Dịch: Mặc Mặc Phi Ngữ
Biên: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân Tông
Lúc này Hàn Lập mới tiến vào Lôi Trì màu tím, hồ quang màu tím trong ao lập tức giống như cá mập nghe được mùi máu tanh, hội tụ đến cuồn cuộn, quanh thân hình thành một quang trụ lôi điện hình xoắn ốc bay lên.
Trong lúc nhất thời vang lên tiếng nổ đột ngột!
Từng đạo hồ quang màu tím vừa thô vừa to bắn ra, đánh vào trên dưới toàn thân hắn, phát ra tiếng nổ liên tiếp làm lòng người kinh hãi.
Làn da bên ngoài cơ thể Hàn Lập trong nháy mắt biến thành màu huyết hồng, bị đánh thành từng vết thương, máu tươi lũ lượt tràn ra, nhìn thấy mà phát hoảng̣.
Không những vậy, những lôi điện màu tím này vừa đụng đến thân thể của hắn, trên trán hắn đột nhiên biến thành màu đen kịt, trong nháy mắt bên trong đầu hắn dâng lên từng cỗ ý niệm giết chóc mãnh liệt long trời lở đất, hai mắt cũng lập tức chuyển thành màu đỏ thẫm.
Từng cỗ sát khí dao động mạnh mẽ bộc phát ra trên người hắn.
Sát suy vừa mới bị hắn cưỡng ép áp chế, giờ phút này càng bộc phát mãnh liệt.
Hồ Tam nhìn thấy thảm trạng của Hàn Lập, trong mắt hiện lên một tia nghĩ đến mà sợ hãi, nhếch nhếch miệng, lòng thầm cảm thấy may mắn vì còn chưa xuống dưới.
Đề Hồn đang thi pháp xa xa cũng nhìn lại hướng Hàn Lập, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Trong lúc nhất thời, trên thân Hàn Lập tràn ngập quang mang chớp động, Sơn Nhạc Cự Viên, Ngũ Sắc Phượng Hoàng, Ngũ Sắc Khổng Tước hư ảnh các loại chân linh lần nữa hiển hiện ra, so với lúc trước thình lình còn rõ ràng hơn không ít.
Lôi Trì này vốn có lực lượng huỷ diệt, cũng ẩn chứa khả năng trọng sinh, các loại Chân Linh huyết mạch trong cơ thể hắn đi qua Lôi Trì màu xanh tẩy lễ, mơ hồ mạnh hơn một ít.
Tuy vậy những Chân Linh huyết mạch này trở nên cường đại, đối với Hàn Lập thực sự không phải là chuyện tốt, từng cỗ huyết mạch dị chủng trong cơ thể hắn bắt đầu vận chuyển kịch liệt, làm tăng thêm gánh nặng cho thân thể hắn.
Hàn Lập hít sâu một hơi, trên mặt cũng không lộ ra nét kinh hoảng nào.
Sau khi đã trải qua Lôi Trì màu xanh, hắn đã có kinh nghiệm ứng phó tất cả các loại tình huống trong cơ thể.
Sau khi hắn lấy lại bình tĩnh, lập tức vận chuyển Luyện Thần Thuật, từng cỗ thần thức lực khổng lồ lưu động, chống lại ý niệm giết chóc trong đầu, chăm chú giữ vững tâm trí, đồng thời vận chuyển Đại Chu Thiên Tinh Nguyên Công bảo vệ chỗ trọng yếu trong lục phủ ngũ tạng, tùy ý để cho lôi điện màu tím đánh phá tán loạn trong cơ thể hắn.
Từng đợt lôi điện cuồng bạo xâm nhập trong cơ thể hắn, ăn mòn thân thể đồng thời cũng ép sát khí ẩn chứa trong cơ thể hắn lần nữa ra bên ngoài, khiến cho bên ngoài thân thể dần dần có từng sợi khí đen bay lên, vừa mới ra ngoài cơ thể liền bị lôi quang tiêu trừ sạch sẽ.
Bên trong Tiên khiếu toàn thân hắn, lúc này cũng tràn ngập điện mang màu tím, sát khí ngoan cố chiếm giữ trong đó cũng bắt đầu tràn ra từng điểm.
Theo từng đợt sát khí trong cơ thể bị tẩy đi, từng cỗ ý nhiệm giết chóc trong đầu cũng dần dần biến mất theo, hai mắt cũng chầm chậm khôi phục thanh minh.
Quá trình này hiển nhiên so với Lôi Trì màu xanh lúc trước càng thêm thống khổ, nhưng hắn vẫn cắn chặt hàm răng nhẫn nại chịu đựng từng đợt đau nhức kịch liệt đến tê dại.
Thời gian trôi qua từng chút, trong nháy mắt đã hết một nén nhang.
Lúc này làn da toàn thân Hàn Lập hầu như không còn một chỗ lành lặn, vết thương to to nhỏ nhỏ trải khắp toàn thân, thoạt nhìn như một cái túi thủng.
Bất quá hắn nhắm nghiền hai mắt, thần sắc bình tĩnh, tựa hồ không có một chút cảm giác nào, sát khí màu đen nồng đậm còn đang liên tục không ngừng tuôn ra từ khắp nơi toàn thân hắn.
Đột nhiên ngay lúc ấy, sát khí đang tuôn ra cuồn cuộn chợt ngừng một lát, trở nên chậm chạp rồi ngừng hẳn.
Hàn Lập nhíu mày, mở mắt ra, tiếp đó thân thể nhảy ra ngoài.
"Xoẹt"!
Thiểm điện màu tím chung quanh lập tức theo lên, hình thành một tấm lưới điện màu tím chụp tới thân thể hắn.
Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, Chân Ngôn Bảo Luân trong cơ thể cấp tốc chuyển động, lần nữa thi triển thần thông nghịch chuyển chân luân, hóa thành một đạo kim ảnh mạnh mẽ bay đi.
Bất quá lưới điện màu tím chung quanh dị thường vững chắc, hơn xa Lôi Trì màu xanh lúc trước, hắn xông lên mạnh mẽ như vậy mà vẫn không thể lao ra.
Lôi Trì màu tím tựa hồ cảm giác đang bị khiêu khích, bỗng nhiên sáng ngời, ao nước phụ cận Hàn Lập đột nhiên nổ ầm ra, bảy tám đạo quang điện màu tím to cỡ miệng bát thình lình từ đáy ao bắn ra.
Những đạo quang điện màu tím này khác với lôi điện trong ao, khiến cho người ta thấy óng ánh chói mắt, quang điện chung quanh chớp động lên vô số phù văn lôi điện nhỏ như hạt gạo, tản mát ra lực lượng pháp tắc lôi điện kinh người, trông như bảy tám đầu điện xà màu tím cắn vào hướng thân thể Hàn Lập.
Trong lòng Hàn Lập rùng mình, kim quang trên thân tỏa ra, Chân Ngôn Bảo Luân ở sau lưng hiển hiện ra, cấp tốc xoay tròn, vô số gợn sóng màu vàng chen chúc ra, trong nháy mắt bao phủ phạm vi vài chục trượng chung quanh.
Những đạo quang điện màu tím bị gợn sóng màu vàng bao lại, lập tức đình trệ.
Bất quá những quang điện màu tím này ẩn chứa uy năng cường đại dị thường, dẫn tới toàn bộ khu vực gợn sóng màu vàng rung động lắc lư nhè nhẹ không thôi.
Hàn Lập thấy tình hình này, lập tức vung tay lên.
Một đoàn hào quang xanh biếc từ trong tay áo bay ra, lập tức bay lên đứng giữa không trung trên đỉnh đầu hắn, xoay tròn không ngừng, đúng là Huyền Thiên hồ lô.
Hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, điểm ra một cái, Huyền Thiên hồ lô tỏa ra hào quang xanh biếc chung quanh, mảng lớn hào quang xanh biếc điên cuồng tràn ra, bỗng chốc quấn lấy vài đạo quang điện màu tím kia.
Quang điện màu tím bị hào quang xanh biếc bao trùm, lập tức nhanh chóng ảm đạm, cấp tốc thu nhỏ lại.
"Thu!"
Pháp quyết trong tay Hàn Lập biến đổi lần nữa, hào quang xanh biếc bao vây lấy những quang điện màu tím cuốn ngược lại quay về, lóe lên rồi chui vào trong Huyền Thiên hồ lô.
Lưới điện màu tím quanh người hắn cũng bị Huyền Thiên hồ lô thu lấy một phần, thân thể lập tức chợt nhẹ đi, "Vèo" một tiếng mạnh mẽ lao ra, tránh thoát lưới điện màu tím, đáp xuống bên cạnh Lôi Trì.
Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, Chân Ngôn Bảo Luân tiến vào trong cơ thể, gợn sóng màu vàng quanh người cũng biến mất theo.
Lưới điện màu tím chớp động vài cái, không tìm được đối tượng giam cầm, phát ra vài tiếng gào thét giống như sấm sét, rồi chậm rãi chìm vào trong lôi trì.
Sau khi Hàn Lập thoát thân, lập tức lật tay lấy ra một viên đan dược khôi phục ăn vào.
Theo từng đợt ánh sáng xanh trong cơ thể tuôn ra, các miệng vết thương trên thân hắn có vô số mộng thịt nhỏ tinh tế điên cuồng dài ra, miệng vết thương lớn nhỏ đều nhanh chóng lấp đầy, sắc mặt cũng thoáng dễ nhìn hơn vài phần.
"Lệ đạo hữu, ngươi thế nào rồi? Bây giờ lão tổ có Đề Hồn đạo hữu tương trợ mặc dù còn có thể chèo chống, nhưng tuyệt không phải kế lâu dài, một khi những người khác tới đây, chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ có chém đứt ba sợi lôi xích còn lại, hỗ trợ lão tổ thoát thân, mới có thể chống đỡ không còn sơ hở" Hồ Tam thấy vậy, vội vàng truyền âm nói.
"Tốt, chờ Thạch đạo hữu đi ra, ta hồi phục một chút trước đã." Hàn Lập gật đầu nhẹ, nhìn lại hướng Lôi Trì màu tím.
Lúc này Thạch Xuyên Không vẫn còn ngâm ở bên trong lôi trì màu tím, quanh người lôi điện vờn quanh, ở trên làn da cũng vỡ ra từng miệng vết thương thật sâu, có chỗ thậm chí có thể nhìn thấy xương trắng bên trong.
Huyết quang trong đôi mắt gã chớp động, hai đầu lông mày đen kịt một mảnh, bị sát suy vốn dùng bí thuật kéo dài nhiều năm đồng dạng bộc phát lần nữa.
Tuy rằng trên mặt gã tràn đầy đau đớn, toàn thân không ngừng run rẩy, bất quá tính cách gã vốn kiên nhẫn, vẫn nghiến răng chịu đựng thiểm điện màu tím trùng kích thân thể cùng thức hải của mình.
Theo từng cỗ hắc khí từ các nơi trên thân thể của gã tuôn ra, nhanh chóng phiêu tán, huyết quang trong mắt dần dần biến mất, màu đen trên hai đầu lông mày cũng bắt đầu nhạt đi, phía trên làn da nổi lên một hào quang óng ánh, dường như biến thành ngọc vậy.
Lông mày Hàn Lập hơi động một chút, trong lòng biết sát khí trong cơ thể Thạch Xuyên Không còn không nồng đậm như hắn, Lôi Trì màu tím đã khu trừ sát khí trong cơ thể gã không sai biệt lắm, Thạch Xuyên Không rất có thể vượt qua sát suy, thành tựu nửa bước Thái Ất rồi.
Bất quá vào thời khắc này, hắc khí trong thân thể Thạch Xuyên Không toát ra đột nhiên cũng bắt đầu yếu bớt, tinh quang ở trên làn da hơi chớp động, nhanh chóng biến mất.
Hàn Lập nhìn thấy cảnh này, thầm thở dài một hơi.
Xem ra cũng giống như mình, cái ao thứ hai này cũng không cách nào hỗ trợ vượt qua sát suy triệt để.
Thạch Xuyên Không bỗng nhiên mở to mắt, thân thể từ Lôi Trì bay vụt lên.
"Ầm ầm ầm" một hồi lôi điện nổ vang, quang điện màu tím chung quanh cũng lập tức đuổi sát theo, hình thành một tấm lưới điện màu tím.
Sắc mặt Thạch Xuyên Không ngưng trọng, tia sáng trắng bên ngoài thân đại thịnh, lập tức quanh người ngưng tụ thành một đóa hoa sen màu bạc cực lớn, cấp tốc xoay tròn.
Tia sáng trắng bạc phía trên cánh sen phun ra nuốt vào, trông như như từng đạo kiếm khí sắc bén chém lên trên lưới điện màu tím.
"B-A-N-G...GG" "B-A-N-G...G" một hồi giòn vang, lưới điện màu tím liên tục run rẩy, lập tức bị chém ra một cái lỗ hổng.
Thạch Xuyên Không thấy vậy, thân thể mãnh liệt uốn éo, trực tiếp từ lỗ hổng bắn ra, rơi vào Lôi Trì bên cạnh.
Thân thể của hắn lúc đầu vốn đã tàn phá không chịu nổi, bây giờ lại thi triển bí thuật, càng thêm tác động thương thế, kêu lên một tiếng buồn bực, phun ra một ngụm máu tươi.
Thạch Xuyên Không bất chấp hai người Hàn Lập, không hề nói thêm cái gì, lập tức lấy ra một bình thuốc, mặc kệ bên trong có bao nhiêu đan dược, đều đổ vào trong miệng, sau đó lập tức khoanh chân ngồi xuống.
Trên người hắn hiện ra một tầng quang mang tím đen, những vết thương kia lập tức nhanh chóng khép lại.
"Nguy hiểm thật, đáng tiếc còn kém một chút nữa." Sau một lúc lâu, Thạch Xuyên Không mới thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn hai người Hàn Lập cười khổ một tiếng, nói.
"Có thể thừa nhận hai tòa Tẩy Sát Trì tẩy luyện, đã rất mạnh mẽ rồi, hoàn hảo ta không cần đi nhận phần tội này. Ngươi bây giờ không có việc gì chứ?" Hồ Tam lắc đầu, nói ra.
"Không có gì đáng ngại." Thạch Xuyên Không quay đầu nhìn về phía Hàn Lập.
"Hai vị, bắt đầu chuẩn bị đi."
Hàn Lập nói xong, thân hình nhoáng một cái, bay vút đến bên cạnh Lôi Trì màu bạc, một tay phất lên, bên cạnh hiện lên điện quang màu vàng, thân ảnh Giải Đạo Nhân cũng hiển hiện ra.
"Giải đạo hữu, giúp ta một tay." Hàn Lập mở miệng nói ra.
Giải Đạo Nhân gật đầu, đáp ứng.
Hàn Lập hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt Thiên Hồ Hóa Huyết đao, kim quang trên thân đại phóng, Tiên Linh Lực trong cơ thể tuôn ra, rót vào trong đao.
Trên thân đao chớp động ánh sáng màu đỏ, đường vân trên thân bắt đầu nở rộ, một cỗ khí tức huyết sát nồng đậm từ trên thân đao lan tràn ra.
Hồ Tam, Thạch Xuyên Không và cả Giải Đạo Nhân đồng thời giơ chưởng lên hư không đẩy ra, Tiên Linh Lực trong cơ thể cũng dâng lên rót vào trong cơ thể Hàn Lập.
Tiên Linh Lực cả bốn người hòa làm một thể, hòa nhập vào trong Thiên Hồ Hóa Huyết đao.
"Ô...ô...n...g..."
Thiên Hồ Hóa Huyết đao toả sáng hào quang, rung động ông ông kịch liệt, phóng xuất ra khí tức cũng liên tiếp tăng lên.
Từng tầng đao ảnh màu đỏ như máu hiển hiện ra, chồng chất tựa như có ngàn vạn tầng.
"Thạch tiền bối, giúp ta một tay!" Hai mắt Hàn Lập ngưng tụ, trong lòng truyền âm hét lớn một tiếng, sau đó tung đao chém xuống.
Bên trên Thiên Hồ Hóa Huyết đao sáng ngời hào quang, một hình ảnh hồ ly huyết sắc to lớn đột nhiên hiển hiện ra, hình dáng như vừa mới đánh giết xong rơi xuống, sáp nhập vào trong thân đao.
Tiên Linh Lực trong cơ thể bốn người Hàn Lập giống như hồng thủy vỡ đê tuôn ra, bị Thiên Hồ Hóa Huyết đao nuốt vào.
Mấy người đã có kinh nghiệm một lần lúc trước, vì vậy cũng không kinh ngạc.
Phụ cận vô số đạo đao ảnh huyết sắc hội tụ đến như mây, dung nhập vào trong thân đao.
Thiên Hồ Hóa Huyết đao bỗng nhiên phồng lớn lên gấp bội, hơn nữa biến thành màu sắc óng ánh, chém mạnh lên xiềng xích màu tím.
Xiềng xích màu tím chấn động kịch liệt, ở trên khắc rõ phù văn ánh sáng tím tăng vọt, tựa như mặt trời kiêu ngạo bừng lên.
"Ầm ầm ầm!"
Lôi Trì màu tím lập tức nổ tung, lôi quang bên trong bắt đầu khởi động, hóa thành một đạo điện quang hình tròn vô cùng to lớn, thuận theo xiềng xích bắn tới hướng Liễu Kỳ lão tổ.
Bất quá điện quang hình tròn vừa mới đi tới một nửa, xiềng xích màu tím liền phát ra một tiếng nổ vang, ánh đao huyết sắc lóe lên, xiềng xích màu tím vang lên tiếng đứt gãy.
Đoàn điện quang hình tròn bỗng nhiên đình chỉ, sau đó bạo liệt khuếch tán ra chung quanh.
Thân thể Hàn Lập run lên, hào quang ở trên làn da lóe lên, hiện ra một vầng sáng lôi điện màu tím.
Bất quá vầng sáng lôi điện màu tím này chỉ thoáng một cái, lập tức biến mất tựa như còn chưa phát sinh qua.
Thân thể của hắn cũng hồi phục xong, đuôi lông mày nhảy lên, trong mắt lại lộ ra một tia trầm ngâm.
"Phanh" một tiếng, xiềng xích màu tím đứt gãy rơi xuống ầm ầm, chìm vào trong lôi trì.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật