Dịch giả: Độc HànhHàn Lập thở nhẹ một hơi, không muốn hao tâm tốn sức cho những thứ này nữa.
Hôm nay đã thành công lĩnh ngộ một tia Thời Gian pháp tắc, điều tối trọng yếu tiếp theo là Luyện Thần Thuật, còn có sự tình đột phá Kim Tiên nữa.
Hắn lật tay lấy mặt nạ Vô Thường minh ra, thúc giục pháp quyết, gọi ra giao diện nhiệm vụ.
Khi trước tuyên bố nhiệm vụ tìm kiếm Luyện Thần Thuật, vẫn như cũ không có hồi đáp.
Hắn thở dài, thu mặt nạ vào, sắc mặt vẫn bình tĩnh.
Dù sao sự tình tìm kiếm nửa cuối bộ công pháp đều dựa vào cơ duyên, hôm nay xem ra trong thời gian ngắn tiếp theo mình cũng sẽ không lâm vào điên cuồng như lần trước.
Hôm nay khoảng cách đột phá Kim Tiên chỉ còn một cái Tiên khiếu cuối cùng. Nếu thành công, có thể tăng cường năng lực sống sót ở Tiên giới, cũng có thể gia tăng tỷ lệ tìm được nửa cuối bộ công pháp này.
Nhưng làm thế nào để đột phá, Hàn Lập lại không có đầu mối.
Khi trước lĩnh ngộ Thời Gian pháp tắc, về sau hắn thử dùng thời gian chi lực trùng kích Tiên khiếu, ý định tìm cách đột phá, nhưng cái Tiên khiếu cuối cùng này lại không hề có động tĩnh.
Hàn Lập lộ vẻ do dự, một lát sau lật tay lấy ra một phiến đá màu nâu xanh, đúng là phiến đá ghi lại Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công.
Lúc trước hắn tuyên bố nhiệm vụ tìm kiếm nửa cuối bộ công pháp Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công trong Minh, đồng dạng cũng không có người đáp lại.
Hắn nhìn phiến đá trong tay một lát, bỗng nhiên đứng lên, đi ra phía bên ngoài.
Vừa rồi, hắn quyết định thử tu luyện Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công, có lẽ không chừng có cách trùng kích Tiên khiếu cuối cùng này.
Nhớ lại lúc trước, Tiểu Bắc Đấu Tinh Nguyên công có tác dụng tăng phúc đối với thân thể, uy lực cực kỳ kinh người, nếu hắn có đầy đủ bộ công pháp Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công, có lẽ uy lực không để hắn thất vọng.
Hàn Lập giao Chưởng Thiên bình cho Cự viên khôi lỗi, để nó tiếp tục dùng lục dịch đổ vào Linh thảo dược viên, còn mình thì bay ra động phủ, đi đến một đỉnh núi trên đảo nhỏ.
Nơi này là chỗ cao nhất của hòn đảo, đứng ở đây có thể nhìn thấy hết thảy chung quanh, nhìn không sót thứ gì.
Hàn Lập gật đầu nhẹ, vung tay lên.
Một đạo thanh sắc kiếm khí bắn ra, cắt ngang đỉnh núi một đoạn, hình thành một cái bệ đá.
Hắn vung hai tay lên, các tài liệu hiện ra.
Những tài liệu này đều tản mát ra một cỗ Tinh Thần Chi Lực, đều là tài liệu tinh thần.
Những vật này cơ bản đều là của tên hộ vệ áo đen mập mạp của Đào Vũ, người này tu luyện thần thông tinh thần, lại là Chân Tiên hậu kỳ nên trên người có rất nhiều loại tài liệu tinh thần.
Hàn Lập há miệng phun ra một ngọn lửa màu xanh, bao phủ đỉnh núi lại.
Nham thạch ngọn núi rất nhanh bị đốt đỏ bừng, hoá mềm ra.
Tay hắn bấm niệm pháp quyết, các tài liệu bắn ra, rơi vào bên trong ngọn lửa màu xanh, rất nhanh bị luyện hóa, cuối cùng dung nhập vào trong ngọn núi.
Lúc đầu ngọn núi vốn bình thường không có gì lạ, nhưng rất nhanh sáng lóng lánh, tán phát ra trận trận hào quang.
Trong nháy mắt, bốn năm ngày trôi qua.
Bất ngờ đỉnh núi đã hoàn toàn thay đổi hình dáng, vốn là hình trụ, giờ phút này biến thành hình tháp, giống như một bệ đá cự đại, toàn thân màu lam, lóng lánh trận trận tinh quang.
Trên bệ đá khắc từng đạo phù văn, là các loại đồ án tinh thần, ngưng tụ thành một đại trận vô cùng phức tạp.
Nơi này hết thảy nhìn rất giống Tụ Tinh Đài ở Cảnh Nguyên Quan lúc trước, bất quá so với Tụ Tinh đài thì đồ sộ hùng vĩ hơn nhiều.
Pháp trận trên bệ đá là Hàn Lập căn cứ Tụ Tinh pháp trận trên Tụ Tinh đài lúc trước, phối hợp thêm một ít pháp trận tinh thần mà hắn lĩnh ngộ những năm qua mà thành.
Trong trữ vật pháp khí của hắc y mập mạp kia có một ít pháp trận tinh thần tinh diệu, còn có một ít công pháp và bí thuật về phương diện tinh thần, trước đây ít năm vì tế luyện Thất Diệu Tinh hoàn, Hàn Lập cũng đã nghiên cứu qua một đoạn thời gian.
Bên trong pháp trận trên bệ đá sáp nhập vào một bộ Thất Diệu Tinh Quang trận, tiếp dẫn Tinh Thần Chi Lực, hiệu quả chắc hẳn tốt hơn nhiều so với Tụ Tinh đài của Cảnh Nguyên Quan.
Quan trọng nhất là Thất Diệu Tinh Quang trận lại đồng bộ với Thất Diệu Tinh hoàn, lúc thi triển pháp trận này có thể dùng Thất Diệu Tinh hoàn hỗ trợ, lại tăng thêm hiệu quả.
Hàn Lập đáp ở trên đài, thần thức đảo qua chung quanh, thoả mãn gật đầu nhẹ.
Hắn khoanh chân ngồi trên mặt đất, nhắm mắt lại, tiếp tục tham ngộ phiến đá màu nâu xanh trong tay.
Thời gian trôi qua, nháy mắt đã về đêm.
Bầu trời đêm đen kịt, vô số ngôi sao hiện ra, lóe ra trận trận tinh quang.
Hàn Lập mở to mắt nhìn lên không trung, gật đầu nhẹ.
Hắn vung tay lên, tám khối tinh thạch màu xanh da trời hiển hiện ra, tản mát ra khí tức giống như Hoán tinh thạch lúc trước.
Vật này tên là Thiên Tinh thạch, khá giống với Hoán Tinh thạch, ẩn chứa tinh quang chi lực cực kỳ tinh thuần, nhưng lại hơn xa so với Hoán Tinh thạch, là Linh thạch thúc dục pháp trận tinh thần tốt nhất.
Thiên Tinh thạch này cũng lấy từ bên trong trữ vật pháp khí của hắc y mập mạp, chỉ tiếc số lượng không nhiều lắm, sợ là dùng không được bao lâu.
Bất quá không sao, hắn đã ban bố nhiệm vụ tìm mua Thiên Tinh thạch trong Vô Thường minh. Thiên Tinh thạch tuy trân quý, nhưng cũng không hiếm thấy như tài liệu Đạo đan, có lẽ rất nhanh sẽ tìm được.
Tám khối Thiên Tinh thạch khảm nạm chuẩn xác vào tám cái lỗ trên pháp trận, lập tức từng đạo lam sắc quang mang từ lỗ khảm hiển hiện ra, nhanh chóng chảy dọc uốn lượn theo trận văn trên đài.
Ánh sáng màu lam chảy đến đâu, trận văn ở đó lập tức tản mát ra tia sáng chói mắt.
Rất nhanh toàn bộ trận văn đều sáng lên, trên bệ đá cũng tán phát ra tinh quang màu xanh da trời vô cùng chói mắt.
Toàn bộ bệ đá sáng long lanh, trong lam quang hiện ra từng đồ án ngôi sao, chậm rãi quay quanh bệ đá, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.
Tinh quang giữa không trung đột nhiên sáng ngời, sau đó vô số tinh quang rơi xuống như mưa, hình thành một cột sáng vừa thô vừa to, hội tụ lại phía bệ đá, bao phủ bệ đá vào bên trong.
Tinh quang chi lực khổng lồ, nhiều hơn gấp mười lần so với Tụ Tinh đài triệu hoán ra lúc trước.
Hàn Lập âm thầm gật đầu, chính mình thiết kế pháp trận tiếp dẫn tinh quang quả nhiên không để mình thất vọng.
Chỉ là tinh quang chi lực như vậy lại có vẻ không đủ so với yêu cầu của hắn lúc này.
Hắn suy nghĩ một chút, hai tay bấm pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm.
Ánh sáng màu lam chớp liên tục, bảy miếng tinh hoàn màu xanh da trời từ trên người hắn bắn ra, lơ lửng trên đỉnh đầu, đúng là Thất Diệu Tinh hoàn.
Ông ông ông!
Bảy miếng tinh hoàn vừa tế ra, pháp trận trên bệ đá lập tức đại phóng ánh sáng màu lam, hiện ra bảy quang điểm cực đại màu lam, từng cái lớn cỡ ma bàn, trong đó vô số phù văn lập loè, rực rỡ chói mắt.
Bảy quang điểm lam sắc nhìn như bình thường, kì thực lại huyền ảo, ẩn ẩn tạo thành một cái pháp trận.
Lúc này hào quang trên Thất Diệu Tinh hoàn đột nhiên đại thịnh, từ giữa không trung bay vụt xuống rơi vào bên trong bảy quang điểm trên đài.
Ầm ầm!
Toàn bộ bệ đá tản mát ra ánh sáng màu lam, lập tức đại thịnh lần nữa, mặt ngoài pháp trận cấp tốc vận chuyển, tinh quang chi lực giữa không trung rủ xuống dưới sáng ngời gấp mấy lần, tán phát ra trận trận chấn động.
Từng đạo tinh quang chi lực rơi xuống như thác nước, phát ra thanh âm cực lớn.
Hàn Lập thấy vậy, lúc này mới gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, chậm rãi vận chuyển Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công.
Bên trong công pháp này cũng cô đọng bảy cái huyền khiếu, hơn nữa phức tạp hơn nhiều so với Tiểu Bắc Đấu Tinh Nguyên công, càng thêm huyền diệu.
Chỉ nghe “oanh” một tiếng trầm đục!
Tinh quang chi trụ giữa không trung chậm rãi chia ra làm bảy rũ xuống, hóa thành bảy cột sáng nhỏ, chui vào cơ thể hắn.
Cột sáng thu nhỏ lại, tinh quang bên trong càng thêm dày đặc, cơ hồ ngưng tụ thành thực chất.
Trên thân Hàn Lập lập tức hiện ra bảy quang điểm lam sắc, chính là bảy huyền khiếu trước kia đã đả thông, bảy đạo tinh quang chi trụ bất ngờ rơi vào bảy vị trí này.
Tinh quang chi lực bàng bạc cuồn cuộn tràn vào bên trong bảy huyền khiếu.
Hàn Lập nhướng mày, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Huyền khiếu đã bị đả thông đau đớn kịch liệt, giống như bị vô số cương châm đâm loạn ở bên trong.
Hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, rất nhanh lông mi lại giãn ra.
Loại đau đớn này, hôm nay hắn vẫn còn có thể chịu được.
Tay hắn biến đổi pháp quyết, tinh quang chi lực giữa không trung rơi xuống càng thêm dày đặc sáng ngời, tràn vào trong cơ thể hắn như thuỷ triều.
Vô số đám sương màu lam nhạt hiển hiện ra, bao phủ bệ đá vào, thân thể Hàn Lập cũng bị tinh quang chi lực bao phủ, thoạt nhìn mông lung.
Thời gian trôi qua từng chút, trong nháy mắt đã qua một đêm.
Mặt trời dần sáng lên ở phương đông, ngôi sao trên bầu trời cũng nhanh chóng ẩn nấp, tinh quang chi lực rủ xuống cũng theo đó biến mất.
Thân ảnh Hàn Lập hiện ra, trên mặt quần áo có ít vết máu, sắc mặt cũng hơi trắng bệch.
Hắn mở to mắt, thần sắc tuy có vẻ mỏi mệt, nhưng thần thái trong mắt sáng ngời, thoạt nhìn rất là hưng phấn.
Hôm nay, bảy cái huyền khiếu ngay ngực bụng của hắn lập loè quang điểm màu xanh da trời, thoạt nhìn lớn hơn một vòng so với trước.
Ánh sáng màu lam lập loè, mặt ngoài thân thể của hắn hiện ra một màng mỏng, đúng là Chân Cực Chi mô, nhưng so với trước lại dày đặc sáng ngời hơn.
Có lẽ do khi trước tu luyện Tiểu Bắc Đấu Tinh Nguyên công là phiên bản đơn giản hóa, cũng không có hoàn chỉnh, hôm nay tu luyện bản gốc Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công, về sau huyền khiếu đã đả thông trong cơ thể hắn lại mở rộng lần nữa, thân thể chi lực cũng theo đó gia tăng.
Hàn Lập nắm chặt bàn tay, cảm thụ được thân thể biến hóa, ánh mắt chớp động.
Tuy mới tu luyện một đêm, Chân Cực Chi Khu đã có chút tiến bộ.
Nếu tu thành mười tám huyền khiếu, nhục thể của hắn chỉ sợ lại tăng lên nhiều.
Hàn Lập chậm rãi thở ra một hơi, bình ổn kích động trong lòng, lấy ra một miếng đan dược chữa thương ăn vào, nhắm mắt vận công.
Thanh quang nhu hoà bao phủ thân thể của hắn, hình thành một cái quang cầu thanh sắc, chuyển động chậm rãi.
Một ngày trôi qua nhanh, màn đêm lại buông xuống.
Quang cầu thanh sắc lóe lên tiêu tán, hiện ra thân ảnh Hàn Lập, trên người không còn một vết thương, khí sắc cũng đã khôi phục.
Hắn mở to mắt, liếc nhìn ngôi sao trên không, mỉm cười, khởi động pháp trận, cảm giác như không thể chờ đợi được.
Ông ông!
Pháp trận trên bệ đá vận chuyển lên, rất nhanh tiếp dẫn một đạo tinh quang hạ xuống, bao phủ thân thể hắn.
Lúc này Hàn Lập vận chuyển công pháp, hấp thu toàn bộ tinh quang chi lực vào.
Trong nháy mắt, một năm trôi qua.
Hàn Lập căn cứ theo Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công, trọng luyện bảy cái huyền khiếu một lần nữa.
Hắn khoanh chân ngồi trên bệ đá, giờ phút này ánh sáng màu lam trên người lập loè.
Bảy quang điểm lam sắc sáng gấp đôi so với trước, thân thể chi lực cũng gia tăng không ít so với trước, Chân Cực Chi Mô bên ngoài thân cũng dày đặc hơn nhiều, thoạt nhìn càng thêm sáng óng ánh.
Hàn Lập cảm thụ được tình huống trên người, trên mặt lộ vẻ hưng phấn.
Thân thể chi lực gia tăng tuy đáng mừng, bất quá điều để cho hắn hưng phấn lại không phải chuyện này.
Qua nhiều năm, theo huyền khiếu mở rộng, ngoài ý muốn hắn phát hiện, khi huyền khiếu trọng điệp thì bất ngờ Tiên khiếu cũng lớn thêm không ít, hơn nữa càng thêm cứng cỏi, khả năng hội tụ thiên địa linh lực càng nhiều hơn so với trước.
Thu hoạch này lại để cho hắn vừa mừng vừa sợ.
Dù sao hắn cũng chưa từng nghe nói Tiên khiếu bị đả thông lại còn có thể biến hoá lần nữa, không thể tưởng được Đại Chu Thiên Tinh Nguyên công có thể cho hắn kinh hỉ như vậy.
Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật