Trang chủ » Nhất Niệm Vĩnh Hằng » Chương 418: Núi có linh

Chương 418: Núi có linh

Dịch giả: Tiểu Băng

Trong Vạn Sơn Cốc, Bạch Tiểu Thuần không ngừng đi tìm ngọn núi có duyên với mình.

"Rốt cuộc là cái nào mới có duyên với ta đây." Bạch Tiểu Thuần đau đầu, trong biển mây này, núi lớn núi nhỏ nào hắn cũng nhìn, nhưng chẳng nhìn ra cái nào có duyên với mình.

Bạch Tiểu Thuần bắt đầu sốt ruột, bay đi không định hướng, cũng không biết đã đi bao lâu, hắn thật sự là không có cách nào, đang định tìm đại một ngọn núi để dung hợp, thì giật mình, ở xa xa, hắn nhìn thấy có một ngọn núi rất đặc biệt!

Gọi là núi, không bằng nói là một pho tượng đá, pho tượng kia thoạt nhìn rất giống một người đá khổng lồ, dáng vẻ giống như chết trận, một chân quỳ xuống đất, tay phải giơ lên nhưng đang muốn túm lấy bầu trời, nét mặt mơ hồ, nhưng trong đôi mắt lại có một loại khí tức làm chấn nhiếp tâm thần, làm Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy là không rời mắt đi được.

Hắn như nghe thấy những tiếng gào kinh thiên động địa, như nhìn thấy người đá kia đang muốn xé toạc bầu trời...

"Giống giống Huyết Tổ a." Bạch Tiểu Thuần càng tới gần, càng cảm nhận được từ trong pho tượng đá có một luồng uy áp mạnh mẽ, làm cho hắn hít thở khó khăn, mắt hắn sáng lên.

"Chẳng lẽ...đây chính là ngọn núi có duyên với ta, vì ta đã nhìn thấy nó, cảm nhận được uy áp của nó, chẳng phải thế đã chứng minh chúng ta có duyên hay sao!" Bạch Tiểu Thuần kích động, đang định xông tới, thì tiểu Ô Quy bỗng thò đầu ra, khinh miệt.

"Có duyên cái gì, pho tượng kia nằm ngay ở giữa nơi này, ai tới mà chả nhìn thấy, còn cái uy áp của nó, chỉ cần là sinh mạng sống, ai chả cảm nhận được, Tiểu Bạch, đừng có tự mình đa tình nữa có được không."

"Câm miệng!" Bạch Tiểu Thuần bực mình, mặc kệ tiểu Ô Quy, bay thẳng tới đứng trên bàn tay pho tượng, càng nhìn càng cảm thấy pho tượng này giống Huyết Tổ, thế là quyết định ngồi xuống.

"Pho tượng này có duyên với ta, nhất định là như vậy." Bạch Tiểu Thuần nhắm ngay mắt lại, quyết tâm dung hợp với pho tượng hoàn thành việc tu luyện Nhân Sơn Quyết của hắn.

Một ngày sau, Bạch Tiểu Thuần mở mắt, trong mắt phiền muộn, hắn phát hiện mình đã thử dung hợp một ngày, nhưng ngọn núi pho tượng kia chẳng có chút phản ứng nào.

"Núi có Linh..." Bạch Tiểu Thuần gãi gãi đầu, tiếp tục nhắm mắt, lần này giữ vững được ba ngày, sau đó mở mắt ra, trong mắt càng dày thêm phiền muộn.

"Thật sự có linh sao, sao ta không cảm giác được..." Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, lại thử lần nữa, thời gian trôi qua, Bạch Tiểu Thuần không biết mình đã thử bao nhiêu lần, pho tượng kia từ không phản ứng chút nào, cuối cùng mơ hồ cũng có một chút thay đổi, như những làn sóng gợn trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng như vậy thì còn chưa đủ, Bạch Tiểu Thuần nghiến răng tiếp tục.

Hai tháng sau, trong Không Vực cầu vồng, nơi Tống Khuyết bế quan có một luồng khí tức kết đan tỏa ra, lan ra xung quanh, khiến mây mù lượn quanh, làm nhiều người kinh ngạc.

Một tiếng thét dài từ trong động phủ truyền ra, Tống Khuyết nhoáng một cái đã hiện ra giữa không trung, đôi mắt sáng ngời, quanh người ánh sáng chảy xuôi, tỏa ra uy áp kết đan.

Trong cơ thể hắn, tám tầng Linh Hải đều kết tinh, hợp lại với nhau tạo thành một viên Địa đan!

Địa đn do tám tầng linh hải tạo thành, đủ cho hắn vừa kết đan là được bước thẳng vào hàng cường giả.

"Ta đã chờ đợi ngày này rất lâu, cuối cùng ta cũng đã... Kết Đan!" Tống Khuyết ngửa mặt lên trời cười to, vô cùng kích động.

"Bạch Tiểu Thuần, ta nhất định sẽ nhanh chóng vượt qua ngươi!" Tống Khuyết vọt trở về trong động phủ để củng cố tu vi.

Sau khi Tống Khuyết Kết Đan không lâu, Trần Mạn Dao, Thần Toán Tử cũng lần lượt Kết Đan thành công, việc này nếu ở Nghịch Hà Tông nhất định sẽ gây ra oanh động lớn, như ở Tinh Không Đạo Cực Tông thì không, vì ở đây kết đan cảnh là chuyện rất thường gặp, Tinh Không Đạo Cực Tông đệ tử rất nhiều, phạm vi thế lực rất lớn, có thể nói cả đông mạch Tu Chân Giới, đều nằm trong tay Tinh Không Đạo Cực Tông.

Nên nơi này chính là nơi cường giả tụ tập, vào kết đan cũng trở thành chuyện bình thường, chỉ khi vào Nguyên Anh mới được kính trọng, vì Nguyên Anh mới chính là bá chủ một phương.

Trong Vạn Sơn cốc.

"Sao mãi mà không được thế!!" lại qua thêm nửa tháng, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy như muốn chết, hắn vẫn không thể dung hợp với pho tượng, chỉ dừng ở chỗ thoáng cảm nhận được một chút linh của nó mà thôi.

"Với tốc độ này, chắc phải cảm ngộ tới cả trăm năm! " Bạch Tiểu Thuần phát điên, từ hồi tới Tinh Không Đạo Cực Tông, hắn đã đi điều tra, hơn ba trăm bí pháp của Tinh Không Đạo Cực Tông, Nhân Sơn Quyết đứng trong mười thứ hạng đầu, nhưng xưa nay chẳng có mấy ai tu luyện thành công.

"Không luyện nữa, khó quá." Bạch Tiểu Thuần bực mình đứng lên, nhìn pho tượng dưới chân, hừ một cái.

"Dù không học được Nhân Sơn Quyết, cũng không sao, ta có Thủy Trạch quốc độ, ta còn có lực hút đẩy!" Bạch Tiểu Thuần không phục, hắn đã nghiên cứu rất lâu, mỗi lần sau khi tu hành, đều luyện ngưng tụ những quả cầu hút đẩy, đến hôm nay, chỉ còn cách thành tựu hoàn toàn khống chế không còn xa.

Bạch Tiểu Thuần bước ra, nhìn lại pho tượng thêm mấy lần, mới thở dài, bỏ đi.

Bước ra ngoài, hắn gặp lại nam tử trung niên, vẫn ngồi im trên tảng đá như cách đây mấy tháng, tư thế ngồi cũng không thay đổi.

" tu luyện Nhân Sơn Quyết, không ai thành công được ngay từ lần đầu tiên, nhưng nếu thành công trong vòng mười lần, thì đều được xem là có tư chất." Nam tử trung niên mở mắt ra, nói với Bạch Tiểu Thuần.

"Người và núi hòa hợp, cần phải quên mình, sau đó quên núi, sau đó khi thức tỉnh, ngươi chính là núi, núi chính là ngươi..."

Bạch Tiểu Thuần khựng lại, nghĩ nghĩ, rồi gật đầu, bái biệt trở về động phủ, tiếp tục suy tư.

Một lúc sau, hắn nhìn ra xa.

"Ồ, Kết Đan rồi?"

Không bao lâu, một làn cầu vồng từ xa bay tới, một cô gái tướng mạo tuyệt mỹ, mặc áo bào vàng, mềm mại thướt tha.

"Bạch sư huynh." Trần Mạn Dao đứng bên ngoài động phủ, khẽ cười chào. Cửa mở ra, Bạch Tiểu Thuần chậc chậc đi ra, vòng quanh Trần Mạn Dao một vòng, làm Trần Mạn Dao xấu hổ.

"Bạch sư huynh, ngươi làm gì thế!"

"Mấy tháng không gặp, chúc mừng phu nhân Kết Đan." Bạch Tiểu Thuần đùa.

Cái danh xưng phu nhân này là hồi ở Không thành, Trần Mạn Dao muốn dựa hơi Bạch Tiểu Thuần để lấy điểm cống hiến nên tự xưng như thế, bây giờ nghe hắn gọi vậy, cô đỏ mặt, nhích tới gần.

"Bạch sư huynh, chỉ cần ngươi đồng ý với người ta một việc, ngươi muốn thế nào cũng được." Trần Mạn Dao phà hơi nóng vào tai Bạch Tiểu Thuần.

"Chuyện gì?" Bạch Tiểu Thuần ho khan, lướt ma qua những đường cong, lồi lõm của Trần Mạn Dao.

"Chuyện này rất đơn giản, ngươi chỉ cần gia nhập vào chúng ta..."

"Không bàn nữa!" Không đợi Trần Mạn Dao nói xong, Bạch Tiểu Thuần đã lắc đầu. Từ hồi còn ở Không thành, Trần Mạn Dao đã từng ám chỉ hỏi việc này mấy lần, đều bị Bạch Tiểu Thuần từ chối.

"Tông môn Thông Thiên Hà là tông môn chính thống, còn Man Hoang là nghịch tặc, Bạch Tiểu Thuần ta xuất thân danh môn, bối cảnh lớn tới mức ta cũng còn không biết hết, làm sao có thể gia nhập vào nghịch tặc." gia nhập nghịch tặc, lấy mạng ra đùa sao!

"Có lẽ tương lai có một ngày, ngươi sẽ cảm thấy hứng thú." Trần Mạn Dao mỉm cười, chuyển sang đề tài khác.

"Đúng rồi, Bạch sư huynh, lần này tới là muốn nói cho ngươi biết manh mối về Đỗ Lăng Phỉ..."

Nguồn: truyenfull.vn - Dịch: Đang cập nhật