như vậy, thừa dịp Miêu Nghị bị chấn bay, hai tay lay động hết sức, cấp tốc lao tới, cánh tay không cầm vũ khí nhanh chóng đoạt thương trong tay Miêu Nghị, sau đó bảy tám món vũ khí cuồng đánh tới hướng Miêu Nghị.

Miêu Nghị cả kinh, trên Kỳ Lân thương điên cuồng tuôn ra một mảnh sương trắng, muốn đông lạnh Bạch Tử Lương một lần nữa. Nhưng Bạch Tử Lương cũng không phải kẻ ngu, làm sao lại có thể để mình chịu thiệt lần nữa, sớm có phòng bị, một mặt giơ tấm chắn đỡ trước người, ngăn chặn công kích của làn sương trắng, một mặt dùng những pháp bảo còn lại tiếp tục cuồng đánh tới hướng Miêu Nghị, đây là muốn làm cho Miêu Nghị buông thả Kỳ Lân thương trong tay.

Sương trắng trong nháy mắt bị liệt diễm đốt cháy hết, băng hỏa tương khắc, Miêu Nghị lập tức phát hiện dưới tình thế cấp bách mình đã làm một chuyện vô cùng ngu xuẩn, mười ngón tay dùng sức nắm chặt Kỳ Lân thương, tựa hồ theo làn sương trắng tản đi, một luồng cuộn sóng vô hình không thể nhận ra trong nháy mắt tràn ngập trên thân Kỳ Lân thương.

Luồng cuộn sóng vô hình này mắt thường vốn khó nhìn thấy, là bởi vì hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm bọc cán thương giống như gợn sóng cấp tốc lay động.

Rung động vừa đến bắt được cánh tay giữ Kỳ Lân thương, cánh tay do yêu khí đọng lại lập tức “hưng phấn” tan rã.

Cánh tay cũng không cách nào quấn chặt Kỳ Lân thương không nói, Miêu Nghị thuận thế chọc thương, đầu thương sắc bén quay cuồng vẽ lung tung, mấy cánh tay đồng loạt đứt gãy, chợt lập tức khoái thương tấn công về hướng vũ khí đập tới.

---------------

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật