Trang chủ » Nhất Niệm Vĩnh Hằng » Chương 814: Lai giả bất thiện (Thượng)

Chương 814: Lai giả bất thiện (Thượng)

Đánh chết Bạch Tiểu Thuần đạt được ban thưởng Thiên Thú Hồn.

Hơn nữa trong khá nhiều người bọn họ có mục đích đi vào mê cung tìm Thiên Nhân Hồn, nhưng trên thực tế cũng muốn dùng Thiên Nhân Hồn đổi Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, cho nên đối với bọn họ mà nói đánh chết Bạch Tiểu Thuần mới có lợi, cũng là con đường dễ dàng nhất.

Kể từ đó, trong mê cung giá trị Bạch Tiểu Thuần không khác gì Thiên Nhân Hồn, thậm chí có người có ảo giác, Bạch Tiểu Thuần... Mới là bảo tàng trong mê cung này.

Tiêu diệt Bạch Tiểu Thuần sẽ có tất cả!

Kể từ đó khi Bạch Tiểu Thuần bước vào mê cung, những hồn tu và thổ dân Man Hoang đều đặt mục tiêu tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, một hồi tìm kiếm bảo tàng trong táng cung biến thành tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, phong bạo cũng càn quét qua mê cung.

Từ khi từng đạo thân ảnh tiến vào trong mê cung, sau một canh giờ lại có một bóng dáng xuất hiện, những nơi đi qua bầu trời xuất hiện gợn sóng, các thổ dân và hồn tu Man Hoang gặp phải đều sợ hãi.

- Cút ngay!

Thân ảnh kia hừ lạnh sau đó quát bảo đám người khác cút ra xa, thổ dân và hồn tu quanh cửa vào mê cung tản ra, không dám cản đường người này.

Vào lúc đến trước cửa mê cung, người này dừng lại một chút, người tới chính là một thanh niên tướng mạo tuấn mỹ, quần áo đẹp đẽ quý giá, nhìn bộ dạng khác biệt với những hồn tu Man Hoang rất nhiều, dường như trên người còn mang theo khí tức cao quý.

Mi tâm của hắn có một đạo tinh ngân, trong dấu vết này ẩn chứa lực lượng kỳ dị nào đó, bên trong còn mang theo uy áp kỳ lạ khó hiểu.

Nhất là sau lưng hắn mang theo một cây đại cung, cung này có màu đen, trên đó có chín đạo ngân vân, những người chung quanh nhìn thấy liền tránh lui.

- Luyện Hồn Sư của luyện hồn thế gia...

Hồn tu chung quanh vô cùng kinh hãi, trong mắt mang theo thần thái tôn kính, thân thể những thổ dân run rẩy, bọn họ nhanh chóng tiến lên bái kiến.

Dù sao Luyện Hồn Sư có địa vị tối cao trong Man Hoang, mà những luyện hồn thế gia chính là tồn tại khó lường, thậm chí một ít luyện hồn thế gia có nội tình cũng được vương hầu Man Hoang xem trọng.

Muốn nhận ra điểm khác biệt giữa Luyện Hồn Sư tán tu và thế gia, ấn ký trên mi tâm chính là chứng minh tốt nhất, chỉ có Luyện Hồn Sư đến từ luyện hồn thế gia mới có thứ này.

Mặc dù thanh niên trước mắt không phải Nguyên Anh, hắn có tu vi Kết Đan Đại viên mãn, lại có thân phận hồn sư luyện hồn thế gia luyện, cho nên không dám nói hắn có thể hoành hành Man Hoang nhưng cũng đủ làm nhiều người tôn kính.

Thanh niên này tên Chu Nhất Tinh, hắn lãnh đạm nhìn hồn tu và thổ dân chung quanh liền không để ý đến, hắn vốn không muốn tham gia chuyến đi mê cung lần này, thậm chí hắn cũng không tham dự chiến tranh Trường thành, mặc dù thế gia luyện hồn của hắn không khổng lồ nhưng cũng xem như có danh tiếng không nhỏ trong khu vực này.

Sở dĩ hắn tới nơi này, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là Bạch Tiểu Thuần!

- Nguyên vẹn Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, cho dù gia tộc miễn cưỡng lấy ra nhưng lại không tới phiên ta... Chỉ cần giết Bạch Tiểu Thuần, ta có thể đạt được, sau đó lại Kết Anh, nói không chừng ta còn có thể thôi động cấp độ luyện hồn của bản thân, lúc đó nếm thử luyện ra thập sắc hỏa thậm chí thập nhất sắc hỏa... Nếu có thể luyện ra thập sắc hỏa, cấp độ luyện hồn của ta là tam phẩm đỉnh phong, nếu luyện ra thập nhất sắc hỏa... Ta từ nay về sau chính là Hoàng phẩm Luyện Hồn Sư!

Nghĩ tới đây, ánh mắt Chu Nhất Tinh mang theo thần thái chờ mong, hắn đi vào mê cung, hào quang bao phủ thân thể hắn, hắn bị truyền tống vào mê cung.

Trong mê cung hiện tại có gần hai mươi vạn người... Trong đó có ba vạn tu sĩ Trường thành, còn lại đều là hồn tu và thổ dân Man Hoang, trong đó còn có mấy trăm Luyện Hồn Sư.

Nhân số nhiều như thế bị tùy cơ truyền tống tới các nơi, bọn họ phân tán ra khắp mê cung, nhưng mê cung quá lớn, hai mươi vạn người tiến vào cũng không sinh ra chút bọt nước nào cả.

Nhất là mê cung rắc rối phức tạp, thần thức bị áp chế, những người đuổi giết Bạch Tiểu Thuần trong vo tri vô giác bị phân tán ra, cho dù đang tìm kiếm cũng khó có thể tìm được tung tích Bạch Tiểu Thuần.

Càng như thế, những hồn tu và thổ dân Man Hoang càng sốt ruột, sợ Bạch Tiểu Thuần bị những người khác diệt sát trước, vì vậy càng gia tăng tốc độ tìm kiếm, thế cho nên trong quá trình tìm kiếm gặp tu sĩ Trường thành cũng không lãng phí thời gian, cho nên đại đa số thời điểm chỉ nhìn sơ qua, lập tức đi nơi khác tìm kiếm tung tích.

Mặc dù không phải tất cả tu sĩ Man Hoang đều như vậy, nhưng tổng thể mà nói một mình Bạch Tiểu Thuần đã thành công hấp dẫn lực chú ý của đa số tu sĩ Man Hoang, từ đó áp lực lên tu sĩ Trường thành giảm đi rất nhều.

Đương nhiên nếu gặp tu sĩ Trường thành lạc đàn, chuyện giết người đoạt bảo vẫn xuất hiện, thậm chí không chỉ xảy ra trên người tu sĩ Trường thành, cho dù hồn tu Man Hoang cũng thường xuyên diễn ra cảnh tượng này.

Cùng lúc đó trong mê cung diễn ra đủ loại chuyện quái dị, rất nhiều nơi chính là tuyệt địa...

Bạch Tiểu Thuần hiện tại đã sớm mang mặt nạ lên mặt, hắn hóa thành tu sĩ trung niên đang cẩn thận tiến lên trong mê cung, hắn cẩn thận như thế sợ bị người khác nhận ra, sau khi tiến vào mê cung hắn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rẽ ngang rẽ dọc, mặc dù thành công bỏ qua đám người truy kích nhưng hắn cũng lạc đường, hắn cũng thử triển khai thần thông dung thiên địa pháp, muốn xem mình có thể rời khỏi nơi đây hay không, hắn lại phát hiện mê cung phong ấn hư vô chi lực, cho nên hắn không thể sử dụng dung thiên địa pháp.

- Lạc đường có cái gì, tất cả mọi người đều lạc trong mê cung mà.

Bạch Tiểu Thuần tự an ủi mình, xoa xoa mi tâm, hắn có cảm giác mình bị chóng mặt, nhìn vách tường chung quanh, thấy thế nào đều giống như đúc, hắn cũng cảm thấy con đường này vô cùng giống nhau.

Trong mê cung tồn tại vô số vách tường kết dính tới trần mê cung, cho nên người ta không thể bay rất cao, tự nhiên cũng khó nhìn lén toàn cảnh, đồng thời linh thức cũng bị áp chế, thậm chí Bạch Tiểu Thuần đã nếm thử oanh kích vách tường nhưng phát hiện nó vô cùng chắc chắn, khó có thể rung chuyển, về phần ký hiệu, tự nhiên không thể lưu lại, đây không phải chuyện trọng yếu nhất, từ thời điểm hắn bước vào trong mê cung, Bạch Tiểu Thuần phát hiện mê cung tràn ngập âm hàn.

Âm hàn này khác với hàn khí, đó là khí tức của người chết, dường như mê cung là mộ địa cực lớn, Bạch Tiểu Thuần đã nhiều lần cảm nhận được sau lưng có người đang nhìn chằm chằm vào mình.

Lúc hắn quay đầu nhìn lại không phát hiện ra mánh khóe gì cả.

- Đây là nơi quỷ quái gì?

Bạch Tiểu Thuần cắn môi, hắn cẩn thận hơn trước, sau khi đi ra vài bước liền sợ hãi, hắn dừng bước, trong mắt xuất hiện hào quang đáng sợ, toàn thân hắn như hóa thành lợi kiếm sắc bén.

Vào lúc này ở một góc rẽ có bốn thân ảnh đang lao ra, bốn người này có ba là hồn tu, một người còn lại chính là thổ dân áp chế thân thể cao chừng một trượng.

---------------

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật