Chương 1129: Thiên Nhân cảnh

Dịch giả: NguyenDzung
Biên: Sherlock

Tốc độ đạo cầu vồng màu vàng cuối cùng kia quá nhanh, trong nháy mắt liền bay vụt tới, "phốc" một tiếng chui vào biển lửa màu vàng, kết nối với nhau.

"Ầm"

Một lực lượng thời gian pháp tắc vô cùng to lớn từ trong biển lửa màu vàng tuôn trào ra, dung nhập vào trong đạo cầu vồng màu vàng kia. Trong hắc khí, thân thể của tàn hồn màu vàng bỗng nhiên sáng ngời, nhanh chóng trở nên ngưng thực, đồng thời giơ tay đánh ra một quyền.

Ầm ầm!

Trên nắm tay của tàn hồn màu vàng tỏa ra từng luồng hoả quang màu vàng như con sông dài, ước chừng hơn trăm luồng, bắn ra bốn phương tám hướng. Mỗi luồng hoả quang màu vàng đều dài mấy ngàn trượng, tản mát ra dòng chảy năm tháng như vô tình, làm mục nát, tiêu diệt chư thiên vạn vật, bất kỳ vật gì cũng không thể ngăn cản uy lực đáng sợ này.

Nếu nói về chuyện đáng sợ nhất thế gian, không gì qua được năm tháng dậy sóng cuồn cuộn không ngừng, tận diệt thiên hạ, bất kể sinh mệnh, cho dù là tiên nhân đã thoát khỏi tuế nguyệt, cuối cùng cũng không thoát khỏi vận mệnh suy vong, mục nát.

Hơn trăm luồng kim quang quét sạch, cuốn hết đi hắc quang gần đấy, thậm chí xé rách hoàn toàn chín cự chưởng màu đen, rồi lao về phía Hắc Thiên Ma tổ. Hư không phụ cận lập tức bị lực lượng thời gian to lớn bao phủ, tất cả đều không thể động đậy, kể cả những vết nứt không gian và không gian loạn lưu ở bên trong đó.

Đám người Hàn Lập ở xa xa dù tự thấy đã lùi đến chỗ an toàn nhưng vẫn bị cỗ lực lượng thời gian này bao phủ, trong nháy mắt bị giam cầm tại chỗ, không thể động đậy.

Những biến hóa liên tiếp này nói phức tạp, kỳ thật trong chớp mắt đã hoàn thành.

"Thập Phương Tuế Nguyệt Đạo! Tốt! Tốt! Tốt! Không nghĩ một tia tàn hồn như ngươi mà có thể phát động thần thông này!" Hắc Thiên Ma Tổ nhãn tình sáng lên, cười ha ha.

Vừa cười, hắc quang trên người lão phóng mạnh, xung quanh phạm vi mấy trăm trượng trong nháy mắt trở thành một mảng đen kịt, không một chút ánh sáng. Đồng thời, trong tay lão lóe hắc quang, một thanh trường kiếm màu đen lăng không hiện ra.

Hắc kiếm toàn thân bao phủ bởi một tầng hắc quang, lúc sáng lúc tối, khiến người ta không thể nắm bắt, cảm giác hư ảo như lúc nào cũng có thể biến mất không thấy.

"Ta mượn một kiếm, Thiên Địa Khóc Thảm!" Hắc Thiên Ma Tổ vung cánh tay lên, kiếm ảnh huyễn động, hơn trăm kiếm ảnh màu đen như giao long hiện ra.

Trong kiếm ảnh phát ra kêu thê lương thảm thiết, thống khổ kêu rên, cuồng tiếu gào thét, vô số các loại thanh âm âm u, đan vào một chỗ, khiến người ta nghe thấy liền tâm thần run rẩy, nổi điên phát cuồng. Hàng trăm kiếm ảnh cong cong khác nhau xẹt qua, chém chính xác vào từng luồng sáng dài màu vàng kia, những nơi đi qua, hư không xung quanh như tờ giấy thường, dễ dàng bị chém thành từng vết rách thô to.

Ầm ầm tiếng nổ tung vang rung trời!

Kiếm ảnh và luồng sáng giằng co nhau giữa không trung, không bên nào có thể áp đảo đối phương.

Hai lực lượng pháp tắc vô cùng to lớn va vào nhau, lực giam cầm trong hư không gần đấy bị xé rách trong nháy mắt, đám người Hàn Lập phía xa tạm thời khôi phục tự do.

"Đi mau! Hai tồn tại Đại La đỉnh phong giao chiến, chúng ta ở lẫn trong đó, lúc nào cũng có thể bị giết chết!" Liễu Tự Tại phất tay ra một đạo quang mang xám trắng, quấn lấy Hồ Tam, vọt về nơi xa.

Hàn Lập nhìn tới mảnh sông dài hẹp kim quang, cảm ứng ý cảnh Thời Gian Pháp Tắc trong đó tản ra, ẩn chứng với Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết của mình, càng nghĩ càng thấy ảo diệu vô cùng. Chỉ là bây giờ không phải thời điểm để lĩnh hội pháp tắc, hắn nhìn Tuế Nguyệt Thần Đăng đang đại phóng kim quang lần cuối, rồi cắn răng rời mắt. Thoắt cái, thân hình hóa thành một vệt cầu vồng màu vàng, cũng bay tới phía xa.

Lập tức, Giao Tam, Lợi Kỳ Mã, Khúc Lân mỗi người thi triển thần thông rời khỏi chỗ thị phi này.

Vào thời khắc này, hai tay tàn hồn màu vàng bấm niệm pháp quyết, kim quang trên thân lần nữa rực rỡ, đột nhiên mãnh liệt hơn gấp mười lần.

Hắc Thiên Ma Tổ mắt thấy cảnh này, mặt lộ vẻ kinh ngạc, đây là tàn hồn màu vàng đang hoàn toàn không tiếc bất kỳ giá nào gia tăng lực lượng. Lão đang muốn làm điều gì thì những luồng sáng màu vàng kia bỗng sáng lên, kim quang từ đó tỏa ra sáng tỏ vô cùng. Một tiếng ầm vang, những kiếm ảnh màu đen kia đều phá hủy, tiếp tục cuốn tới Hắc Thiên Ma Tổ, bao phủ lão vào trong.

Hắc Thiên Ma Tổ nhíu mày lại, không hề bối rối, xung quanh thân hình nhanh chóng chớp động, đồng thời hắc kiếm trong tay cuồng chém về bốn phương tám hướng.

Xuy xuy xuy!

Vô số kiếm ảnh màu đen bắn ra chung quanh, tạo thành một đóa sen màu đen nở rộ. Uy lực đóa sen màu đen vô cùng mạnh mẽ, dễ dàng ngăn chặn công kích của những luồng sáng vàng kia.

Tàn hồn màu vàng trông thấy cảnh này, tựa hồ cũng không làm thêm động tĩnh, hai tay tiếp tục bấm niệm pháp quyết như chớp.

"Bùm" một tiếng vang thật lớn!

Thân thể tàn hồn bất ngờ bạo liệt, hóa thành mảng kim quang chói mắt không gì sánh được, bao phủ Hắc Thiên Ma Tổ cùng hư không phụ cận mười vạn dặm hư, biến thành một thế giới màu vàng.

"Ngươi..." Xa xa, Hắc Thiên Ma Tổ mắt thấy cảnh này, khuôn mặt lần đầu biến sắc.

Nhưng không đợi lão làm gì, kim quang đầy trời bỗng như cá voi hút nước bắn ngược về, hình thành một khối hình cầu màu vàng đường kính vạn dặm, trông như một viên tinh cầu khổng lồ trôi nổi giữa không trung. Toàn bộ kim quang, hắc quang gần đó đều biến mất, trong nháy mắt tất cả yên tĩnh trở lại, kỳ lạ vô cùng.

"Đây là Linh Vực?" Hàn Lập đang phi độn bỗng cảm ứng tình huống sau lưng, không khỏi quay đầu nhìn về phía sau, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Trên tinh cầu màu vàng óng này, hắn quả thật cảm thấy khí tức linh vực.

"Đây là Thiên Nhân cảnh Linh Vực! Đã từ hư thành thực, uy năng hơn xa Hóa Linh cảnh, Tạo Vật cảnh linh vực, không ngờ tàn hồn này lại có thể thi triển ra! Không tốt, đây là muốn tự bạo Linh Vực, cùng Hắc Thiên Ma Tổ đồng quy vu tận! Chúng ta đi mau!" Lợi Kỳ Mã ở bên cạnh Hàn Lập, mở miệng nói ra, nhưng nói được một nửa, sắc mặt nó bỗng đại biến, điên cuồng hét lên.

Lợi Kỳ Mã còn chưa dứt lời, bạch quang trên thân nó chợt hiện, "bụp" một tiếng, toả ra đám khói mây màu trắng to lớn bao bọc Hàn Lập và Giao Tam vào trong. Đồng thời, bốn vó của nó cũng hiện ra từng đám vân khí màu trắng vừa mới động, thân hình nó liền hóa thành huyễn ảnh màu trắng, tốc độ đột ngột tăng mấy lần, nhanh chóng vọt đi xa vô cùng.

Khúc Lân, Liễu Tự Tại đều biến sắc, như thể cũng phát hiện điều gì, hào quang trên người rực sáng.

Thân thể Khúc Lân cuộn một vòng, bỗng hóa thành cầu vồng màu vàng hơn trăm trượng phá không mà đi, ở trong kim quang ẩn hiện một con Phệ Kim Trùng giương cánh bay cao. Tốc độ cầu vồng màu vàng nhanh không tưởng, lóe lên đã đến nơi xa cuối chân trời, lần nữa lóe lên liền biến mất không thấy bóng dáng.

Liễu Tự Tại há miệng phun ra quang mang xám trắng, hóa thành một quang môn xám trắng cao khoảng một trượng, trên quang môn hiện ra rất nhiều đường vân màu bạc, tản mát ra lớp lớp khí tức lực lượng không gian. Gã mang theo Hồ Tam cất bước vào trong, thân hình lập tức biến mất không còn tăm tích, không biết đi nơi nào, mà quang môn xám trắng cũng lóe lên biến mất.

Thân ảnh ba người vừa mới biến mất, phía xa, tinh cầu màu vàng chợt hiện ra kim quang vô cùng loá mắt, khó mà nhìn thẳng vào, mặt ngoài tinh cầu mặt ngoài còn có vô số đường vân hình ngọn lửa. Hơn nữa còn có một khí tức đáng sợ đủ để hủy thiên diệt địa từ trong tinh cầu màu vàng nổi lên, còn chưa bộc phát, hư không phụ cận cũng đã trở nên rung động kịch liệt.

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa!

Tinh cầu vàng óng nổ tung, hoá thành một vầng sáng màu vàng vô cùng to lớn không thể đo nổi, điên cuồng lan tràn ra chung quanh như sóng dữ, những nơi đi qua, hư không như trang giấy mỏng dễ dàng vỡ vụn. Sau đó, những mảnh vỡ không gian và hư không loạn lưu xung quanh đều bị vầng sáng màu vàng thôn phệ mất. Trong vầng sáng màu vàng, vô số kim quang cuồn cuộn, hình thành từng vòng xoay to nhỏ, dường như có thể xoắn nát, nuốt hết tất cả đồ vật. Phía dưới, ngọn núi chống trời khổng lồ đã sụp đổ cũng nhanh chóng bị tác động đến, đá vụn trên núi như bị vầng sáng vàng hòa tan, nuốt chửng mất, không thể ngăn cản chút nào. Vầng sáng màu vàng nhanh chóng khuếch tán, không gian toàn bộ tầng bảy lắc lư dữ dội, khắp nơi hiện ra từng vết nứt không gian vô cùng lớn, gần như sụp đổ.

Nhóm người Hàn Lập giờ đây dù đã bay được một khoảng cách khá xa, nhưng tốc độ bọn hắn so với vầng sáng màu vàng đang khuếch tán vẫn chậm hơn, rất nhanh liền bị áp sát.

Lợi Kỳ Mã hí lên quái dị, bạch quang trên người lần nữa điên cuồng phát ra, trên sống lưng lóe lên hiện ra hai cánh chim màu trắng rộng lớn lạ thường, vô số hoa văn phong vân màu trắng trên đó chớp động. Một lần nữa tốc độ tăng thêm gấp bội, so với tốc độ khuếch tán của vầng sáng màu vàng nhanh hơn một chút. Nhưng toàn bộ không gian tầng bảy bắt đầu sụp đổ, phía trước bắt đầu liên tục xuất hiện từng vết nứt không gian, làm Lợi Kỳ Mã phải không ngừng né tránh, ảnh hưởng không nhỏ đến việc nó tiến lên, khiến cả hai cơ bản duy trì tốc độ bằng nhau.

Tình huống chung quanh hỗn loạn, Khúc Lân và Liễu Tự Tại không biết đi nơi nào.

"Tiếp tục như vậy không được, Lợi Kỳ Mã đạo hữu, ta thi triển không gian truyền tống thuật, chạy đến tầng thứ sáu trước!" Hàn Lập xoay người đứng trên lưng Lợi Kỳ Mã, hai tay bấm niệm pháp quyết.

Từng đạo lôi quang màu vàng từ trên người hắn bộc phát, khuếch tán ra, hình thành một cái Lôi Quang Pháp Trận, đem ba người đều bao phủ trong đó. Miệng hắn tụng niệm chú ngữ, Lôi Quang Pháp Trận nhanh chóng chuyển động, trên đó hiện ra càng nhiều trận văn lôi điện. Bởi vì lần này muốn truyền tống ba người, mà trong đó còn có Lợi Kỳ Mã là tồn tại Đại La, nên có thêm nhiều trở ngại hơn.

Lợi Kỳ Mã vừa toàn lực chạy trốn, vừa nhìn về Lôi Quang Pháp Trận quanh người, cảm nhận được lôi điện lực và lực lượng không gian trong đó kết hợp xảo diệu, ánh mắt không khỏi sáng lên. Lôi quang màu vàng chói mắt hiện lên, Lôi Quang Pháp Trận rốt cục hoàn toàn thành hình, mà giờ khắc này vầng sáng màu vàng vẫn ở phía sau, chưa đuổi kịp ba người. Hàn Lập nét mặt vui mừng, đang muốn thôi động Lôi Quang Pháp Trận truyền tống.

Nhưng ngay lúc này, không gian gần đấy phát ra một tiếng nổ long trời lở đất, hoàn toàn sụp đổ. Thân thể ba người Hàn Lập trầm xuống, trong nháy mắt rơi vào trong hư không loạn lưu vô tận. Vô số hư không loạn lưu tuôn đến, trong đó còn kèm theo từng mảnh vỡ không gian lớn nhỏ, dễ dàng phá hủy Lôi Quang Pháp Trận. Lôi Quang Pháp Trận chỉ là trận pháp truyền tống, chẳng có bao nhiêu lực phòng hộ.

Hàn Lập bị hư không loạn lưu xông đến, lập tức không thể tự khống chế bản thân, từ trên người Lợi Kỳ Mã bay ra ngoài, bị cuốn vào trong hư không loạn lưu vô tận. Ngay sau đó, Lợi Kỳ Mã và Giao Tam cũng bị loạn lưu cuốn đi, thân ảnh mơ hồ dần, trong nháy mắt không biết tới nơi nào.

Hàn Lập chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, bốn phương tám hướng liên tục có vô tận hư không loạn lưu cuốn tới, bên tai tràn ngập tiếng nổ ầm ầm, suy nghĩ trong lòng nhanh chóng xoay chuyển. Hư không loạn lưu nơi đây mạnh mẽ dị thường, lấy thực lực hắn bây giờ cũng chỉ miễn cưỡng đứng vững thân thể, hơn nữa không gian nơi đây hoàn toàn vỡ vụn, trong hư không loạn lưu còn có không ít mảnh vỡ không gian lớn nhỏ.

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật