Dịch giả: Độc HànhÂn Thông nghe Đại Tế Ti nói như vậy, hầu như không thể tin vào tai của mình, ngẩn người ngay tại chỗ, nhưng tiếp theo quay đầu mãnh liệt, cao giọng quát:
"Nhanh! Ân Lương đi đưa tin Tộc trưởng, Ân Phong chịu trách nhiệm mang phụ nữ và trẻ em rút lui, đám người còn lại theo ta xuất cốc nghênh địch!"
"Vâng."
Trên tế đàn, bảy tám tên Hổ Sư tộc từ Chân Tiên hậu kỳ đến Kim Tiên sơ kỳ, nguyên một đám thần sắc ngưng trọng, cùng kêu lên đáp.
Phía dưới cự thạch đáy sông, Hàn Lập có thể cảm nhận rõ ràng khí tức cường đại của Phệ Kim Tiên khác đang di động cấp tốc về hướng bên này, thậm chí hắn có thể thông qua cỗ khí tức này, cảm nhận được giờ phút này tâm tình nó đang phẫn nộ mãnh liệt.
"Kim Đồng, ngươi làm thế nào lại kích thích hắn, vì sao ta cảm giác khí tức của hắn rất không ổn định, tựa hồ đang tức giận ngập trời khó có thể bình tĩnh?" Hàn Lập thông qua tâm thần liên hệ, nghi hoặc hỏi.
"Ta cũng không kích thích gì nó, chỉ hỏi nó nhìn được mà ăn không được thì tư vị như thế nào?" Kim Đồng cười trả lời.
"Ngươi có thể nói chuyện trực tiếp với hắn?" Hàn Lập có chút ngạc nhiên hỏi.
"Khoảng cách quá xa cũng chỉ có thể cảm ứng một chút, bất quá trước mắt khoảng cách gần như vậy, thông qua... Cùng loại với tâm thần liên hệ, là có thể nói chuyện được. Cụ thể là xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết giải thích thế nào, dù sao ngươi cũng biết, giữa ta và nó thật giống như có sợi dây trói lại nhưng không nhìn thấy, ai cũng vùng thoát không được a." Vẻ mặt Kim Đồng bất đắc dĩ nói ra.
Hàn Lập đang muốn nói thêm gì nữa, chợt nghe "Ầm ầm" một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc từ đằng xa truyền tới, ngay sau đó một cỗ sóng xung kích cuồn cuộn kéo tới, làm cả nhánh sông bị trùng kích sóng tung bay lên, đáy sông cũng cuồn cuộn lên từng trận nước ngầm cường đại.
Cùng lúc đó, trung tâm ba toà cầu đá hình vòm nơi cốc khẩu Hồng Loa Hà Cốc nổ tung ra, triệt để đứt làm hai đoạn, hai đầu đoạn đứt đứng chật ních Hổ Sư tộc nhân với vẻ mặt phẫn hận.
Những người này, trừ những người già yếu phụ nữ và trẻ em, và đại quân đi đến tham chiến tại Ám Tinh Hạp Cốc, Hổ Sư tộc có khả năng vận dụng toàn bộ sức mạnh, nhân số cũng bất quá bốn năm nghìn người mà thôi.
"Đường đường Trùng tộc chi chủ, vì sao không dám chính diện nghênh chiến cùng liên quân Thú tộc, lại đi đánh lén Hổ Sư nhất tộc ta?" Ân Thông dẫn người đi ra, lơ lửng ở trên không cây cầu, nghiêm nghị hỏi.
Cách xa gã mấy ngàn trượng bên ngoài, một Phệ Kim Tiên khổng lồ toàn thân lập lòe kim sắc quang mang, hai cánh vỗ mạnh, phát ra tiếng vang to lớn.
Đối với câu hỏi của trưởng lão Hổ Sư Tộc, nó căn bản ngoảnh mặt làm ngơ, một đôi mắt băng lãnh nhìn về chỗ sâu trong lòng chảo sông, lướt nhanh mấy lần, sau đó đột nhiên mở miệng quát: "Đi ra cho ta..."
Thanh âm nó cực lớn, cuồn cuộn như sấm sét, truyền động qua lại trong lòng chảo sông, chấn động làm vết đứt gãy cầu vòm nhanh chóng mở rộng, vô số đá vụn từ đó rơi xuống phía dưới, nước sông phía dưới cũng vang lên thanh âm không ngừng, làm mất đi phong cảnh vốn có.
"Ngươi muốn tìm ai?" Ân Thông miễn cưỡng ổn định thân hình, trên mặt hiện lên một tia nghi hoặc, lớn tiếng quát hỏi.
Phệ Kim Tiên Thái Ất cảnh phảng phất như không nghe thấy, hai cánh vỗ mạnh, lập tức thân hình khổng lồ như một tòa núi cao màu vàng, bay về phía cốc khẩu.
"Chỉ là tiểu trùng, lấn người quá đáng!"
"Hổ Sư tộc ta thà chết, chứ không chịu nhục!"
Đám người Ân Thông thấy thế, thần sắc lập tức biến đổi, cùng quát lên.
Nhưng mà, trong mắt Phệ Kim Tiên tựa hồ căn bản không để ý đến đám Hổ Sư tộc nhân này, kim quang lóe lên, thân hình như điện bay đụng về phía cốc khẩu.
Trên cây cầu đá vỡ nát, Hổ Sư tộc nhân nhao nhao lướt qua bay lên, lui vào trong cốc.
Cùng lúc đó, mấy ngàn trượng trong cốc khẩu truyền ra bên ngoài từng trận thanh âm gào thét, mấy trăm đầu dị thú mình sư tử đầu ưng hình thể to lớn, xuất hiện treo lơ lửng song song phía trên, giữa và dưới, mở ra mỏ nhọn về hướng cốc khẩu, phát ra từng trận tiếng vang cổ quái như là trẻ sơ sinh khóc thút thít nỉ non.
Bên trong tiếng vang này có từng đợt sóng âm kỳ dị truyền động ra, dọc theo lũng sông hình loa phóng đại ra từng tầng, hỗn hợp thành một loại tiếng gầm vô cùng cường đại, đánh sâu về hướng cốc khẩu.
Tuy Hàn Lập và Kim Đồng không ở trong phạm vi trùng kích của sóng âm, nhưng vội vàng không kịp chuẩn bị nghe được loại tiếng vang này, cũng không khỏi cảm thấy một hồi đau đớn, tiếp theo là cảm giác nhộn nhạo muốn nôn ra.
Cả kinh hắn vội vàng vung tay lên, hóa thành một màn sáng hình tròn, bao bọc mình và Kim Đồng vào, ngăn cách với nước sông chung quanh, mới từ trong loại cảm giác này chậm rãi thoát ra.
Hồng Loa Hà Cốc khúc chiết uốn lượn, trong cốc rộng mở, đến nơi cốc khẩu lại đột nhiên bóp chặt, địa thế trở nên chật hẹp lại.
Tiếng gầm cuồn cuộn kia được phóng đại tầng tầng trong cốc, sau đó tới cốc khẩu lại kịch liệt co rút lại, lập tức uy lực tăng cường không ngừng gấp trăm lần, liền ngăn chặn oanh kích lên đầu Phệ Kim Tiên vừa mới xông đến cốc khẩu.
"Ầm" một tiếng vang thật lớn!
Tiếng gầm cuồn cuộn vô hình đột nhiên nổ tung ra, phảng phất như có đồ vật chung quanh vỡ ra vô số mảnh vỡ, trùng kích phía trước cốc khẩu, vang lên từng trận như tiếng gào khóc thảm thiết.
Thân hình cứng rắn Phệ Kim Tiên tiến lên liền dừng lại ngay tại chỗ, hai tròng mắt nguyên bản lạnh lùng thanh minh lại phảng phất dâng lên một tầng sương trắng, tựa hồ dưới sóng âm trùng kích thần thức đã hỏng mất.
"Đại thúc, Hổ Sư tộc này thật là có thủ đoạn, ta có thể cảm ứng được thần hồn của nó tựa hồ nhận lấy trọng thương, một lát chỉ sợ sẽ lâm vào trạng thái thất thần, chúng ta thừa cơ hội này giết nó." Trong mắt Kim Đồng hiện lên một tia kinh hỉ, nói với Hàn Lập.
Hàn Lập nghe vậy, trầm mặc hồi lâu, tiếp theo mới mở miệng nói:
"Sóng âm trùng kích mãnh liệt bực này, hoàn toàn chính xác có thể gây tổn thương thần hồn, nhưng khí lực càng tổn thương nhiều hơn mới đúng, dùng thần hồn mạnh mẽ của ta, khả năng cũng sẽ chịu ảnh hưởng, nhưng muốn thất thần, tuyệt đối sẽ không vượt qua ba hơi thở. Nhưng ngươi xem bộ dạng của nó lại hoàn toàn như bị đánh mất thần thức, rút cuộc là thật hay giả?"
"Đại thúc, ngươi nói là nó giả bộ dụ dỗ chúng ta đi ra ngoài hay sao?" Kim Đồng kinh ngạc hỏi.
"Có phải là giả vờ hay không thì khoan nói, hẳn là rất nhanh sẽ có người giúp chúng ta kiểm tra a." Hàn Lập chậm rãi nói ra.
Bên ngoài lũng sông, Ân Thông nhìn bộ dạng Phệ Kim Tiên, có chút do dự, liền cắn răng một cái hạ lệnh: "Nhân cơ hội này, giết chết kẻ trộm này."
Trên không cốc khẩu, tên Đại Tế Ti kia lập tức vạch đứt bàn tay, làm máu tươi chảy xuống thấm đầy pháp trượng trong tay, trong miệng dùng ngôn ngữ Chân Linh, ngâm tụng từng trận cầu nguyện hoán linh.
Theo thanh âm này vang lên, toàn bộ khu vực lũng sông bắt đầu sinh ra một loại khí tức thập phần cổ quái, một tầng sương mù màu máu nhàn nhạt bắt đầu tràn ngập ra, bao trọn cả lũng sông vào.
Trong sương mù màu máu, hai mắt cả đám Ân Thông Hổ Sư tộc nhân nhao nhao chuyển thành màu huyết hồng, trên gương mặt đồng thời sáng lên một đạo hào quang màu đỏ sậm, một cái đồ đằng dị thú hình Man Sư từ đó hiển hiện ra.
Theo ấn ký đồ đằng này sáng lên, Thân thể Hổ Sư tộc nhân bắt đầu phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, thân hình nhao nhao cất cao, hóa thành một đám cự nhân cao vài chục trượng, đầu sư tử bốn phía đều biến mất không thấy gì nữa, nguyên bản gương mặt họ không khác Nhân tộc giờ lại giống sư tử như đúc.
"Giết..."
Nương theo một hồi tiếng rít gào hô loạn điên cuồng, những Hổ Sư tộc nhân nhao nhao lướt gấp lên, vây Phệ Kim Tiên lại, xung phong liều chết tấn công.
Tuy hình thể bọn họ phát triển lớn hơn rất nhiều, nhưng so với Phệ Kim Tiên vẫn chênh lệch khá xa, nguyên một đám vung vẩy móng vuốt sắc bén cao nhọn, cào xé thân thể Phệ Kim Tiên.
"Tranh tranh tranh..."
Một hồi thanh âm lộn xộn bén nhọn vang lên không ngừng, kim quang quanh thân Phệ Kim Tiên chập chùng, nhưng hầu như không có nửa điểm tổn thương.
"Tấn công chỗ hiểm!"
Ân Thông hét to một tiếng, như ngựa xung trận lên trước, vọt tới cặp mắt sương trắng của Phệ Kim Tiên.
Hổ Sư tộc nhân còn lại, dưới sự dẫn dắt của trưởng lão cấp Chân Tiên trở lên cũng đều nhao nhao xông thẳng đến các điểm yếu thân thể Phệ Kim Tiên như khớp xương, hai cánh...
Lúc tới gần mắt phải Phệ Kim Tiên, hào quang đồ đằng trên gương mặt huyết sắc Ân Thông sáng hơn, từng tầng chấn động linh lực cường đại như nước thủy triều dâng lên, từ các khiếu huyệt quanh thân dũng động ra, trút xuống tiêm trảo bên tay phải.
Cánh tay gã đại thịnh hồng quang, trực tiếp phồng lớn lên một vòng, thoạt nhìn có chút không hài hoà với thân hình, nhưng ẩn chứa trong đó lực lượng có tính chất bạo tạc làm cho người không dám khinh thường.
"A, lần này đánh tới, xem ngươi còn giả bộ nữa không?" Tuy Hàn Lập ở dưới đáy sông phía xa nhìn không thấy tình cảnh giao chiến bên ngoài, nhưng thông qua chấn động thiên địa Nguyên khí, thực sự có thể suy đoán ra tình trạng nơi cốc khẩu.
Hắn ở bên này vừa dứt lời, Ân Thông bên kia cơ hồ vận dụng một thân toàn bộ lực lượng đánh ra một kích đáng sợ, đã đến trước mắt Phệ Kim Tiên, trong ánh mắt trắng mịt mờ hơi nước của nó thậm chí đã phản chiếu ra cự trảo Ân Thông.
Nhưng vào lúc này, cặp mắt kia đột nhiên lay động một cái, tầng sương mù màu trắng lập tức tiêu tán không thấy, thay vào đó là đôi mắt vô tình lạnh lùng băng lãnh trước kia.
Ân Thông bị nó nhìn thoáng qua, cảm thấy toàn thân như rơi vào hầm băng, toàn thân bốc lên hàn khí.
Nhưng mà, tên đã lên dây, không phát không được rồi.
Gã chỉ kịp hét lớn một tiếng "Mau lui lại", một trảo liền đâm vào con mắt Phệ Kim Tiên.
"Tranh" một tiếng nổ mạnh cao nhọn.
Liên tiếp điện quang hỏa tinh bắn toé ra tứ tán, Phệ Kim Tiên khép lại mí mắt bị tiêm trảo đánh vỡ ra một lỗ hổng dài hơn mười trượng, chất lỏng hơi mờ tựa như huyết dịch từ đó chảy xuống ồ ồ, uốn lượn như dòng suối.
Mí mắt Phệ Kim Tiên khẽ run lên, lần nữa mở ra, dưới thân đồng thời run lên, quét ra bốn phía.
"Phốc" một tiếng vang nhỏ truyền đến.
Một mảnh tinh quang gần như vòng tròn từ dưới thân nó quét ngang ra, như là vài thanh liêm đao câu hồn trảm phách quét về bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, vạn vật tán loạn.
Hàng ngàn Hổ Sư tộc nhân, ngoại trừ rải rác mấy trăm người nghe theo Ân Thông sớm một bước thối lui ra bên ngoài, kể cả Ân Thông ở bên trong, tất cả thân hình mọi người đều đứt gãy ra, bị chém thành hai nửa.
Phệ Kim Tiên hiển nhiên đã động chân hoả, vẫn không bỏ qua những người kia, thân hình lại vòng một cái, hai cánh sau lưng cấp tốc vung vẩy, thân thể cao lớn xoay tròn kịch liệt ngay tại chỗ, rất nhanh tạo nên một đạo phong bạo màu vàng to lớn, quét vòng ra bốn phương tám hướng.
Những tàn chi đoạn hài Hổ Sư tộc nhân kia, ngay cả thần hồn Nguyên Anh cũng chạy trốn không được, liền bị quấn vào trong đó, mài thành bột mịn, máu tươi cũng bị quấy thành hạt bụi hồng nhạt rất nhỏ, rãi đầy trên không lũng sông.
Hổ Sư tộc nhân còn sót lại một đường trốn về trong cốc, cùng tên Đại Tế Ti đứng trên một tế đàn ở trong cốc, nhìn qua bầu trời cốc khẩu màu hồng phấn, thần sắc bi phẫn tuyệt vọng.
"Trong cốc còn có phụ nữ trẻ em, chúng ta không chết, cũng không còn mặt mũi nào đi gặp Ân Thân đại nhân. Dùng huyết chúng ta, đốt thân thể chúng ta, phụng thỉnh Thần Linh, nguyện Cửu Linh đại nhân hàng lâm." Đại Tế Ti thở dài một tiếng, sau đó giọng khàn khàn quát to.
Dứt lời, hai mắt gã nhắm lại, giơ pháp trượng trong tay lên, đâm thẳng vào ngực mình.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật