Chương 887: Không thu hoạch được gì

Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Thần Dương nhìn hai người Hàn Lập một cái, sau đó xoay người, cất bước đi vào bên trong.

Hàn Lập và Cốt Thiên Tầm liếc nhìn nhau, sau đó đi theo.

Không gian bên trong bí khố không nhỏ, có thể so với một tòa cung điện, bên trong đặt bảy tám kệ đồ vật, dùng một loại gỗ đen thui chế tạo ra.

Thân gỗ này thoạt nhìn cũng không tầm thường, tán phát ra trận trận mùi thơm nhè nhẹ, tràn ngập toàn bộ không gian bí khố.

Từng kệ chia trên dưới ba tầng, mỗi tầng đều đặt rất nhiều hộp gỗ, trong đó chứa các loại tài liệu trân quý, công pháp, điển tịch, thú hạch, vân...vân....

Hàn Lập không để ý đến những kệ hàng này, ánh mắt trực tiếp nhìn về phía giữa bí khố.

Chỗ đó có một mảnh đất trống, đứng vững một cột đá màu đen cao hơn người, phía trên cột đá minh khắc một ít hoa văn như những con giun.

Mà ngay đỉnh cột đá, đặt một khối tinh thạch màu đen to cỡ đầu người.

Tinh Thạch này bóng loáng như gương, tản ra trận trận hắc sắc quang mang sáng ngời, như gợn nước màu đen nhộn nhạo ra chung quanh, bên trong hắc sắc quang mang mơ hồ có thể cảm ứng được một cỗ chấn động năng lượng kỳ lạ.

Hàn Lập cảm thấy từ khi bước vào không gian bí khố, Hắc Kiếp Trùng lọt vào cỗ năng lượng kỳ dị này, lập tức triệt để không nhúc nhích, lâm vào trạng thái ngủ say.

"Hắc Kiếp Thạch!"

Trong lòng Hàn Lập khẽ động, liếc nhìn qua Thần Dương bên cạnh, nhưng không có lập tức ra tay lấy nó.

Cốt Thiên Tầm cũng nhìn về phía tinh thạch màu đen, nguyên bản đôi mắt đẹp dịu dàng lành lạnh cũng không khỏi hiện lên một tia kinh hỉ.

"Lệ đạo hữu cũng biết Hắc Kiếp Thạch? Bất quá vật ấy chỉ có thể áp chế Hắc Kiếp Trùng, cũng không thể khu trừ nó, mau tìm bốn phía, xem có thể tìm được phương pháp lấy Hắc Kiếp Trùng ra hay không. Mặt khác kính xin nhị vị đạo hữu thứ lỗi, hiện ở bên ngoài thế cục thay đổi trong nháy mắt, chúng ta không thể ở đây quá lâu, tối đa chỉ nửa canh giờ." Thần Dương tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng hai người Hàn Lập, nói như thế.

Cốt Thiên Tầm từ chối cho ý kiến gật đầu nhẹ, đi đến bên cạnh một kệ hàng, bắt đầu lục lọi tìm kiếm.

Hàn Lập nghe vậy, cũng thu hồi ánh mắt, bắt đầu tìm tòi khắp nơi.

Bên trong Tích Lân Không Cảnh không thể nào dùng Ma khí, Tiên Linh Lực. Do đó, nơi này mặc dù là bí khố, cũng không có đặt cấm chế bảo vệ các đồ vật.

Ba người tìm tòi nhanh chóng, rất nhanh đã tìm hết toàn bộ bí khố.

Sau một nén nhang, Hàn Lập buông xuống một bản điển tịch, sắc mặt có chút khó coi, nhìn lại Cốt Thiên Tầm bên cạnh.

Lúc này Cốt Thiên Tầm cũng nhìn lại, sắc mặt có chút ngưng trọng.

Hai người bọn họ cũng lo lắng Thần Dương, vì vậy rất ăn ý ôm đồm tìm tòi hết thảy điển tịch, mời Thần Dương đi tìm vật phẩm khác.

Chỉ là hai người đã đọc qua hết thảy điển tịch, nhưng ngay cả ba chữ Hắc Kiếp Trùng cũng không nhìn thấy.

"Ta tìm được chỗ này một ít tư liệu hữu dụng, nhị vị đạo hữu qua đây xem thử." Vào thời khắc này, thanh âm Thần Dương truyền đến.

Hàn Lập cùng Cốt Thiên Tầm nghe vậy, bước nhanh tới.

Lúc này Thần Dương đang đứng trước một góc nhỏ kệ hàng, trên kệ đặt một cái hộp thuỷ tinh màu đen lớn hơn một xích, xuyên thấu qua vách hộp hơi mờ có thể thấy rõ bên trong đang nằm sấp một quái trùng Ngô Công dài hẹp màu đen, thình lình đúng là Hắc Kiếp Trùng.

Trong tay của gã đang cầm một khối ngọc bản màu đen, xem tính chất thì giống với hộp thủy tinh, tựa hồ là một phần của hộp thủy tinh này, phía trên viết một nhóm rậm rạp chằng chịt chữ nhỏ.

Thần Dương đưa ngọc bản màu đen cho hai người, Hàn Lập cùng Cốt Thiên Tầm xem qua nhanh như gió.

Không bao lâu, sắc mặt hai người đều âm trầm xuống.

Trên ngọc bản ghi chính là phương pháp đào tạo Hắc Kiếp Trùng, từ lúc sinh ra đến dùng vật gì nuôi dưỡng lớn lên, cùng với cách đưa nó vào trong cơ thể con người, ghi chép đều rất kỹ càng, nhưng lại không ghi phương pháp lấy ra.

Bất quá trên ngọc bản đề cập đến Hắc Kiếp Thạch, Hắc Kiếp Trùng chính là giống quần thể, từng quần thể Hắc Kiếp Trùng đều có một Trùng Vương, thủ lĩnh đám Hắc Kiếp Trùng còn lại.

khối Hắc Kiếp Thạch kia chính là dùng thi thể Hắc Kiếp Trùng vương, sử dụng bí thuật đặc thù cô đọng thành vật kết tinh, cho nên mới có tác dụng trấn áp Hắc Kiếp Trùng.

Nếu muốn áp chế một con Hắc Kiếp Trùng, chỉ cần mang theo một miếng Hắc Kiếp Thạch to cỡ móng tay trên thân thể là đủ rồi.

"Hai khối Hắc Kiếp Thạch này, nhị vị đạo hữu cất kỹ, trước đeo trên thân thể, ngăn chặn Hắc Kiếp Trùng." Lúc hai người đang xem nội dung ngọc bản, Thần Dương đi đến bên cạnh khối Hắc Kiếp Thạch kia, đánh xuống một cái vỡ ra hai khối tinh thể màu đen to cỡ quả trứng gà, đưa cho hai người Hàn Lập.

"Căn cứ nội dung trên này, tựa hồ không cần dùng khối lớn như vậy." Hàn Lập nói như thế.

"Phía trên tuy nói như vậy, bất quá càng nhiều thì càng đảm bảo." Thần Dương cười hặc hặc nói.

"Nếu vậy, đa tạ Thần Dương đạo hữu rồi." Hàn Lập cũng không khách khí, cám ơn một tiếng, cất kỹ khối Hắc Kiếp Thạch bên mình.

Cốt Thiên Tầm cũng cất kỹ Hắc Kiếp Thạch, nhưng ánh mắt vẫn như cũ nhìn xem hộp ngọc màu đen.

"Cốt đạo hữu chẳng lẽ muốn lấy một ít Hắc Kiếp Trùng? Cứ việc lấy dùng, bất quá muốn dùng phải có dụng cụ đặc thù làm nở trùng này mới được." Thần Dương nhìn thấy ánh mắt Cốt Thiên Tầm, nói ra.

"Không có khối Hắc Kiếp Thạch lớn này, muốn dùng những Hắc Kiếp Trùng này căn bản vô dụng, các ngươi xem nơi đây." Cốt Thiên Tầm lắc đầu, chỉ về hướng hộp thuỷ tinh màu đen bên cạnh.

Chỗ đó vừa đúng góc khuất trong mắt Hàn Lập, Hàn Lập đi đến bên cạnh Cốt Thiên Tầm, nhìn vật mà nàng chỉ.

Chỉ thấy trên hộp thủy tinh đó minh khắc một đồ án đoá hoa sáu cánh, có chút tinh xảo, thoạt nhìn tựa hồ là dấu hiệu nào đó.

Đồ án này khắc vô cùng cạn, không nhìn kỹ rất khó phát hiện.

"Cốt đạo hữu nhận ra đồ án này?" Ánh mắt Hàn Lập ngưng tụ, hỏi.

Đồ án khắc lên hộp thuỷ tinh màu đen này, hẳn không phải là bắn tên không đích.

"Lúc ta chưa tới Thanh Dương thành, từng thấy đồ án này tại Huyền Thành, là dấu hiệu độc môn của một vị đại sư đúc kiếm, Lục Hoa phu nhân." Cốt Thiên Tầm chậm rãi nói ra.

"Lục Hoa phu nhân? Nghe tên tựa hồ là một nữ tử, nữ mà là đại sư đúc kiếm ngược lại là hiếm thấy." Hàn Lập sờ lên cằm, nói ra.

"Đại danh Lục Hoa phu nhân ta cũng nghe qua, hắn cũng không phải là nữ tử, trong Thánh Vực có một Bách Ấp tộc quần, tinh thông thuật đúc kiếm luyện khí, mỗi một thời đại người có kỹ nghệ luyện khí cao nhất, sẽ có danh xưng là "Phu nhân". Lục Hoa tiền bối là phu nhân Bách Ấp tộc thế hệ này, trăm vạn năm trước không biết tại sao bị Dạ Dương vương triều đẩy vào Tích Lân Không Cảnh, những năm qua vẫn một mực ở tại thành chủ Huyền Thành. Vũ khí hắn luyện chế đều là tinh phẩm, vạn kim khó cầu, năm đó Đỗ Thanh Dương cầu mua một kiện vũ khí tiện tay, nhưng cũng không có thành công." Thần Dương lắc đầu, nói ra.

"Thì ra là thế, nhưng tại sao dấu hiệu Lục Hoa phu nhân lại xuất hiện trên cái hộp này?" Hàn Lập nghe vậy, có chút nghi hoặc hỏi.

"Xem ra hộp ngọc này là xuất ra từ tay Lục Hoa phu nhân, hoặc là hắn và những thứ Hắc Kiếp Trùng này có quan hệ gì đó?" Đôi mi thanh tú Cốt Thiên Tầm nhíu lên, thì thào nói ra.

"Bí khố còn một ít thứ chưa có tìm xong, trước tìm xong rồi hẵng nói." Thần Dương chợt chen vào nói ra.

Hàn Lập ngẩng đầu nhìn lại phía trước, còn thừa lại một ngăn tủ cuối cùng chưa có kiểm tra, chỉ là trên ngăn tủ này đặt lẫn lộn các loại tài liệu cùng một ít đồ vật.

Tuy hy vọng xa vời, nhưng ba người lại đồng loạt động thủ, cẩn thận tìm tòi ngăn tủ cuối cùng này.

Hàn Lập cầm lấy một khối tinh thạch màu tím đen chớp động ánh huỳnh quang, thần thức tra xét rõ ràng, cũng không phát hiện bên trong giấu cái gì, liền đặt xuống, cầm lấy vật khác bên cạnh lên.

"Ồ!" Sắc mặt Hàn Lập khẽ biến một chút.

Vật này là một phù điêu màu đen lớn cỡ lòng bàn tay, điêu khắc một Ma Thần ba đầu sáu tay, ngồi với một tư thế quái dị.

Trước kia hắn đã thấy thứ này, đó là trong trữ vật pháp khí của Chiếu Cốt chân nhân, cũng có một cái phù điêu màu đen.

Hai phù điêu này, bất luận là lớn hay nhỏ, đều sử dụng tài liệu giống nhau như đúc, duy nhất có chỗ khác chính là tư thế ngồi của pho tượng Ma Thần.

"Chẳng lẽ hai pho tượng này có liên hệ gì đó?" Trong lòng Hàn Lập suy đoán, đồng thời nhìn sang Thần Dương cùng Cốt Thiên Tầm, nhưng lúc này hai người đang kiểm tra vật khác, cũng không chú ý tới tình huống bên này của hắn.

Chỗ mi tâm hắn lóe lên, một đạo tinh quang từ trong bắn ra, chui vào trong phù điêu.

Phù điêu màu đen hơi chấn động, sau đó tay chân vũ động như sống lại, bày ra các loại tư thế, trước sau tổng cộng mười hai loại, mỗi một loại tư thế thì sau lưng phù điêu sẽ xuất hiện rất nhiều văn tự kỳ dị khó có thể phân biệt được.

Chỉ là mười hai loại tư thế trong phù điêu này lại khác với trong phù điêu của Chiếu Cốt chân nhân, mà những văn tự kỳ dị này, tuy Hàn Lập không nhận ra, nhưng có thể nhìn ra, nó hoàn toàn khác với lúc trước.

Trong mắt Hàn Lập hiện lên vẻ vui mừng, phù điêu này quả nhiên có quan hệ với phù điêu của Chiếu Cốt chân nhân, tựa hồ là một bộ đồ vật.

Hắn tùy ý lật xem phù điêu này hai cái, rất nhanh điềm nhiên như không có việc gì thả nó ra xa chút.

Ba người rất nhanh tìm tòi hết toàn bộ vật phẩm trên kệ này, giống như sở liệu, thoạt nhìn không có thu hoạch gì.

Trong bí khố này tìm được tư liệu duy nhất có giá trị chính là khối ngọc màu đen kia, vì vậy ba người lại tụ tập xung quanh hộp ngọc màu đen đó.

"Bất kể thế nào, đây cũng là một manh mối." Hàn Lập nhìn dấu hiệu Lục Hoa trên hộp ngọc, như có điều suy nghĩ nói.

Cốt Thiên Tầm không nói gì, ánh mắt chỉ nhìn về phía Thần Dương.

"Thật sự là có lỗi, không thể tìm được phương pháp giải trừ Hắc Kiếp Trùng cho các ngươi. Bất quá chờ ta tiêu diệt tàn đảng của Đỗ Thanh Dương xong, chắc chắn sẽ tăng nhân thủ tiếp tục điều tra, cho nhị vị một câu trả lời hài lòng." Thần Dương lộ vẻ xấu hổ nói.

"Câu trả lời hài lòng? Thần Dương đạo hữu cam đoan tìm được phương pháp giải trừ Hắc Kiếp Trùng sao? Lại không biết là khi nào?" Lúc này Hàn Lập nhíu mày, lập tức nhàn nhạt hỏi.

"Phương pháp giải trừ Hắc Kiếp Trùng chỉ có Đỗ Thanh Dương biết rõ, hiện tại hắn đã bỏ mình, Thần mỗ sẽ tiếp tục tìm kiếm khắp nơi ở phủ Thành chủ, đồng thời cũng sẽ tìm thêm tin tức từ Huyền Thành, có lẽ sẽ tìm được." Thần Dương nói gấp.

"Có lẽ sẽ tìm được? Thần đạo hữu, nếu nói qua loa như vậy thì miễn đi, về vấn đề Hắc Kiếp Trùng, còn xin các hạ phải xác thực rõ cho chúng ta a." Ngữ khí Cốt Thiên Tầm lạnh lùng nói ra.

"Xem ra hai vị đã sớm liên thủ, tựa hồ không có ý định tiếp tục hợp tác với Thần mỗ nữa?" Thần Dương nhìn hai người Hàn Lập, trong mắt loé lên màu trắng, ngữ khí cũng trở nên lạnh như băng.

Cánh tay trái của gã loé lên bạch quang, phía trên làn da mơ hồ hiện ra một tầng màu trắng óng ánh, một cỗ khí lực vô cùng to lớn bộc phát ra, mạnh mẽ áp bách về phía hai người.

Cỗ khí tức này cực kỳ khổng lồ, so với lúc trước đánh với Đỗ Thanh Dương thì mạnh mẽ hơn nhiều, hư không phụ cận tựa hồ bị vô số lực lượng vô cùng sắc bén thiết cắt, rung rung ông ông.

Thân thể hai người Hàn Lập tựa hồ bị ngọn núi khổng lồ vạn trượng ngăn chặn, trầm xuống, nhưng thần tình trên mặt hai người không biến chút nào, lập tức cũng tự thả ra khí tức, liên hợp cùng một chỗ với nhau, vậy mà chặn lại uy áp của Thần Dương.

Ba cỗ khí tức khổng lồ đan vào cùng một chỗ, trong hư không mơ hồ hiển hiện từng đạo tia lửa rung rung, toàn bộ bí khố lắc lư nhè nhẹ.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật